Rầm rầm rầm! Mặt đất chấn động kịch liệt, khiến màng nhĩ của Mộ Thiên Thiên như muốn nổ tung! Thân thể mềm mại của cô ta trở nên cứng ngắc, vẻ mặt hoảng sợ nhìn thú triều phía trước! Nhưng điều khiến cô ta cảm thấy bất ngờ chính là sau khi thú triều xông đến lại không ra tay với bọn họ. Mà là tạo thành một vòng tròn bao vây lấy bọn họ! Gào! Hơn chục ngàn con ma thú đồng thời gào thét. Mộ Thiên Thiên hoàn toàn tuyệt vọng: "Chẳng lẽ tôi phải chết ở chỗ này sao?" Lão già quỳ trên mặt đất, dập đầu về phía hoàng triều Đại Chu: "Bệ hạ, lão nô không có cách nào tiếp tục hầu hạ ngài nữa rồi!" "Lão nô đi trước một bước, chuẩn bị tất cả cho ngài trên hoàng tuyền!" Một giây sau. Lão già bỗng nhiên bùng nổ, lấy ra một thanh trường đao: "Mọi người đừng sợ, cho dù có phải chiến tử, cũng không cần sợ hãi!" Mộ Thiên Thiên cắn răng một cái, cũng lấy ra một thanh bảo kiếm, chuẩn bị liều chết đánh cược một lần! Đột nhiên. Một giọng nói lạnh như băng truyền đến: "Mộ Thiên Thiên, cô đúng là không sợ chết thật!" "Tôi đã tha cho cô một mạng, để cô trở về cảnh cáo hoàng đế Đại Chu!" "Vậy mà cô lại không biết sống chết như thế, còn dám tới bắt người phụ nữ của tôi đi?" Mộ Thiên Thiên sững sờ. Giọng nói này là? Cô ta khiếp sợ nhìn về phía trước! Hơn chục ngàn con ma thú chủ động tản ra, tạo thành một con đường. Một người đàn ông chậm rãi đi tới, được hàng chục ngàn con ma thú bao vây! Một khí tức cường đại giống như là thực chất hóa, bộc phát về phía bốn phương tám hướng! Giờ phút này. Mộ Thiên Thiên kinh ngạc kêu lên một tiếng: "Quả nhiên là anh, Diệp Bắc Minh!" "Anh?"