Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

Chương 1329:

01-10-2024


Trước Sau

“Rống…” Ở bên cạnh tế đàn, pho tượng Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ rống lên, vang vọng phía chân trời.
Quang mang màu xanh lấy Thái Sơn làm trung tâm, như nước chảy lan ra xung quanh.
Đến chỗ nào, trận pháp khắc ở trên sơn thể lần lượt sáng lên, tuy văn tự không giống nhau, nhưng hợp lại càng tăng thêm sức mạnh, khí tức phong cách cổ xưa nồng đậm, hung mãnh, tang thương xuất hiện, giống như trở lại thời thượng cổ.
Thanh quang tiến mãi tới bên cạnh Thái Sơn, lúc này mới dừng lại.
Tứ phương Phong Thiên Chi Địa, bốn cửa đá mở ra, quang mang màu xanh như nước ở Trường Giang và Hoàng Hà nổi tứ phương.
Cả đất đai, núi sông Hoa Hạ bắt đầu run rẩy, biên độ sóng không lớn, nhưng có thể khiến người ta cảm nhận được rõ ràng.
Nhất là tu sĩ Hoa Hạ, vẻ mặt bọn họ lập tức sửng sốt.
- Đây là… - Linh khí sao? Chấn động mỏng manh này gần như không là gì, cũng không tạo thành mơ màng và không khỏe đối với mọi người.
Nhưng chấn động qua đi, linh khí ở xung quanh nồng đậm hơn nhiều, còn rất tinh thuần.
- Sao có thể như vậy, linh khí sống lại rồi, tốt quá.
Có tu sĩ kêu lên.
Bọn họ kẹt ở bình cảnh lâu như vậy, nhân tố lớn nhất là linh khí loãng, hiện giờ linh khí nồng đậm như vậy, có hi vọng đột phá rồi.
Hơn nữa chuyện này giống như chỉ là mới bắt đầu.
Không lâu sau, bốn đạo quang đến vùng địa cực ở tứ phương Hoa Hạ.
“Bùm!” một tiếng thật to, một tòa đại sơn hình long, hổ, chu tước, huyền vũ dâng từ trong đất hoặc nước biển lên, giống hệt bốn pho tượng ở trên tế đàn Phong Thiên Chi Địa, nhưng to hơn nhiều.
Long ngâm, hổ rít, phượng minh, quy rống vang lên trong bốn tòa đại sơn, đan vào với tiếng kêu ở Phong Thiên Chi Địa.
Trên đỉnh núi Thái Sơn ở Phong Thiên Chi Địa, một đạo cột sáng màu xanh phóng lên trên trời, bay thẳng vào trong mây.
Cùng lúc đó, bốn đạo quang mang màu sắc khác nhau bắn từ đỉnh cự thú ở tứ phương ra.
Bốn đạo quang này vừa bay lên cao, liền tụ tập về phía cột sáng ở trên không phong thiên.
“Bùm” một tiếng, không gian chấn động, giống như có sấm chớp vang lên trên bầu trời, năm quang điểm chạm vào nhau.
Một quần sáng vĩ đại có thể bao phủ cả Hoa Hạ chậm rãi xuất hiện.
Lúc này vốn có một số thiết bị giám sát Hoa Hạ, rõ ràng một khắc trước rất tốt, lúc này lại xuất hiện rất nhiều bông tuyết.
Vẻ mặt những người ở bên cạnh thiết bị sửng sốt, lập tức luống cuống.
- Sao lại thế này, nhanh điều tra.
Vệ tinh bị nhiễu không có quan trọng lắm với bọn họ, nhưng Hoa Hạ biến mất trong vệ sinh của bọn họ, chuyện này tuyệt đối không phải chuyện nhỏ.
Chỉ trong phút chốc, phân tích xuất hiện rồi.
- Trên không Hoa Hạ xuất hiện năng lượng kỳ lạ dao động, vệ tinh không thể xuyên qua.
- Sao lại có chuyện này? - Bây giờ vẫn chưa rõ lắm, chỉ phân tích ra được loại năng lượng này tương tự với trận pháp Hoa Hạ.
