Nhìn thanh y thiếu nữ nhào vào trong lòng Tiêu Viêm, toàn bộ quảng trường đều lâm vào yên tĩnh, mơ hồ trong lúc đó, tựa hồ có vô số âm thanh cõi lòng tan nát, cùng lúc vang lên. Đám người Tiêu Ngọc và Nhược Lam đạo sư ở bên cạnh, cũng không thể nào dự đoán được thiếu nữ ngày thường luôn rụt rè, lạnh nhạt như Huân Nhi, lại dám ở trước mặt công chúng là ra hành động lớn mật đến như vậy, vẻ mặt ai nấy đều cực kỳ kinh ngạc, sau một lúc lâu, chỉ đành cười khổ một tiếng. Nhìn Huân Nhi đang ở trong lòng Tiêu Viêm, rồi lại liếc mắt nhìn khuôn mặt đang ôn nhu tươi cười làm lòng người ấm áp của Tiêu Viêm, trong lòng Tiêu Ngọc bỗng nhiên nổi lên một cỗ cảm giác không thoải mái khó hiểu. Ở khán đài bên kia, vẻ mặt luôn nhàn nhạt mìm cười của Bạch Sơn, thấy cảnh này rốt cục cũng phải trầm xuống. “Huân Nhi này lá gan tại sao tự nhiên lại biến lớn đến như vậy? Là vì tên nam nhân kia sao?” Hồng y thiếu nữ lúc này mày liễu cũng dựng thẳng lên, nếu như không có lão nhân ở một bên thấy thế liền ngăn lại, chỉ sợ nàng đã nhịn không được mà tiến lên mạnh mẽ đem hai kẻ đang dính nhau như hồ kia tách ra rồi. Cánh tay gắt gao ôm chặt vòng eo tinh tế, Tiêu Viêm cúi đầu hít nhẹ mái tóc đen thơm ngát của thiếu nữ, nếu như nàng đã có thể can đảm tại trước công chúng ở đây, làm ra hành động lớn mật tựa như tuyên bố rõ ràng quan hệ của hai người này, thì hắn thân là nam nhân, hiển nhiên là sẽ không lựa chọn lùi bước, cho dù những ánh mắt nóng cháy ở xung quanh đang phóng tới, làm cho hắn có cảm giác như đang đứng ở bên trong lò lửa vậy. “Khụ hai người các ngươi đã ôm nhau gần một phút đồng hồ rồi đó”, Nhược Lâm đạo sư ở bên cạnh rốt cuộc cũng chịu không được những những ánh mắt nóng cháy ở xung quanh đang liên tiếp phóng tới, lập tức ho nhẹ một tiếng. Nghe được tiếng ho khan của Nhược Lâm đạo sư, Huân Nhi đang như chim nhỏ nép vào trong lòng Tiêu Viêm kia, rốt cục cũng hoàn toàn thanh tỉnh lại khỏi sự kích động và hạnh phúc khi gặp được người trong mộng mà nàng ngày đêm tưởng nhớ, nhất thời, khuôn mặt mang theo nụ cười thanh nhã của nàng hiện lên một chút ửng đỏ say đắm lòng người, lập tức vội vàng rời khỏi lòng Tiêu Viêm, sau đó mắc cỡ chạy đến trốn sau lưng Tiêu Ngọc. Nhìn thấy Huân Nhi hiếm khi nào mới có thể xuất hiện được bộ dáng của một thiếu nữ thẹn thùng, Tiêu Viêm cũng đành cười khẽ một tiếng, quay đầu lại đem ánh mắt hướng đến Nhược Lâm đạo sư, mỉm cười nói:“Hắc hắc, thật là có lỗi Nhược Lâm đạo sư. ”“Ngươi còn nhớ ta là đạo sư của ngươi?” Nhược Lâm đạo sư liếc mắt một cái về phía Tiêu Viêm. Nhàn nhạt nói. Nhìn thấy thái độ của nàng. Tiêu Viêm chỉ còn biết cười khổ một tiếng. Hắn vốn biết lần này đích xác là đã chọc cho nữ nhân có tính cách dịu dàng như mặt nước này nổi giận. Bất quá bởi vì đuối