Giọng nói Diệp Bắc Minh lạnh lùng truyền tới: “Nhưng tôi không cần tiền của cô, tôi chỉ ra tay một lần”. “Giúp cô hay giúp người đó nhà họ Lục”. “Cô tự quyết định”. Lục Khi Sương sững sờ. Không chút do dự lắc đầu: “Vậy thôi”. Xoay người đi ra. Diệp Bắc Minh bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi. Từ Long Quốc bay đến Âu Châu ít nhất cũng mười mấy tiếng. Ý thức tiến vào trong thế giới tháp Càn Khôn Trấn Ngục. Nhàm chán ghi lại hơn mười ngàn phương thuốc. Nghiêm túc nghiên cứu! Cuối cùng, Diệp Bắc Minh thấy một loại phương pháp luyện chế đan dược hoàng phẩm. Dựa vào dược liệu trong tháp Càn Khôn Trấn Ngục, hoàn toàn có thể thử nghiệm luyện chế. Anh dùng đỉnh Thanh Mộc, trực tiếp luyện đan! Nửa giờ sau. “Thất bại?” Biểu cảm của Diệp Bắc Minh có chút quái dị. Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười rất vui vẻ: “Ha ha ha ha! Cậu thất bại rồi, cuối cùng cậu đã thất bại!” “Tốt quá rồi, cậu cũng sẽ thất bại thôi! Ha ha ha ha!” Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cười như được ăn tết! Hiếm thấy Diệp Bắc Minh thất bại một lần. Làm sao ông ta có thể không vui được? Nếu không, tên nhóc này quá yêu nghiệt! Diệp Bắc Minh than thở một tiếng: Đan dược hoàng phẩm vẫn khá khó luyện chế”. Phẩm cấp đan dược chia làm: hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm, cực phẩm. Trên cực phẩm có: hoàng, huyền, địa, thiên phẩm! Giống cấp bậc võ giả. Gia tộc võ đạo bình thường chỉ có thể luyện chế đan dược hạ phẩm, trung phẩm. Thượng phẩm rất khó luyện chế! Cực phẩm thì càng khỏi phải nói, một viên giá trị cực cao.