Thần Tôn giống như đang sáng tạo kỳ tích bồi dưỡng Khương Uyên, càng bị chuẩn bị đại lễ cho Phần Thiên Thần Hoàng chuyển thế. Không nghĩ tới, Khương Phàm lại đã tự mình tạo nên một người. Hai Sát Lục Huyết Hoàng, ngẫm lại đều đáng sợ. Tuy nhiên, đổi lại, người sợ hãi hẳn là kẻ địch Khương Phàm rồi. - Ra đi, đã sớm chú ý tới các ngươi. Lão nhân thản nhiên khẽ nói. Hư không bên ngoài mấy chục dặm nổi lên gợn sóng, tỷ muội Đông Hoàng Như Ảnh mỹ lệ làm rung động lòng người đi tới, cung kính hành lễ:- Gặp qua tổ gia gia. - Tổ gia gia, ngài biết các đệ tử sao?Đông Hoàng Như Yên cảm thấy rất kỳ quái, các nàng là người bên ngoài Thiên Cung, chỉ rải rác đến thần giáo mấy lần, không có tư cách gặp Đại trưởng lão đã quy ẩn, Đại trưởng lão phụng dưỡng Thần Tôn, cũng đã rất nhiều năm không để ý đến chuyện bên ngoài đi. - Lần này ta đi ra, một là đưa một người rời khỏi thần giáo, hai là mang một người về thần giáo. Đại trưởng lão nhìn về phía Đông Hoàng Như Ảnh. Đông Hoàng Như Ảnh ngẩng đầu, đụng phải ánh mắt Đại trưởng lão:- Tổ gia gia, ngài chỉ là ta?- Ngươi muốn giấu diếm chúng ta tới khi nào?- Tổ gia gia, ý của ngài là... - Chuyện lớn như vậy, ngươi cho rằng ngươi có thể giấu được? Thần Tôn đã tiếp cận ngươi rất sớm. Trong lòng Đông Hoàng Như Ảnh run lên, chuyện gì, chẳng lẽ là chỉ 'Thiên Thu Vạn Cổ'?- Chuyện gì vậy?Đông Hoàng Như Yên kỳ quái nhìn tỷ tỷ. Đại trưởng lão nói:- Mặc dù thời gian Cửu Thiên Thần Giáo truyền thừa chúng ta mấy ngàn năm ngắn ngủi, nhưng tổ địa ở Thượng Cổ Thần Đình đã chứng kiến mấy chục vạn năm lịch sử, để lại vô số tư liệu lịch sử, nên biết chúng ta đều biết. Thần Tôn một mực chờ đợi chính ngươi đi qua, nhưng ngươi ngược lại vẫn giữ vững bình thản. - Như Ảnh ngẫu nhiên đạt được truyền thừa, đang nghiên cứu, không nghĩ tới có thể khiến cho Thần Tôn chú ý. Đông Hoàng Như Ảnh có chút cúi đầu, không dám nhìn thẳng ánh mắt Đại trưởng lão. - Tình huống Thần Tôn càng ngày càng tệ, nhưng thần giáo thủy chung không ai có thể chân chính chống lên đại cục. Bây giờ liền đánh cược lên Khương Phàm, thực sự là hành động bất đắc dĩ, trước khi chết, ngài ấy cần tìm tới chỗ dựa vào cho thần giáo. - Nhưng nếu như Khương Phàm thất bại, hậu quả khó mà lường được, cho nên Thần Tôn cần làm bố trí khác. Trước đó mật lệnh tổ địa, dời đi ra toàn bộ các loại bảo vật như Hư Thiên Kính, cùng các truyền nhân như Lan Nặc của Lan gia, chính là làm chuẩn bị, nhìn xem có thể bồi dưỡng nàng thành tài hay không. Cho đến mấy năm trước, Thần Tôn lại chú ý tới ngươi, cũng đang một mực quan sát ngươi. Đại trưởng lão thuận miệng nói ra mấy câu để sắc mặt tỷ muội Đông Hoàng Như Ảnh đột nhiên thay đổi. Các nàng không để ý đến trận đánh cược phía sau, Lan Nặc hay các loại bảo vật, toàn bộ lực chú ý đều định tại câu nói đầu tiên. Thần Tôn sắp không được?Trách không được thời điểm phụ thân và mọi người ở Vương Quốc Hắc Ám lại luôn là sưu tập chút đồ cổ quái kỳ lạ. Đại trưởng lão nói:- Thần Tôn trước đó đã tự mình điểm danh Lan Quỳ bồi dưỡng Lan Nặc, thoả thuê Lan gia mãn nguyện, ý chỉ vị trí giáo chủ hạ nhiệm. Phe phái Đông Hoàng bản ý bồi dưỡng Đông Hoàng Lăng