“Quần Long tranh tài, hẹn bảy ngày sau!” Ông lão áo đen phất tay áo, thuấn di tren mặt hồ Cửu Long, chớp mắt đã biến mất vô tung. Bảy ngày không quá dài, cũng không quá ngắn, dù sao thì đối với Lâm Nhất, coi như đủ để tiêu hóa kinh nghiệm trong hai ngày đại chiến vừa qua. Sau khi giải tán, Lâm Nhất tìm cho mình một tiểu viện biệt lập trong thành. Tiểu viện có diện tích khá lớn, ngoại trừ kiến trúc trên mặt đất, dưới lòng đất còn có khu vực luyện võ rộng lớn, ngoài ra còn có phòng bế quan tu luyện và các loại khôi lỗi với nhiều cấp bậc chiến đấu. Kiến trúc xa hoa như thế tiêu tốn trọn vẹn 200 viên linh ngọc tứ phẩm của hắn, nhưng vì Quần Long tranh tài sắp tới, tất cả đều đáng giá. Phía dưới tiểu viện có một linh trì ngũ phẩm. Giữa linh trì có một đạo đài được ngưng kết từ hàn băng, phía trên đạo đài có khắc Tụ Linh trận. Loại đạo đài này cực kỳ quý hiếm, trong các thế lực cấp bá chủ, chỉ có một số ít đệ tử cốt cán mới có tư cách dùng nó tu luyện, hơn nữa, số lượng còn có hạn. Lâm Nhất bước lên, khoanh chân ngồi xuống, cảm nhận linh khí thiên địa nồng đậm khắp bốn phía, khẽ gật đầu: “Đúng, nơi này rất thích hợp để bế quan, trước đột phá tu vi đã!” Tu vi của hắn đã dừng lại ở cảnh giới Âm Dương đại thành đỉnh phong suốt một thời gian rồi, nếu không vì muốn tích lũy chờ bộc phát, bất cứ lúc nào hắn cũng có thể thăng cấp cảnh giới Âm Dương viên mãn. Lâm Nhất hiểu rõ, hoặc là không đột phá, một khi thăng cấp, nhất định phải đột phá đến cảnh giới Âm Dương viên mãn đỉnh phong, tiến thẳng vào Bán Bộ Thiên Phách! Sau đại chiến luân phiên ở vòng tích điểm và phòng loại, tu vi của Lâm Nhất đã được củng cố vững chắc, đặc biệt, hắn đã thu được rất nhiều lợi ích sau trận giao chiến với Tịch Phong, một trong Nam Hoa Thất Anh. Sau khi tiêu hóa những gì đã tích lũy, kết hợp với Tử Diên Kiếm Quyết, có lẽ đột phá đến cảnh giới Âm Dương viên mãn đỉnh phong không phải là vấn đề quá lớn. Tuy nhiên, tất cả đều phải dựa trên điều kiện tiên quyết là có đầy đủ tài nguyên, chỉ dựa vào một cái linh trì thì còn lâu mới đủ. Nhưng thứ Lâm Nhất không thiếu nhất chính là tài nguyên, mười vạn viên linh ngọc tứ phẩm mà hắn thu hoạch được trong cổ mộ Tinh Quân ở biển Trăng Khô đủ để sánh ngang với nội tình của toàn bộ thế lực chuẩn bá chủ. Lâm Nhất vỗ nhẹ lên túi trữ vật, mấy ngàn viên linh ngọc tứ phẩm lập tức xếp chồng lên như một quả núi trên đạo đài băng, thoạt nhìn dường như muốn vùi lấp hắn. Ầm ầm! Quá nhiều linh ngọc tứ phẩm chồng chất lên nhau, linh khí hòa quyện, dồi dào đến mức khó tưởng, linh khí ào ào như nước lũ vờn quanh thân Lâm Nhất. Tử Diên Kiếm Quyết! Lâm Nhất vừa niệm, ngay lập tức, hào quang màu bạc bùng lên, dưới sự thúc giục của Kiếm Quyết tầng mười một đỉnh phong, trên mặt đất, một đóa Tử Diên có đường kính hơn hai mươi trượng nở rộ. Cùng với sự vận chuyển của kiếm quyết, linh khí khổng lồ mà hùng hồn liên tục tràn vào cơ thể Lâm Nhất, trường bào màu xanh tung bay dù không có gió. Trong mơ hồ, từng sợi long văn màu tím dữ tợn trên cơ thể hắn cũng bắt đầu ngọ nguậy không yên. Vốn dĩ đột phá dễ dàng như nước chảy thành sông, nhưng do Lâm Nhất cố chấp muốn thăng cấp lên viên mãn đỉnh phong mà trở nên hung hiểm. Ầm ầm! Dịch nguyên sền sệt ở Tử Phủ hình thành vòng xoáy Âm Dương, từ từ chuyển động, chân nguyên dồi dào hệt như Giang Hà chảy xuôi trong cơ thể hắn, rót đầy kinh mạch, khiến chúng căng phồng lên.