- Ta đề nghị, đem chuyện nói cho phụ thân, để phụ thân báo với Ly Hỏa thánh địa. Có một nữ tử áo đỏ bên cạnh Phượng Bảo Nam, cưỡi trên Lân Mã, ôm một con hồ ly toàn thân đỏ choét ở trong ngực. Nữ tử mang theo mạng che mặt, che khuất dung nhan mỹ lệ nghiêng nước nghiêng thành, nhưng đôi mắt lại sáng tỏ, linh động, như có được mị lực câu hồn đoạt phách, dáng người Linh Lung chập trùng, cùng với hồng y lại càng tăng thêm sức mạnh, khiến cho người ngươi miên man bất định. - Tỷ tỷ không hiểu rồi. Phượng Bảo Nam lắc đầu mà cười: - Tỷ bây giờ đi nói, Ly Hỏa thánh địa sẽ chỉ đương nhiên sẽ tiếp nhận đề nghị, không có bất kỳ phong thưởng hay đội ơn nào. - Sau này ngươi tới báo thì bọn họ sẽ ban thưởng cho ngươi sao? Cơ thể nữ tử trắng noãn như ngà voi, ngón tay ngọc nhỏ dài nhu hòa vuốt ve hồ ly trong ngực. - Ai mà thèm bọn hắn ban thưởng. - Vậy ngươi muốn thế nào? - Ta muốn được Khương Phàm báo đáp. Phượng Bảo Nam nhìn hai bên một chút, sau đó thấp giọng khẽ nói: - Tỷ tỷ, thay ta ngăn đón chút, cứ nói ta đến phía trước xem náo nhiệt. Giờ khắc này, các cường giả Linh Hồn cảnh bị triệu tập tới Hoang Mãng nguyên đang được các thành chủ dẫn đầu, nhận lấy những lời nhắc nhở của điện chủ Diêm La điện, Đường Thiết Bình. - Sau khi Vô Hồi Thánh Chủ đi đến, ai cũng không được lỗ mãng. Không cần nói nhiều, càng không cần làm việc không nên làm, hết thảy đều xem ta. Việc này liên quan đến mặt mũi Ly Hỏa thánh địa, nếu như ai phạm sai lầm, đừng trách thánh địa vô tình. m thanh hùng hậu của Đường Thiết Bình tràn ngập thiên địa, linh văn nở rộ tia sáng, tản ra uy thế kinh người. Đao khí lạnh thấu xương tràn ngập khắp nơi để đám người cảm nhận được giống như có từng chuôi lưỡi dao đang cắt bị thương mặt mình, cứ như đao khí chỉ cần hơi một mạnh một chút là có thể xé bọn hắn thành từng mảnh nhỏ. - Chúng ta sẽ tuân theo chỉ lệnh, toàn lực phối hợp. Thành chủ các thành dẫn đầu tỏ thái độ, các cường giả sau lưng cũng cùng kêu to lên. Ở tình huống này, mặc kệ là cao ngạo, hay là lạnh lùng, mặc kệ là có ý tưởng, hay là không ý nghĩ gì cũng đều phải biểu hiện vô cùng phối hợp. Nếu ai lúc này có ai biểu hiện ra chút ngỗ nghịch nào, vị điện chủ Diêm La điện này khẳng định bổ hắn ngay tại chỗ để răn đe. Đường Thiết Bình đưa ánh mắt lạnh như băng đảo qua cường giả các thành, đúng là đang tìm gia hỏa không phối hợp, dù chỉ là một ánh mắt, đao trong tay của hắn sẽ lập tức vỗ tới. Vì để bảo đảm Vô Hồi thánh địa trà trộn vào, thành chủ các thành đã toàn lực phối hợp, thậm chí sớm chuẩn bị đồ sát một cường giả. Kết quả... hắn lạnh lùng dò xét ba năm vòng, vậy mà không hề phát hiện một người nào không vừa mắt. - Trên trời dưới đất, bao trùm mười tám dặm, giữ vững trận hình. Đường Thiết Bình cao giọng thét lên ra lệnh, nhìn phương xa, chờ đợi Vô Hồi Thánh Chủ đến. Nội bộ Ly Hỏa thánh địa sẵn sàng trận địa, tụ tập số lượng lớn cường giả thánh địa, điện chủ các điện tự mình dẫn đầu cường giả trong điện chuẩn bị sẵn sàng. Ly Hỏa