Trịnh Thiên Quyết cau mày: “Việc này cũng không đến mức, cũng từng có mấy tông môn tự xưng là thiên hạ đệ nhất sát tông!”“Tuy cuối cùng đều bị Thiên Sát Môn tiêu diệt, hoàn toàn biến mất!”“Nhưng, chỉ dựa vào hai điều này chắc chắn không đến mức sử dụng Thiên Sát Lệnh với cậu!”“Trừ phi... ”Diệp Bắc Minh hỏi: “Trừ phi cái gì?”Ánh mắt Trịnh Thiên Quyết khóa chặt Diệp Bắc Minh: “Trừ phi Thiên Sát Môn vì nguyên nhân khác phát ra Thiên Sát Lệnh, mà người này vừa hay lại là cậu!”“Nhưng, Thiên Sát Môn hình như không biết người này là cậu!” Diệp Bắc Minh cau mày: “Còn có chuyện này sao?”Trịnh Thiên Quyết nhìn thái độ như không sao của Diệp Bắc Minh, nghiêm túc nhắc nhở một câu: “Cậu nhóc, đừng nghĩ rằng Thiên Sát Lệnh là trò đùa!”“Từ xưa đến nay những người bị Thiên Sát Lệnh nhằm vào chưa quá mười người sống sót, cậu ở lại đây với tôi thì hơn!”“Ít nhất nơi này rất an toàn, cho dù Thiên Sát Môn cường mạnh đi nữa cũng không dám đến đây giết cậu!”Diệp Bắc Minh lại lắc đầu: “Tiền bối, tôi đến đây là để hoàn thành lời hứa!” _“Đồng thời, cũng là chào tạm biệt ông một thời gianTrịnh Thiên Quyết lướt nhìn Diệp Bắc Minh một cái: “Cậu nhóc, tôi không hiểu lời của cậu”. Diệp Bắc Minh giải thích: “Tiền bối, tôi nhất định sẽ thực hiện cam kết lời hẹn ngàn năm!”“Nhưng, tôi còn có việc quan trọng hơn phải làm, tôi đến đây là để đưa mấy người Nhược Tuyết, Hầu Tử đi!”Trịnh Thiên Quyết lắc đầu: “Sợ rằng cậu không đưa bọn họ ởi nổi!” Nói xong, Trịnh Thiên Quyết dẫn Diệp Bắc Minh đến trước vách đá cao mấy trăm trượng! Vách đá nguy nga, giống như một dãy núi cao chót vót! Hầu Tử đứng im, ngẩng đầu nhìn văn tự trên vách đá! Mặc cho Diệp Bắc Minh hét gọi thế nào, Hầu Tử như không nghe thấy, vẫn luôn đứng ở đó bất động!