lý. Cho nên hắn không dám phản bác chỉ biết kiên trì thừa nhận lửa giận cùng những lời phê phán của nàng. “Hừ. Đừng tưởng rằng im lặng sẽ vô sự. Bỏ hẳn một năm học. Ngươi cũng thực sự có bản lĩnh đó. Ngươi có biết một năm này bởi vì chuyện của ngươi. Mà ta đã phải bị học viện phê bình nhiều ít bao nhiêu không?” Nhược Lâm đạo sư bất bình căm hận nói. “Đạo sư đích xác là hỗn tiểu tử Tiêu Viêm này đã quá phận. Bất quá hiện giờ hắn cũng đã chạy về rồi, đã thế lại còn có thể đem Tiết Băng đả bại nữa. Chỉ cần kế tiếp Huân nhi và hắn có thể tiếp tục duy trì thế bất bại trong tuyển bạt đại tái, thì cũng đủ để ngài thăng cấp thành huyền giai đạo sư rồi. Nếu như ngài cảm thấy như thế vẫn chưa hết giận thì hãy chờ hắn hoàn thành tuyển bạt đại tái đã. Sau đó tiếp tục xử phạt cũng không muộn a. Dù sao hiện giờ hắn hắn cũng đã đến học viện rồi. Chả lẽ ngài còn phải sợ hắn chạy trốn sao?” Nhìn Tiêu Viêm đang bất đắc dĩ cười khổ. Tiêu Ngọc mặc dù trong lòng đang âm thầm than thở một tiếng xứng đáng. Nhưng những lời nói từ miệng nàng xuất ra. Lại là những lời thay Tiêu Viêm giải vây. Nghe được những lời Tiêu Ngọc nói. Sắc mặt đang tức giận của Nhược Lâm đạo sư lúc này mới hòa hoãn đôi chút. Nhìn Tiêu Viêm nói:“Được. Chờ sau khi tuyển bạt tái kết thúc. Ta sẽ tìm ngươi tính sổ sau!”Thấy Nhược Lâm đạo sư rốt cục cũng tạm thời buông tha. Tiêu Viêm trong lòng thoải mái. Ngẩng đầu hướng về phía Tiêu Ngọc chuyển đến một đạo ánh mắt cảm kích. Bất quá Tiêu Ngọc sau khi thấy thế lại thưởng cho hắn một cái xem thường rất lớn. Khẽ hừ một tiếng. “Hắc, Tiêu Ngọc biểu tỷ, hai năm không gặp, tỷ càng ngày càng đẹp a, có hay không đã có người theo đuổi vậy?” cũng không thèm nhìn sắc mặt của Tiêu Ngọc, Tiêu Viêm cười tủm tỉm nói. “Ngươi muốn quản ta sao!” Nghe được ngữ khí của Tiêu Viêm cơ hồ không sai biệt lắm so với lúc cả hai còn bé, Tiêu Ngọc trong lòng nhất thời nổi lên một cỗ cảm giác kỳ dị, đồng thời, đôi chân thon dài mà khêu gợi của nàng, cơ hồ là theo một phản xạ có điều kiện mà hơi hơi giơ lên, làm bộ như có ý định đá tới. “Tốt lắm, đừng ở chỗ này liếc mắt đưa tình nữa, tuyển bạt tái hôm nay đã sắp kết thúc, hay theo ta trở về trước đi, hai ngày sau, sẽ có những trận quyết đấu càng thêm kịch liệt, muốn tiến vào nội viện, cũng không phải là một chuyện dễ dàng đâu. ” Nhược Lâm đạo sư phất phất tay, cũng không thèm để ý đến bởi vì ngữ ý trong lời nói của nàng, mà Tiêu Ngọc mặt cười một mảng đỏ ửng, vội xoay người rời xa quảng trường. Sau đó, Tiêu Ngọc hung hăng với một loại ánh mắt vui sướng khi người khác gặp họa liếc về phía Tiêu Viêm, rồi lôi kéo Huân nhi bước nhanh theo mình. Tiêu Viêm lưng đeo hắc thước thật lớn đi ở phía sau cùng của đội ngũ, trước lúc rời khỏi quảng trường, cước bộ của hắn bỗng