Đấu La Chi Thiên Cơ Phượng Hoàng

Chương 164: Kết thúc kỳ hạn

24-12-2024


Trước Sau

Hơn một tháng sau, Chúc Thiên sơn mạch.
Thế Hoa cùng Thiên Nhận Tuyết ngồi đối diện nhau ở giữa sơn động, bàn tay của hai người chắp vào nhau, hai dòng Hồn Lực giống như thuỷ triều dũng động luân chuyển giữa hai người.
Hồn Lực của Thiên Nhận Tuyết có màu vàng thánh khiết như dương quang, còn của Thế Hoa thì lại nhánh đen như đêm tối.
Hai dòng Hồn Lực quấn quanh nhau, giống như hai con cá chép du động mà tạo thành thái cực đồ.
Thời gian từ từ trôi qua, Hồn Lực của cả hai cũng đã từ từ dịu đi, cuối cùng là được rút lại vào cơ thể.
Thiên Nhận Tuyết thu lại hai tay mà thở phào một hơi.
Thế Hoa lúc này cũng mở mắt.
"Cảm giác vẫn còn tốt chứ?"Thứ mà Thế Hoa truyền vào bên trong cơ thể Thiên Nhận Tuyết chính là Hỗn Độn Chi Lực.
Tất nhiên chỉ là một lượng nhỏ, nếu không thì Hỗn Độn Chi Lực sẽ thôn phệ ngược lại Hồn Lực của Thiên Nhận Tuyết.
"Vẫn rất tốt, tiếc là ta vẫn chưa đủ mạnh để hấp thu một lượng lớn cùng một lúc.
" Thiên Nhận Tuyết có chút tiếc nuối.
Khả năng của Hỗn Độn Chi Lực rất mạnh, không chỉ có thể khiến Hồn Lực của nàng trở nên cô đặc hơn, mà nàng còn cảm nhận được ở nơi sâu xa, Lục Dực Thiên Sứ Vũ Hồn đang thèm khát thứ này.
Nàng có thể cảm nhận được nếu hấp thụ đủ, Lục Dực Thiên Sứ sẽ xảy ra thuế biến.
Chỉ là lực lượng của nàng chưa đủ mạnh để chống lại sự đồng hoá của Hỗn Độn Chi Lực, dục tốc bất đạt sẽ gây ra hiệu quả ngược.
"Ngươi bây giờ đã nắm giữ được《 Càn Khôn Quy Nhất 》không kém gì ta, cứ tiếp tục tu luyện nó thì tương lai đó cũng sẽ không xa đâu.
""Cũng đúng.
" Thiên Nhận Tuyết cười cười, sau đó nhìn trời đã sáng ở bên ngoài.
"Ngươi cũng nên đi đi thôi, kẻo lão sư của ngươi trách mắng.
"Kỳ hạn Thế Hoa ở ngoài đã hết, hắn cũng nên về Vũ Hồn Thành, mà nàng thì cũng nên tiếp tục Thần Khảo của mình.
"Thế lịch trình tiếp theo của ngươi như thế nào?" Thế Hoa hỏi nàng, lúc trước hắn thấy Xà Mâu cùng Thứ Đồn trưởng lão đi đến đưa cho Thiên Nhận Tuyết một số giấy tờ, xem ra là nàng đã chuẩn bị tuyến đường của mình.
"Ta định đến sẽ ở lại những vùng còn bệnh dịch của Tà Huyết Văn xử lý một khoảng thời gian để hết hẳn.
Sau đó sẽ vùng ven biển phía Đông, nghe nói hằng năm khi chuyển hạ ở Đông Hải đều sẽ có người bị nhiễm một loại bệnh lạ không thể cứu chữa, nên ta muốn đi xem xem có thể làm được gì hay không.
""Còn ngươi như thế nào?""Đến cuối năm nay thì hẳn vẫn là ở tại Uyển Đình tiếp tục học tập, đồng thời song song lĩnh ngộ công pháp ta đang tu tập, tiếp đó là đợi ngươi trở về Vũ Hồn Thành tiếp nhận Thần Khảo.
"Thế Hoa bây giờ cũng không đặt trọng tâm vào việc đột phá cảnh giới tu vi, mà là tập trung vào khai thác năng lực của bản thân, chủ yếu là dựa vào những công pháp mà bản thân đang tu tập.
