Đôi mắt đẹp của Viên Tử Y trừng lớn, giận dữ nhìn Diệp Bắc Minh chăm chăm: “Anh là một tên xấu xa! Tôi tin tưởng anh như vậy, tại sao anh lại lừa dối tôi?"Diệp Bắc Minh cười đáp: “Tôi lừa cô đó, thế nào?”“Anh! Tôi cắn chết anh!”Viên Tử Y tức giận đùng đùng. Lao thẳng tới, túm lấy cánh tay Diệp Bắc Minh, hung hăng cắn mạnh xuống!Nhưng cô lo lắng sế cắn đau Diệp Bắc Minh nên cũng chẳng dùng bao nhiêu sức lực!“Sao thế? Sợ rồi à?” Viên Tử Y không buông ra, vẫn tỏ ra vô cùng hung hãn. Khóe miệng Diệp Bắc Minh giật giật: “Xin lỗi cô, tôi sai rồi!”"Hừ! Thế còn được, nể mặt anh cứu người Viên gia chúng tôi, tôi tạm thời tha thứ cho anh”, Viên Tử Y hờn trách hai câu liền buông Diệp Bắc Minh ra. Diệp Bắc Minh dùng một ý nghĩ, tháp Càn Khôn Trấn Ngục liền rung chuyển! Một khoảng hư không mở ra, mọi người trong Viên gia đều rơi ra ngoài!Bọn họ liếc Diệp Bắc Minh một cái thật sâu, không nói một lời liền quay người bỏ chạy!Viên Tử Y vội đuổi theo: “Tộc trưởng, chú bảy, chú chín... ” “Cút! Cút đi! Cô đúng là thứ sao chổi mà!” “Đừng đi theo chúng tôi, mau cút đi!”“Nếu không phải này? Cút đi cho tôi, đừng có lại đây!!ại cô, sao chúng tôi có thể rơi vào kết cục thê thảm thếNhững người này như điên dại muốn chạy thoát thân! Viên Tử Y rất ấm ức, chán chường ngồi sụp xuống đất. Nước mắt tí tách rơi!Diệp Bắc Minh bước tới, lạnh lùng nói: “Con người ai cũng phải trưởng thành, tôi quả thực đã lừa dối cô!”“Tôi kêu cô đưa mình tới gia tộc Côn Ngô chính là vì muốn lợi dụng cô!”“Bây giờ cô đã nhìn thấy chưa? Cho dù là người trong gia tộc cũng sẽ ruồng bỏ cô một cách không thương tiếc khi cô mang tới nguy hiểm cho họ!"“Nhà Côn Ngô mà cô hầu hạ vô số năm, sau khi cô phạm lỗi cũng sẽ không ngần ngại xử tử cô!”Viên Tử Y ngẩng phắt đầu, đôi mắt to đầy nước: "Tại sao bọn họ lại làm như vậy?"Cô nhóc này. Sở hữu một trái tim thuần khiết đến cực điểm! Cho dù đến hiện tại cô ấy vẫn không hiểu! “Haiz”. Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Lừa gạt, xảo trá, tham lam, dục vọng!""Bản chất con người từ xưa đến nay đã như vậy ri"Tôi lừa cô để đạt được mục đích của mình, nhà Côn Ngô giết cô là để trút giận!”“Đồ xấu xa anh, tôi phải đi tìm tiểu thư nhà tôi!” Viên Tử Y dừng lại bước chân, ngoái đầu nhìn lại! Trong đôi mắt đỏ hoe tràn đầy lửa giận! “Anh đúng là một kẻ tệ hại! Là tên khốn kiếp nhất, nhất, nhất cõi đời này!”, cô căn chặt cánh môi đỏ mọng, không ngừng giậm chân. “Tôi là một kẻ xấu xa đó, cô có làm gì được tôi?” Diệp Bắc Minh cười lạnh: “Cắn tôi à?”