Tuyệt, nhưng Thần Tôn tự mình điểm danh ngươi đi qua, tài nguyên bồi dưỡng Vương Hầu của phe phái Đông Hoàng sẽ nghiêng toàn bộ đến ngươi. Không có gì bất ngờ xảy ra, ngươi sẽ bái sư Đông Hoàng Hoa Thanh. Nhưng tình huống của ngươi đặc biệt, Giáo Tôn gặp được quyền hạn của ngươi, có thể tự mình tiếp, thỉnh giáo bí thuật Lục Đạo truyền thừa. - Lục Đạo truyền thừa?Rốt cuộc Đông Hoàng Như Ảnh cũng biết được mình là lấy được truyền thừa gì. Mà tổ gia gia tiết lộ bí mật của sinh tử Thần Tôn, lại nhắc đến giáo chủ kế vị, chẳng khác gì là đang cho nàng ăn định tâm hoàn, để nàng biết không có người nào sẽ cưỡng ép cướp đoạt truyền thừa của nàng, sẽ chỉ toàn lực bồi dưỡng. - Vĩnh Hằng Lục Đạo, Chư Thiên Lục Táng, là sự kiện truyền thừa chí cao, dính đến bí mật của thế giới, chờ ngươi đến nơi đó, tự nhiên là đều biết. - Chúng ta về Thiên Cung thu thập, sau khi từ biệt phụ thân, lập tức lên đường tiến về Cửu Tiêu Thiên. - Ta cùng các ngươi... A? Nữ tử kia là ai? Trốn đi!!Vẻ mặt Đại trưởng lão bỗng nhiên nghiêm trọng, xé rách không gian, bỗng nhiên biến mất. Ngoài trăm dặm, một con Già Thiên Tước giương cánh hơn mười dặm đang huy động hai cánh to lớn của nó, xuyên qua yêu hỏa hải dương sôi trào. Bóng ma che trời, cuồng phong cuồn cuộn. Một nữ tử gầy gò với sắc mặt tái nhợt, xếp bằng ở trên lưng Già Thiên Tước, mở ra hai tay mảnh khảnh, cướp đoạt lấy yêu hỏa đầy trời. Đầu ngón tay nhỉ nhắn ẩn hiện mạch máu, lại khuấy động khí tức thôn vệ kinh khủng, dẫn dắt yêu hỏa cuồn cuộn tràn ngập đất trời hội tụ lại, cô đọng Thái m Cực Diễm. Chính là Thiệu Thanh Duẫn!Già Thiên Tước mang theo nàng từ trung nam bộ Thiên Đãng sơn mạch chạy tới nơi này, phi nhanh ngàn dặm, thôn nạp yêu hỏa vô tận, ngưng luyện ra Thái m Tinh Phách chí âm chí thuần, cũng tại lòng bàn tay trái phải hóa thành Băng Điệp đen kịt, nhẹ nhàng vờn quanh. Ông!!Niết Bàn Thạch treo ở cổ áo tỏa ra ánh sáng yếu ớt, nhưng không phải xác định vị trí Khương Phàm, mà bị yêu hỏa kích thích. Thiệu Thanh Duẫn không thể không cẩn thận cảm nhận Niết Bàn Thạch lay động, dùng cái này suy đoán đại khái vị trí của Khương Phàm. Nhưng đúng vào lúc này, Già Thiên Tước lại vỗ cánh gáy to, mãnh liệt Địa Sát. Gần như là đồng thời, khung trời phương xa kịch liệt nhấc lên, giống như sóng biển dâng cao, một mảnh cường quang từ trong hư không mênh mông nổ bắn ra, giống như sao chổi xẹt qua bầu trời, sáng chói chói mắt, khuấy động thâm không, đại uy không gian, thẳng đến Thiệu Thanh Duẫn. Thiệu Thanh Duẫn ngưng tụ đôi mắt, tay phải giương nhẹ, ngưng tụ Thái m Băng Điệp vỗ cánh một kích, phạm vi hơn mười dặm nháy mắt đã đông kết, bao gồm cả liệt diễm cuồn cuộn, càng bao gồm cả không gian. Ầm ầm!!Cường quang tới trong nháy mắt như sóng dữ vỗ bờ, nổ lên cường quang đầy trời, vết nứt không gian giống như lôi triều hỗn tạp, lan tràn cuồng kích về bốn phương tám hướng. Răng rắc!!Không gian bị Thái m Băng Điệp băng phong thoáng tán loạn. Ngay sau đó, mảnh ánh sáng thứ hai xô ra hư không, mang theo khí tức túc sát, khuấy động uy lực thâm không, thanh thế to lớn, dẫn phát không gian đất trời bạo động mạnh, thẳng đến Thiệu Thanh Duẫn.