"Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Rốt cuộc là ai làm? Điều tra cho tôi!" Vô số người đều ngơ ngác. Rất nhanh. Đã có tin tức truyền về: "Là Sát Thần Diệp Bắc Minh làm!" Trong chốc lát. Toàn bộ Côn Luân Hư đều nghẹn ngào. ... Đất tổ, nhà họ Diệp. Diệp Bắc Minh vừa mới chữa khỏi thương thế của cậu mình. Đột nhiên. Một hạ nhân đột nhiên đến báo: "Gia chủ, bên ngoài có người cầu kiến!" "Anh ta tự xưng là thư ký Tiền, nói là có việc muốn tìm ngài". "Trừ người này ra, còn có một người đàn ông trung niên đi theo nữa!" "Thư ký Tiền?" Diệp Bắc Minh sững sờ, hơi kinh ngạc: "Chắc là sư huynh của tôi cũng tới?" Nhà họ Tiêu. Hai chị em Tiêu Dung Phi, Tiêu Nhã Phi nghe nói tin tức này thì khiếp sợ không ngậm miệng được. Ừng ực! Tiêu Nhã Phi không ngừng nuốt nước bọt: "Chị, anh ấy... thế mà anh ấy lại tiêu diệt nhà họ Dịch?" "Sao anh ấy có thể làm được?" "Đây chính là nhà họ Dịch đó!" Thân thể mềm mại của Tiêu Dung Phi không nhịn được mà run rẩy! Cô ta không thể tưởng tượng nổi tự nói: "Ai mà biết được?" "Nhà họ Dịch mặc dù không bằng nhà họ Tiêu, nhưng tuyệt đối cũng là gia tộc đỉnh cao của Côn Luân Hư!" Ánh mắt Tiêu Nhã Phi lấp lóe: "Chị, em đã có chút thích anh ấy rồi, rất muốn trở thành người phụ nữ của anh ấy!" "Phụt!" Tiêu Dung Phi suýt nữa thì phun ra một ngụm máu: "Em... Em nói cái gì?" Em gái dám yêu dám hận. Nhưng mà. Tiêu Dung Phi cũng không nghĩ tới em gái lại dám nói ra rõ ràng như thế! Nếu lúc trước bọn họ kiên trì một chút nữa. Chẳng phải bây giờ đã có chỗ dựa rồi sao! "Ai, ai có thể ngờ được Sát Thần lại kinh khủng như vậy?"