- Trận pháp, lấy đâu ra trận pháp to như vậy? Hoa Hạ có không ít động phủ, cung điện, bí cảnh, đều ẩn nấp ở trong trận pháp, cho dù là vệ tinh cao cấp nhất cũng khó mà tìm được nơi này.
Nhưng nếu cả Hoa Hạ được trận pháp bao trùm, chuyện này quá kh ủng bố rồi.
- Hoa Hạ vốn là nước có diện tích đứng thứ ba thế giới, bao trùm cả Hoa Hạ, thật sự chỉ là một trận pháp sao? Một đám người nhìn Hoa Hạ nhanh chóng biến mất dưới vệ tinh, cả đám đều trợn mắt há miệng, mãi mà không nói nên lời.
… T rên tế đàn ở Phong Thiên Chi Địa.
Ngũ lão, Tần Vô Nhai và Ngao Thiên nhìn trận pháp vĩ đại trên bầu trời, vẻ mặt cả đám thay đổi.
- Đây là Thú Thiên Đại Trận sao? Phong Thiên Chi Địa ngoại trừ phong ấn linh khí của Hoa Hạ, nơi này cũng là nơi có lực lượng thủ hộ sơn hà địa lý Hoa Hạ, ở đây có một trận pháp bao phủ toàn bộ cửu châu tứ hải Hoa Hạ, được gọi là Thú Thiên Đại Trận.
Trận pháp này chưa từng được mở ra, cho nên nó có tồn tại hay không thì không thể biết được.
- Mạc tiên sinh, cậu làm gì vậy? Lev trầm giọng hỏi.
Tuy ông ta không biết đây là cái gì, nhưng tuyệt đối bất lợi với bọn họ.
Mạc Phàm nhìn trận pháp vĩ đại trên bầu trời dần đóng lại, mỉm cười.
- Tôi làm gì, cần nói với mấy người sao? - Mạc Phàm, chúng tôi thành tâm tới nhận lỗi với cậu, nếu cậu không tiếp nhận, vậy thì đừng trách ngày sau chúng tôi không nể mặt cậu.
Sắc mặt Lev khó coi, lạnh lùng nói.
Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, ông ta đã không dùng thủ đoạn cực đoan đối phó Hoa Hạ.
Mạc Phàm làm như không nghe thấy, hắn đi đến giữa trận pháp, Hồng Liên xuất hiện trong tay hắn.
Hắn đặt Hồng Liên vào trong giữa cột sáng, Hồng Liên lập tức trôi nổi trong cột sáng đó, một đạo kiếm khí màu đỏ phá kiếm mà ra, lên theo cột sáng.
Không lâu sau, trên màn hào quang có thêm chút hồng mang, hồng mang chớp lóe một cái liền biến mất vào trong màn hào quang.
Lúc này Mạc Phàm mới xoay người lại, liếc mắt nhìn Lev đã bắt đầu hơi mơ hồ.
- Ông có thể lật mặt thử xem, có hai chuyện tôi có thể nói cho ông, trận pháp này mở ra có thể đỡ được công kích của vũ khí tiên tiến, thứ hai ấy à, những thứ chưa được tôi cho phép dám tiếp cận trong vòng trăm dặm, đều bị hủy diệt.
Tuy trận pháp này bao trùm cả Hoa Hạ, nhưng không tính là trận pháp rất lớn với hắn.
Ở Tu Chân giới, có một số trận pháp có thể bao trùm tinh cầu gấp vạn lần Địa Cầu, có một số còn bao trùm cả tinh vực.
Nhưng trận pháp này là cổ trận vô cùng hiếm co, Tứ Tượng Thú Thiên Trận, chỉ cần linh khí không khô kiệt, hoàn toàn có thể ngăn được vũ khí tiên tiến.
Cộng thêm kiếm Hồng Liên đặt trong trận pháp nữa, phàm là thứ tới gần, đều bị Hồng Liên chém nát.
