Hiện trường lập tức như nổ tung!Những võ giả leo lên Thang Trời phía sau nghe được câu này thoáng chốc đều tức giận!“Diệp Bắc Minh, ý của anh là gì?”“Ha ha ha... . ha ha ha! Ngông cuồng lắm, số lượng người tham gia Cuộc chiến Thiên Giai lên tới mười triệu!”“Anh nói toàn bộ chúng tôi đều là rác rưởi?”“Còn anh thì là cái thá gì? Gian lận để về nhất, còn thực sự cho rằng bản thân tài giỏi lắm sao?”Âm thanh này không ngừng vang vọng. Mạc Trần cau mày, Diệp Bắc Minh thực sự có đã đi quá xa!Biểu cảm của ông lão mặt đỏ cùng mấy người La Thiên Chính đều sầm lại, đã rất không vui vẻ gì!Sở Y Thủy có chút kinh ngạc, cô ta không ngờ Diệp Bắc Minh lại dám nói như vậy!Hành động này không khác gì kích động quần chúng phẫn nộ mà! “Haiz, đúng là trẻ người non dạ, vị Tô Cuồng kích động mắc bẫy rồi!”Hướng Ly Ly thở dài, tài năng là thứ không thể phủ nhận nhưng EQ của anh đúng là không đủ dùng. Sở Nguyên Bá cười đùa: “Ha ha, xem ra không cần tôi phải ra tay, thì đã có rất nhiều người muốn tên nhóc này chết rồi!”Tô Cuồng thấy bầu không khí đã chín muồi, lập tức dẫn dắt: “Diệp Bắc Minh, anh cũng quá kiêu ngạo rồi đó!”“Anh nói mấy chục triệu người tham gia Cuộc chiến Thiên Giai đều là rác rưởi, vậy ắt hẳn thực lực của anh rất mạnh?”“Có dám đấu một trận công bằng với tôi không? Chỉ cần anh đánh bại tôi về võ lực, Tô Cuồng tôi tuyệt đối sẽ không nói anh gian lận nữa!”Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Không có hứng thúI” “Ha ha, sợ rồi sao?” 'Tô Cuồng tiếp tục khiêu khích. Việc Diệp Bắc Minh không dám nhận lời khiêu chiến khiến hắn ta càng tin chắc rằng anh có vấn đề!Giọng nói lạnh nhạt của Diệp Bắc Minh tiếp tục vang lên: “Anh suy nghĩ nhiều quá rồi đó, đơn giản chỉ là anh không xứng đấu một trận công bằng với tôi mà thôi!"“Chỉ cần anh có thể tiếp một quyền của tôi, tôi sẽ chấp nhận tất cả lời buộc tội của anh!”Bầu không khí nháy mắt trở nên tĩnh lặng! Mọi người trợn mắt khó tin nhìn Diệp Bắc Minh! Một quyền?Cho dù Diệp Bắc Minh mạnh mế tới đâu, Tô Cuồng cũng không thể không đỡ nổi một quyền của anh!“Thằng nhóc này rốt cuộc muốn làm gì?”, Mạc Trần có chút bối rối. Trên gương mặt Sở Y Thủy, Hướng Ly Ly, Vương Quỳnh, Sở Nguyên Bá cũng không giấu nổi sự sửng sốt!Khí phách này... quá thực quá ngạo nghễ!“Một quyền? Ha ha ha ha ha!”Tô Cuồng phì cười, hắn thật sự không nhịn nổi nữa: “Diệp Bắc Minh, Tô Cuồng tôi hôm nay xin thề!”“Nếu tôi không đỡ nổi một cú đấm của anh, tôi sẽ không bao giờ tập võ nữalI!"“Được!” Diệp Bắc Minh gật đầu. Sắc mặt Tô Cuồng thoáng cái khoác lên vẻ dữ tợn: “Nếu tôi đỡ được thì sao?”Diệp Bắc Minh thản nhiên nói: "Tùy anh xử lý!” “Được!”Tô Cuồng nở nụ cười đầy hung ác: “Tôi muốn anh phải phế bỏ võ công của mình, quỳ leo xuống từ Thiên Giai này!”“Phải dập đầu và nhận tội với mỗi người trong số hơn mười triệu võ giả ở đây!"“Hay, cậu Tô nói hay lắm!”“Phải dạy cho thằng nhãi này một bài học! Mẹ nó! Đúng là quá kiêu ngạo!” Những người tụ võ leo lên từ Thiên Giai đều rống lên. Diệp Bắc Minh lười phải nói nhảm với họ!Anh không có bất kỳ động tác hoa mỹ nào mà nâng tay đấm thẳng ra ngoài! Nắm đấm quét tới đâu, không gian liền nứt lìa và sụp đổ tới đó!“AnhlII"Con ngươi Tô Cuồng co rút, một luồng áp lực mang theo hơi thở tử vong nháy mắt ập tới khiến hắn nhất thời có cảm giác như rơi vào hầm băng!Máu nóng trong cơ thể hắn gần như đông cứng lại, trái tim cũng theo đó ngừng đập!Mùi vị của cái chết!Hắn vội vã duỗi ra hai tay bắt chéo trước ngực, dùng hết sức lực toàn thân để chống cự!Năm đấm của Diệp Bắc Minh rơi xuống cánh tay Tô Cuồng!Bùm! Bùm-! I ! Sóng không khí cuồn cuộn, bầu trời như sụp đổi Ông lão lùn tại chỗ lùi lại mười mấy bước, tấm lưng già cỗi đập mạnh vào lồng ngực Tô Cuồng: “Phụt... ” Tô Cuồng lại một lần nữa nôn ra một ngụm máu, ngã gục xuống đất giống như một miếng giẻ lau nhếch nhác! Nếu không phải có ông lão lùn ngăn chặn cú đấm vừa rồi của Diệp Bắc Minh, e rằng Tô Cuồng đã bỏ mình ngay tại trận.