Thanh niên xăm trổ ở cổ nhe răng cười, đạp mạnh chân ga. Định bụng đâm chết Diệp Bắc Minh. Ngay sau đó. Diệp Bắc Minh đưa tay lên, tung ra một quyền! Tiếng nổ “ầm ầm ầm” truyền tới, chiếc xe việt dã đang lao tơi bỗng bay ngược ra ngoài, tông thẳng vào chiếc xe của Lưu Chu. Ầm! Hai chiếc xe thể thao việt dã nổ tung, lửa bốc lên ngút trời! Két! Két! Két! Từng tiếng phanh xe dồn dập truyền tới, tất cả chiếc xe thể thao việt đều dừng lại. Một đám thanh niên từ trên xe leo xuống, trong ánh mắt bọn chúng đều tràn ngập kinh hãi! “Má ơi, tên này còn là người sao?” “Một quyền mà làm chiếc xe nổ tung luôn!” “Siêu Saiyan hả!” Thay vì sợ hãi thì bọn nít ranh đó lại càng thêm phấn khích hơn khi thấy cảnh đó. “Bộp bộp bộp... ” Một tràng vỗ tay truyền tới. Tất cả bọn chúng đều cúi đầu, tránh sang một bên chừa ra một con đường. Một thanh niên âm u bước tới. Theo sau cậu ta là hai ông lão, thực lực cả hai đều là Võ Tôn sơ kỳ! Người thanh niên u ám kia nhìn Diệp Bắc Minh như thể nhìn xác chết, nói: “Thực lực không tệ, quỳ xuống đi!” “Thừa dịp tao còn chưa tức giận mà quỳ xuống đi”. “Tự sát, đền mạng cho hai người bạn của tao!” Xoẹt! Diệp Bắc Minh bước lên, nhanh như điện xoẹt. Nháy mắt đã xuất hiện trước mặt người thiếu niên âm u kia, bóp chặt cổ cậu ta. Trong chốc lát! Không gian tĩnh lặng! Đồng tử người thanh niên trẻ tuổi co rút lại như đang gặp quỷ dữ. Hai ông lão đằng sau cậu ta cũng kinh hoảng, hét to lên: “Tên khốn nạn kia, đây là con trai của vua Tây Vực đấy, cậu dám động vào sao?” “Con trai của vua Tây Vực?” Vạn Lăng Phong hoảng sợ. Đám người Đường Thiên Ngạo vừa mới xuống xe, thấy cảnh đó cũng hết hồn. Lai lịch lớn thật đấy, con trai của vua Tây Vực luôn! Vua Tây Vực là Tào Anh! Dưới trướng ông ta có bốn đội quân. Mỗi đội quân có khoảng sáu trăm nghìn binh lính. Một người thống lĩnh hơn hai triệu binh lính. Ông ta thống trị cả Tây Vực, đánh thuế hằng năm như hoàng đế! Mà thanh niên này vậy mà lại là con trai của vua Tây Vực! Chẳng trách cậu ta lại kiêu ngạo như vậy! “Buông tiểu vương gia ra! Nếu không sẽ bị tru di cửu tộc!” Hai ông lão gầm lên. Rồi ra tay cùng lúc. Khí thế trào dâng như núi lửa tỉnh giấc lao về phía Diệp Bắc Minh. Diệp Bắc Minh tung ra một quyền, hai ông lão kia lập tức nổ tung, hóa thành một bãi máu. “Má ơi!” Chứng kiến cảnh đó, đám thanh niên kia hít một hơi thật sâu.