Về phần hắn có thể đi đến độ cao gì, còn cần nhìn phát triển phía sau, bởi vì Vạn Đạo Thần Giáo uy hiếp, còn thật sự tồn tại. Sau khi Ly Hỏa thánh địa nhận được tin tức, lập tức do Khương Hồng Võ dẫn đội, tiến về nghênh đón. Nếu Sí Thiên giới đã hạ thấp tư thái, bọn hắn không cần thiết lại bưng giá đỡ. Huống chi, vẫn là do nhi tử của Khương Hồng Võ tranh thủ cơ hội cho Ly Hỏa thánh địa, có thể không nể mặt mũi sao! Hung Linh hầu phủ! - Khương Phàm trưởng lão, đã lâu không gặp. Nạp Lan Thanh Cảnh di chuyển xe lăn, đi tới đình viện của Khương Phàm. - Nhanh như vậy đã đến rồi. Khương Phàm ngạc nhiên ra ngoài nghênh đón, so với mong muốn còn nhanh hơn chừng mười ngày. - Ta theo Khương điện chủ đi nghênh đón Ly Hỏa Lô, công tử Triệu Thế Võ nói ngươi cần ta tới một chuyến, chúng ta liền tránh khỏi các phương chú ý, trực tiếp tới đây. - Ngươi có thể đến thì thật quá tốt rồi, tới đây tới đây, nhanh đến bên trong nghỉ ngơi một chút. - Giữa chúng ta cũng không cần ôn chuyện, có gì cần ta làm? - Tốt, xử lý chính sự trước. Ừm... Ngươi bây giờ là Linh Hồn cảnh tam trọng thiên, cảnh giới tăng lên rất nhanh nha. - Nói đùa, cảnh giới của ta so ra cùng các ngươi, khác nhau một trời một vực. - Tình huống của ngươi đặc thù, bây giờ có thể đến tam trọng thiên đã rất hiếm thấy. - Ngươi là muốn hỏi Nguyệt Nhãn linh văn ta tu luyện tới trình độ gì. Khương Phàm ngượng ngùng cười nói: - Cái gì cũng đều không gạt được ngươi. Không sai, ta muốn để cho ngươi giúp ta nhìn trộm ý tưởng thật sự của một người, tra càng sâu càng tốt. Nạp Lan Thanh Cảnh không có vội vã đồng ý, mà trầm ngâm một lát: - Đầu tiên phải nhìn cảnh giới của hắn. Nếu như cảnh giới quá cao, lực lượng linh hồn, lực lượng ý thức đều sẽ tăng cường tương ứng, nhìn trộm rất dễ dàng bị quấy rầy. - Thứ hai là phải nhìn tâm lý phòng ngự của hắn, nếu như nhận huấn luyện nghiêm ngặt, cũng có thể ảnh hưởng đến sự thăm dò của ta, còn có thể lừa dối ta. - Nếu như chỉ là muốn điều tra chút tình báo, ta có thể giúp ngươi. Nhưng nếu là quá chính xác quá cẩn thận, ta không dám hứa chắc. - Chuyện ta muốn hiểu xác thực rất quan trọng, hẳn là thuộc về bí mật rất lớn của hắn, nhưng bây giờ hắn là Sinh Tử cảnh. - Xử lý rất nhiều. Cảm xúc, cảnh giới của Sinh Tử cảnh rất không ổn định, tại thời điểm hắn mệt mỏi đau đớn, tâm tình chập chờn mãnh liệt, ta hẳn có thể nhìn trộm ra bí mật sâu nhất trong nội tâm của hắn. - Tốt!! Ngươi ở đây nghỉ ngơi một lát, ta mang tới một người cho ngươi. Khương Phàm bước nhanh rời khỏi, tìm Triệu Thế Hùng. - Hùng, bận không? - Bận bịu. Triệu Thế Hùng đắm chìm bên trong minh tưởng. - Theo giúp ta đi gặp một người? - Ta nói ta rất bận. - Trộm chút nhàn trong bận bịu. - Phụ thân vừa đi, chờ một lúc sẽ trở lại. - Chúng ta cũng rất mau sẽ trở lại. - Phụ thân không để cho ta rời khỏi thạch điện nửa bước. - Ngươi vừa mới tiến vào Sinh Tử cảnh mà cứ như vậy khẩn trương, ba năm sau làm sao bây giờ? Đi đi đi, nhanh lên. - Thật không được. - Ta nói được thì được. Đừng làm khẩn trương như vậy. - Chờ một chút, đừng động thủ, ai? Ai! Đừng kéo xiềng xích! Ta là người! Khương Phàm dắt lấy xiềng xích, lôi Triệu Thế Hùng ra khỏi thạch điện. - Ta không cần mặt mũi sao? Buông tay!! Triệu Thế Hùng buồn bực sửa sang lại y phục, đi theo Khương Phàm rời khỏi. Một tòa biệt viện tao nhã lịch sự tại thành khu đầu tiên, là trụ sở tạm thời của Thanh Ngục. - Tề trưởng lão, đều đã mười ngày, còn không người đáp