- Cái gì, trận pháp có thể ngăn cản vũ khí tiên tiến, còn… Vẻ mặt Lev sửng sốt, trên mặt tràn đầy âm tình bất định.
Nếu là như vậy thì phiền phức lớn rồi.
- Tôi cho các ông một cơ hội, người nào hạ lệnh dùng vũ khí tiên tiến với tôi, không cho phép dùng bất luận phương tiện này, quỳ mang theo 80% linh bảo linh mạch của cách ông tới trước mặt Mạc gia, bọn họ không tới thì tôi sẽ tới, các ông tự mình suy nghĩ kỹ đi.
Mạc Phàm lạnh lùng nói.
Sắc mặt Lev vô cùng khó coi, 80% linh bảo linh mạch, còn phải quỳ tới Hoa Hạ, chuyện này không chỉ muốn bọn họ chết, cũng muốn bọn họ vĩnh viễn không ngẩng đầu lên được.
- Mạc Phàm, cậu đừng tưởng rằng có thể ngăn được vũ khí tiên tiến, thì không có ai đối phó được cậu.
Ánh mắt Lev dữ dằn, lạnh lùng nói.
- Các ông đi tìm người đối phó tôi đi, tôi cho Hải Thần Cung các ông một tuần, một tuần sau tôi sẽ tới Hải Thần Cung, nếu không ai ngăn được tôi, ông tự cầu phúc đi.
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
- Còn nữa, những thứ phụ trợ phóng ra vũ khí tiên tiến và thứ phóng ra vũ khí tiên tiến ở trên bầu trời, lại phóng ra lần nữa thử xem.
Mạc Phàm nói xong đi vào trong cột sáng màu xanh, một tay hắn cầm lấy Hồng Liên, cơ thể nhanh chóng bay về phía trước.
- Mạc Phàm, cậu muốn làm gì, cậu có phải là người Địa Cầu hay không, cậu có biết mấy thứ kia tốn bao nhiêu tài nguyên ở Địa Cầu mới phát lên được không, cậu… Vẻ mặt Lev ngẩn ra, vội vàng nói.
“Rống…” Ở bên cạnh tế đàn, pho tượng Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ rống lên, vang vọng phía chân trời.
Quang mang màu xanh lấy Thái Sơn làm trung tâm, như nước chảy lan ra xung quanh.
Đến chỗ nào, trận pháp khắc ở trên sơn thể lần lượt sáng lên, tuy văn tự không giống nhau, nhưng hợp lại càng tăng thêm sức mạnh, khí tức phong cách cổ xưa nồng đậm, hung mãnh, tang thương xuất hiện, giống như trở lại thời thượng cổ.
Thanh quang tiến mãi tới bên cạnh Thái Sơn, lúc này mới dừng lại.
Tứ phương Phong Thiên Chi Địa, bốn cửa đá mở ra, quang mang màu xanh như nước ở Trường Giang và Hoàng Hà nổi tứ phương.
Cả đất đai, núi sông Hoa Hạ bắt đầu run rẩy, biên độ sóng không lớn, nhưng có thể khiến người ta cảm nhận được rõ ràng.
Nhất là tu sĩ Hoa Hạ, vẻ mặt bọn họ lập tức sửng sốt.
- Đây là… - Linh khí sao? Chấn động mỏng manh này gần như không là gì, cũng không tạo thành mơ màng và không khỏe đối với mọi người.
Nhưng chấn động qua đi, linh khí ở xung quanh nồng đậm hơn nhiều, còn rất tinh thuần.
- Sao có thể như vậy, linh khí sống lại rồi, tốt quá.
Có tu sĩ kêu lên.
Bọn họ kẹt ở bình cảnh lâu như vậy, nhân tố lớn nhất là linh khí loãng, hiện giờ linh khí nồng đậm như vậy, có hi vọng đột phá rồi.
Hơn nữa chuyện này giống như chỉ là mới bắt đầu.
Không lâu sau, bốn đạo quang đến vùng địa cực ở tứ phương Hoa Hạ.
