Tiếng quát băng lãnh giống như nộ lôi vang vọng khắp bầu trời một cách đột ngột, làm cho vô số ánh mắt trở nên kinh nghi bất định, đồng loạt nhìn về nơi phát ra tiếng quát đó. Trên thiên không, nơi vô số những ánh mắt hội tụ, hư ảnh khổng lồ nhanh chóng tán đi, đồng thời một thanh niên thân mặc hắc y, sắc mặt băng lãnh liền xuất hiện trước ánh mắt của mọi người. Lập tức, từng tiếng hô kinh ngạc liên tiếp vang lên. "Tiêu Viêm? Hắn làm sao có thể xuất hiện tại nơi này?”“Nghe nói người mà Thiên Yêu Hoàng tộc muốn Cửu U Địa Minh Mãng tộc giao nộp chính là nữ nhân của Tiêu Viêm. Xem ra việc này quả nhiên là thật!”“Khà khà, lần này có trò hay để nhìn rồi. Tiêu Viêm kia không phải là dễ xơi đâu, ngay cả điện chủ Hồn điện cũng thua trong tay hắn. E rằng hôm nay Hoàng Thiên đã đụng phải thiết bản!”“Hừ! Chỉ là một tên nhân loại mà thôi, hắn sao có thể sánh được với Hoàng Thiên đại nhân? So về chiến lực thì ma thú nhất tộc bọn ta mạnh hơn cường giả đồng cấp của nhân loại rất nhiều đấy! Tiêu Viêm kia hiện đang có thanh danh hiển hách tại Trung Châu, lần này tới Thú vực, bọn ta cũng muốn cho hắn mở mang kiến thức về sự cường hoành của ma thú nhất tộc một chút!”"Tiêu Viêm huynh đệ!"Biến hóa như vậy khiến Yêu Minh dù đang bị dây dưa gắt gao cũng phải nhận ra. Khi ánh mắt của hắn nhìn qua đó ngay lập tức trên khuôn mặt hiện lên vẻ vui mừng xen lẫn sợ hãi. Chỉ cần Tiêu Viêm chạy đến kịp thời thì lần đại phiền toái này mới có thể được dẹp yên. Phía bầu trời xa xa, Tiêu Viêm khẽ gật đầu với Yêu Minh, sau đó liền cúi nhìn Cửu U Hoàng Tuyền ở phía dưới, tay áo khẽ vung lên. Lập tức, những cột nước bị Hoàng Thiên hút lên được tống nhập trở lại Hoàng Tuyền, mà vòng xoáy khổng lồ cũng đồng thời được san bằng. Sau khi làm xong những việc này, Tiêu Viêm mới ngẩng đầu, ánh mắt lạnh thấu xương nhìn về phía Hoàng Thiên đang bước ra khỏi đống loạn thạch, trong nội tâm từ từ dâng lên sát ý. Điều tối kị nhất khi bế quan chính là bị phá rối, lúc đó chỉ cần sơ sẩy một chút thì không những làm cho mọi công lao của người tu luyện bị đổ sông đổ biển, hơn nữa còn có thể nguy hiểm tới tính mạng. Vừa rồi, Hoàng Thiên hành động ngang ngược, hiển nhiên là không thèm để ý đến sự sống chết của Thải Lân, mà đối với sự tình đó, Tiêu Viêm không thể nào tha thứ dễ dàng được. “Ngươi chính là Tiêu Viêm?"Đồng dạng với vẻ băng hàn của Tiêu Viêm, sắc mặt Hoàng Thiên cũng đang rất âm trầm, hai mắt ánh lên kim quang lấp lánh, nhìn chằm chằm vào Tiêu Viêm, chậm rãi nói: “Rốt cuộc ngươi cũng đã tới…!”Ngươi chính là muốn bức ta hiện thân sao? Tiêu Viêm khẽ nhíu lông mày. Đối với việc hắn xuất hiện, Hoàng Thiên này cũng không có chút nào kinh ngạc, xem ra mục tiêu của y chính là hắn, chứ không phải là Thải LânNhiều năm qua, ngươi là người đầu tiên dám bắt giữ trưởng lão của bổn tộc làm con tin. Hoàng Thiên nhìn