Liền sau đó. Cuối cùng Diệp Nặc cảm nhận được sát ý khủng bố của Diệp Bắc Minh!Lúc này, Diệp Nặc ớn lạnh, lông tóc trên người dựng đứng! Thần hồn trong cơ thể có một ảo giác, nếu còn không rời khỏi cơ thể của cô bé này, chắc chắn sẽ phải chết cùng cô bé này!Điên rồi, tên nhóc này điên rồi! Lại dám giết cả con gái ruột của mình!Soạt!Một thần hồn màu đen xông ra, trực tiếp rời khỏi cơ thể của Diệp Nặc, đụng vỡ bức tường chạy ra ngoài phòng!Diệp Bắc Minh trực tiếp thu tay lại, sát ý đáng sợ gần như dính sát lướt qua cơ thể của Diệp Nặc!Bảo vệ tốt con gái! Ném con gái cho Đông Phương Xá Nguyệt. Diệp Bắc Minh bước ra một bước đuổi theo thần hồn màu đen đó, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục nghiền áp xuống!Gru!Một con huyết long xông ra hằm hằm đập lên thần hồn màu đen! 'Thần hồn màu đen kêu thảm một tiếng, lăn lộn muốn tháo chạy! Diệp Bắc Minh sử dụng Ảnh Thuấn xuất hiện ở phía trước. Tấn công ra một quyền!Phập!'Thần hồn mau đen ngã xuống đất, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trực tiếp giáng xuống, nó sợ đến liên tục cầu xin: “Đợi đã, đừng giết tôi!”“Tôi là chủ U Minh, biết rất nhiều bí mật của giới U Minh, cậu giết tôi, chắc chắn là tổn thất to lớn của cậu!”Quả nhiên. Kiếm Càn Khôn Trấn Ngục dừng lại! “Chủ U Minh?”Diệp Bắc Minh cau mày. Chín vị sư tỷ đi theo ra, nghe thấy cái tên chủ U Minh, vẻ mặt liền biến sắc: “Ông thực sự là chủ U Minh?”Thần hồn màu đen hóa thành dáng vẻ một người đàn ông trung niên!Vô cùng hư yếu!Cơ thể trong suốt! Dường như chỉ một cơn gió thổi qua thì có thể tiêu tan như làn khói! “Đúng thết”Diệp Bắc Minh cất giọng lạnh nhạt: “Ông là chủ U Minh, tại sao thần hồn lại ở trong cơ thể con gái tôi?” Ánh mắt của Diệp Bắc Minh cũng băng lạnh: “Thần hồn của con gái tôi mà ông cũng dám nuốt chửng, ông đúng là đáng chết!” Anh giơ kiếm Càn Khôn Trấn Ngục, đang định giết chủ U Minh! “Đợi đãi” Chủ U Minh sợ hết kêu lớn: “Tôi không nuốt chửng thần hồn của con gái cậu, thần hồn của cô bé vẫn còn yên ổn!” “Hơn nữa tôi biết tung tích của bố mẹ cậu, nếu cậu giết tôi, cả đời đừng hòng biết tung tích của bố mẹ cậu!”