“Bùm!” một tiếng thật to, một tòa đại sơn hình long, hổ, chu tước, huyền vũ dâng từ trong đất hoặc nước biển lên, giống hệt bốn pho tượng ở trên tế đàn Phong Thiên Chi Địa, nhưng to hơn nhiều.
Long ngâm, hổ rít, phượng minh, quy rống vang lên trong bốn tòa đại sơn, đan vào với tiếng kêu ở Phong Thiên Chi Địa.
Trên đỉnh núi Thái Sơn ở Phong Thiên Chi Địa, một đạo cột sáng màu xanh phóng lên trên trời, bay thẳng vào trong mây.
Cùng lúc đó, bốn đạo quang mang màu sắc khác nhau bắn từ đỉnh cự thú ở tứ phương ra.
Bốn đạo quang này vừa bay lên cao, liền tụ tập về phía cột sáng ở trên không phong thiên.
“Bùm” một tiếng, không gian chấn động, giống như có sấm chớp vang lên trên bầu trời, năm quang điểm chạm vào nhau.
Một quần sáng vĩ đại có thể bao phủ cả Hoa Hạ chậm rãi xuất hiện.
Lúc này vốn có một số thiết bị giám sát Hoa Hạ, rõ ràng một khắc trước rất tốt, lúc này lại xuất hiện rất nhiều bông tuyết.
Vẻ mặt những người ở bên cạnh thiết bị sửng sốt, lập tức luống cuống.
- Sao lại thế này, nhanh điều tra.
Vệ tinh bị nhiễu không có quan trọng lắm với bọn họ, nhưng Hoa Hạ biến mất trong vệ sinh của bọn họ, chuyện này tuyệt đối không phải chuyện nhỏ.
Chỉ trong phút chốc, phân tích xuất hiện rồi.
- Trên không Hoa Hạ xuất hiện năng lượng kỳ lạ dao động, vệ tinh không thể xuyên qua.
- Sao lại có chuyện này? - Bây giờ vẫn chưa rõ lắm, chỉ phân tích ra được loại năng lượng này tương tự với trận pháp Hoa Hạ.
- Trận pháp, lấy đâu ra trận pháp to như vậy? Hoa Hạ có không ít động phủ, cung điện, bí cảnh, đều ẩn nấp ở trong trận pháp, cho dù là vệ tinh cao cấp nhất cũng khó mà tìm được nơi này.
Nhưng nếu cả Hoa Hạ được trận pháp bao trùm, chuyện này quá kh ủng bố rồi.
- Hoa Hạ vốn là nước có diện tích đứng thứ ba thế giới, bao trùm cả Hoa Hạ, thật sự chỉ là một trận pháp sao? Một đám người nhìn Hoa Hạ nhanh chóng biến mất dưới vệ tinh, cả đám đều trợn mắt há miệng, mãi mà không nói nên lời.
… T rên tế đàn ở Phong Thiên Chi Địa.
Ngũ lão, Tần Vô Nhai và Ngao Thiên nhìn trận pháp vĩ đại trên bầu trời, vẻ mặt cả đám thay đổi.
- Đây là Thú Thiên Đại Trận sao? Phong Thiên Chi Địa ngoại trừ phong ấn linh khí của Hoa Hạ, nơi này cũng là nơi có lực lượng thủ hộ sơn hà địa lý Hoa Hạ, ở đây có một trận pháp bao phủ toàn bộ cửu châu tứ hải Hoa Hạ, được gọi là Thú Thiên Đại Trận.
Trận pháp này chưa từng được mở ra, cho nên nó có tồn tại hay không thì không thể biết được.
- Mạc tiên sinh, cậu làm gì vậy? Lev trầm giọng hỏi.
Tuy ông ta không biết đây là cái gì, nhưng tuyệt đối bất lợi với bọn họ.
Mạc Phàm nhìn trận pháp vĩ đại trên bầu trời dần đóng lại, mỉm cười.
- Tôi làm gì, cần nói với mấy người sao? - Mạc Phàm, chúng tôi thành tâm tới nhận lỗi với cậu, nếu cậu không tiếp nhận, vậy thì đừng trách ngày sau chúng tôi không nể mặt cậu.