chằm chằm vào Tiêu Viêm, khí tức cũng từ từ bình ổn trở lại. Lúc nãy bị Hoàng Tuyền Thiên Nộ của Tiêu Viêm đánh trúng nên đầu óc hắn có chút choáng váng. Ta có thể cảm nhận được mùi vị Thiên Yêu Hoàng tộc ở trên thân thể của ngươi. Xem ra trưởng lão đã nói đúng, trên người ngươi có Yêu Hoàng dực. Chỉ bằng vào hai điểm này, ngươi sẽ bị xếp vào danh sách phải giết của Thiên Yêu Hoàng Tộc bọn ta. “Hôm nay, bổn vương sẽ lấy mạng ngươi để cảnh tỉnh người trong thiên hạ: Đã phạm vào điều cấm kị của Thiên Yêu Hoàng tộc thì cho dù là ai cũng giết không tha!”Ngay khi Hoàng Thiên vừa dứt lời thì đột nhiên sau lưng hắn phát ra kim quang sáng chói, đồng thời một đôi kim sắc vũ dực khổng lồ, dài khoảng mấy trăm trượng cũng theo đó mà bung ra. Từ phía xa nhìn lại, kim quang bao phủ tràn ngập uy nghiêm cùng tôn quý. (adsbygoogle = window. adsbygoogle || []). push({}); Tiêu Viêm lạnh lùng nhìn về phía Hoàng Thiên, hắn cũng không thèm quan tâm đến những lời phán xét vừa rồi của đối phương, thậm chí còn khinh thường là đằng khác. Ý định ban đầu của hắn là không muốn kết thành tử địch với Thiên Yêu Hoàng tộc, bởi vậy, lúc bắt được tên thiếu tộc trưởng và hai vị trưởng lão của Thiên Yêu Hoàng tộc thì hắn chỉ giam lỏng bọn họ chứ không giết, hơn nữa sau khi đại cục của Đông Long đảo đã dần dần ổn định, hắn cũng cho thả cả ba người. Từ góc độ nào đó mà nói thì hắn đã biểu đạt ra một chút ý tứ của mình. Nhưng, đứng trước tình huống hiện tại, hắn mới phát hiện thiện ý của mình đã đặt nhầm chỗ rồi! Xem ra Thiên Yêu Hoàng tộc cho rằng, sở dĩ hắn làm như vậy là do hắn nhu nhược…Mà một khi thiện ý của bản thân không được người ta chấp nhận thì hắn cũng chỉ có thể sử dụng phương thức dã man nhất. “Hay cho một câu giết không tha! Thiên Yêu Hoàng tộc quả nhiên có khí phách. Thế nhưng cũng không biết… Hoàng Thiên tộc trưởng đến tột cùng là có tư cách để nói những lời đó hay không?”Tiêu Viêm cười nhạt một tiếng, hỏi. “Đừng tưởng đánh bại được điện chủ Hồn điện là có tư cách càn rỡ trước mặt bổn vương!”Ánh mắt của Hoàng Thiên đầy lạnh lẽo, kim sắc vũ dực ở sau lưng khẽ động, thân hình của hắn liền lấy một tốc độ vô cùng khủng khiếp xé rách không gian, gần giống như thuấn di mà xuất hiện trước mặt Tiêu Viêm. Ngay sau đó, bàn tay của hắn đột nhiên đánh ra một chưởng, kim quang theo đó liền bắt đầu khởi động, hóa thành một hoàng kim cự trảo sáng chói, mạnh mẽ oanh kích Tiêu Viêm. Nương theo một trảo này đánh xuống, không gian xung quanh thân hình của Tiêu Viêm cũng lập tức bị chấn vỡ. "Hoàng Tuyền Chưởng!"Tốc độ khủng khiếp của Hoàng Thiên khiến ánh mắt Tiêu Viêm như ngừng lại, nhưng hắn không hề tránh né mà thủ ấn biến đổi liên tục. Ngay lập tức, năng lượng thủ ấn khổng lồ chừng trăm trượng rời khỏi tay hắn, hỏa diễm màu phấn hồng bên trên không ngừng bay múa lộ ra uy lực thập phần mạnh