Để lại đám đông bàn tán phía sau. “Anh ta là ai vậy?” “Vừa trẻ vừa đẹp trai!” “Chắc không phải thịt tươi vừa xuất đạo chứ?” “Cái gì mà thịt tươi, có thể xứng với cô cả nhà họ Hàn chắc?” Chiếc xe đi thẳng vào nơi sâu nhất nhà họ Hàn. Diệp Bắc Minh gặp được Hàn Kim Long, đối phương cười nói: “Thần y Diệp, chào mừng cậu đến tệ xá!” Chuyện ở tiệc từ thiện Long Đô đã bị phong tỏa thông tin! Chuyện Tần Thiếu Dương bị giết, Đường Kình Thương bại trận, không được truyền đến Trung Hải. Nếu không Hàn Kim Long chắc chắn sẽ không đối đãi với Diệp Bắc Minh bằng thái độ này! Ý? Diệp Bắc Minh hơi kinh ngạc. Hàn Kim Long còn là một võ giả! Thực lực khoảng cấp Thiên! Chẳng lẽ là kinh mạch của ông ta bị tổn thương, đôi chân bị hỏng, cho nên dẫn đến thực lực giảm sút chăng? “Tôi còn có chút việc, chữa trị luôn đi”. Diệp Bắc Minh rất thản nhiên. “Không cần chuẩn bị à?”, Hàn Kim Long cau mày. Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Không cần, ông ngồi xuống là được”. “Được!” Hàn Kim Long hơi bất ngờ. Nếu không phải đơn thuốc mà Diệp Bắc Minh kê thực sự có hiệu quả. Cũng khiến ông ta đi lại được. Thì Hàn Kim Long sẽ không tin tưởng Diệp Bắc Minh! Bây giờ, chỉ có thể tin tưởng anh một lần! Dù sao cả Long Quốc cũng không có ai chữa được bệnh của ông ta. Diệp Bắc Minh rút ra kim châm từ trong túi, thản nhiên nói: “Kinh mạch hai chân bị tổn thương, vì đã uống thuốc nên hồi phục được một chút”. “Có thể đi lại được, nhưng không thể vận chân khí”. “Trước đây ông là võ giả đại tông sư phải không?” Trông có vẻ như hỏi ngẫu nhiên. Nhưng rơi vào trong tai Hàn Kim Long và Hàn Nguyệt, lại như sét đánh giữa trời quang. Trên khuôn mặt đều là vẻ kinh ngạc! “Việc này rất khó sao?”