《 Thiên Nguyệt Kính Ảnh Bộ 》,《 Vẫn Tinh Toái Không Thương Pháp 》,《 Hắc Diệu Song Kiếm Tuyệt 》cùng《 Càn Khôn Quy Nhất 》.
Những thứ này là đều nằm trọn trong hệ thống chiến đấu của hắn, vì vậy không thể nào không xem trọng.
Hắn cũng không muốn một thân tu vi của mình đều để lãng phí.
Thiên Nhận Tuyết sau đó đứng lên, điều chỉnh lại nếp áo cho Thế Hoa.
"Vậy giờ ta tiễn ngươi.
""Không cần phải như vậy, ngươi cùng với Tiểu Nguyệt cứ ở đây chuẩn bị xuất phát.
Ta tự mình đi là được.
"Thiên Nhận Tuyết cũng không cưỡng cầu, liền gật đầu.
"Chỉ là trước khi đi, chúng ta cũng nên làm chút "nghi thức" chứ?" Thế Hoa cười cười.
Thiên Nhận Tuyết "hừ" một tiếng thể hiện sự khinh bỉ, nhưng cũng tiến đến ôm cổ hắn, gương mặt ngẩng lên mà nhắm mắt lại.
"Ngươi đến đi.
""Vậy cung kính không bằng tuân mệnh.
"...
Thế Hoa cũng không có ngay lập tức về Vũ Hồn Thành mà là hướng qua Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn.
Do Chúc Thiên sơn mạch cùng Lạc Nhật Sâm Lâm tiếp giáp nhau nên cũng không tốn quá nhiều thời gian.
Dương Vô Song tự mình tiếp đón Thế Hoa, dẫn hắn vào bên trong nội bộ của Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn.
"Vô Song tiền bối, tình hình của Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn những ngày này như thế nào rồi?"Dương Vô Song cũng thành thật báo cáo.
"Nồng độ năng lượng ở Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn vẫn được giữ ở mức tương đối ổn định, Tiên Thảo cùng Linh Thảo vẫn đang được nhân giống với số lượng lớn, tuy chưa có được kết quả cụ thể nhưng theo ta quan sát thì rất khả quan.
""Thế có bất kỳ ai đi vào địa phận của nơi này sao?""Lúc trước có lăn tăn một vài người của Bạch Hổ Tông nhưng đã bị bọn ta bí mật xử lý, còn lại đều là những cá nhân vãng lai vô tình đi vào, tất nhiên đều bị độc trận của Độc trưởng lão xử lý.
"Thế Hoa gật đầu, sau đó nói"Ta đi vào gặp Bảo gia một chút liền rời đi ngay, không cần phải để ý ta, ngươi cứ làm việc của mình là được.
""Tuân mệnh công tử.
"Dương Vô Song nghe vậy thì liền lui xuống.
Thế Hoa xe nhẹ đường quen mà đi vào trong trung tâm của Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn.
Tiểu Bảo lúc này giống như một kẻ nhàn rỗi.
Tay cầm quả dừa đầy nước, mắt mang kính râm, bản thân thì lắc lư trên võng.
"Nhân loại, tóc mới đó đã mọc dài rồi, xem ra linh dược của bản Bảo gia vẫn rất tốt.
" Hắn nâng kính râm lên, lộ ra cặp mắt giảo hoạt.
Mặt của Thế Hoa không đổi sắc, cười đáp lại hắn.
"Bảo gia, đã lâu không gặp.
"Tiểu Bảo thấy hắn không phản ứng gì thì liền mất đi hứng thú, liền nói.
"Có gì liền nói, ta đang rất bận?"Thế Hoa cũng mặc hoang ngôn của hắn, nói.
"Đế Thiên bây giờ đã biết sự hiện diện của ngươi, chỉ cần ngươi đến khu hạch tâm của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm thì hắn liền có thể gặp được Ngân Long Vương.
""Thật sao?" Ánh mắt của Tiểu Bảo sáng lên.
Lúc trước hắn không dám vào khu hạch tâm vì sợ Đế Thiên đem hắn làm Thiên Mộng Băng Tằm, bao nhiêu Tiên Khí trên người hắn đều bị thôn phệ mà tăng cường sức mạnh.
Bây giờ có Thế Hoa nói vậy, hắn xem chừng đã có thể an ổn mà đi gặp chủ thượng.
"Thật, đây là nghịch lân mà Đế Thiên đưa ta.
