Từ Dạ An Nhiên, đến Tịch Nhan, từ Khương Phàm đến Phượng Bảo Nam, Tiêu Phượng Ngô, Thương Hàn Nguyệt, Cơ Lăng Huyên. Đại Hoang Ấn trong khí hải bọn hắn liên tiếp hiện ra vết tích vừa cổ lão vừa thần bí, giống như là văn tự, lại như phù chú, vết tích càng ngày càng sáng tỏ, dần dần khuếch tán, lan tràn khắp cơ thể. Theo đường vân hiển hiện ra, khí thế uy nghiêm lại mênh mông kia càng phát ra nồng hậu dày đặc, chật ních cả khí hải, cuốn sạch lấy kinh mạch, kích thích lấy linh hồn bọn hắn hơn. Kinh mạch toàn thân Dạ An Nhiên và những người khác đều nở rộ lên cường quang, chiếu thấu huyết nhục, có thể thấy rõ ràng. Sau một khắc... - Đại Hoang Tù Thiên Trận, chuẩn bị! Dạ An Nhiên đột nhiên mở hai mắt ra, linh văn cùng hai mắt nở rộ cường quang, nàng lớn tiếng quát lên hiệu lệnh, thanh âm uy nghiêm lại hùng hậu, cứ như không phải giọng của chính nàng, mà là thiên âm mênh mông, thần ngữ ù ù, kinh hãi cả dãy núi. Gương mặt của Vô Hồi Thánh Chủ và những người khác cũng hơi có phản ứng, cảm nhận được áp bách thần bí lại cường thế. - Đại Hoang U Linh Ấn! Mở!! Hai tỷ muội Tịch Nhan, Tịch Dao đồng thời mở mắt, linh hồn giao hòa, ý thức cùng hưởng, hai màu đỏ tím xen lẫn nhau, Hồn Hoa nở rộ mãnh liệt, uy lực phệ hồn bao quanh, ánh sáng luân hồi sôi trào khắp cả toàn trường, dẫn đầu che mất Dạ An Nhiên cách ngoài trăm thước. - Đại Hoang Tù Thiên Ấn, mở!! Sau khi Dạ An Nhiên tiếp nhận linh hồn trùng kích, uy lực Ngũ Hành trong nháy mắt đã tăng vọt, núi cao ù ù, sông lớn lao nhanh, rừng rậm chập trùng trong sương mù. Xung quanh nàng bộc phát ra hoa văn phức tạp, quét sạch hơn một ngàn mét. Năm tia sáng năm màu tượng trưng cho Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, uy lực linh hồn bao quanh, phân biệt trùng kích Cơ Lăng Huyên, Phượng Bảo Nam, Thương Hàn Nguyệt, Khương Phàm cùng Tiêu Phượng Ngô, ở xung quanh mỗi người bọn họ đều quay quanh ra phù văn pháp trận. Ý thức năm người oanh minh, linh hồn nóng hổi, toàn bộ đều mở mắt ra, lên tiếng hét lớn. - Đại Hoang Loạn Thiên Ấn, Diễn Thiên Ấn, Già Thiên Ấn, Phần Thiên Ấn, Táng Thiên Ấn, mở!! Dạ An Nhiên, Tịch Nhan Tịch Dao, dẫn đầu bay lên không, ngay sau đó Cơ Lăng Huyên và năm người còn lại cũng phóng lên tận trời. Bọn hắn bỗng nhiên ngẩng đầu, tóc dài bay loạn, y phục phần phật, năng lượng cuồn cuộn bạo động mãnh liệt lao ra. Giờ khắc này, Đại Hoang Ấn ù ù tiếng vang, vang vọng trong khí hải mọi người, nở rộ ra năng lượng cường đại, đánh thẳng vào huyết nhục, hài cốt cùng linh hồn kinh và mạch của bọn hắn. - Chịu đựng! Vô Hồi Thánh Chủ và mọi người khẩn trương nắm chặt nắm đấm. Cảnh tượng như vậy bọn hắn đã từng gặp qua rất nhiều lần, nhưng mỗi lần đều nhanh chóng sụp đổ, gây nên trọng thương. Nguyên nhân là ở năng lượng U Linh Ấn của Tịch Nhan không đủ. Bạch Nguyệt già nua khô quắt, trong mắt hiện ra u quang khiếp người, chăm chú nhìn tỷ muội Tịch Nhan, Tịch Dao. Trước khi Khương Phàm trở về, hai người đã diễn luyện qua rất nhiều lần, quả thật có