mẽ. "Rầm!"Một chưởng một trảo tại trên bầu trời lao vào nhau ầm ầm tạo thành năng lượng kình phong cuồng bạo thổi quét ra, khiến cho cả tầng mây trên bầu trời cũng đều bị xé toạt một cách mạnh mẽ. Sau khi giao kích chính diện, một luồng lực phản chấn khổng lồ khiến thân thể của Tiêu Viêm chấn động kịch liệt, phải gấp rút lui về mấy bước mới ổn định lại. Dù sao Hoàng Thiên kia cũng là cường giả ngũ tinh Đấu Thánh hậu kỳ, hơn nữa bản thể của hắn lại là Thiên Yêu Hoàng. Tiêu Viêm muốn lấy cứng chọi cứng với hắn hiển nhiên chiếm không được bao nhiêu chỗ tốt. Bất quá tuy nói Tiêu Viêm bị chấn động phải lui lại nhưng tên Hoàng Thiên này cũng không khá hơn chút nào. Hỏa diễm màu phấn hồng trên năng lượng thủ ấn đã làm cho bàn tay của Hoàng Thiên bị cháy xém, hiển nhiên là nếm đủ thiệt thòi của Tịnh Liên Yêu Hỏa. “Không hổ là Tịnh Liên Yêu Hỏa!”Hoàng Thiên sắc mặt lạnh lẽo liếc qua bàn tay cháy đen của mình, sau đó khởi động kim quang chữa trị triệt để những thương tổn bên trong. Mà Tiêu Viêm cũng không nói một lời. Hai vai hắn khẽ rung lên, ngay lập tức một đôi thanh hồng cốt dực liền xuất hiện. Nó khẽ chấn động thì lập tức đưa Tiêu Viêm nhanh chóng lùi về phía sau. Tên Hoàng Thiên kia tốc độ quá nhanh nên cận chiến với hắn sẽ phi thường bất lợi. “Trước mặt bổn vương mà cũng dám tỷ thí tốc độ sao?” Khi Hoàng Thiên nhìn thấy hành động của Tiêu Viêm thì liền cười khỉnh một tiếng. Song dực sau lưng hắn chấn động vang lên âm thanh xé gió, nhưng thân ảnh lại phóng về phía Tiêu Viêm bằng một tốc độ không thể tưởng tượng, cơ hồ chỉ trong tích tắc đã đuổi kịp Tiêu Viêm. “Rầm!”Đuổi theo Tiêu Viêm, Hoàng Thiên bắt đầu khởi động kim quang rồi xuất ra một quyền hung hãn đánh thẳng vào đầu kẻ địch. Đối diện với công kích của Hoàng Thiên, Tiêu Viêm nhíu mày rồi siết chặt tay lại. Ngay tức khắc, hỏa diễm màu phấn hồng hiện ra sau đó trả lại một quyền về phía Hoàng Thiên. (adsbygoogle = window. adsbygoogle || []). push({}); “Xèo!”Nắm tay của Tiêu Viêm chính xác nện vào thân ảnh của Hoàng Thiên, nhưng trong sát na khi nó tiếp xúc đã xuyên thẳng qua thân ảnh đó. "Tàn ảnh?!"Thấy thế, đồng tử của Tiêu Viêm khẽ co lại, thân hình cấp tốc xoay lại như một phản xạ có điều kiện, hai tay hắn nhanh như chớp giao nhau bảo vệ trước mặt. “Rầm!”Ngay sát na lúc Tiêu Viêm xoay người lại, nắm tay kim quang từ không gian này đã xé rách lao ra rồi đấm mạnh lên hai tay của Tiêu Viêm nhanh như sấm nổ. Lực đạo vô cùng kinh khủng đã mạnh mẽ đập hắn bay lui mấy trăm trượng. Nhưng khi Tiêu Viêm bị chấn bay vẫn chưa kịp ổn định thân hình, còn chưa kịp ngẩng đầu thì đã bị quyền phong lăng lệ ác liệt đánh úp vào mặt thêm một lần nữa. Loại tốc độ này khiến con người phải thất sắc. “Tiêu Viêm, lại cho ngươi học hỏi một phen Yêu Hoàng Bộ của Thiên Yêu Hoàng Tộc chúng ta! "Trên bầu trời, từng tàn ảnh kim quang không