Đại trưởng lão há hốc mồm, liên tục chần chờ, vẫn nói: - Sư phụ ngươi... Có quan trọng hơn Thần Tôn của chúng ta không? Ta nói chính là giá trị! - Đối với các ngươi mà nói, Thần Tôn xác thực rất quan trọng, nhưng đối với ta mà nói, không có sư phụ ta, Khương Phàm ta không sống tới bây giờ, thậm chí đều đi không ra được khỏi La Phù sơn mạch. - Đại trưởng lão, ta lặp lại lần nữa, ta hiểu tâm tình của ngươi, ta cũng tôn trọng Thần Tôn, nhưng Cửu Khiếu Thông Linh Quả là ta tìm được, ta có quyền lợi quyết định nó thuộc về ai, ngài không thể nào như thế này với ta được. - Thế nhưng lãng phí hết cơ hội như vậy... - Đây không phải lãng phí, ta là đang báo ân. - Ai... Đại trưởng lão lắc đầu, cũng không còn kiên trì nữa. - Ta đồng ý với ngài, chờ ân sư của ta phục sinh, sẽ luyện chế cho Thần Tôn mấy viên thiên đan, không thể nào cam đoan lúc kéo dài tuổi thọ mấy trăm năm, nhưng chí ít có thể cưỡng ép kéo dài tính mạng vài chục năm. Giới Chủ Sí Thiên giới, tất cả thế gia các Đan sư, đều run rẩy khóe mắt, thể hiện hơi có vẻ xấu hổ. Luyện mấy viên thiên đan? Lời này nói thật là nhẹ nhõm! Hoàng tộc Đan Đạo như Sí Thiên giới thế này, Thiên phẩm đan dược phẩm chỉ có hai viên, lại còn liên quan tới luân hồi và thức tỉnh, Khương Phàm từ chỗ nào làm thiên đan kéo dài tuổi thọ. Lại nói, thiên hạ này có thiên đan kéo dài tuổi thọ sao? Đan dược diên thọ cấp cao nhất thế gian, trước mắt mà nói giống như chỉ có Trường Sinh Đan đại biểu cho sinh chi cực, hướng Thương Thiên sống tạm bợ, hướng đại đạo đoạt mệnh. - Đồ của ngươi, ngươi làm chủ đi. Đại trưởng lão cảm thấy thật đáng tiếc, nhưng không tốt lại phân tranh thêm. - Ta sẽ đưa Đại Đạo Linh Đằng, Thôn Thiên Yêu Hoa, Cửu Khiếu Thông Linh Thụ tới Thế giới Ngũ Hành, An Nhiên, nàng hãy bồi dưỡng tốt nhất, nhất là hai kén cây Thông Linh Thụ, phải bảo đảm đầy đủ tài nguyên bồi dưỡng. Khương Phàm gửi hi vọng ở tiểu thế giới của An Nhiên, có thể tận lực bồi dưỡng Tam Khiếu Thông Linh Quả bên trong hai cái kén cây kia đến tứ khiếu, sau đó thử tỉnh lại Vạn Độc Huyết Long. Vạn Độc Huyết Long có thể dài đến quy mô như thế này, đã có tiềm lực sinh ra linh trí, nếu được linh vật Thông Linh Quả này tẩm bổ, nói không chừng thật có thể thành công. Dạ An Nhiên nói: - Chàng đã trở về, tạm thời Sí Thiên giới cũng an toàn, thiếp muốn thừa cơ hội này đi một Vĩnh Hằng Thánh Sơn một chuyến. - Nơi đó không phải trăm năm mở ra một lần sao? Nàng đi đến đó làm gì... Khương Phàm nói xong cũng nghĩ tới, dưới đáy Vĩnh Hằng Thánh Hồ còn cất giấu Thế Giới Thần Thụ chân chính, cũng là Thần Thụ lúc trước tạo nên chân thân Ngũ Hành Thần Long kia. - Nơi đó vẫn luôn đang chờ thiếp, nếu như thiếp đến Tây Bộ phóng thích tế đàn của thế giới Ngũ Hành, hẳn là có thể triệu hoán đến nó. Bây giờ Dạ An Nhiên đã là Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên, có thể đi đến cảnh giới Bán Thánh bất cứ lúc nào, mà lúc trước Ngũ Hành Thần Thụ đã ước định cùng với nàng là sau khi đạt tới Bán Thánh lại tới đó dung hợp Thế giới Ngũ Hành chân chính, trùng kích Thánh Linh cảnh. Dạ An Nhiên