Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 198: Tiến thoái lưỡng nan

14-11-2024


Trước Sau

Dục hỏa đã bùng lên, nhưng Hướng Nhật cũng không dám làm thái quá, chỉ hôn hít toàn thân đồ đệ một lượt để " trả thù" tội dám nghi ngờ nhân phẩm của mình.
Đương nhiên, thân là diễn viên chính của sự việc, An đại tiểu thư cũng chạy không thoát đôi môi ma quỷ của tên nam nhân đã bộc phát thú tính, ngay cả địa phương riêng tư nhất vốn luôn đươc nàng bảo vệ không cho nam nhân chạm vào cũng bị "tấn công".
Náo lọan một phen, Hướng Nhật chẳng còn chút buồn ngủ nào nữa, để lại hai nàng hờn dỗi với tấm thân mềm nhũn và nóng hầm hập, hắn đi ra ngoài trở về phòng ngủ của mình - không phải để ngủ bù, mà để thay quần áo mới chuẩn bị đi học.
Dù gì cũng không ngủ được, một mình ở nhà lại nhàm chán, đi theo các nàng đến trường xem một chút cũng tốt.
Sau khi sắp xếp kế hoạch chu đáo, tranh thủ lúc còn sớm, Hướng Nhật tự mình xuống bếp một chuyến để làm mấy món đặc sắc cho bữa sáng.
Vừa mới làm xong đang bê lên bàn ăn, đúng lúc Sở Sở đi ra từ phòng ngủ, xem dáng vẻ của nàng, rõ ràng vừa mới rời giường.
Dụi dụi đôi mắt ngái ngủ, khi phát hiện nam nhân đang bầy ra một bàn đầy thức ăn, Sở Sở kinh ngạc nói:- Hướng Quỳ, những thứ này.
đều là anh làm sao?Trong trí nhớ của nàng, nam nhân chưa từng dậy sớm như vậy, chứ đừng nói đến chuyện tốn công tốn sức làm bữa sáng.
- Hehe.
Hướng Nhật cười đắc ý:- Mọi ngày đều được các em lo cho đầy đủ, anh cũng ngại lắm, hôm nay để anh phục vụ các em.
Nói nghe có vẻ rất long trọng, nhưng thực ra chỉ do nhất thời hứng khởi, hơn nữa lại chẳng có việc gì làm mà thôi.
Sở Sở nghe thế liền cảm thấy rất hạnh phúc:- Hướng Quỳ, anh thật tốt!Hướng Nhật vội vàng giả bộ khiêm tốn:- Khoan nói chuyện này vội, mau đi đánh răng rửa mặt đã, mấy thứ này để nguội sẽ ăn không ngon đâu.
- Dạ.
Sở Sở nhu thuận gật đầu, sau khi trải qua sự việc kia nàng thay đổi rất nhiều, từ nữ khủng long bạo chúa chuyên ăn thịt người hiện giờ đã trở thành con rắn nhỏ ôn nhu dễ bảo.
Hướng Nhật thấy trong lòng rạo rực, cũng không phải vì tính tình nàng đã chuyển sang ôn nhu, mà vì bộ đồ nàng đang mặc.
Trên người nàng mặc một chiếc áo ngủ màu hồng phấn, vòng eo mảnh khảnh cùng lỗ rốn đáng yêu lộ ra bên ngoài, hơn nữa trước ngực lại nhô lên hai núm nhỏ, rõ ràng là không mặc áo ngực.
Nhưng đấy chưa phải điểm mê chết người, cái làm chết người chính là việc nửa người dưới nàng chỉ mặc một chiếc quần đùi hoa bó sát người, nó ôm chặt theo những đường cong của cặp mông đầy đặn, chỗ bắp đùi bị lớp vải bó vào căng phồng lên.
Hướng Nhật rốt cuộc chịu không nổi, hắn nhào tới ôm lấy đối phương, "tiểu đệ đệ" sừng sững lại càng kề sát vào hạ thân đối phương, mong sao hóa giải cơn dục vọng đang không có chỗ phát tiết.