" Thế Hoa cầm miếng nghịch lân màu đen ra.
Tiểu Bảo tiến đến quan sát nghịch lân, cả nhận được uy áp của thiên đạo bên trên thì liền tặc lưỡi.
"Vậy mà thật là của Đế Thiên.
Hắn đem thứ này cho ngươi, xem ra ngươi cũng đã gặp chủ thượng.
"Tiểu Bảo nhìn Thế Hoa, hắn biết Đế Thiên không thích nhân loại, chứ chưa nói đến việc đem nghịch lân đưa cho người khác.
"Ân, nàng nói nàng cũng còn nhớ về ngươi, vì thế ngươi có thể đến đó một lần.
""Nhưng ta hi vọng ngươi hành động không quá mức gây chú ý, chủ thượng của ngươi đang trong thời kỳ suy yếu, chỉ cần Thần Giới Uỷ Ban biết được tung tích...
""Ta hiểu rồi.
" Tiểu Bảo gật đầu.
Thế Hoa sau đó đưa cho hắn một chiếc nhẫn trữ vật, nói.
"Bên trong có vạn năm Huyền Băng Tuỷ cùng Liệu Hoả Thạch, nhận lấy.
"Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn thiếu đi Hồn Cốt của hai vị Long Vương liền giống như củi bị rút dưới đáy nồi, năng lượng dần dần trôi đi, vì vậy cần phải có vật thay thế.
Lúc trước đã có vạn năm Huyền Băng Tuỷ để thay thế cho Thuỷ Long Vương, nhưng lại không có thiên tài địa bảo nào để thay thế Hoả Long Vương.
Mà ở chỗ của Xích Vương lại có Liệu Hoả Thạch - một loại thiên tài địa bảo năng lực của Cực Hạn Chi Hoả.
Khác với Hàn Băng Tuỷ, thứ này lại không thể hấp thụ được, chỉ có thể đem làm vật phụ trợ lúc tu luyện.
Thế Hoa có thể lấy được vài khối, xem như cũng giải quyết vấn đề ngầm của Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn.
Tiểu Bảo thân là người giám sát Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn cũng biết được công dụng của hai thứ này, liền đối với Thế Hoa gật đầu đã hiểu.
Thế Hoa sau khi nói chuyện với Tiểu Bảo một lúc nữa thì liền lui ra khỏi Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn.
Dương Vô Song như đã đợi sẵn, liền nói.
"Công tử, muốn rời đi sao?""Đúng vậy, Vô Song tiền bối cứ ở lại không cần phải tiễn ta.
" Thế Hoa khẽ đáp.
Chuyện ở Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn mỗi ngày đều vô cùng bộn bề, tinh lực của Dương Vô Song vẫn là nên để ở đây thì hơn.
Khi Dương Vô Song đang định đáp lại thì một tiếng bước chân gấp gáp tới báo với hai người.
Người vào là một tráng hán đầu trọc mang mắt kính có gọng màu vàng kim, trên tay hắn đang cầm một màn hình hoảng hốt nhìn hắn.
"Dương đại nhân, có người xâm nhập vào phạm vi của Thập Diện Mai Phục.
""Lực lượng bao gồm một Hồn Đấu La, 4 Hồn Thánh cùng 7 Hồn Đế.
Bọn hắn mang dạ phục trên người nên không xác định được thế lực của đối phương.
"Thập Diện Mai Phục có khả năng kiểm soát toàn bộ khu vực nằm trong bán kính khoảng 40 km lấy Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn làm trung tâm, chỉ cần có người phạm vi này liền sẽ bị phát giác.
Dương Vô Song nhìn Thế Hoa, thấy hắn gật đầu thì liền hỏi.
"Quỹ tích di chuyển của bọn hắn như thế nào?""Không có điểm hướng rõ ràng, nhưng dường như bọn hắn đang tìm kiếm thứ gì đó.
" Tráng hán ở trên màn hình thao tác một chút, quỹ tích di chuyển của những kẻ xâm nhập đều lộ ra rõ ràng.
Những đường chi chuyển mặc dù nằm trong phạm vi của Thập Diện Mai Phục, nhưng chỉ là phần rìa, hơn nữa mục tiêu hướng đến rất vô định.
Dương Vô Song nhìn một chút thì thì thào.
"Loại di chuyển này, dường như bọn chúng đang tìm kiếm thứ gì đó...
