Hàn Dịch Tài! Nhìn thấy Diệp Bắc Minh xông đến, Hàn Dịch Tài gào thét như phát điên: “Các người còn đợi gì nữa hả! Giết! Giết đi!” “Giết!” Hơn trăm đòn tấn công giáng về phía Diệp Bắc Minh. Vù! Hào quang màu đỏ máu bùng lên, hóa giải toàn bộ đòn tấn công. Diệp Bắc Minh xuất hiện trước người Hàn Dịch Tài. Thụp! Hàn Dịch Tài sợ đến cái gan muốn nứt ra, trái tim cũng sắp nổ tung, trực tiếp quỳ xuống. Phập phập phập! Điên cuồng dập đầu! “Đại nhân tha cho tôi đi, tôi có thể cho cậu rất nhiều mỹ nữ!” “Bắt đầu từ bây giờ, nhà họ Hàn là nô lệ của cậu, làm trâu làm ngựa…” Diệp Bắc Minh tấn công ra một quyền, đánh người này thành sương máu. “Chạy!” Phùng Phi Hoàng nhìn thấy ba võ đế chết thảm trong nháy mắt, trong đầu chỉ có một ý nghĩ. Nếu cho ông ta thêm một cơ hội, nói thế nào ông ta cũng sẽ không chọc vào sát thần này! Tốc độ của ông ta rất nhanh, thấy sắp chạy ra khỏi nhà họ Phương. Không nhịn được quay đầu nhìn. Diệp Bắc Minh đã cách ông ta chưa đến một mét! Phùng Phi Hoàng nhìn thẳng vào đôi mắt không chút cảm xúc của Diệp Bắc Minh, trái tim co thắt lại: “Mày…” Phụt! Một màn sương máu bùng lên! Phùng Phi Hoàng, chết! Diệp Bắc Minh quay đầu, lập tức khóa chặt Kiếm Quỷ: “Đến lượt ông rồi!: Khoảnh khắc nhìn thẳng vào đôi mắt của Diệp Bắc Minh, Kiếm Quỷ không nhịn được run lên. Trong kiếm Phá Sát, sát khí tràn ra! Hình thành một một con rắn màu đen, lao về phía Diệp Bắc Minh!