Sở Sở đương nhiên cảm nhận được biến hóa đặc biệt trên thân thể nam nhân, khuôn mặt nàng thoáng cái đã đỏ bừng, tay không tự chủ được nhéo vào hông hắn:- Hướng Quỳ, đừng mà, buổi tối.
Hướng Nhật hôn đối phương một hơi dài, hắn cảm thụ được da thịt phần eo vì bị ngoại lực lôi kéo nên xiết chặt lại.
Có một điều rốt cuộc hắn có thể khẳng định, thứ mà Sở Sở ưa thích nhất chính là.
nhéo người ta! Nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé của đối phương đang nhéo trên người mình, Hướng Nhật vừa cười hehe vừa nói theo cách cả hai đều hiểu:- Buổi tối em không được tìm lý do trốn anh đấy nhé, tối nay em là của anh!Sắc mặt Sở Sở càng ửng hồng, nàng định nói gì đó, bất thình lình tiếng mở cửa vang lên, chỉ thấy cánh cửa căn phòng ngủ cách đó không xa đột nhiên mở ra, đi ra là hai cô nàng đang vừa nói vừa cười với nhau.
Sở Sở giật mình, nàng thu hồi mấy lời vừa định nói ra khỏi miệng, lại còn lâp tức đẩy nam nhân ra:- Em muốn đi đánh răng.
Nói xong liền xoay người chạy vào phòng tắm.
Hướng Nhật cũng chú ý tới hai cô nàng rõ ràng đã ổn định lại tâm tính, tuy nhiên hắn cũng không thấy bất mãn vì bị các nàng quấy rầy "chuyện tốt" của mình, chỉ hỏi qua loa một câu:- Các em dậy rồi à?Thạch Thanh và An Tâm vừa trải qua một cuộc nói chuyện riêng nên quan hệ càng trở nên thân thiết, nhưng giờ đây cả hai đều bị câu hỏi rất bình thường của nam nhân làm cho đỏ mặt, vì nó khiến các nàng nhớ lại tình cảnh vừa rồi trên giường bị nam nhân "khi dễ".
An đại tiểu thư đã khôi phục lại phần nào bản tính của một con cọp cái lúc trước, nàng trừng mắt nhìn nam nhân:- Đương nhiên là dậy rồi, nếu không anh tưởng bọn em giống tên đầu heo nào đó suốt ngày ngủ trương thây trương xác sao?Rất rõ ràng, "tên đầu heo nào đó" trong câu nói của nàng ngầm ám chỉ nam nhân.
- Hehe.
Hướng Nhật cười một cách quỷ dị, ánh mắt cũng tuần tra khắp người hai nàng.
Trên thực tế, phần lớn thời gian hắn đặt sự chú ý lên người cô nàng họ An, trong đầu bắt đầu nảy sinh ý đồ xấu xa, cô nàng ngang nhiên này dám gọi ông xã là heo, xem ra mình còn quá "nhân từ" đối với nàng, nhất định phải tìm một cơ hội để "giáo huấn" nàng một trận nhớ đời mới được.
Thạch Thanh cũng không biết trong đầu nam nhân đang bầy mưu tính kế, nàng chỉ cảm thấy bị đối phương nhìn như vậy thì rùng cả mình.
Trực giác cho nàng biết nam nhân lại nghĩ ra chủ ý xấu xa nào đó, cho nên lập tức chuyển đề tài, nàng dời ánh mắt về phía bàn thức ăn, mũi khịt khịt vài cái:- Thơm quá! Sư phụ, đây là anh làm sao?Vốn An Tâm bị nam nhân dùng ánh mắt bất lương nhìn chằm chằm đến nỗi phải lùi về sau vài bước, nghe thấy thế lập tức hiểu ý và phụ họa theo:- Đúng vậy, thơm quá!Nói xong cũng bắt chước bạn tốt khịt khịt mũi.
