“Là ông!”Diệp Bắc Minh chấn động. “Đại Sư Huynh!”Linh hồn của 99 vị sư phụ cũng chết lặng. Người đến không phải ai khác mà chính là sư huynh Đoàn Thiên Đức của bọn họ. Trên mặt Diệp Bắc Minh tràn đầy tức giận: 'Đoàn Thiên Đức, chính ông là người giết chết 99 vị sư phụ, suýt chút nữa khiến linh hồn của bọn họ tan thành mây khói, không thể đầu thai!”“Ông còn dám xuất hiện?”Đoàn Thiên Đức cười lạnh: “99 tên sư phụ kia của cậu đều là lũ phế vật, ta giết bọn chúng thì đã sao?”“Nếu bản tôn muốn, vẫn có thể giết bọn chúng thêm lần nữa!” Đôi tay giơ lên. Ầm! Ầm! Âm!Hơn mười tấm bia mộ linh hồn nổ tung tại chỗ, linh hồn bên trong nhanh chóng lao ra ngoài, biến mất trong những tấm bia khác bên cạnh. “ông” Diệp Bắc Minh thật sự điên lên, lúc anh sắp sửa nổ tung vì tức giận thì. Giọng nói lạnh lùng của Trần Tu vang lên từ bên cạnh: “Chờ một chút! Tao không có hứng thú với chuyện của mày!”Hắn ta giơ ngón tay chỉ về phía Diệp Bắc Minh. “Thằng nhóc, giao kiếm trong tay cho tao!” Đoàn Thiên Đức cau mày: “Cậu là ai?”Trần Tu cười cợt nói: “Lão già kia, tôi nói cho ông biết lai lịch của tôi, chỉ sợ sẽ dọa chết ông ấy!”“Bổn công tử đến từ thế giới Bản Nguyên, về phần cảnh giới thì, cảnh giới Thiên Quân trung kỳ, sợ... ”Câu nói vẫn chưa xong!“Đi chết đi!” Chỉ sợ cái tát này đã khiến hắn ta chết ngay tại chỗ. “Trần Tu... " Người phụ nữ đi cùng hắn ta mặt mày tái mét. Trần Tu nằm trên đất không ngừng run rẩy, kinh hãi nhìn Đoàn Thiên Đức: “Ông... ông là ai... ” Đoàn Thiên Đức hoàn toàn không chú ý đến lời của Trần Tu, ông ta tiếp tục nhìn Diệp Bắc Minh: “Nhóc con, cậu thật sự làm ta rất thất vọng!” “Cậu có thiên phú tốt như vậy, nhưng lại muốn tìm đến cái chết? Không cần Dị hỏa cũng thôi đi, lại muốn dùng kiếm Càn Khôn để tự sát?”