Nhưng... Để các nàng ngoài ý muốn chính là, hư không giống như tràn ngập một loại khí tức giam cầm hư vô nào đó, coi cảnh giới cùng thiên phú của các nàng, vậy mà lại giống như đi ngược dòng nước, không chỉ có rất chậm, mà vô cùng tiêu hao năng lượng. Chỉ sau trăm dặm ngắn ngủi, các nàng không thể không rời khỏi hư không, chỉnh đốn điều dưỡng. - Hư không của thế giới mới bị động tay động chân. Đông Hoàng Như Ảnh cảnh giác. - Trong nơi sâu nhất ở thế giới mới có ba Tổ Nguyên sơn được Thánh Vương Yêu thú khống chế, bảo vệ Giới Nguyên sơn. Trong ba Thánh Vương Yêu Chủ liền có một dị thú không gian, Hư Không Lân Trùng. - Nơi này có Hư Không Lân Trùng? Lại còn là cảnh giới Thánh Vương? Đông Hoàng Như Ảnh kinh ngạc, đây cơ hồ là vương trong Yêu tộc không gian, thần giáo các nàng từng truy tìm trong hư không mênh mông vượt qua ngàn năm, nhưng chưa từng có phát hiện qua một con nào, đã dần cho là sớm tuyệt tích. Không nghĩ tới vậy mà lại sinh tồn ở nơi này. - Ta suy đoán là cảnh giới Thánh Vương. Hư Không Lân Trùng, Viễn Cổ Thương Loan, Đào Ngột hung thú, bọn chúng đều là Yêu Chủ thủ vệ Giới Nguyên sơn, thực lực khẳng định rất mạnh. - Hư không khác thường, thế giới mới khẳng định đang mưu đồ cái gì đó. Đông Hoàng Như Ảnh nhắc nhở. - Không cần khẩn trương, mặc kệ Giới Nguyên sơn có tính toán gì, đều hẳn là đang đợi càng nhiều hoàng tộc hoàng đạo tràn vào đến, thời gian hẳn tầm năm ba tháng, còn có thể càng lâu hơn. Khương Phàm liền biết nơi này khẳng định có một loại âm mưu nào đó, Lục Mục Linh Hầu không hiểu sao đã biến mất, cố ý để lại bảo bối, Hoàng Kim Sư tộc rút lui Yêu Chủ, cũng là để lại bảo bối, những chuyện này cũng đều cố ý kích thích cường tộc xông vào ở lại nơi này. Đại Tặc hất cái móng vuốt to lớn ra, tiếp tục phóng tới phía trước, chờ sau khi tỷ muội Đông Hoàng Như Ảnh điều trị tới, tiếp tục mở ra hư không, vượt qua trăm dặm. Dưới sự phối hợp của bọn hắn, trước khi tất cả các cường tộc đuổi tới, bọn hắn đã chạy tới Tổ Nguyên sơn mà Băng Sương Long Sư khống chế. Băng Sương Long Sư còn thủ tại chỗ này, nhưng số lượng rõ ràng chỉ còn một phần ba. Bọn người Khương Phàm liên thủ, tuỳ tiện xua tán đi đàn sư tử táo bạo, dời u đầm bọn chúng đời đời trấn thủ vạn năm đi, bên trong lắng đọng số lượng lớn Tinh Phách Cực Hàn. Bất luận là số lượng hay là độ tinh khiết của tinh phách, đều cao hơn loại lấy được từ Đường Tư Đồ hay thiên tài Cổ Hoa trước đó kia. Loại tinh phách này đối với Yêu thú thuộc tính Băng Hàn và Nhân tộc mà nói, không thể nghi ngờ là tuyệt thế trân bảo, có thể cải thiện hồn phách, tái tạo khí hải, còn có thể tăng cường uy lực võ pháp. Hai ngày sau, bọn hắn đi đến Tổ Nguyên sơn mà Thôn Thiên Tước khống chế. Thôn Thiên Tước đã biến mất, để lại bí bảo bọn chúng bảo vệ đời đời —— Thôn Thiên Yêu Hoa! Những sợi dây leo tráng kiện quấn quanh Tổ Nguyên sơn nguy nga, mỗi sợi dây leo đều cực lớn như một căng phòng, lá cây càng là to như núi đá, yêu hoa rễ cây đâm thật sâu vào Tổ Nguyên sơn với phạm vi trong vài trăm dặm, hấp thu Linh Khí Đại Địa, cung cấp chất dinh dưỡng sung túc cho thân