thể đạt tới hiệu quả thần kỳ cùng hưởng U Linh Ấn, nhưng phải nhìn tỷ muội các nàng có thể chấp nhận lẫn nhau hay không. Lúc này, linh hồn Tịch Nhan và Tịch Dao giao hòa chiều sâu, phảng phất trao đổi thân thể, lại hình như triệt để hòa hợp thành một người. Lực lượng cường đại đến từ Đại Hoang U Linh Ấn không ngừng liên tục đánh thẳng vào các nàng. Nhưng lần này, các nàng không có bất kỳ gợn sóng gì, thản nhiên nhận lấy dung hợp, cùng nhau nắm U Linh Ấn trong tay. Bởi vì trước đó các nàng đã nghĩ thông suốt, cũng đều nói rõ. Các nàng đời này chỉ báo ân, không động tình! … Ong ong ong... Ý thức tám người liên tiếp hoảng hốt, linh hồn xuất hiện ở một mảnh không gian thần bí. Đen kịt, giá lạnh. Yên tĩnh, rộng lớn. Bọn hắn cùng nhau ngồi xếp bằng, ở sau lưng mỗi người đều hiện lên ra Thiên Bia nguy nga. Chân chính đạt đến ý thức tương thông, linh hồn cộng minh. Bọn hắn vẫn là tám người, lại như trở thành một người. Không gian hắc ám này, chính là đại não hoàn toàn mới. Dạ An Nhiên ra lệnh một tiếng, Khương Phàm và toàn bộ mọi người đều phối hợp, hóa thân thành vòng xoáy năng lượng, tiếp dẫn năng lượng giữa đất trời. Thoáng chốc, năng lượng từ bốn phương tám hướng lao nhanh tới, không ngừng liên tục rót vào trong đó, thanh thế to lớn. Pháp trận càng lúc càng lớn, đường kính trải rộng ra hai ngàn mét. Nhanh chóng diễn biến ra đại địa, núi đá, sông ngòi, rừng cây, còn có liệt diễm cùng mạch khoáng, mà theo uy lực Ngũ Hành giao hòa chiều sâu, dần dần xuất hiện lôi, băng, gió, sương mù các loại. Sau đó chính là... Ánh sáng cùng bóng ma! Cuối cùng, năng lượng mặt ngoài pháp trận va chạm kịch liệt, tạo thành hàng rào giống với Hỗn Độn. - Được rồi? Vô Hồi Thánh Chủ kêu to, kích động, vui mừng, càng cảm động. Đại Hoang Tù Thiên Trận thành công thật rồi! - Một tiểu thế giới? Một tiểu thế giới đang diễn biến! Bọn người Phương Thành Tử khiếp sợ hoảng hốt. Đây quả thực là kỳ tích! Chờ tương lai ngày nào đó, bọn người Dạ An Nhiên đều trưởng thành đến Niết Bàn đỉnh phong, diễn dịch đi ra pháp trận, sẽ khủng bố đến cỡ nào? - Nếu quả thật có thể phong ấn Đại Hoang, ta chết đi cũng đã có thể đi đối mặt với các đời Thánh Chủ. Vô Hồi Thánh Chủ bỗng nhiên có cảm giác nhẹ nhõm trước nay chưa có. - Chỉ là đối với bọn hắn mà nói là quá không công bằng. Phương Thành Tử nói. Muốn triệt để phong ấn Đại Hoang, bọn người Dạ An Nhiên phải hóa thân thành pháp trận, vĩnh viễn ở lại nơi đó. Nhất là Khương Phàm, hắn thật cam tâm sao? - Đây chính là sứ mệnh của đệ tử thánh địa. Khuôn mặt Bạch Nguyệt khô gầy, thanh âm lạnh nhạt. Vô Hồi Thánh Chủ nói: - Khương Phàm nói qua bên trong có Đại Hoang thâm uyên bí mật. Nếu như bọn hắn có thể giải quyết nơi đó liền không cần vĩnh viễn trấn thủ. Đại Hoang Tù Thiên Trận kéo dài diễn biến, bên trong thành núi sông, bên ngoài là Hỗn Độn. Năng lượng trong đất trời không ngừng liên tục tràn vào, duy trì diễn biến thế giới. Bọn người Khương Phàm đắm chìm trong đó, cảm ngộ Đại Hoang Ấn của riêng mình.