Khi Liễu di nương được đại phu chẩn đoán có hỉ mạch, chuyện này làm cho Đường Trọng Nguyên đối với Liễu di nương vừa lòng không thôi. Ngay cả Đường lão phu nhân ngày thường không thích Liễu di nương cũng đối với Liễu di nương có sắc mặt tốt. Đường Trọng Nguyên bị Liễu di nương thổi một ít lời thủ thỉ bên gối, liền mỗi ngày tìm Đường lão phu nhân thương lượng, muốn thừa dịp Liễu di nương có thai, nâng bà ta lên làm Đường phủ phu nhân. Con người, đúng là một loại sinh vật rất kì quái, Đường lão phu nhân trước kia ghét bỏ Đường Vân Nhiễm hẹp hòi, nhưng từ khi ả ta chắn kiếm cho bà, hơn nữa Đường Vân Nhiễm mấy ngày nay ở bên ngoài tạo không ít vinh quang cho Đường gia. Đường lão phu nhân đối với đứa cháu gái lớn của bà cũng dần dần thích. Hiện tại Liễu di nương có thai, Đường lão phu nhân nghĩ nếu nâng Liễu di nương lên làm chính thất, Đường Vân Nhiễm cũng từ một thứ nữ trở thành trưởng nữ. Ở Tiêu quốc này, về cấp bậc thứ hay chính, là thập phần trọng yếu. Bất quá, dù sao người mẹ đã khuất của Tứ Tứ cùng Tử An cũng là em gái duy nhất của Uy Viễn đại tướng quân. Hiện tại phẩm cấp của Uy Viễn đại tướng quân lại cao hơn Đường Trọng Nguyên rất nhiều. Vì biểu hiện mình tôn trọng Uy Viễn đại tướng quân, loại chuyện này Đường lão phu nhân quyết định phải nhớ cháu gái thứ hai của mình đến đánh tiếng trước với Uy Viễn đại tướng quân. Nếu hắn đồng ý, đương nhiên mọi người đều vui vẻ. Nhưng nếu Uy Viễn đại tướng quân không đồng ý, vậy đến lúc đó rồi nói sau, dù sao nếu muốn nâng Liễu di nương lên làm chính thất thì cũng còn có rất nhiều biện pháp. Bên trong Thanh Phong Các, Tứ Tứ nửa người dựa vào trên giường. Mà trong phòng nàng, Hương di nương không ngừng xoắn chặt chiếc khăn tay, vừa khóc vừa nói: “Nhị tiểu thư, Liễu di nương từ khi có hỉ mạch, lão gia đã không còn đến phòng của tì thiếp nữa. Ngay cả lão phu nhân, hiện tại cũng không ngừng ban các loại dược liệu trân quý đến trong viện Liễu di nương Nhị tiểu thư, nếu còn tiếp tục như thế, tì thiếp chỉ sợ sẽ không còn có thể sống yên ổn trong Đường phủ này nữa. ” Không thể không nói Hương Huệ người này vẫn là có chút thông minh vặt. Sau khi nàng ấy vừa tiến vào Đường phủ, liền xem Đường Tứ Tứ như chủ nhân, sai đâu đánh đó. Trước mắt nhìn thấy Liễu di nương, một mình kiêu ngạo, nàng biết trưởng nữ Đường Tứ Tứ này cũng không phải là hạng bình thường, chỉ cần nàng ấy muốn, nhất định có thể nghĩ đến biện pháp ngăn chặn. Cho nên nàng mới đến trông mong cầu Đường Tứ Tứ. Đường Tứ Tứ đưa tay nhẹ nhàng đem một lọn tóc rơi trước trán vén ra sau, cười nói: “Hương di nương, Liễu di nương hiện tại có thai, đây là phúc khí của bà ấy. Những người không có phúc khí như chúng ta, chuyện duy nhất cần phải làm đó chính là nên tránh bà ta được bao xa thì nên tránh bấy xa. Bằng không, nếu chẳng may đứa nhỏ trong bụng bà ta có chuyện gì không hay xảy