ngừng xuất hiện bốn phía xung quanh Tiêu Viêm, quyền phong lăng lệ ác liệt dày đặc cũng bao phủ mỗi bộ vị toàn thân của hắn. Kình lực đáng sợ làm cho không gian trong phạm vi trăm trượng đều bị đánh thành từng mảnh nhỏ. “Tốt! Tốc độ thật là đáng sợ! Thiên Yêu Hoàng Tộc vốn sở trường về tốc độ, mà lúc này nếu Hoàng Thiên thi triển đến mức tận cùng thì cho dù là cường giả lục tinh Đấu thánh cũng không thể vượt qua được hắn. Xem như hiện thời Tiêu Viêm đã đá trúng thiết bản rồi! Nghe nói tốc độ của hắn cũng không chậm nhưng so với Hoàng Thiên tộc trưởng thì đúng là không đáng để nhắc tới nha…"Vô số người nhìn về cuộc chiến khiến ai ai cũng hoa mày chóng mặt, thì đều âm thầm lắc đầu. Xa xa, khi Yêu Minh nhìn thấy cảnh này thì cũng khẽ cau mày, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng. Tình huống hiện thời tựa hồ Tiêu Viêm đã rơi vào hạ phong. “Uỳnh!”Thuận theo những thân ảnh kim quang hình thành nên vòng chiến, Tiêu Viêm cũng phải không ngừng né tránh trong phạm vi nhỏ với tần suất cao. Tên Hoàng Thiên là đối thủ có tốc độ nhanh nhất mà Tiêu Viêm gặp phải trong những năm nay, cho dù là hắn cũng phải mặc cảm! Thân là Thiên Yêu Hoàng Tộc, Hoàng Thiên đích thực là may mắn…Khi vừa mới bắt đầu giao thủ thì đích thật Tiêu Viêm đã bị tốc độ của đối phương khiến bản thân thoáng có phần thất thố và chật vật. Những quyền ảnh nhìn như hư ảo này, chỉ khi đánh trúng cơ thể thì sẽ chuyển hóa thành thực chất trong nháy mắt, đích thực là rất quỷ dị khó lường! Nhưng cũng may là kinh nghiệm chiến đấu hiện thời của Tiêu Viêm lại vô cùng phong phú, vì vậy sau một thời gian rơi vào hạ phong thì hắn đã nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Cùng lúc né tránh quyền ảnh, hắn cũng đồng thời tập trung suy nghĩ để tìm kiếm quỹ tích di chuyển của Hoàng Thiên. So về tốc độ hắn không bằng Hoàng Thiên, nhưng lại có ưu thế về lực lượng linh hồn mà Hoàng Thiên không có. Trong đồng tử đen kịt tràn ngập những chiếc bóng kim quang mà mặt những nhân ảnh này đều hiện một nụ cười tươi lạnh lẽo, chưởng phong lăng lệ ác liệt liên tục không ngừng đánh vào những chỗ hiểm trên người Tiêu Viêm. Chỉ hơn mười giây ngắn ngủi đã khiến cho khí huyết Tiêu Viêm thoáng đã sôi trào. Nhưng mà, ở thời điểm rơi hẳn vào hạ phong tột bực thì Tiêu Viêm lại chậm rãi nhắm mắt, thân hình đang né tránh cũng trở nên chậm dần, nhưng sự chậm chạp ấy vậy mà lại vừa vặn tránh khỏi những quyền ảnh trùng trùng điệp điệp đang đánh tới. Tiêu Viêm nhắm kín hai mắt, nhưng linh hồn cảm giác lại tràn ngập khắp thiên địa, tốc độ của kim quang thân ảnh mà mắt thường không thể nào nắm bắt cũng đang dần dần trở nên chậm rãi…Nương theo tốc độ giảm dần của bản thân… trong một khắc, đôi mắt đang nhắm lại của Tiêu Viêm đột nhiên bừng mở, vô số nhân ảnh kim quang trong đồng tử hắn rốt cuộc cũng tức thì trở nên hư ảo.