vẫn luôn ôm lấy chờ mong đối với nơi đó, mà cái thế giới cô độc yên lặng phát triển mấy trăm ngàn năm kia, nhất định cũng có thể mang đến cho nàng cơ hội thay xương đổi thịt hoàn toàn mới. Sau này nàng liền có thể trở thành một nguồn sức chiến đấu chân chính bên trong Sí Thiên giới, mà không phải một mực núp ở phía sau, yên lặng nhìn. - Đầu tiên ngươi chờ chút đã, ai ở nơi đó chờ ngươi? Đại trưởng lão thể hiện quái dị, nữ hài nhi này có thể sớm tỉnh lại Vĩnh Hằng Thánh Sơn? Thế nhưng nơi đó là tổ địa của Cửu Thiên Thần Giáo bọn hắn cơ mà! - Chờ ta là chủ nhân chân chính ở đó, cũng sẽ bảo vệ Thần Linh nơi đó. - Nơi đó có Thần Linh? - Vẫn luôn có. - Ngươi... Đại trưởng lão chăm chú nhìn Dạ An Nhiên, muốn xác định xem có phải nữ hài nhi này đang nói đùa hay không. - Cái gì là Vĩnh Hằng Thánh Sơn? Mọi người nhỏ giọng nghị luận, rất nhiều cũng không biết cái chỗ kia. - Ta nhớ ra rồi, là Thế giới Ngũ Hành dưới đáy Thánh Hồ sao? Bọn người Tiêu Phượng Ngô đều nhanh muốn lãng quên đi hình ảnh rung động ở sâu trong ký ức. Khương Phàm nói với Đại trưởng lão: - Nếu như thần giáo các ngươi muốn về tổ địa, lần này có thể đi theo An Nhiên đi qua nhìn một chút. Bí mật ở nơi đó so với các ngươi tưởng tượng còn lớn hơn rất nhiều. - Cơ Lăng Huyên, Tiêu Phượng Ngô, Thương Hàn Nguyệt, Phượng Bảo Nam, Lâm Nam, Na Yêu, Du Cảnh Chiến, còn có Uyển nhi, Khinh Vũ cô nương, Linh Vận, Vi nhi các ngươi đều cùng ta đi qua, nơi đó có Ngũ Hành Thần Nguyên, cũng có Linh Nguyên Tự Nhiên từ Ngũ Hành Diễn Sinh khác. Dạ An Nhiên thịnh tình mời. Nàng không chỉ có muốn cho mình mạnh lên, cũng muốn tận hết khả năng trợ giúp các bằng hữu mới cũ của nàn, càng quan trọng hơn là, nàng luôn cảm thấy Sí Thiên giới tại Thiên Trụ sơn rất không an toàn, mặc dù thái độ của Thiên Hậu để Chí Tôn Hoàng Đạo không dám mạo hiểm hủy đi nó, nhưng để phòng vạn nhất, nàng vẫn phải mau chóng mạnh lên, để càng nhiều người mạnh lên. - Linh Nguyên Tự Nhiên là cái gì? Uyển nhi còn không biết xảy ra chuyện gì. - Ngũ Hành truyền thừa của ta đến từ nơi đó. Tạo nên Thần Long của Sí Thiên giới, cũng là đến từ nơi đó. Nơi đó có một cái Thế giới Ngũ Hành phong bế phát triển mấy chục vạn năm, là thế giới. Chủ nhân của thế giới là một gốc Ngũ Hành Thần Thụ sau cùng của thế gian. Ta nói Linh Nguyên Tự Nhiên, tương đương với Thần Nguyên Tự Nhiên. Dạ An Nhiên nói, để bọn người Du Cảnh Chiến hoảng hốt một lát, tiếp đó mặt mũi lại tràn đầy cuồng nhiệt, gắt gao nhìn chằm chằm Dạ An Nhiên. Thần Nguyên? Thần Nguyên Tự Nhiên? Dạ An Nhiên lại còn cất giấu một siêu cấp bảo tàng như thế này? Ngu Thái Bình và tất cả mọi người trong Sí Thiên giới đều không thể bình tĩnh. Ngũ Hành Thần Thụ sau cùng của thế giới? Thần Nguyên Tự Nhiên? Ngay cả Sí Thiên giới đều là nơi đó tạo nên? Dạ An Nhiên lại còn muốn dung hợp Thần Thụ Thế Giới? Chẳng phải tương lai nàng chính là một Thần Thụ Thế Giới sao! Các cường giả Hỗn Độn Tử Phủ đột nhiên nhớ tới Khương Phàm đã từng cam đoan, nói là muốn Sí Thiên giới đưa cho bọn họ. Trách không được, thì ra bọn hắn còn có chỗ tốt hơn để đi!