- Đương nhiên rồi!Hướng Nhật không chút khách sáo đón nhận lời tán thưởng của hai nàng, sau lại khẽ liếc về phía phòng tắm, phát hiện không có động tĩnh gì, lúc này mới đắc ý nói:- Đây là thành quả của ông xã các em tự mình xuống bếp, sao có thể không thơm được?Nghe thấy cái từ "Ông xã", Thạch Thanh mắc cỡ đến đỏ mặt, nàng phụng phịu:- Sư phụ -Mà An Tâm còn trực tiếp hơn, "Phì" một tiếng, xem ra rất bất mãn đối với việc đối phương ở nơi đông người công khai nói năng lung tung không kiêng nể gì cả.
- Ha ha.
Hướng Nhật cười ha hả, hắn vừa chỉ vào số thức ăn đầy trên bàn vừa nói:- Thơm thì mau ăn đi, để nguội ăn khôg ngon đâu!Nhìn hai cô nàng trước mặt, còn cả Sở Sở vừa mới đi vào phòng tắm, Hướng Nhật không khỏi cảm thán, ba nàng đều là những người đẹp yêu kiều tràn ngập sức sống.
Vừa nghĩ tới đây, Hướng Nhật cảm thấy cực kì đắc ý, bởi vì các nàng đều là bạn gái của hắn! Nghĩ tới một ngày có thể đồng thời đưa mấy người đẹp này lên giường, lưu manh không khỏi mở cờ trong bụng.
Không những có thể 3p, mà giấc mộng 4p cũng có thể, nếu như có thể đưa cả nữ sĩ quan cảnh sát lên giường, lúc đó sẽ là 5p, đương nhiên, lại thêm cô nàng cao như cây gậy trúc nữa thì.
Trên mặt Hướng Nhật xuất hiện một nụ cười dâm đãng.
- Hướng Quỳ, anh đừng cười như vậy có được không, cười gì mà kì cục chết đi đươc!Mặc dù không biết tại sao nam nhân bật cười, nhưng bằng sự nhạy cảm của mình, An Tâm đã nhận ra ý đồ xấu xa trong nụ cười của đối phương.
- Có gì đâu?Ánh mắt Hướng Nhật lộ ra vẻ khác thường, hắn nhìn ra sự cảnh giác trên mặt cô nàng họ An, chẳng lẽ đối phương biết đọc suy nghĩ của người khác? Ý đồ của mình đã bị vạch trần?- Có mà.
Thạch Thanh bên cạnh lập tức khẳng định bằng cách gật đầu, thực ra ngay từ lúc sáng sớm bị "khi dễ", nàng đã từng thấy trên mặt nam nhân xuất hiện cái kiểu cười khiến toàn thân người ta phải nổi da gà như này, cho nên nàng hoàn toàn đồng ý với quan điểm của bạn tốt.
- Có cái đầu em!Hướng Nhật tức giận nói, có lẽ đồ đệ cũng cần được "giáo huấn" cẩn thận, nếu không một ngày nào đó nàng sẽ cưỡi lên đầu mình mất.
- Còn không mau đi đánh răng rửa mặt, còn vào ăn sáng đi học.
oloTrong căn phòng ở một nhà hàng cách không xa khu nhà ở của Hướng Nhật, có ba nam một nữ ngồi bàn luận chuyện gì đó.
- Lão đại, tên kia đúng là không phải người! Em dám khẳng định một trăm phần trăm, hắn nhất định là yêu quái hoặc là một loài biến thái nào đó.
Thanh niên tóc đỏ sẫm khoa trương nói.
- Câm miệng!Thanh niên vóc dáng cao lớn khó chịu cắt ngang lời hắn.
- Ngươi không nói cũng không ai bảo ngươi câm đâu!- Lão Hắc, ngươi có ý gì, muốn đánh nhau hả?Thanh niên tóc đỏ sẵm bất mãn, hắn xiết chặt nắm đấm hét lên.
