Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 755: Khúc mắc

14-11-2024


Trước Sau

Phương Nghi dây dưa Hướng Nhật cũng không tiện đuổi đi, cáo từ lão thái thái một tiếng rồi trở về Dịch gia.
Phương Nghi cũng đuổi theo nhưng Hướng Nhật cự tuyệt không chút lưu tình thì đành cáu giận bỏ đi.
Trở lại Dịch gia liền chạm mặt Dịch lão lục, khiến hắn kì quái là chiều nay thằng nhóc này không đi lêu lổng, thực hiếm có.
Thấy Hướng Nhật về sớm Dịch lão lục liền tò mò:- Em họ, sao về sớm thế, lão thái thái đâu?- Còn ở bên kia.
Hướng Nhật nói, lão thái thái còn bị mấy người kia quấn lấy hỏi han có lẽ còn lâu mới về được.
- Thật kì quái, cậu về sớm như vậy, Trù Ngu cũng thế, không phải hai người có hẹn chứ?Dịch lão lục nói đùa.
Hướng Nhật ngẩn ra,- Trù Ngu đã về? Còn đám Anna đâu?- Trù Ngu một mình đi về, không thấy Anna.
Dịch lão lục nhìn đồng hồ xem thời gian liên tục, gần như vài giây lại ngó một cái.
Hướng Nhật biết thằng nhóc này khoe của cũng lười quan tâm:- Được rồi, tôi về phòng nghỉ một chút, tối qua ngủ không ngon.
- Hắc hắc.
Dịch lão lục cười dâm đãng, cũng không hiểu là nghĩ cái gì.
Hướng Nhật vỗ đầu hắn một cái rồi bỏ đi.
Nhưng cũng không phải về phòng mà là lấy cớ với Dịch lão lục, thực sự thì hắn đi tìm Dịch Trù Ngu.
Theo lí thì Dịch Trù Ngu đã đi cùng Anna thì không thể nào bỏ dở giữa chừng.
Hướng Nhật đoán đã xảy ra chuyện nên nàng mới buộc phải về trước.
Phòng Dịch Trù Ngu hắn cũng biết, cách phòng khách một dãy hành lang.
Lúc trước Dịch lão lục từng đưa tới một lần nên Hướng Nhật dễ dàng tìm ra.
Bước vào phòng Dịch Trù Ngu, phát hiện cửa đóng mà chỉ khép hờ.
Nhìn qua khe cửa, trong phòng sáng đèn, không có chút tiếng động, cũng không rõ Dịch Trù Ngu đang làm gì.
Hướng Nhật hơi trầm tư rồi không do dự nữa mà đẩy cửa vào.
Phòng ngủ của Dịch Trù Ngu không khác phòng khách là mấy, có khác cũng chỉ là màu sắc bài trí, phòng khách màu trung tính còn phòng nàng màu sắc đậm chất nữ tính.
Đột nhiên Hướng Nhật bước vào liền kinh động tới Dịch Trù Ngu đang nằm trên giường đọc sách, vội vàng tháo ống nghe, cất sách hỏi:- Sao cậu lại tới đây?- Em không khỏe sao?Thấy Dịch Trù Ngu nằm trên giường Hướng Nhật liền căng thẳng, vội vàng bước tới.
- Chỉ hơi nhức đầu thôi.
Dịch Trù Ngu không thèm để ý nói, đối mặt với người đàn ông từng quan hệ xác thịt với mình nhưng vẻ mặt không hề biến hóa, dường như chuyện đêm qua chỉ như giấc mộng, tỉnh rồi lại tan.
- Nhức đầu cũng không thể coi thường, anh xem có nóng hay không.
Hướng Nhật vươn tay ra.
Dịch Trù Ngu muốn tránh nhưng vẫn bị hắn sờ trán.
Cảm giác bàn tay tiếp xúc với làn da không nóng mấy, thậm chí còn hơi lạnh, vậy không phải là bị sốt.
- Em họ, cậu có thể ra ngoài không? Tôi muốn nghỉ ngơi.
Dịch Trù Ngu chưa đợi Hướng Nhật mở lời liền vội vàng đuổi khách.