nhiên dừng lại, sau đó khẽ cau mày quay lại ... , đem ánh mắt nhìn về một bên khác của quảng trường, ở nơi đó, một vị bạch y thanh niên, sắc mặt âm trầm mang theo địch ý đang nhìn về phía hắn. (adsbygoogle = window. adsbygoogle || []). push({}); “Người kia là ai? Có vẻ khá mạnh” Thu hồi ánh mắt, Tiêu Viêm thoáng trầm ngâm một chút, sau đó khẽ lắc đầu, giữa vô số ánh mắt đang chăm chú nhìn lại, xoay người bước vội đuổi theo đám người Nhược Lâm đạo sư đã sắp ra khỏi quảng trường. Một đường rời khỏi quảng trường ồn ào, Nhược Lâm đạo sư đem đám thiếu nữ đang vây quanh Tiêu Viêm tựa như quần tinh ủng nguyệt tách ra, sau đó mang theo Tiêu Viêm, Huân nhi, Tiêu Ngọc ba người, đi qua mấy con đường nhỏ, cuối cùng tiến nhập vào một khu lầu các thanh nhã hoàn toàn biệt lập. Tiến vào phòng ốc, Nhược Lâm đạo sư để cho ba người tùy ý tìm vị trí ngồi xuống, lúc này mới đem ánh mắt hướng về phía Tiêu Viêm, cười nói: “Tiểu tử kia, thực sự là nhìn không ra, chỉ trong hai năm thời gian này, mà lại có thể tiến bộ nhanh đến như vậy. ”“May mắn mà thôi. ” Tiêu Viêm nhún vai, cười nói. “Quên đi, không thèm cùng ngươi tranh luận nữa, ngươi hiện giờ đã đi vào học viện, hơn nữa ta lại đem tên ngươi báo danh tham dự tuyển bạt tái lần này, cho nên, hai ngày sau, ngươi cùng Huân nhi, phải kiên trì tiến vào năm mươi người đứng đầu, như vậy, chính là đã có thể đạt được cơ hội tính vào nội viện tu luyện, mà ta, cũng có thể nhờ đó mà từ hoàng giai đạo sư tấn giai lên huyền giai đạo sư. ” Nhược Lâm đạo sư phất phất tay nói. “Tiến nội viện thì có nhưng ưu đãi gì?” Tiêu Viêm dựa lưng vào ghế, mười ngón tay đan ở trước mặt, ngẩng đầu hỏi. Con ngươi gắt gao nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đang mỉm cười của thanh niên trẻ tuổi, một lúc lâu sau, Nhược Lâm đạo sư bỗng nhiên thở dài một hơi, nói:“Xem ra để cho ngươi nghỉ học hai năm, đối với ngươi mà nói, đích thật là tốt nhất, ngươi bây giờ, còn đâu cái dáng vẻ ngây ngô như năm đó ở Ô Thản Thành nữa chứ? Nếu như chỉ liếc mắt nhìn một cái, thì chẳng ai có thể tin được ngươi vẻn vẹn chỉ là một thiếu niên mới mười tám tuổi. ”Tiêu Viêm mỉm cười, hai năm này hắn đích xác đã trải qua rất nhiều sự việc khiên cho hắn thay đổi rất nhanh, cũng khiến cho tâm lý trầm ổn đã được bồi dưỡng từ nhỏ của hắn, lại càng thêm kiên cố, hắn hiện tại đã hoàn toàn không còn một chút dáng vẻ trẻ con non nớt trước đây nữa. “Già Nam học viện phân ra thành nội ngoại lưỡng viện, ngoại viện chính là chúng ta hiện giờ, các tân sinh từ khắp mọi nơi trên đại lục đều được tụ tập ở ngoại viện, cho tới khi thực lực của họ đạt tới một tình trạng nào đó, thì có thể đăng ký tham gia tuyển bạt tái diễn ra mỗi năm một lần của học viện, mà chỉ cần có thể tiến vào năm mươi người đứng