Chẳng lẽ nói là đang tìm Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn?"Dương Vô Song đầu tiên là nghĩ đến khả năng này.
Đối phương không những lực lượng cường đại, liền tác phong di chuyển cũng hiện rõ ý đồ dò la tin tức.
Tuy nói nhân viên của Vũ Hồn Điện làm việc rất cẩn trọng, nhưng phàm là việc con người làm vẫn sẽ để lại dấu vết.
Nói không chừng bọn chúng là dựa vào những dấu vết này mà mò được đến Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn.
"Đại nhân, chúng ta có cần...
" Tráng hán làm động tác cắt cổ.
Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn là bảo địa quan trọng của Vũ Hồn Điện nên yêu cầu bảo mật đều được đem lên hàng đầu.
Tuỳ vào tình huống nhưng thường đối với những người đi vào phạm vi của Thập Diện Mai Phục sẽ có hai kiểu xử lý.
Nếu như tu vi yếu thì nhân viên sẽ khởi động Hồn Đạo Khí để kích động Hồn Thú, khiến cho bọn chúng nổi điên mà hướng về kẻ đó mà đi đến, đến lúc đó sống hay chết đều sẽ phải dựa vào vận khí.
Còn nếu tu vi từ Hồn Thánh trở lên thì sẽ bị Thập Diện Mai Phục trực tiếp xử lý, bảo đảm xương cốt không còn.
"Đám người này hành động kỳ lạ, nếu như bắt sống được thì tốt...
" Dương Vô Song thở dài.
Tuy lực lượng của những nhân viên ở trong Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn đầy đủ để đem những người giết chết, nhưng lại khó mà bắt sống được.
Hơn nữa nếu như xử lý không tốt sẽ để cá lọt lưới thì sẽ có càng nhiều con mắt đặt lên khu vực này, đến lúc đó Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn bị lộ ra ánh sáng sẽ chỉ là chuyện sớm muộn.
Vì vậy dùng Thập Diện Mai Phục để diệt sát mới là tối ưu nhất.
"Lợi Á Mỗ (Liam), ngươi cho người khởi động Thập Diện Mai Phục mà xoá bỏ bọn chúng.
""Khoan đã.
" Dương Vô Song vừa nói xong thì liền bị Thế Hoa lên tiếng can ngăn.
Lợi Á Mỗ vốn định thi hành theo lời Dương Vô Song nghe được tiếng này thì như bị định thân.
Mặc dù không biết Thế Hoa là ai nhưng nhìn Dương Vô Song cung kính như vậy thì hắn liền biết đây là kẻ không chọc được.
Còn như thế nào xử lý thì mặc cho Dương Vô Song, hắn một kẻ làm việc nhỏ biết thì biết cái gì.
"Công tử có gì dặn dò?" Dương Vô Song nhìn Thế Hoa.
"Nếu được thì ta hi vọng Vô Song tiền bối có thể để những kẻ này cho ta xử lý.
"Thế Hoa trong một tháng qua cũng học được một số thứ cơ bản của Vong Linh ma pháp, vì thế muốn tìm kẻ để thử nghiệm.
Vừa hay có thành phần không có hảo ý đến nơi, có thể nói là vận khí không tồi.
Dương Vô Song nghe vậy thì ở kế bên Thế Hoa nói nhỏ.
"Công tử, chuyện này không phải chuyện nhỏ, vẫn là nên để chúng ta xử lý.
"Dương Vô Song đây cũng không phải coi thường Thế Hoa, mà là Thế Hoa mới lớn có bao nhiêu a?Coi như thiên tài của Vũ Hồn Điện biến thái, thì tu vi đến bây giờ cao lắm cũng chỉ là Hồn Tông, quá đáng lắm là Hồn Vương.
Nhưng một Hồn Vương muốn đánh với Hồn Đấu La, còn có mấy Hồn Thánh cùng Hồn Đế.
Náo đâu?Thế Hoa cũng biết Dương Vô Song sẽ không ngay lập tức đồng ý, dù sao về lý thì chuyện này quả là thiên phương dạ đàm.
Thế Hoa đặt tay lên vai Dương Vô Song, khẽ nói.
"Vô Song tiền bối, thế này được chưa?"Dương Vô Song ngay lập tức cảm nhận được một loại khí tức khủng bố bao quanh cơ thể mình.
Khát máu!Gian tà!Phá diệt!Cuồng loạn!Trước mắt của Dương Vô Song lúc này là một đôi mắt.