- Đừng ồn.
Thanh niên đẹp trai lên tiếng, hai người kia giống như gà chọi sắp đấu nhau lập tức ngậm miệng.
Hiện tại trong lòng thanh niên đẹp trai đang cân nhắc một điều, đó là có nên báo cáo chi tiết mọi chuyện cho cấp trên hay không?- Lão đại, anh thật sự muốn báo cáo sao?Ở bên cạnh, người đẹp băng giá vốn không nói gì từ đầu đến giờ đột nhiên hỏi thanh niên đẹp trai.
Thanh niên đẹp trai cười khổ nói:- Lam, cô cũng thấy đấy, tên kia có thể không chịu ảnh hưởng từ "mê hồn thuât" của cô, chứng tỏ tinh thần lực của hắn rất mạnh mẽ.
Hơn nữa.
Chuyện tối qua nếu không tận mắt nhìn thấy thì cô có tin được không? Bị chiếc xe tải chờ sẵn đâm cho văng ra xa như vậy, lúc ấy chúng ta đều tưởng hắn xong rồi, nhưng cuối cùng.
Không ngờ hắn có thể lập tức đứng dậy giống như không có chuyện gì, người như thế cô có cho là người bình thường được không?Nói tới đây, thanh niên đẹp trai không khỏi nhớ tới vụ đụng xe kinh hoàng tối hôm qua, trên thực tế, hắn cũng không ngờ đối tượng được mình "chiếu cố" trên đường trở về nhà sẽ bị một chiếc xe chờ sẵn để đâm vào, rõ ràng đây là một vụ mưu sát! Lúc ấy, khi nghe thấy tiếng động cơ xe, hắn đã cảm giác không ổn, nhưng sợ đối tượng bị theo dõi phát hiện mình nên chỉ dám quan sát từ xa.
Cũng chính vì cách quá xa mục tiêu, có muốn cứu cũng không kịp, cho nên chỉ đành trơ mắt nhìn mục tiêu bị đâm ngã lăn ra đất.
Vốn tưởng rằng nhiệm vụ bảo vệ lần này thất bại, nhưng ai ngờ mục tiêu sau khi bị đâm mạnh như vậy vẫn có thể đứng dậy chạy nhảy như không có chuyện gì, thế này.
Còn được coi người sao? Mà cứ cho là người, chỉ sợ cũng là loại có khả năng đặc biệt.
Mà những người như thế thông thường đều bị "Quốc hữu hóa".
Chính vì thế nên thanh niên đẹp trai mới đau đầu, nếu báo cáo với cấp trên, quốc gia nhất định sẽ phái người tới yêu cầu đối phương gia nhập "Đội hành động đặc biệt".
Nhưng nếu cứ như vậy, đối phương sẽ mất đi một thứ rất quý giá.
thứ đó được gọi là tự do.
Mà người đẹp băng giá rõ ràng biết điều này, trên thực tế nàng cũng không hiểu tại sao mình lại lo lắng cho tên háo sắc đã từng chiếm tiện nghi của mình, là vì nàng không muốn hắn dẫm vào vết xe đổ của đám người các nàng hay vì cái gì khác.
Chỉ nghe thanh niên đẹp trai tiếp tục phân tích:- Chắc cấp trên cũng không biết đối tượng đươc chúng ta "chiếu cố" lại có thực lực biến thái như vậy, nếu không cũng không cần phái chúng ta đến bảo vệ hắn.
- Nhưng anh chắc cũng biết, nếu cấp trên biết hắn có năng lực như vậy, nhất định sẽ bắt hắn gia nhập với chúng ta.
Người đẹp băng giá có chút lo lắng nói.
- Chuyện này.
Thanh niên đẹp trai không nói hết câu mà chỉ nặng nề thở dài một hơi, hắn móc điện thoại từ trong túi ra, miệng lẩm bẩm:- Ta đây cũng là bất đắc dĩ.
Nói xong, hắn bấm một dãy số điện thoại thần bí.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!