thể to lớn. Xa xa nhìn lại, Tổ Nguyên sơn nguy nga tựa như chạc cây chèo chống đóa hoa nho nhỏ trong hoa viên, lộ ra vô cùng non nớt. Ở trên dây leo quấn quanh Tổ Nguyên sơn, từ dưới lên trên chỉ có năm đóa yêu hoa, tinh hồng yêu diễm, cực lớn lại dữ tợn, không ngừng liên tục thôn nạp linh lực giữa trời đất. Chỗ quý giá của Thôn Thiên Yêu Hoa ở chỗ nhuỵ hoa, nơi đó giống như luyện lô, luyện hóa và hấp thu tất cả năng lượng, lắng đọng linh tuyền quý giá. Dựa theo Đan Hoàng giới thiệu, bên trong những linh tuyền kia có thể kết xuất Hỗn Độn tinh hoa, chính là loại năng lượng này, mới có thể cung cấp cho hai cánh Thôn Thiên Tước loại Liệt Thiên Cự Thú kia năng lượng sung túc. Khương Phàm không cần Hỗn Độn tinh hoa, nhưng gặp được bảo bối như vậy cũng không khách khí, cùng đám người liên thủ, đều rút rễ già cắm rễ mấy trăm dặm lên đến, các loại Yêu hoa quấn quanh dây leo trên Tổ Nguyên sơn, toàn bộ đều nhét vào trong tầng hư vô đầu tiên của Thông Thiên Tháp. Thứ này trên quy mô cực kỳ giống Địa Ma Thụ trước đó! Cũng là có tiềm lực vô hạn. Mang về từ từ bồi dưỡng, nhìn xem có thể tái tạo kỳ tích gì hay không. - Đại Tặc, nhanh lên, tìm tới tàng bảo của ngươi đi. Sau đó là đi tới Tổ Nguyên sơn kế tiếp. Khương Phàm đang mong đợi càng nhiều bảo bối, không hy vọng xa vời có thể bắt lấy toàn bộ, chí ít còn phải lại làm ba năm cái. - Chỗ ngươi có bảo bối gì? Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương. Tặc Điểu rất phiền muộn, vòng vo lâu như vậy vậy mà không có đụng phải thứ thích hợp với nó. - Hắc hắc, bảo bối tốt! Là bảo bối tốt mà ngươi tưởng tượng không đến! - Yêu thú khác cũng không biết? - Khẳng định không biết, nếu không đã sớm lấy đi. - Làm sao ngươi phát hiện? - Cũng không nhìn một chút xem lão tử làm cái gì. - Ngươi sao, cùng Đại Vương đào hang. - Ngươi thật đúng là không có nói sai, ta chính là dựa vào việc đào hang mà phát hiện bảo bối kia. Mới đầu ta chỉ là một con Long Cốt Ngạc, xa không xứng với cự ngạc, cảnh giới cao nhất là tiến tới Niết Bàn cảnh, nhưng ta quả thực dựa vào bảo bối nơi đó, tầng tầng đột phá tại Niết Bàn cảnh, từ sơ giai đến trung giai, lại đến cao giai. - Ngươi biết loại Yêu thú không có bối cảnh như chúng ta đây, muốn trưởng thành đến Niết Bàn cảnh lục trọng thiên có bao nhiêu khó khăn không, muốn bước lên cao giai Niết Bàn cảnh, lại có bao nhiêu khó chứ? - Phàm là thành công, hay vì kỳ tích thì nên nói là vận khí tốt. Hắc hắc, ta chính là có vận khí tốt mới phát hiện chỗ bảo bối kia. Tặc Điểu sửng sốt một chút, đối với bất cứ sinh linh gì mà nói, muốn trưởng thành đến Niết Bàn cảnh cao giai cũng phải cần tư chất cực mạnh cùng tài nguyên phong phú, càng cần cơ duyên tương ứng hơn. Nếu không, vì sao Niết Bàn cửu trọng thiên bên trong hoàng đạo đã có thể tiến vào vị trí trưởng lão trong năm vị trí cao nhất được, lão tổ tông của hoàng tộc, thế gia, cường tộc trong Cổ Hoa như thế đều mới đến bát trọng thiên, cửu trọng thiên. - Nếu không sao ta kích động được chứ! Long Cốt Cự Ngạc phóng tới giống như vui chơi, oanh oanh liệt liệt, cơ thể to béo kịch liệt đong đưa.