đấu trong lần tuyển bạt tái đó là có thể có được tư cách tiến vào nội viện, nội viện cùng ngoại viện bất đồng, có thể không chút khách khí mà nói, ngoại viện của Già Nam học viện, vẻn vẹn chính là một cái địa phương để khảo nghiệm tân sinh, còn trung tâm của Già Nam học viện đích thực chính là ở bên trong nội viện!”Nhược Lâm đạo sư thoáng sửa sang lại suy nghĩ một chút, sau đó chậm rãi nói. “Ngoại viện của Già Nam học viện có phân ra huyền hoàng hai loại ban học, ban mà ta quản lý chính là hoàng giai, mà Tuyết Băng lúc trước cùng ngươi giao chiến chính là thuộc ban huyền giai, dựa theo tên hai loại ban này là có thể biết, tổng thể thực lực của huyền giai ban, mạnh hơn hoàng giai ban, đương nhiên, cũng không phải là tuyệt đối, tỷ như Huân Nhi và ngươi. “Ta thấy thực lực của ngươi bây giờ, chỉ sợ đã ở vào cấp bậc đại đấu sư rồi a?” Nhược Lâm đạo sư bỗng nhiên nhìn chằm chằm vào Tiêu Viêm, hỏi. Nghe được câu hỏi của Nhược Lâm đạo sư, Tiêu Ngọc ở bên cạnh đem ánh mắt kinh ngạc hướng về phía Tiêu Viêm, nàng bây giờ, bất quá mới có thực lực ngũ tinh đấu sư mà thôi, còn cái tên kia, say khi rời đi hai năm, khi trở về đã trở thành đại đấu sư rồi, tốc độ như vậy, liệu có khủng bố quá không?“Ừh. ” Trong lúc Tiêu Ngọc còn đang kinh ngạc, Tiêu Viêm chỉ khẽ gật đầu. “Quả nhiên là một tên quái thai, có thể so với cô nàng Huân Nhi này. ” Nhược Lâm đạo sư nói thầm một tiếng, rồi tiếp tục nói:“Về chuyện của nội viện, dựa theo quy củ, ta cũng không thể tiết lộ quá nhiều, bất quá nếu nó đã được gọi là trung tâm đích thực của Già Nam học viện, như vậy cũng đủ là địa phương mà ngoại viện khó có thể so sánh được rồi, cho nên, nếu ngươi có thể đi vào nội viện, đối với ngươi chỉ có lợi. ”“Được rồi, ta tận sẽ tận lực. ”, Tiêu Viêm cười nói, trên đường đi, hắn đã được nghe Dược lão nói qua về cái nội viện kia, hiện giờ có thể có cơ hội tiến vào trong đó, hắn tự nhiên là sẽ không phản đối. “Lấy thực lực của ngươi, ta nghĩ chỉ cần không gặp phải Bạch Sơn và cái tiểu yêu nữ kia, thì việc có mặt trong số năm mươi người đứng đầu, hẳn không phải là một vấn đề quá lớn. ” Nhìn thấy Tiêu Viêm gật đầu đồng ý, Nhược Lâm đạo sư cũng thở phào nhẹ nhõm, nói tiếp. “Bạch Sơn? Tiểu yêu nữ? Hình như những cái tên này, hai năm trước ta đã được nghe đạo sư nhắc qua thì phải?” Tiêu Viêm trong miệng nhắc lại một lần nữa hai cái tên này, cười nói. “Bạch Sơn kia trong hai năm này, chính là người chói sáng nhất trong số các đệ tử ngoại viện của Già Nam học viện, bộ dáng anh tuấn, thực lực lại mạnh mẽ, không biết đã làm bao nhiêu nữ đệ tử say đắm, ngoài ra, hắn cũng là một trong số những người theo đuổi Huân Nhi, cho dù ta có không nói với ngươi, thì sớm hay muộn hắn cũng sẽ tìm tới ngươi. ” Nhược Lâm đạo sư che miệng cười duyên