Đôi mắt sắc bén như một thanh kiếm khiến không người dám nhìn thẳng.
Bên ngoài nó thể hiện sự khinh miệt chúng sinh nhưng tiềm tàng bên là sát cơ ngập trời, như thể muốn đem thế gian làm lò sát sinh, đem khắp nơi chìm đắm trong biển máu.
Huyết nhiễm thương khung, vạn vật tề âm.
(Máu nhuộm thương khung, vạn vật như thinh.
)Chỉ ngay sau một khắc, Dương Vô Song ngay lập tức ngã gục xuống, gương mặt trắng bệt đầy sợ hãi.
Thế Hoa thu tay lại, sau lại truyền vào trong người Dương Vô Song Thần Thánh cùng Sinh Mệnh Chi Lực để điều tức.
Lúc nãy hắn sử dụng Sát Lục Chi Lực, Tà Ác Chi Lực cùng Huỷ Diệt Chi Lực dung hợp với Tinh Thần Lực để truyền đến Dương Vô Song, mặc dù chỉ là một tia mỏng nhưng hiệu quả xem chừng lại rất khủng bố.
Dương Vô Song được điều tức ngay lập tức lấy lại tỉnh táo, tuy gương mặt vẫn còn có hơi tái nhợt nhưng vẫn có thể từ từ đứng lên được.
"Là ta đã xem thường công tử rồi.
" Ánh mắt của Dương Vô Song lúc này vẫn còn có hiện lên sự kinh hoàng.
Hắn cả đời không thể nào quên được loại cảm giác vô lực chỉ có thể để mặc bản thân bị cắn nuốt, áp đảo đến mức mắt cũng không dám nhắm lại.
"Cũng là do tình trạng của ta có chút đặc biệt, không trách tiền bối được.
""Hơn nữa ta ra tay cũng có chút quá nặng rồi.
" Thế Hoa có hơi lúng túng, hắn không ngờ Dương Vô Song đường đường là Hồn Đấu La mà lại phản ứng kịch liệt như vậy.
Xem ra uy lực của những lực lượng này kết hợp lại có sức uy hiếp hơn hắn nghĩ.
Dương Vô Song lắc đầu.
"Tài nghệ không bằng người, thua không oán trách.
"Thế Hoa gật đầu.
Dương Vô Song làm người vừa cẩn thận lại vừa phóng khoáng, loại tính cách này hắn rất thưởng thức.
"Vậy những người kia...
""Mặc công tử xử lý.
" Dương Vô Địch nói ngắn gọn súc tích.
"Được, vậy ta cũng không khách sáo nữa.
" Thế Hoa nói xong thì thân ảnh liền biến mất, chỉ để lại Dương Vô Song còn hơi run rẩy cùng với Lợi Á Mỗ còn đang mộng bức.
Nãy giờ hắn cái gì cũng không cảm nhận được.
Chỉ thấy Thế Hoa đặt tay lên người Dương Vô Song, sau đó thì Dương Vô Song liền mặt cắt không còn một giót máu mà ngã xuống đất, tiếp đó hai người đối thoại làm hắn như bị mù.
Cái gì mà ra tay quá nặng? Rồi lại tài nghệ không bằng người? Hai người có giao thủ sao?Tuy vậy nhưng hắn vẫn đến đỡ Dương Vô Song, lo lắng nói.
"Đại nhân, cơ thể ngươi không sao chứ?""Không sao, chỉ cần nghỉ ngơi một chút.
" Cơ thể của Dương Vô Song không hề bị tổn thương, chỉ là tinh thần bị chấn động nhẹ nên cần nghỉ ngơi một chút.
Lúc này Tiểu Bảo xuất hiện, nhìn về phía Thế Hoa rời đi một chốc rồi liền nhìn về phía Dương Vô Song lắc đầu.
"Tu vi của tiểu tử này lại tăng lên rồi.
"Sau đó hắn ném về phía Dương Vô Song một quả nhỏ, nói.
"Hà Tiên Quả có tác dụng trấn tĩnh tâm thần, nhận lấy.
"Dương Vô Song nhận lấy quả nhỏ, chắp tay nói.
"Cảm tạ Bảo gia.
"Hà Tiên Quả này ở trong Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn vốn còn phải chờ 5 năm nữa mới thành thục, bây giờ lại có quả chín trên tay, chắc chắn là do Tiểu Bảo dụng tâm thúc đẩy sinh trưởng.