ra, đến lúc đó chúng ta sẽ bị mang họa từ trên trời rơi xuống đấy. ” “Nhị tiểu thư, những lời này của ngài... ... ” Hương Huệ ngẫm nghĩ một lúc lâu, cái hiểu cái không. “Hương di nương, trở về đi. Lời này của ta cũng không có ý gì. ” Đường Tứ Tứ cười giảo hoạt, trên mặt là tràn ra nụ cười tươi hồn nhiên của độ tuổi nàng nên có. Hương Huệ đăm chiêu rời khỏi Thanh Phong Các. Tiễn bước Hương di nương, Đường lão phu nhân lại tự mình mang theo một đám người đến trong viện thăm nàng. Đường lão phu nhân hiện tại là người chưởng quan Đường gia, bà ta hi vọng mình có con đàn cháu đống, sự nghiệp của con trai không ngừng thăng tiến, cháu trai, cháu gái đều là những người nổi bật nhất. Hiện tại bà vẫn thích đứa cháu gái là Tứ Tứ này, nhưng bà cũng không nguyện ý bác bỏ thỉnh cầu của con trai. “Tứ Tứ à, qua nửa tháng nữa là con đã đến tuổi cập kê. Đến lúc đó, tổ mẫu sẽ sắp xếp chọn một môn hộ tử tế gả con. Chờ khi con xuất giá, tổ mẫu đã già thân thể cũng đã yếu, nên trong phủ này vẫn là cần nữ chủ nhân đến để lo liệu. Tứ Tứ, tổ mẫu cảm thấy Liễu di nương mấy năm nay luôn luôn dốc lòng chăm sóc phụ thân con, hiện tại nàng ta lại mang thai. Ý của cha con là muốn tìm một ngày tốt, nâng nàng ấy lên làm chính thê. ” Đường lão phu nhân nói tới đây, liền ngẩng đầu nhìn Đường Tứ Tứ. Bà biết tự bản thân cháu gái của bà là một người thông minh hiếu thuận, nếu nàng nghe hiểu ý tứ trong lời nói của bà, nhất định sẽ viết thư cho cậu ruột báo tin. Đường Tứ Tứ nhếch môi cười khẽ, Liễu di nương không phải chỉ ‘mang’ một đứa trẻ mà thôi, thì đã muốn cướp đi vị trí của mẫu thân đã chết của nàng? Ha ha... ... Nếu chẳng may trong bụng bà ta mang căn bản chỉ là một khối không khí thì sao nhỉ? Đường Tứ Tứ dùng thanh âm mềm mại nhỏ nhẹ hồi đáp: “Tổ mẫu, không phải Tứ Tứ không muốn để phụ thân nâng Liễu di nương lên làm chính thất. Chỉ là…. . Trước đây, biểu ca cũng đã từng nhắc qua Tứ Tứ, nói cậu trước đây không đồng ý phụ thân cưới thêm chính thất khác, là bởi vì sợ mẫu thân mới sẽ khắc nghiệt Tứ Tứ cùng Tử An. Nhưng hiện tại Tứ Tứ đã sắp cập kê và dạo gần đây, cậu khá là thân cận với Bình Nam hầu. Nghe nói phu nhân của Bình Nam hầu có một thứ muội, năm nay mới vừa mười tám, bởi vì trước đó phải ở trong nhà giữ đạo hiếu, chậm trễ thời gian. Cậu muốn nhân cơ hội này, làm cho phụ thân cùng Bình Nam hầu phủ kết thân. Tổ mẫu, người thực sự xác định, muốn nâng Liễu di nương lên làm chính thê?” Đường Tứ Tứ đỏ mặt, ngượng ngùng nói. Chuyện này đương nhiên chỉ là dung để lấp liếm Đường lão phu nhân, dù sao chỉ là dự định, ai biết còn phải cần thời gian là bao lâu. Hơn nữa kế hoạch của nàng đã bắt đầu, đến lúc đó sự tồn tại của Liễu di nương cùng Đường Vân Nhiễm sẽ trở thành hổ thẹn cho Đường Trọng Nguyên. Có chút chuyện, không chỉ Đường Vân Nhiễm biết dùng, nàng cũng biết! PS: Hô hô, trò hay lên sân khấu rồi!!!!