“Nhưng chắc chắn mạnh hơn ông một chút!”Rắc!Bẻ thật mạnh!Lão tổ Độn Thế kêu thảm một tiếng, cổ tay bị bẻ gãy, xương đâm xuyên máu thịt cánh tay lộ ra ngai!Phập! Quyền thứ hai ập đến, đập lên đan điền của lão tổ Độn ThếtKhông đợi ông ta phản ứng, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục đâm xuyên lồng ngực của ông tat“Hấp thụ!”Diệp Bắc Minh khế quát một tiếng!Lão tổ Độn Thế lập tức hóa thành một cái xác khô! “Suýt. . ”Ba người lão tổ Trấn Hồn, lão tổ Thất Tinh, lão tổ Lục Đạo, hít khí lạnh, bất giác lùi lại!Khóe miệng Diệp Bắc Minh cong lên ý cười: “Đừng sợ, rất nhanh thôi”. “Trong một hơi thở, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục đã có thể hút cạn hoàn toàn các người, sẽ không đau đớn!”“Tên điên này!”Khuôn mặt già của lão tổ Trấn Hồn trắng bệch. “Cảm ơn đã quá khen, người tiếp theo là ông đấy”. Nụ cười của Diệp Bắc Minh như Diêm Vương đòi mạng! Lão tổ Trấn Hồn sợ đến hồn phách bốc hơi: “Đừng... ”Trực tiếp thiêu cháy sinh mệnh, giống như hỏa tiễn bay lên không trung, nhanh chóng biến mất!Lão tổ Thất Tinh và lão tổ Lục Đạo thấy vậy, cũng thiêu cháy sinh mệnh chuồn đi!Diệp Bắc Minh không đuổi theo, hòa thượng chạy được chứ miếu thì không chạy được!“Các người... ” Trần Lục Chỉ tức đến phun ra máu. Ông ta bị thương nặng, vốn không thể bỏ chạy!Trương La Vân kinh sợ nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: “Mẹ kiếp, hẳn là quái vật gì! Sáu Tổ Cảnh bị hắn giết mất hai người, ba người thê thảm bỏ chạy!" Sắc mặt Trần Lục Chỉ trắng bệch. Sáu người họ vốn chỉ là vừa mới hợp thành đội, bảo họ liều mạng vì mình vốn là điều không thể nào! Bỏ chạy mới là lựa chọn của người bình thường! Đôi mắt của Trần Lục Chỉ loeslene, dường như đưa ra quyết định: “Diệp tông chủ, tôi tình nguyện dùng một vài thức của Hoa tộc Thượng Cổ để lại ở nhà họ Trần đổi lấy cái mạng của mình!”