- Giữ vững tinh thần, bọn hắn muốn chuẩn bị một đợt tiến công cuối cùng, triệt để đánh pháp trận của chúng ta! Lê Vô Thương lập tức cao giọng nhắc nhở. - Toàn lực thủ vững pháp trận! Nhớ kỹ thệ ước của các ngươi, nhớ kỹ sứ mạng của các ngươi! Cho dù cuối cùng chúng ta mất đi tổ địa, cũng không thể để vinh quang tiên tổ hổ thẹn! - Nếu như chúng ta vứt bỏ tổ địa, tuyệt đối không phải là do chúng ta mong muốn, nhưng điều chúng ta có thể làm được chính là... Bảo vệ huyết tính Cửu Lê Ma tộc! Để tiên tổ biết, chúng ta không sợ cái chết, chúng ta chưa từng lùi bước! Lê Tịch Hoa, Lê Thương Mang, Diêu Lăng Vi cũng các cường giả cũng theo đó mà thét lên. - Ma tộc không sợ!! - Ma tộc không sợ!! - Huyết chiến đến cùng, bảo vệ tổ địa! - Xin thề, tồn vong cùng tổ địa! Số lượng lớn Ma tộc cuồng dã gào thét, Kim Cương Ma Viên đấm ngực hét lớn. Huyết tính và cuồng tính như vậy để Cửu Thủ Liệt Dương Xà và các Yêu tộc đều nhận ủng hộ. - Con dân Niết Bàn cảnh trở xuống sớm đã di chuyển, chúng ta là đã lưu lại huyết mạch Cửu Lê Ma tộc! Đợi sau khi pháp trận bị phá diệt, toàn thể xuất kích, có thể giết thì giết, không thể giết thì tự bạo cho ta! - Chúng ta phải để Cửu Lê Thần Cung, trở thành ác mộng vĩnh thế khó quên của Khương Phàm; chúng ta phải để trăm vạn dặm Thương Huyền, vĩnh viễn quanh quẩn tiếng hò hét không khuất phục của Cửu Lê Ma tộc chúng ta! Lê Vô Thương khàn giọng gào thét hòa với ma uy cuồn cuộn khắp đất trờ, bao phủ cả dãy núi, kích thích tất cả Ma tộc. Rống! Rống!! Rống!! Tiếng ma hống cuồng liệt chấn thiên động địa, như là muốn lật tung pháp trận. Những cường giả Ma tộc lưu thủ này đều có ba phần năm ký kết huyết thư, muốn huyết chiến đến cùng, hai phần năm muốn tại thời khắc cuối cùng triệt để đi cùng tổ địa, nhưng dưới sự ủng hộ của Lê Vô Thương, dưới bầu không khí bị trùng kích lúc này, bọn hắn đều nổi điên phát cuồng không ngoại lệ, quyết định tử chiến đến cùng, tuyệt đối không lùi bước. Khi vô tận ma khí bao phủ lấy dãy núi, phế tích, khi hai mắt tinh hồng lấp lóe trong hắc ám vô tận, khi ba tầng pháp trận cuối cùng của Cửu Lê Thần Cung bành trướng ra ba động khủng bố, bên ngoài... Lại càng an tĩnh. Lê Vô Thương và các Ma tộc xuyên qua liệt diễm đang tán loạn bên ngoài pháp trận, ngoài ý muốn phát hiện bên ngoài... Không có người! Lại cẩn thận tìm kiếm, cuối bầu trời ở giữa tầm mắt giống như có những bóng người lấp lóe, đang nhanh chóng rời khỏi. Đây là xảy ra chuyện gì? Không đánh sao? Không đúng, pháp trận rõ ràng đã sắp bị công phá, chỉ cần một vòng tấn công mạnh, nhiều nhất hai vòng, đã có thể triệt để phá vỡ pháp trận, ngay cả bọn họ cũng đều biết, Khương Phàm có thể không phát hiện được? - Bọn hắn nhìn thấy Trùng tộc, cho nên từ bỏ? Thánh Vương đầu tiên, Lê Thương Mang thì thào khẽ nói, nhưng lại cảm thấy rất không thể nào, dù sao Khương Phàm vẫn còn có đám Không Võ của Cửu Thiên Thần Giáo kia. - Chẳng lẽ bọn hắn muốn mời thế giới Hỗn Độn đi theo? Diêu Lăng Vi cảnh giác lên. - Rốt cuộc thế giới