lại ngài sao? Mộ Dung Tĩnh tìm được Tề trưởng lão. - Ta đã liên hệ năm lão bằng hữu, bọn hắn đều biểu thị sẽ xem xét. - Sẽ xem xét? Rõ ràng chính là đang qua loa. Tề trưởng lão, chuyện này nói cho cùng chính là không có liên quan trực tiếp với ta, ta chỉ phụng mệnh đến đây phối hợp với ngài. Nếu như ngài không tự mình cố gắng, ta cũng không có cách nào cả. - Chuyện của ta, ta đương nhiên sẽ thận trọng đối đãi, nhưng ngươi không biết ý nghĩa của Niết Bàn Thạch đối với trưởng lão Hắc Ngục chúng ta. Mỗi Hắc Ngục tìm tới một khối Niết Bàn Thạch, đều sẽ liên hệ cùng mệnh của một vị trưởng lão. - Liền giống với ta cùng huynh muội U Mộng, nếu như ta chết rồi, cũng sẽ phải truyền cho hậu đại tiếp tục nhìn chằm chằm, nếu như bọn hắn chết rồi, trước khi chết đều phải sinh sôi hậu đại, tiếp tục treo Niết Bàn Thạch chờ đợi. Nói cách khác, mỗi khối Niết Bàn Thạch đều kết nối với hai cái mạng! - Trước đó ta cho ngươi mượn tới một khối thăm dò Khương Phàm, đã là mặt mũi rất lớn. - Ngươi bảo ta xin mời mấy cái nữa tới, còn trực tiếp giết chết? Chuyện này bằng với giết trưởng lão phụ trách. - Chúng ta chưa chắc sẽ muốn giết thật, chỉ là dùng để thăm dò. - Bọn hắn cũng sẽ không cho rằng như vậy. - Bọn họ cho rằng như vậy, quyết định bởi ngài giải thích thế nào. Tề trưởng lão, ta tiến vào Sinh Tử cảnh đã một năm, lúc nào cũng có thể nguy hiểm, ta không thể nào ở lại nơi này quá lâu. - Đợi thêm mười ngày, ngài nhất định phải cho ta một câu trả lời chắc chắn. Nếu như bọn hắn có thể đến, chúng ta sẽ nhanh chóng định ngày hẹn Khương Phàm, thăm dò phản ứng của hắn, làm sau cùng bình phán. Nếu như không thể tới, chúng ta phải nghĩ những biện pháp khác. Tề trưởng lão nói: - Ta sẽ tận lực thúc giục bọn hắn, ngươi cũng phải nghĩ những biện pháp khác. Mặc kệ kết quả cuối cùng Khương Phàm có phải người chúng ta muốn tìm hay không, ta đều cảm kích sự trợ giúp lần này của ngươi. Lúc này, bọn thị vệ bỗng nhiên đến đây báo cáo. - Khương Phàm tới, còn mang Triệu Thế Hùng đến. - Làm sao lại đến đây lúc này? Mộ Dung Tĩnh có chút kỳ quái, chẳng lẽ là đến nói xin lỗi? Dù sao ngày đó cũng đã huyên náo đến bầu không khí không thoải mái. - Ta tránh mặt trước, ngươi tốt nhất là nên quan sát Khương Phàm. Tề trưởng lão bước nhanh rời khỏi. - Khương huynh, tiểu hầu gia. Mộ Dung Tĩnh chủ động đi ra ngoài đón, nhiệt tình kêu gọi. Khương Phàm đi đến trước mặt Mộ Dung Tĩnh, nhìn cổ áo một chút: - Ngọc thạch đâu? Giấu rồi? - Ngọc thạch bây giờ là đầu mối duy nhất, ta đã sắp xếp người đưa đến Nhân Gian Ngục. Mộ Dung Tĩnh mang trên mặt nụ cười thoải mái, bảo đảm nói với Khương Phàm: - Khương trưởng lão cứ việc yên tâm. Nhiều nhất hai tháng, ta sẽ cho huynh một câu trả lời chắc chắn hài lòng. Khương Phàm nói: - Ta mang U Mộng ra khỏi Sí Thiên giới. - Mau mời U Mộng cô nương, ta hỏi kỹ lưỡng tình huống hơn một chút, nhìn xem có manh mối gì có thể giúp được. . ||||| Truyện đề cử: Chân Long Chí Tôn Đô Thị |||||- Ta trấn an U Mộng, hỏi kỹ càng tình huống lúc đó, có được hai manh mối quan trọng. - Mau nói tới nghe một chút. Mộ Dung Tĩnh lưu ý vẻ mặt Khương Phàm, bỗng nhiên có một dự cảm không tốt. Triệu Thế Hùng nhìn Mộ Dung Tĩnh, nhìn lại Khương Phàm, vội vàng thẳng tắp thân thể, không ngừng hít sâu. Nhân Gian Ngục?! Có thể sớm chào hỏi hay không? Có cần phải mỗi lần đều chơi kích thích như thế hay không! Lấy những gì hắn hiểu về Khương Phàm, hôm nay khẳng định là lại muốn chuyện ồn ào!