Nghe câu hỏi này của nàng, Hạ Vũ cũng chỉ có thể cúi đầu trầm mặc không nói. Với tư cách là một người đàn ông, mặc dù có thể chạy lấy người sau khi lên giường nhưng hắn không cho phép bản thân đem tất cả tội lỗi đều đẩy lên đầu người khác, cho dù là vì bất cứ lý do gì. "Ngươi yêu nàng ta?" Nhìn thấy bộ dạng cam chịu này của Hạ Vũ, quanh thân Huyết Cơ đều tràn ra một cỗ khí tức táo bạo. Nàng không dám tưởng tượng nếu hắn gật đầu hay trả lời là đúng thì nàng sẽ làm ra việc gì. Có lẽ là đem hắn nhốt lại ở một chỗ không cho người khác nhìn thấy, sau đó liền giết chết nữ nhân kia. Cũng có thể là bởi vì đả kích mà đem hắn nuốt vào bụng, cùng nàng hòa làm một thể không xa không rời. Nhưng là, cũng may Hạ Vũ không thánh mẫu đến mức đem mọi chuyện đều ôm vào người mình cũng như ngu ngốc mà gật đầu. "Không có, là do trùng hợp mà thôi. Ta căn bản cũng không biết nàng ta là ai nữa... " Câu nói đầu tiên là thật, câu tiếp theo là giả. Nhưng mà mặc dù vậy, cỗ tức giận trong lòng Huyết Cơ vẫn được câu trả lời của Hạ Vũ cho xoa dịu. "Vậy tại sao lại không thể để bổn vương chạm vào? Vẫn là nói ngươi yêu nàng ta?" Nấu không phải tình huống hiện tại không hợp thì Hạ Vũ rất muốn đưa tay đỡ trán. Mạch não của vị Yêu vương này dường như không được giống người bình thường cho lắm a. Phản kháng nàng = Yêu người khác? Đây là logic kỳ ba gì vậy. "Cái đó... cũng không phải là không được. Nhưng là, ta phải ở... bên trên... Ưm??????? " Chỉ thấy Huyết Cơ dường như có chút suy nghĩ mà rũ mi, ngay khi Hạ Vũ suy đoán nàng sắp gật đầu đồng ý thì môi của hắn liền bị một đôi môi bá đạo lấp đầy. Vịn lấy sau ót của hắn, Huyết Cơ liền đè ép đi lên. Muốn nàng nằm dưới căn bản là không có khả năng, làm một cái nữ nhân tốt thì làm sao có thể nằm dưới được? ( Chị mình sống ở nữ tôn nha, nhắc lại cho một số tình iu nhớ... ) Phu quân có thể sủng, có thể yêu, có thể chiều chuộng nhưng tuyệt không thể để cho hắn ở bên trên! Σ( ° △ °|||) Mà Hạ Vũ lúc này đã bị hôn đến choáng váng, căn bản là không có năng lực phản kháng. Trong lòng hắn hiện tại liền vô cùng bi ai, đây là tiết tấu muốn bị đè nữa chứ gì. Không sao đâu, hắn quen rồi, thật sự đã quen. Vì thế hắn liền chủ động đáp trả lại nụ hôn của nàng, môi lưỡi quấn quýt. Cũng không biết là từ khi nào, trên người Huyết Cơ đã bị hắn cởi đến chỉ còn một cái yếm cùng tiết khố. Nàng có một cơ thể vô cùng xinh đẹp, da trắng mịn như mỡ đông, xúc cảm khi chạm vào vô cùng tốt. Một đôi thỏ ngọc được một cái yếm màu đỏ cho che lại, tạo thành hình thái nửa che nửa hở làm người mơ màng muốn dùng tay đem nó gỡ xuống để nhìn thấy được cảnh đẹp che giấu bên trong. Eo nhỏ như nắm tay, đôi chân dài thon thả yểu điệu khiến người ta không khó để tưởng tượng nếu đem nó quấn quanh hông thì sẽ là mỹ diệu bực nào. Nhưng là, thứ làm Hạ Vũ cảm thấy hứng thú nhất hiện tại không phải là cơ thể của mỹ nhân trước mắt mà là thứ đang treo ở trên cổ nàng. Chỉ thấy nó có hình dạng giống như một cái bình thủy tinh được làm thành hình giọt nước trong suốt, có thể nhìn thấy bên trong đang lưu động một giọt chất lỏng đỏ tươi đặc sệt. Mà lúc này nó đang được nối vào một sợi chỉ nhỏ giống như dây chuyền được nàng đeo trên cổ. Tinh huyết! Đây chính là tinh huyết trong miệng của hệ thống. Bằng mọi giá, hắn nhất định phải đạt được nó. Mà Huyết Cơ chỉ cảm thấy Hạ Vũ thất thần giống như đang suy nghĩ gì đó. Trong lòng nàng liền trở nên vô cùng tức giận mà nghĩ, có phải hay không hắn lại nhớ đến nữ nhân kia? Vì thế, nàng liền đưa tay cởi ra tất cả y phục của Hạ Vũ, ngay cả một mảnh vải cũng không chừa lại. Một loạt động tác nhanh chóng này của Huyết Cơ khiến hắn căn bản không kịp phản ứng lại, đến khi lấy lại tinh thần thì cả người hắn đều đã trần như nhộng. "Khoan đã, ta... " Ngay khi Hạ Vũ vừa định mở