nói. Tiêu Viêm bất đắc dĩ lắc đầu. “Còn về phần tiểu yêu nữ, nàng chính là ngoại tôn của phó viện trưởng, về bối cảnh cũng không cần phải bàn, hơn nữa thiên phú tu luyện không hề thua kém kẻ biến thái như ngươi lại còn được phó viện trưởng tự tay chỉ đạo, ta nghĩ thực lực của nàng chỉ sợ còn hơn Bạch Sơn một bậc, bởi vì nàng có một phong cách hành sự độc lập cùng với một dung mạo xinh đẹp, do đó, nàng ở trong học viện, đồng dạng cũng có không ít người theo đuổi, bất quá nàng có vẻ không có hứng thú quá lớn đối với nam nhâ, khụ, ngược lại đối với nữ nhân lại rất yêu thích, mà lấy khí chất thiên phú của Huân Nhi, hiển nhiên cũng là đối tượng khiến nàng thèm nhỏ dãi, sự xuất hiện của ngươi, chắc hẳn cũng khiến cho nàng đối với ngươi ôm địch ý. ” Ho nhẹ một tiếng, Nhược Lâm đạo sư hai má ửng đỏ nói. (adsbygoogle = window. adsbygoogle || []). push({}); Nghe vậy, Tiêu Viêm sắc mặt nhất thời trở nên cổ quái, nghiêng đầu nhìn thoáng qua Huân Nhi cũng đồng dạng đang mang vẻ mặt bất đắc dĩ, dở khóc dở cười nói:“Nam nữ thông sát?”Huân Nhi bắt chước bộ dáng của Tiêu Viêm, xua tay, tỏ vẻ việc này nàng cũng không có biện pháp, hai năm này, nàng cũng đã dùng đủ mọi loại biện pháp, thậm chí, vì chờ Tiêu Viêm, nàng đã bỏ qua một lần nội viện tuyển bạt tái. “Ài đối thủ ở khắp mọi nơi a. ”, Tiêu Viêm khẽ thở dài một hơi, ngẩng đầu hướng về phía Nhược Lâm đạo sư cười nói:“Bất quá vì để Nhược Lâm đạo sư có thể tấn giai, ta sẽ tận lực tiến vào năm mươi người đứng đầu. ”“Thế thì tốt, ngươi hôm nay hãy cứ ở nơi này nghỉ ngơi trước đi, chỗ này là của ta, ngày thường Huân Nhi cùng Ngọc Nhi cũng là ở chỗ này, bắt đầu từ ngày mai, các cường giả trong kỳ tuyển bạt tái này sẽ toàn bộ hội diện , đến lúc đó, ngươi cũng nên tìm hiểu một chút thực lực của những đối thủ này. ” Nhược Lâm đạo sư đứng dậy, vung tay phân phó nói. Tiêu Viêm mỉm cười gật đầu. Trong căn phòng yên lặng chật kín các giá sách, bảy tám lão nhân ngồi trên ghế trước bàn trong, trong đó, lão nhân lúc trước cùng hồng y thiếu nữ nói truyện ở trên quảng trường, cũng có mặt ở trong này, theo hơi thở mà từng người trong bọn họ bộc lộ là có thể nhìn ra, thực lực và địa vị của bọn họ chỉ sợ không hề thấp, dù sao, lão nhân tầm thường, cũng không có tư cách được ngồi ở trong phòng họp để đưa ra quyết sách cho các sự vụ lớn nhỏ trong học viện này. Lúc này, lão nhân được hông y thiếu nữ gọi là phó viện trưởng, đang cầm trong tay một phần tư liệu chậm rãi mở ra, ánh mắt đảo qua mội vòng những người xung quanh, rồi nhàn nhạt cười nói:“Chậc chậc, Tiêu Viêm này quả nhiên không đơn giản a, lấy sức lực một người chống lại Vân Lam Tông của Gia Mã đế quốc, hơn nữa ngay tại Vân Lam Tông đánh chết một gã đấu vương cường giả, cuối cùng còn thuận lợi đào thoát