Thánh Chủ đứng trong điện cách đó thật xa nổi giận, vẻ mặt nghiêm túc, hắn không nắm chắc được mục đích Vô Hồi Thánh Chủ đột nhiên bái phỏng là gì. Nếu như chỉ là đàm phán, lẽ ra sớm đã an bài túc lão điện chủ đến gặp gỡ, thực sự không được thì mới để Thánh Chủ gặp mặt. Đây là muốn làm gì? Tới thị uy hay là có mục đích khác? Bên trong Thiên Hỏa cung. Hai mươi viên thuốc đã sớm thành hình, cũng liên tiếp xác minh được hiệu quả. - Chỉ có hiệu quả tẩm bổ linh văn rất mạnh, không hề có cảm giác thăng hoa. Thành phần đan dược có vấn đề. - Không chỉ là thiếu, mà thiếu rất nhiều. Ta hoài nghi có thành phần gì đó mà chúng ta chưa thấy hay thậm chí chưa nghe nói qua, nếu không chắc hẳn chúng ta sẽ để ý được đến. Các Luyện Đan sư tụ tập cùng một chỗ, cẩn thận thảo luận kết quả phân tích nghiên cứu. - Trước đó ta đã nhắc nhở qua, đan dược có thể sau vài vạn năm sau còn trăm phần trăm thăng hoa linh văn đã hoàn toàn vượt qua phạm vi hiểu biết của chúng ta. Nếu như bị chúng ta tuỳ tiện phân tích ra được thành phần đan dược, quả thực là hoang đường, các ngươi không nên cam đoan chắc chắn với Thánh Chủ như vậy. Một vị Luyện Đan sư tóc hoa râm hừ một tiếng. - Chúng ta không phải muốn trăm phần trăm trở lại như cũ, chỉ cần có thể luyện ra loại cùng có hiệu quả, có thể có ba phần, năm phần đã coi như thành công rồi. Lão giả dẫn đầu bất mãn liếc nhìn hắn, nói: - Cứ nói cách nhìn của riêng mình, bực tức thì miễn đi, ta muốn nghe được biện pháp giải quyết. - Ta đề nghị, trực tiếp đem Tịch Nhan luyện, một lần nữa phân tích thành phần dược liệu. - Ta ngược lại thật ra cảm giác không nên gấp, hay là tiếp tục lấy thịt lấy máu, một lần nữa nghiên cứu, phân tích một số thứ chúng ta không có chú ý trước đó chút. - Ta đồng ý, luyện hai lần huyết nhục, chuẩn bị một chút, sau đó lại đem nàng đi luyện. - Không phải Thánh Chủ nói còn muốn đem Dạ Thiên Lan chộp tới sao? Mấy ngày nay cứ đem Tịch Nhan và Khương Hồng Võ đi luyện thôi! - Nghiên cứu huyết nhục hai ngày, hai ngày sau, luyện người! Các Luyện Đan sư thống nhất ý kiến, lập tức bắt đầu hành động. Những sợi xiềng xích nặng nề buông Tịch Nhan ra khỏi giữa không trung. Một tên tráng hán đi đến trên bệ đá, đè đầu Tịch Nhan lại, giật y phục rách rưới ra, lộ ra da thịt trắng nõn, từ phía sau lưng hung hăng khoét một mảng thịt lớn. Sắc mặt Tịch Nhan tái nhợt, toàn thân căng cứng, lại nhịn không nổi mà phát ra tiếng kêu thảm. Khương Hồng Võ bị treo ở giữa không trung, mệt mỏi nhìn một màn này, nhưng bây giờ đều là bất lực, hắn không chỉ có bị số lượng lớn xiềng xích xuyên qua người, ngay cả linh lực cũng đều bị phong bế. Một tên Luyện Đan sư bỗng nhiên nói: - Chờ một chút! Rút hai cây xương sườn từ trên người cô ta đi, cùng luyện xương cốt và huyết nhục. Răng rắc!! Tráng hán đưa tay kéo đứt hai cái xương sườn của Tịch Nhan, từ bên trong rút ra. - Ừm!! Tịch Nhan gắt gao cắn chặt răng, trong hơi thở nhẹ nhàng than nhẹ, hai mắt đều bởi vì quá đau đớn mà từ từ sung huyết.