“Càng nhiều càng tốt, tiền không thành vấn đề, bao nhiêu tiền cũng được!” Anh muốn tăng cảnh giới võ đạo! Trong vòng một năm trở thành võ đế! Cần lượng lớn dược liệu. Lăng Thi Âm điều động lực lượng của Vạn Bảo Lâu. Vạn Lăng Phong điều động lực lượng của hành tỉnh Đông Nam. Lâm Thương Hải điều động lực lượng của Tam Giác Vàng và nhà họ Long. Đường Thiên Ngạo điều động lực lượng của hiệp hội võ đạo. Quay về lại sử dụng lực lượng của Long Hồn, có lẽ cũng đủ rồi! Cuối cùng. Diệp Bắc Minh gọi điện cho Chiba Sadako, ra lệnh cho cô ta điều động lực lượng của Uy Quốc thu thập dược liệu. “Ha ha, anh Diệp, tôi trăm công nghìn việc, rất bận, anh tìm người khác đi”. Chiba Sadako cười ha ha nói. Vậy mà cô ta lại thay đổi cách xưng hô, không gọi Diệp Bắc Minh là chủ nhân. Hơn nữa. Lại còn dám từ chối mệnh lệnh của Diệp Bắc Minh! Đôi mắt Diệp Bắc Minh lạnh lùng: “Cô biết mình đang nói gì không?” Chiba Sadako cười: “Anh Diệp, tôi nghĩ cũng nên ngả bài với anh rồi”. “Bây giờ tôi đã hoàn toàn nắm giữ gia tộc Chiba, hơn nữa cả Uy Quốc cũng nằm trong vòng kiểm soát của tôi, tôi cảm thấy tôi có tư cách, cũng có năng lực thách thức sự uy nghiêm của anh rồi phải không?” Diệp Bắc Minh khẽ gật đầu, cũng không tức giận: “Nói như vậy thì cô đã phản bội tôi?” Chiba Sadako cười nói: “Diệp Bắc Minh, đừng nói khó nghe như vậy”. Cô ta cũng không gọi là anh Diệp nữa, trực tiếp gọi thẳng tên. “Anh giết bố của tôi, giết ông nội tôi, tiêu diệt gia tộc của tôi!” “Anh cảm thấy tôi sẽ cam tâm tình nguyện thần phục dưới tay anh sao?” “Nếu không phải anh cắm kim châm vào trong cơ thể tôi, tôi sẽ mặc cho anh sai khiến sao?” Chiba Sadako cất giọng băng lạnh. “Kim châm rất cường mạnh, cắm vào cơ thể của tôi, tôi đã dùng khoa học kỹ thuật tiên tiến nhất của Lang Quốc, thay máu toàn bộ!” “Thay máu hơn một tháng, quá đau đớn”. “Không ngờ ba cây kim châm ngắn đó suýt lấy mạng của tôi!” “Quỷ Môn Thập Tam Châm thực sự rất khủng bố, khoa học kỹ thuật hiện đại phát triển như vậy, nhưng thế thì đã làm sao?” Chiba Sadako vô cùng đắc ý. “Bây giờ tất cả kim châm trong cơ thể tôi đã được lấy ra rồi”. Giọng điệu mang theo vẻ khiêu khích: “Cho nên, Diệp Bắc Minh, anh không uy hiếp được tôi nữa đâu”. Diệp Bắc Minh cười: “Đó chỉ là phần nổi của Quỷ Môn Thập Tam Châm thôi, nhưng cô khiến tôi hiểu ra một đạo lý”. Chiba Sadako cau mày: “Đạo lý gì?” Diệp Bắc Minh lạnh lùng nhả ra một câu: “Người Đông Doanh không đáng tin”. “Cho dù đánh cho các người sợ, khiến các người thần phục, sớm muộn cũng có một ngày các người chọn phản bội”. “Xem ra, phải tiêu diệt các người rồi”. Nghe thấy lời này, trái tim Chiba Sadako thắt lại. “Ha ha ha!” Chiba Sadako cười: “Diệp Bắc Minh, anh cho rằng đảo quốc Đông Doanh chúng tôi, anh muốn tiêu diệt là có thể tiêu diệt sao?”