miệng nói gì đó thì tiểu huynh đệ của bản thân đã bị nàng nắm lấy trong tay, khiến cho hắn liền không khỏi thở dốc một hơi. "Còn muốn dừng lại hay sao? Xem ra cơ thể ngươi lại thành thật hơn miệng của ngươi rất nhiều a... " Vừa nói, Huyết Cơ vừa chậm rãi lay động vật cứng rắn trong tay, tay trái cũng ở trên ngực Hạ Vũ khiêu khích vẽ vòng tròn khiến hắn vừa ngứa lại vừa khó chịu. "Đến đây đi bảo bối, có phải hay không liền rất muốn ta đem ngươi "nuốt lấy"?" Vừa nói, Huyết Cơ vừa dùng lưỡi liếm lấy vành tai của hắn, tay phải cũng buông tiểu huynh đệ của hắn ra, thay vào đó là nắm lấy một bàn tay của hắn di chuyển trên khắp cơ thể nàng, nhất là khi nói đến từ "nuốt lấy", nàng liền cầm lấy bàn tay hắn đưa đến hạ thân của mình. Nếu nói lúc đầu tay hắn là bị nàng nắm lấy cho lôi kéo thì về sau, tay của hắn liền đã bất tri bất giác mà du tẩu khắp nơi. Hầu kết không nhịn được lăn lộn một cái, hắn bỗng dưng có cảm giác miệng khô lưỡi khô. Đưa tay cởi ra dây yếm của nàng, hai đoàn bạch thỏ liền hiện ra trước mắt hắn. Đây ít nhất cũng phải là E... đi? Theo bản năng, Hạ Vũ liền nắm lấy một bên, xúc cảm mềm mại khiến hắn không nhịn được mà nhào nặn một chút. Cư nhiên còn sẽ co giãn tốt như vậy, giống như tìm thấy được đại lục mới, Hạ Vũ liền không nhịn được mà xoa nắn thêm vài cái. Nhất là khi nhìn thấy một thứ hồng hồng cứng rắn như quả hồng mai phá lệ mê người trên da thịt trắng nõn kia, hắn liền bất giác mà đem nó ngậm vào. "Ngô, bảo bối... " Âm thanh của nàng trở nên vô cùng kiều mị, không nhịn được liền rên rỉ ra tiếng. Mà hắn lúc này cũng nhiệt tình mà đem nó ngậm lấy cắn hút, tựa như muốn hút cho đến khi có sữa chảy ra. Nhưng là, hắn bỗng dưng lại bị đè xuống giường, Huyết Cơ cứ thế liền ngồi lên phần hông của hắn. Cách một lớp vải mà đè ép hạ thân hắn khiến tiểu huynh đệ của hắn lúc này dường như đều muốn nổ tung. "Bảo bối, bổn vương hiện tại liền muốn ngươi... " Không đợi cho Hạ Vũ biểu hiện bất cứ hành động hay ngôn ngữ gì, Huyết Cơ đã tự tay cởi ra tiết khố mà hung hăng nhắm ngay hạ thân của hắn mà ngồi xuống. "Hít" Tiếng hít hí lạnh liền vang lên từ cả hai, Hạ Vũ là bị siết chặt đến có chút đau đớn mà Huyết Cơ lại là đau đến nhíu chặt mày. Tại sao lại đau như vậy a? Huyết Cơ trong lòng liên tục hồi niệm mấy quyển sách mà bản thân lén lút xem hôm trước, trong sách viết không phải đều rất thoải mái hay sao? Sao lại đau như vậy được kia chứ... Mà Hạ Vũ lúc này cũng theo hạ thân nhìn xuống, nơi hai người tương giao lúc này đã là một hiện trường "đẫm máu", đầu óc hắn liền có chút không kịp tiêu hóa. "Ngươi... ngươi vẫn còn là xử nữ? Ngươi không phải là có 31 người thị quân hay sao? Bọn họ... " Nhịn đau nghe câu hỏi của Hạ Vũ, Huyết Cơ liền bất động thanh sắc mà đem tay hắn đặt ở trên bụng. "Tất cả đều ở đây... " Mà lúc này Hạ Vũ cũng biểu hiện đến vô cùng bình tĩnh, hắn đã quen, thật sự đã quen a. Ha hả, trong tình huống hiện tại hai người đang chuẩn bị tương tương nhưỡng nhưỡng thì nàng lại nói cho hắn biết 31 người thị quân của nàng đều đã bị nàng nuốt vào bụng, có phải hay không... người kế tiếp liền là... hắn? Đánh cái rùng mình, Hạ Vũ nhanh chóng quăng bỏ những hình ảnh máu me ra khỏi đầu, chú tâm vào chuyên môn của mình. Mà Huyết Cơ lúc này cũng không còn cảm giác đau đớn nữa, cảm giác bị căng ra cùng ngứa ngáy khiến nàng không nhịn được mà vặn vẹo thân mình. "Bảo bối... ân... " Mị hoặc mà rên rỉ một tiếng, nhất là khi thấy bộ dạng kiềm nén của Hạ Vũ, nàng liền bắt được điểm mấu chốt mà vặn vẹo thân mình giống như xà... À, quên mất, nàng thật sự là xà mà... **Chương sau Hạ Vũ liền trở về rồi. Tạm biệt dị giới sau mười chương qua a... *Xin lỗi vì bận quá nên mình quên mất, rất cảm ơn bạn Kekotentuoi vì đã ủng hộ cho mình nhé. Mình sẽ bạo chương gần nhất có thể.