Hỗn Độn là cái thứ gì? Lê Cổ Xuyên khẩn trương. - Sợ cái gì!! Lão tổ bằng vào Cửu Lê Ma Đồ, có thể hiện ra thần uy, gánh vác được thế giới Hỗn Độn. Uy hiếp lớn nhất của Khương Phàm đến từ Liệp Thần Thương, mà Cửu Hoàng Hắc Ma Bia vừa hay có thể khống chế! - Bên trong thâm không Thiên Cực giới đang di chuyển tới nơi này, bất cứ lúc nào cũng có thể phối hợp với chúng ta để phản kích. Giọng của Lê Tịch Hoa cao vút, tiếp tục ủng hộ các đại ma. Ngay lúc Cửu Lê Thần Cung lâm vào ngờ vực vô căn cứ, ngay lúc bọn người Kiều Vô Hối đều rút lui toàn bộ, Khương Phàm đã sớm ẩn núp đến trong địa tầng. Bằng vào bảy 'Bản thân' gia tăng, cảnh giới tăng vọt đến vấn đề Thần Linh, thần uy cuồn cuộn, mãnh liệt mà bạo ngược, nhiệt độ nóng bỏng nóng chảy cả địa tầng. Đầu tiên, ý thức Khương Phàm đã trao đổi với sông núi rộng lớn ở Tây Bộ, dung nhập vào sâu trong Đại Địa Mẫu Khí, khống chế năng lượng tự nhiên bao la tại mặt đất, ý thức kéo lấy đất trời dài đến mênh mông, không gian hư vô mờ mịt trở nên có thứ tự, hữu hình không thể làm gì, sau đó lại chính là thâm không mênh mông, tinh thần vô tận, mặt trời cùng ánh trăng xa xôi. Khương Phàm được bao phủ ở bên trong liệt diễm đang cuộn trào mãnh liệt, thần uy cuồn cuộn, khuấy động ra khí tức huyết nhục, thân thể nhanh chóng gầy gò và suy yếu, nhưng ý thức đã bắt đầu phân ly ở bên ngoài thân thể, phiêu đãng giữa tự nhiên, như là hư vô mờ mịt, nắm trong tay tự nhiên cùng thế giới, phạm vi mở rộng đến mênh mông mười vạn dặm. Như là chỉ cần Khương Phàm một cái ý nguyện, mười vạn dặm sơn hà đã có thể sụp đổ toàn diện, mười vạn dặm đất trời bị phá thành mảnh nhỏ, hư không vô tận đều sẽ triệt để trở về hư vô. Nhưng Khương Phàm không có thương tổn kẻ vô tội, ý thức phiêu miểu ở giữa đất trời nhanh chóng khống chế phạm vi áp súc, tầng tầng lớp lớp tụ tập lại, từ mười ngàn dặm thẳng đến ngàn dặm, lại đến ba ngàn dặm... rồi trở về ngàn dặm... Nếu như có ai đó nhìn trộm đại đạo ngay lúc này, nếu như có ai thôi diễn đất trời ngay lúc này, nếu có ai đó cảm ngộ tự nhiên ngay lúc này, chắc chắn, kẻ đó xẽ kinh hãi phát hiện, Tây Bộ Thương Huyền mênh mông xuất hiện đại đạo nghịch loạn quỷ dị, một bóng dáng hình người từ hư vô mờ mịt, đang nhanh chóng rõ ràng, thân hình khổng lồ không biết bao nhiêu dặm, chậm rãi nhấc ngang tay phải, xiềng xích hoành hành, đạo pháp chảy xuôi, nhật nguyệt tinh thần quay quanh ở nơi đó, sông núi vô tận uốn lượn ở nơi đó, đất trở mênh mông ngưng tụ ở nơi đó. Hắn phát ra là âm thanh, nhưng lại đang quanh quẩn ở thế giới... Lại như là tiếng chuông tang nặng nề... Đông!! Tiếng chuông tang oanh minh, vô cùng nặng, thật lâu không ngớt. Bất luận là cường giả tọa trấn Cửu Lê Thần Cung, hay là đám người Thiên Hậu đã rút lui, tất cả cũng đều hơi hoảng hốt, như là linh hồn đang run rẩy, sinh cơ đang tiêu tán, trong ý thức rõ ràng bất chợt hiện ra tràng cảnh tai nạn sông núi sụp đổ, đất trời quy hư, nhật nguyệt tinh thần tiêu tan, như là thế giới đang băng diệt ở ngay trước mặt.