Chương 1662: Nghe thấy thế, các chủ Vương tộc sững sờ. Tào Vương hỏi: “Bạch Vương đang nhắc đến chuyện cao thủ Miêu Thành lẻn vào Vương thành họ Quan ư?” “Khi đó Quan Vương đã nhắc nhở chúng ta nên chúng ta mới đề cao cảnh giác, cũng tìm được một số cao thủ Miêu Thành đã lẻn vào Vương tộc”. Mã Vương cũng gật đầu. “Không sai, chính là chuyện đó!” Bạch Vương trầm giọng nói: “Nghe nói trong Miêu Thành có rất nhiều cao thủ Thần Cảnh, chẳng phải các thế lực hàng đầu ở Miêu Thành đang muốn nhập thế ư? Đã vậy, sao chúng ta không bắt tay với họ để đối phó Dương Thanh chứ?” “Sao cơ?” Tiết Vương lập tức biến sắc: “Bắt tay với thế lực ở Miêu Thành? Chỉ mình Dương Thanh đã khiến chúng ta hết cách, nếu gọi các thế lực ở Miêu Thành tới, chẳng phải là đang chuốc họa vào thân à?” Tào Vương cũng vội lắc đầu: “Không! Không thể bắt tay với thế lực ở Miêu Thành, bây giờ chúng ta hoàn toàn không phải đối thủ của họ”. Mã Vương cũng trầm giọng nói: “Cho dù thế nào, các Vương tộc cũng là gia tộc hàng đầu của Chiêu Châu, một khi dẫn thế lực ở Miêu Thành tới đây, có lẽ chúng ta sẽ bị họ thôn tính mất”. Họ đều không ngu, Miêu Thành có rất nhiều cao thủ Thần Cảnh, có lẽ bất kỳ thế lực nào ở Miêu Thành cũng đủ khả năng tiêu diệt Liên minh Vương tộc. Bạch Vương cười lạnh: “Ai bảo các ông rằng tôi muốn bắt tay với thế lực ở Miêu Thành thật chứ?” “Bạch Vương có ý gì?” Ba chủ Vương tộc khác đều ngơ ngác, chẳng lẽ ý Bạch Vương không phải thế à? Bạch Vương bình tĩnh nói: “Theo tôi biết, ở Miêu Thành có một số điều cấm kỵ, khiến họ không thể nhập thế, hình như do các gia tộc Cổ Võ lánh đời đặt ra”. “Bây giờ, có những người ở Miêu Thành đang nóng lòng nhập thế, nên mới sắp xếp cao thủ trà trộn vào các Vương tộc”. “Nếu họ có thể tùy ý nhập thế thật, sao phải lén lút như thế chứ?” Nghe thấy Bạch Vương nói thế, những người khác đều có vẻ kinh ngạc, Tào Vương không nhịn được mà nói: “Ý Bạch Vương là, vì có điều cấm đoán này nên các thế lực ở Miêu Thành không dám nhập thế một cách lộ liễu đúng không?” “Do đó, chúng ta chỉ cần hợp tác với một cao thủ Thần Cảnh ở Miêu Thành, hứa hẹn sẽ cho họ lợi ích, để họ đối phó với Dương Thanh”. “Chúng ta cứ chuẩn bị đầy đủ, một khi Dương Thanh chết, chúng ta sẽ thuận lợi nắm giữ Yến Đô trong tay, khi đó, chúng ta chỉ cần đưa một người lên làm Vương của Yến Đô là có thể kiểm soát Đế Thôn qua con rối này rồi”. “Ngay cả Miêu Thành cũng có tận mấy cao thủ Thần Cảnh, đương nhiên Đế Thôn cũng có, nhưng khác với Miêu Thành, một khi Vương của Yến Đô xuất hiện, Đế Thôn sẽ có thể nhập thế”. “Chỉ cần chúng ta nắm giữ được Đế Thôn, cho dù đối phương là Miêu Thành, chúng ta cũng dám đánh với họ một trận!” Bạch Vương nhìn mấy Vương khác: “Cũng như Tào Vương đã nói, chúng ta chỉ cần mượn thế lực của Miêu Thành để giải quyết Dương Thanh, sau đó nắm giữ Đế Thôn trong tay là Miêu Thành sẽ không còn sức đe dọa gì nữa rồi”. Trong lúc nhất thời, mọi người đều chìm vào im lặng. Ai cũng có vẻ nghiêm nghị, ngay cả Bạch Vương đã đưa ra phương án này cũng thế. Những người ngồi đây đều là chủ Vương tộc, họ biết rõ tính nguy hiểm của phương án này. Nếu thành công, đừng nói là một Dương Thanh, cho dù có mười Dương Thanh thì họ cũng dám đối đầu. Nhưng nếu thất bại thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng, chỉ e Liên minh Vương tộc sẽ bị tiêu diệt ngay. “Thôi được rồi, chúng ta bỏ phiếu quyết định đi! Đa số đánh bại thiểu số nhé?” Bạch Vương phá vỡ sự im lặng. “Ai đồng ý hợp sức với thế lực ở Miêu Thành để đối phó Dương Thanh thì giơ tay lên!” Bạch Vương lập tức giơ tay phải lên.