"Vừa nãy tiểu tử kia sử dụng năng lực, ngươi hẳn cũng có chút cảm ngộ đi?"Dương Vô Song mở to mắt nhìn Tiểu Bảo, biểu cảm kinh ngạc.
Lúc nãy mặc dù sợ hãi nhưng hắn thực sự cũng có cảm thấy một chút cảm ngộ.
Phá Hồn Thương có đặc tính tối cường là phá hoại, cái này cùng với Huỷ Diệt Chi Lực có nét giống nhau.
Tuy nói Thế Hoa chỉ dùng phần "uy" của Huỷ Diệt Chi Lực nhưng bấy nhiêu cũng đủ để chôn trong não hải của Dương Vô Song một hạt giống để hắn lĩnh ngộ.
"Đừng nhìn ta như vậy, ta sống so với tổ tiên các ngươi còn lâu, biết được những thứ này đã là gì?""Ta khuyên sau khi tâm tình của ngươi bình tĩnh lại thì cân nhắc bế quan, chỉ cần nắm bắt được lần lĩnh ngộ này thì tu vi của ngươi sẽ đề thăng, cũng có thể nhờ vậy mà đột phá Phong Hào Đấu La.
""Phong Hào Đấu La?" Lợi Á Mỗ miệng há to nhìn về phía Dương Vô Song.
Rốt cuộc là lúc nãy đã xảy ra chuyện gì? Thế mà có thể khiến đại nhân của hắn thành Phong Hào Đấu La.
Dương Vô Song nghe vậy thì cũng động tâm vô cùng.
Phải biết bây giờ tứ đại gia tộc nhờ có tài nguyên của Hạo Thiên Tông hậu thuẫn nên đều có Phong Hào Đấu La trấn giữ.
91 cấp Cường Công hệ Phong Hào Đấu La, Đại Lực Đấu La - Thái Thản trực thuộc Lực chi nhất tộc.
91 cấp Thuần Mẫn hệ Phong Hào Đấu La, Vũ Yến Đấu La - Bạch Hạc trực thuộc Mẫn chi nhất tộc.
91 cấp Phòng Ngự hệ Phong Hào Đấu La, Cự Tê Đấu La - Ngưu Cao trực thuộc Ngự chi nhất tộc.
91 cấp Cường Công hệ Phong Hào Đấu La, Phá Hồn Đấu La - Dương Vô Địch trực thuộc Phá chi nhất tộc.
Nếu bây giờ hắn cũng có thể đột phá Phong Hào Đấu La thì Phá chi nhất tộc thì sẽ có hai Phong Hào Đấu La toạ trấn, chuyện này có thể đem vị thế của gia tộc bọn hắn kéo đến ngang với thượng tam tông.
Những hơn hết, thì hắn có thể đột phá đến cảnh giới Phong Hào, đây mới là điểm chính.
Phong Hào Đấu La, đây chính là cảnh giới mà bất kỳ Hồn Sư nào cũng muốn bước vào, chính hắn Dương Vô Song cũng không ngoại lệ.
"Ta cũng chỉ nói đến đây thôi, quyết định như thế nào là tuỳ ngươi.
" Tiểu Bảo xem như là thưởng thức Dương Vô Song nên mới đề điểm, còn như thế nào phải là tuỳ hắn.
Nhìn Tiểu Bảo dần dần trở lại trung tâm của Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn, ánh mắt của Dương Vô Song trở nên thanh minh.
"Lợi Á Mỗ, gọi Toán Huy đến đây.
"...
Lạc Nhật Sâm Lâm,Một dám người mang đồ đen di chuyển theo nhóm dọc theo các nhành cây, khí tức thu liễm đến cực hạn.
Kẻ dẫn đầu ra hiệu cho tất cả dừng lại, âm thanh lạnh lẽo nhưng trong suốt nói.
"Kẻ nào, đi ra.
"Thế Hoa thân mang một bộ thanh sam từ bóng cây đi ra, ánh mắt nhìn về phía đám người.
"Trẻ tuổi như vậy?" Một tên Hồn Thánh thốt lên.
Phải biết đây là khu vực của Hồn Thú vạn năm, không phải là nơi mà một kẻ trẻ tuổi như Thế Hoa có thể đến.
Hồn Đấu La dẫn đầu trừng tên Hồn Thánh một cái khiến tên kia cúi đầu xuống, ngay lập tức triệu hoán ra Vũ Hồn.