Sắc mặt Lev khó coi, lạnh lùng nói.
Nếu không phải vạn bất đắc dĩ, ông ta đã không dùng thủ đoạn cực đoan đối phó Hoa Hạ.
Mạc Phàm làm như không nghe thấy, hắn đi đến giữa trận pháp, Hồng Liên xuất hiện trong tay hắn.
Hắn đặt Hồng Liên vào trong giữa cột sáng, Hồng Liên lập tức trôi nổi trong cột sáng đó, một đạo kiếm khí màu đỏ phá kiếm mà ra, lên theo cột sáng.
Không lâu sau, trên màn hào quang có thêm chút hồng mang, hồng mang chớp lóe một cái liền biến mất vào trong màn hào quang.
Lúc này Mạc Phàm mới xoay người lại, liếc mắt nhìn Lev đã bắt đầu hơi mơ hồ.
- Ông có thể lật mặt thử xem, có hai chuyện tôi có thể nói cho ông, trận pháp này mở ra có thể đỡ được công kích của vũ khí tiên tiến, thứ hai ấy à, những thứ chưa được tôi cho phép dám tiếp cận trong vòng trăm dặm, đều bị hủy diệt.
Tuy trận pháp này bao trùm cả Hoa Hạ, nhưng không tính là trận pháp rất lớn với hắn.
Ở Tu Chân giới, có một số trận pháp có thể bao trùm tinh cầu gấp vạn lần Địa Cầu, có một số còn bao trùm cả tinh vực.
Nhưng trận pháp này là cổ trận vô cùng hiếm co, Tứ Tượng Thú Thiên Trận, chỉ cần linh khí không khô kiệt, hoàn toàn có thể ngăn được vũ khí tiên tiến.
Cộng thêm kiếm Hồng Liên đặt trong trận pháp nữa, phàm là thứ tới gần, đều bị Hồng Liên chém nát.
- Cái gì, trận pháp có thể ngăn cản vũ khí tiên tiến, còn… Vẻ mặt Lev sửng sốt, trên mặt tràn đầy âm tình bất định.
Nếu là như vậy thì phiền phức lớn rồi.
- Tôi cho các ông một cơ hội, người nào hạ lệnh dùng vũ khí tiên tiến với tôi, không cho phép dùng bất luận phương tiện này, quỳ mang theo 80% linh bảo linh mạch của cách ông tới trước mặt Mạc gia, bọn họ không tới thì tôi sẽ tới, các ông tự mình suy nghĩ kỹ đi.
Mạc Phàm lạnh lùng nói.
Sắc mặt Lev vô cùng khó coi, 80% linh bảo linh mạch, còn phải quỳ tới Hoa Hạ, chuyện này không chỉ muốn bọn họ chết, cũng muốn bọn họ vĩnh viễn không ngẩng đầu lên được.
- Mạc Phàm, cậu đừng tưởng rằng có thể ngăn được vũ khí tiên tiến, thì không có ai đối phó được cậu.
Ánh mắt Lev dữ dằn, lạnh lùng nói.
- Các ông đi tìm người đối phó tôi đi, tôi cho Hải Thần Cung các ông một tuần, một tuần sau tôi sẽ tới Hải Thần Cung, nếu không ai ngăn được tôi, ông tự cầu phúc đi.
Mạc Phàm lạnh nhạt nói.
- Còn nữa, những thứ phụ trợ phóng ra vũ khí tiên tiến và thứ phóng ra vũ khí tiên tiến ở trên bầu trời, lại phóng ra lần nữa thử xem.
Mạc Phàm nói xong đi vào trong cột sáng màu xanh, một tay hắn cầm lấy Hồng Liên, cơ thể nhanh chóng bay về phía trước.
- Mạc Phàm, cậu muốn làm gì, cậu có phải là người Địa Cầu hay không, cậu có biết mấy thứ kia tốn bao nhiêu tài nguyên ở Địa Cầu mới phát lên được không, cậu… Vẻ mặt Lev ngẩn ra, vội vàng nói.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!