Chỉ còn lại Mộ lão cùng La Vân Phong ngơ ngác nhìn theo! “Ai có thể nói cho tôi biết, thằng nhãi đó rốt cuộc là ai không?”Tốc độ của Hạ Nhược Tuyết rất nhanh, cô cứ điên cuồng lao thẳng về một hướng như vậy!Diệp Bắc Minh vừa đuổi theo, vừa vội truyền âm: “Tiểu tháp, chuyện quái gì đang xảy ra vậy?"“Ông có cảm nhận được thần niệm của Nhược Tuyết chưa? Tình trạng hiện tại của cô ấy thế nào?”'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đáp: “Nhóc con, xem ra trước mắt thần niệm của cô Hạ đã không còn tồn tại nữa rồi!”“Mẹ kiếp!”Diệp Bắc Minh quát lên một tiếng, hai mắt sậm màu máu: “Nhược Tuyết sẽ không xảy ra chuyện gì đâu! Dù phải trả giá thế nào, tôi cũng muốn cô ấy bình phục!”Tháp Càn Khôn Trấn Ngục im lặng!Một lúc sau mới phun ra một câu: “Tuy nhiên vừa rồi cậu tiếp xúc với cô ấy gần như vậy thực sự quá nguy hiểm”. “May mà trong người cậu có dòng khí hỗn độn, mặc dù sức mạnh ăn mòn của nước đen vô cùng đáng sợ nhưng nó vẫn không có cách nào làm ô nhiễm dòng khí hỗn độn cải”Tròn một ngày một đêm!Cuối cùng Hạ Nhược Tuyết cũng dừng lại trước một vùng nước tối tăm, không chút đắn đo nhảy vào trong đó!"Nước đenl" Tiêu Dung Phi cùng Tiêu Nhã Phi bàng hoàng thốt lên. Hai người họ hiển nhiên đã được chứng kiến sự khủng khiếp của nước đen, hoàn toàn không dám tiến lên!Diệp Bắc Minh dừng bước, nhìn chằm chằm vào dòng nước đen kịt trước mặt: “Sau khi nước đen trôi đi, phần lớn đều sẽ biến mất! Duy nhất chỉ còn tồn tại ở nơi này, Nhược Tuyết tiến vào rồi, tôi cũng phải xuống đó xem xeml”'Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giật mình: “Nhóc con, cậu điên rồi à!”“Nước đen cực kỳ đáng sợ, cậu có khí hỗn độn trong người nên mới có thể tạm thời bảo vệ chính mình!""Nhưng... nhưng nếu cậu nhảy thẳng xuống đó, có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì?”“Tôi đề nghị cậu canh giữ ở gần đây chờ cô Hạ ra ngoài rồi lại bàn tiếp!”Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Không còn thời gian nữa rồi!"“Từ biểu hiện vừa rồi của Nhược Tuyết, có lẽ cô ấy vẫn chưa bị ô nhiễm hoàn toàn!""Tôi phải năm bắt cơ hội này!"Dứt lời. Diệp Bắc Minh nhìn về phía Tiêu Dung Phi cùng Tiêu Nhã Phi: “Dung Phi, Nhã Phi, tôi phải đi vào vùng nước đen này một chuyến, hai người các em trốn ở bêncạnh đi!”“Bất luận tôi có thể mang Nhược Tuyết ra ngoài hay không, thì trong vòng ba ngày tôi nhất định sẽ trở lại!”"Nếu tôi không ra ngoài được, các em hãy tự mình tới đại lục Hỗn Độn, tìm bố mẹ tôi!”"KHÔNG!" Hai người bỗng nhiên hoảng sợ. Gấp đến mức rơi nước mặt lộp bộp, mỗi người túm chặt lấy một cánh tay của Diệp Bắc Minh, không dám buông lỏng!“Anh Diệp, chúng ta không dễ dàng gì mới gặp lại nhau, nước đen nguy hiểm lắm, anh không thể xuống đó được!”Hai người khóc rấm rứt, nước mắt chảy không ngừng!Diệp Bắc Minh hít sâu một hơi, chỉ nói một câu: “Nếu các em bị nước đen làm ô nhiễm, tôi cũng sẽ nghĩ mọi biện pháp cứu các eml”Thân thể yêu kiều của cả hai run lên. Lặng yên buông tay Diệp Bắc Minh ra. Tiếp đó, Diệp Bắc Minh dùng ý nghĩ kêu gọi dòng khí hỗn độn bao trùm lấy toàn thân mình!Tiến lên một bước và nhảy xuống dòng nước đen!Cơ thể anh nhanh chóng chìm xuống, giống như có một lực lượng nào đó đang kéo lấy chân anh vậy!Không biết qua bao lâu, tầm nhìn trước mắt bỗng nhiên trở nên rộng rãi sáng sủalTất cả dòng nước đen đều biến mất, sâu dưới lòng đất có một tế đàn cổ xưa màu đen!Có vô số bóng hình đứng xung quanh tế đàn! Ngước đầu nhìn lên. Trên tế đàn đen kịt, từ trong một chiếc quan tài không ngừng tuôn ra nước xác đen! Chỉ cần bị nước xác màu đen đó nhiễm phải, lập tức bị đồng hóa! "Trong quan tài là cái gì vậy?”, Diệp Bắc Minh ngạc nhiên. Cùng lúc đó, một giọng nói như du hành vạn cổ, xuyên suốt thời gian cùng không gian vọng tới từ trong quan tài: “Sau hàng trăm triệu năm, cuối cùng cũng có người có thể sống sót tới gặp tôi rồi sao?”