Hướng Nhật trầm mặc nhìn nàng, hắn không tin cô bé này tuyệt tình đến vậy, dù là ai, người đàn ông đầu tiên có được nàng chắc chắn không thể nào bình tĩnh đến như vậyHắn không rõ vì sao Trù Ngu lại như vậy nhưng rõ ràng hắn cảm nhận được biểu hiện của nàng ngày càng lạnh nhạt.
- Anh sẽ không đi, anh ở đây cùng em.
Hướng Nhật vừa nói vừa bước tới ngồi lên giường.
- Em họ, tôi cần nghỉ ngơi, cậu ra ngoài được không?Dịch Trù Ngu cầu xin hắn.
- Không được!Hướng Nhật không những không nghe mà còn đột nhiên ôm lấy nàng vào lòng.
- Cậu thả ra.
Dịch Trù Ngu giãy dụa.
- Không thả.
Hướng Nhật ôm chặt hơn, cúi đầu hôn lên bờ môi của nàng.
Dịch Trù Ngu cố giãy dụa nhưng với sức lực của hắn thì không ăn thua, rất nhanh miệng đã bị chặn lại.
Ưmm.
Hướng Nhật thở dồn dập, mạnh mẽ cuốn lấy lưỡi của nàng, bàn tay không ngừng lần mò trong từng lớp quần áo vươn tới bộ ngực cao ngất của nàng.
Dịch Trù Ngu muốn ngăn cản ma trảo của hắn nhưng không đủ sức nên nhanh chóng bị công phá.
Bàn tay nóng bỏng tận tình vuốt ve bộ vị đẫy đà tùy ý biến chúng thành muôn hình vạn trạng.
Sự chống cự của Dịch Trù Ngu cũng dần tan biến sau tưng đợt xoa nắn, Hướng Nhật càng thêm lớn mật cởi áo nàng ra, tháo bỏ tất cả những vật cản bắt đầu cúi xuống ngậm lấy hai hạt anh đào thơm tho mà ra sức cắn mút.
- Đừng, đừng mà, giờ còn là ban ngày.
- Yên tâm, không ai đến đâu.
Sớm cởi hết quần áo nên hắn không quan tâm được nhiều như vậy, tách đùi nàng ra bắt đầu công phá.
- A, đau!Cảm giác bị vật nóng như lửa xuyên qua khiến Dịch Trù Ngu rên rỉ.
Hướng Nhật ngừng động tác, không ngừng hôn lên thân thể nàng, đợi cho Trù Ngu quen dần mới bất đầu chậm rãi chuyển động.
Trong phòng không biết ngày hay đêm nhưng ánh nắng chiều xuyên qua cửa sổ không khác so với mở đèn là mấy.
Sau một phen mây mưa rốt cục Hướng Nhật đã dừng lại, nằm trên thân thể Dịch Trù Ngu thở hổn hển.
Khuôn mặt Dịch Trù Ngu ửng hồng, khóe mắt ươn ướt nhẹ nhàng đẩy Hướng Nhật, tuy đã nói nhưng hai người vẫn duy trì tư thế thân mật:- Em họ, chúng ta không thể tiếp tục như vậy.
- Em là của anh! Cả đời cũng không trốn thoát.
Hướng Nhật nắm tay Dịch Trù Ngu, ôm chặt nàng vào lòng.
- Chúng ta là chị em họ.
- Có gì liên quan sao? Thời cổ đại anh chị em lấy nhau là bình thường.
- Nhưng.
- Không nhưng nhị gì hết, em yên tâm đi, lão gia tử anh sẽ nói, anh tuyệt đối không để em gả cho kẻ khác!Hướng Nhật lại cúi xuống chặn miệng không cho nàng nói.
Một lúc sau, thấy Dịch Trù Ngu bắt đầu khó thở Hướng Nhật mới thả nàng ra:- Hay chúng ta tiếp tục một lần nữa?Nghỉ ngơi một hồi súng ống đạn dược lại đã sẵn sàng.
Dịch Trù Ngu sợ đến mức thân thể run rẩy, rõ ràng nàng đã cảm giác được hắn bắt đầu rục rịch:- Em họ, không được đâu, mấy người Anna sắp về, cậu mặc quần áo nhanh đi.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!