Chỉ còn lại hai người Lăng Thiên Hùng và Lăng Vận Nhi ngây ngốc tại chỗ. Lăng Vận Nhi đi lại gần: "Ông nội, vết thương của ông đã lành thật rồi sao?" "Nào chỉ là lành!" Lăng Thiên Hùng kích động đến mức cả người run rẩy: "Nếu như nửa tháng sau thật sự có thể khôi phục, ông nội có thể đột phá cảnh giới Thánh!" Ông ta kích động run rẩy: "Quỷ Môn Thập Tam Châm, thứ mà cậu ấy dùng chính là Quỷ Môn Thập Tam Châm!" "Quỷ Thủ Thần Y hẳn là ở trong cấm địa Long Mạch đi?" "Quỹ tích cuộc đời của người này đã biến mất năm năm, hẳn là... " "A!" Lăng Thiên Hùng hít sâu một hơi: "Cậu ấy đã tiến vào chỗ kia? Trở thành đệ tử của Quỷ Thủ Thần Y?" Thân thể mềm mại của Lăng Vận Nhi run lên: "Quỷ Thủ Thần Y?" "Anh ấy là đệ tử của Quỷ Thủ Thần Y? Làm sao có thể!" Lăng Thiên Hùng lắc đầu: "Không có gì là không có khả năng!" Gương mặt xinh đẹp của Lăng Vận Nhi rung động, vẫn có chút không phục: "Cho dù anh ấy là đệ tử của Quỷ Thủ Thần Y thì sao chứ?" "Cho dù y thuật của anh ấy có nghịch thiên, nhưng phương diện võ đạo cũng tuyệt đối không thể nào là đối thủ của Lý Huyền Cơ!" Ở trong lòng cô ta. Diệp Bắc Minh tự đại! Cuồng ngạo! Không coi ai ra gì! Thật sự là khiến người ta vô cùng chán ghét! Lăng Thiên Hùng nhìn Lăng Vận Nhi: "Ai nói cho cháu biết trong cấm địa Long Mạch chỉ có một cường giả?" "Nếu như cậu ấy học được hết tất cả thần thông của 99 cường giả tuyệt thế thì sao?" "Nếu như đây là sự thật, vậy vị trí chủ nhân của Côn Luân Hư... " Sau khi tiến vào phủ Diệp. Diệp Bắc Minh trực tiếp đi vào mật thất, cho người gọi Vạn Lăng Phong tới. Diệp Bắc Minh ngồi trong bóng đêm: "Tiểu đội Sát Thần như thế nào rồi?" Vạn Lăng Phong trả lời: "Đã hoàn thành việc bổ sung thành viên, khôi phục lại 100 người!" "Mấy người có tiến bộ nhanh nhất đã vọt tới cảnh giới Võ Vương!"