từ tay của một vị đấu tông cường giả, chiến tích như vậy, cho dù là những người tài năng ở trong nội viện, muốn làm được điều đó, chỉ sợ cũng có vài phần khó khăn a. ”“Nga?” Nghe được những lời nói từ trong miệng lão nhân đó nói ra, vài lão giả khô héo ở xung quanh trên khuôn mặt già nua cũng hiện lên một chút kinh ngạc. “Đây là tin tức tình bào về Tiêu Viêm, các ngươi hãy tự mình xem đi a. ”Phó viện trưởng vẩy tay bắn ra, phần tư liệu trước mặt tự động bay về phía các lão nhân ở phía dưới, ngón tay lại nhẹ nhàng gõ ở trên mặt bàn, một lúc lâu sau, mới nghe thấy thanh âm do các lão nhân sau khi xem xong phần tài liệu sợ hãi kêu lên, hắn mỉm cười nói:“Tiềm lực giá trị rất lớn, bất quá hắn cùng Vân Lam Tông đang có quan hệ rất xấu, trên cơ bản là khó có thể điều tiết“Tiềm lực đích xác rất mạnh, hảo hảo bồi dưỡng, chỉ sợ sẽ lại là một gã cường giả đỉnh phong. ” Một hôi bào lão giả, nhẹ giọng nói:“Về phần Vân Lam Tông, thật không cần quá mức để ý, chỉ là một gã đấu tông, còn chưa đủ đảm lượng để đối đầu với Già Nam học viện chúng ta. ”“ Sau lưng Vân Lam Tông thực sư không có thế lực nào sao. ” Phó viện trưởng hơi hơi nhíu mày, vừa mới nói ra được một nửa, lại chợt im lặng, khuôn mặt hơi biến đổi, cuối cùng cũng không đem một ít sự tình cực kỳ bí ẩn nói ra, phất phất tay, nói:“Trước tiên hãy âm thầm quan sát Tiêu Viêm một chút, nếu thật sự hắn có giá trị để bồi dưỡng, chúng ta thực sự có thể thử một lần. ”“Ân nghe vậy, mấy lão giả khác cũng không có gì dị nghị gật đầu, nhìn thấy phó viện trưởng chìm vào trầm mặc, bọn họ liếc mắt nhìn nhau một cái, thân hình nhoáng lên, chợt quỷ dị biến mất ở trên ghế. Đêm dài an tĩnh, ánh trăng nhàn nhạt dần dần hiện lên ở phía chân trời, tòa lầu các độc lập kia, ở dưới ánh trăng, có vẻ hết sức u tĩnh. Trong đêm đen thanh vắng, một đạo bóng trắng như thiểm điện bỗng nhiên hiện ra, mũi chân điểm nhẹ lên một nhánh cây, thân thể phiêu dật bay đến bãi loạn thạch cách tòa lầu các không xa, ánh mắt bình thản, bắn thẳng đến một phòng nào đó ở trong tòa lầu các, ngân sắc đấu khí nhàn nhạt , như ẩn như hiện từ trong cơ thể hắn tản ra. “HưuChỉ trong chốc lát khi đấu khí trong cở thể bóng trắng hiện ra, ở trong lầu các, một đạo bóng đen như tia chớp bắn ra, cuối cùng lộn vài cái, vững vàng hạ xuống trên một cự thạch cách bóng trắng không xa, chậm rãi ngẩng đầu, ánh mắt nhàn nhạt lướt qua bạch y nam tử anh tuấn trước mặt. Hai đạo ánh mắt chạm nhau trong đêm đen, không có một chút dấu hiệu nào báo trước, bắn ra nhưng tia lửa. “Rời xa nàng đi. ” Thanh âm của nam tử áo trắng, bình thản mà mờ ảo chậm rãi truyền ra. Nghe vậy, Tiêu Viêm cười khẽ, hơi hơi ngẩng đầu, khuôn mặt thanh tú của hắn, ở dưới ánh trăng chiếu rọi, có vẻ hết sức kiêu ngạo. “Bằng vào ngươi?”