Diệp Bắc Minh khẽ gật đầu: "Được, nhẫn trữ vật trên người bọn họ của tôi!" "Thành giao!" Giọng Long Đế truyền đến. Hơi thở Diệp Bắc Minh đột nhiên tăng vọt, trong cơ thể anh bắn ra vô tận sát khí! Ầm! Như núi lửa phun trào. Bầu trên phía trên toàn bộ nhà họ Diệp lập tức trở nên đen kịt. Bị biển máu bao phủ! Một đầu huyết long với hơi thở dữ tợn hiện ra sau lưng Diệp Bắc Minh! Mí mắt sáu Võ Thần nhảy liên tục, cảm giác nguy cơ đánh úp lại. Một vị lão giả hét to: "Lập tức ra tay, phế đi kẻ này!" "Tên này rất kỳ quặc, phế đi đan điền của cậu ta đã rồi hẵng nói". "Đánh gãy tay chân của tên này, biến cậu ta thành người tàn phế, rồi từ từ ép hỏi bí mật của cậu ta!" Đột nhiên. Diệp Bắc Minh cười một tiếng. Chớp mắt xuất hiện trước mặt lão giả đang nói chuyện: "Mày nói nhiều nhỉ?" "Chết đi!" Anh đưa tay chộp về phía yết hầu lão giả! "Ông Kim cẩn thận!" Một lão giả khác quát một tiếng lớn. Đôi mắt ông Kim lạnh như băng, tàn khốc cười đáp: "Sát thần? Ha ha, lão phu muốn thử xem, mày là sát thần cái gì!" "Quỳ xuống cho lão phu!" Cánh tay khô héo của ông Kim giơ lên, đột nhiên phát lực, bộc phát ra âm thanh phá không. Nện về phía bả vai Diệp Bắc Minh! "A! Con chó, tay của tao... Mày đáng chết!" Ông Kim tức giận gào thét. Trong tay ông ta xuất hiện thêm một trường đao đen nhánh, chém về phía đầu Diệp Bắc Minh!