Vũ Hồn của kẻ này là một cây quái trượng có đầu rồng, phía dưới là 8 cái Hồn Hoàn đầy màu sắc.
Hoàng Hoàng Tử Tử Hắc Hắc Hắc Hắc!Hắn cũng không nhiều lời mà ngay lập tức cầm quải trượng thật chặt trong tay, lấy tốc độ kinh hồn hướng về phía Thế Hoa mà đánh tới.
"Đùng!"Cự lực như mãnh thú đánh tới khiến đất đá phía dưới nứt vỡ thành hình mạnh nhện, chim muông cũng vì chấn lãng mà bay xa.
"Đường đường là Long Công Mạnh Thục mà lại không nói không rằng liền đánh lén, cái này không tốt a?" Thế Hoa dùng bàn tay cầm chặt lấy Long Trượng, nói nhẹ.
Thế gian này chỉ có một người sở hữu Khí Vũ Hồn Long Trượng mà có tu vi Hồn Đấu La nên cũng không khó đoán.
Ánh mắt của Long Công co rụt lại, liền thu hồi Vũ Hồn mà lùi về sau với đám người.
"Ngươi là ai?" Giọng Long Công lần nữa vang lên.
Hắn lúc nãy dùng lực đã đủ để một Hồn Thánh bị thương nặng, tiểu tử này vậy mà dùng tay không bắt lại, hơn nữa còn có vẻ như không có việc gì.
Quá tà môn!"Là người của Vũ Hồn Điện.
" Thế Hoa đáp lại.
Hồn Lực của hắn dũng động như sóng biển, ánh mắt của Thế Hoa cũng trở nên băng lãnh.
Sát Lục Chi Lực!Tà Ác Chi Lực!Huỷ Diệt Chi Lực!Ba loại lực lượng cực đoan hoà trộn lại với nhau, tiếp đó như nước sữa giao dung mà hoà vào Tinh Thần Chi Lực của Thế Hoa.
Lấy hắn làm trung tâm, một cỗ khí tức ngang tàn bất khuất được phát tán ra, chỉ là sự hỗn loạn tà dị bên trong lại càng khiến Mạnh Thục cảm thấy kinh hãi.
"Không ổn...
mau...
" Long Công chưa kịp nói hết câu thì liền nghe được Thế Hoa đọc bốn chữ.
"Quân Lâm Thiên Hạ!"Hắn lấy ngón tay hoá thành chỉ, bên trong toàn bộ là tinh khí thần, chỉ về phía đám người Long Công.
Tuy bên ngoài chỉ là ngón tay, nhưng trong mắt những kẻ đối diện, nó không khác gì một ma kiếm.
Ma kiếm ánh lên huyết sắc, bên trên là khói đen cùng tử điện, đang đem phong mang duệ khí của bản thân hướng về phía mi tâm của bọn họ.
Rõ ràng kiếm di chuyển với tốc độ rất chậm nhưng bọn hắn lại như lâm vào trong vũng bùn, không thể nào động đậy được.
Bọn hắn sợ hãi!Tột độ sợ hãi!Giống như rắn nhỏ gặp phải cự long, bị uy thế của nó cường hoành trấn áp, thứ gọi là bản năng đều bị nghiền nát.
Đến khi mũi kiếm xuyên qua mi tâm, bọn hắn cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn mà mặc cho máu tươi chảy dọc theo sóng mũi.
"Phốc!""Phốc!""Phốc!""Phốc!"Lần lượt từng người thổ huyết, ánh mắt trở nên trắng dã mà ngã xuống.
Thất khiếu của bọn hắn đều rỉ ra máu tươi mà thấm xuống nền cỏ tươi xanh.
"Uy lực không tệ.
" Thế Hoa nhìn đám người ngay lập tức ngất đi thì gật đầu.
Đám người này bị Thế Hoa dùng Tinh Thần Lực trấn áp, vì thế cơ thể vẫn còn nguyên vẹn.
"Cũng nên đi thử nghiệm một chút.
" Thế Hoa dùng Hồn Lực huy động, dưới mặt đất có vô số dây leo tiến đến quấn quanh đám người, tiếp đó đi theo Thế Hoa mà di chuyển đến một khu vực khác.
Còn chuyện dọn dẹp chiến trường, để cho đám người của Dương Vô Song xử lý là được.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!