Một ngày thoáng cái đã trôi qua. Lợi dụng thời gian ở trong phủ Thành phủ, Hàn Thạc đã chiêu mộ đủ nhân viên và dược sư. Bảo Mỗ cũng tu sửa xong xuôi cửa hàng Thiên Cơ dược tề cho hắn. Đến lúc này, Hàn Thạc không còn ở lại phủ Thành chủ nữa mà chuyển về ở chi nhánh của Thiên Cơ dược tề tại Không Linh thành. Nhờ ma đầu nghe được cuộc nói chuyện lần trước, Hàn Thạc khẳng định là Bảo Mỗ đích thực có ý khác đối với mình, tuyệt đối không phải là toàn tâm toàn ý giúp đỡ hắn. Điều này gián tiếp chứng minh Mạch Kim Lợi suy đoán không sai. Bảo Mỗ là người có tâm cơ âm trầm, chắc chắn không dễ đối phó . Sau đó, ma đầu bám sát Bảo Mỗ một phút không rời, nhưng cũng không phát hiện ra điều gì đặc biệt. Trong khoảng mười ngày này, Bảo Mỗ đều ở trong phủ Thành chủ tu luyện, không hề gặp một ai, công việc cũng không có gì khả nghi cả. Mấy ma đầu lượn lờ khắp phủ thành chủ trong mấy ngày đó. Hàn Thạc muốn giúp Mạch Kim Lợi tìm lại thần thể, nhưng trong phủ căn bản không có một chỗ cất giấu nào cả. Ma đầu đã điều tra mọi ngõ ngách trong phủ nhưng cũng không phát hiện ra bất cứ cái gì không ổn. Chuyện này chỉ có thể bày kế lâu dài mà thôi. Bởi vì Bảo Mỗ phái một Thần Vệ đến cửa hàng Kim Thạch tìm hiểu tình hình nên Hàn Thạc để phòng ngừa vạn nhất đã ngầm thả thêm một con ma đầu nữa ra. Quan sát một lúc, hắn phát hiện các nhân viên của cửa hàng Kim Thạch dường như đã được Mại Lặc Tư dặn dò, mọi người giữ kín như bưng về chuyện hắn và lão ở bên trong cửa hàng lần trước. Đám Thần Vệ của Không Linh thành cũng không moi được một chút tin tức có ích nào. Hàn Thạc càng ngày càng cảm thấy trong số mấy tiểu tử thì Kim Giáp Thi là một nhân tài am hiểu quản lý nhất. Trong thời gian này, hắn vẫn chưa từng gặp người nào tu luyện Kim hệ lực lượng nên Kim Giáp Thi muốn tiến bộ nhanh chắc cũng không dễ. Nhưng hắn lại có sở trường về việc vận dụng thiên phú thần thông của bản thân mình để trợ giúp Hàn Thạc được nhiều nhất. Cửa hàng Kim Thạch phân bố ở khắp các đại thần vực, chỉ cần vận dụng tốt thì Hàn Thạc có thể thông qua đó mà biết được tình hình ở các đại thần vực. Hiện giờ Hàn Thạc rất mong mỏi gặp được Kim Giáp Thi, thảo luận kỹ lưỡng với hắn về chuyện cửa hàng Kim Thạch, nhân thể tiếp thu một số kinh nghiệm về mặt quản lý. Thứ này cực kỳ có ích đối với sự phát triển của Thiên Cơ dược tề trong tương lai. Do Bảo Mỗ chủ động tuyên truyền, thần ở bất cứ khu vực nào trong Không Linh thành đều biết tin tức là Thiên Cơ dược tề sắp thành lập chi nhánh ở trong thành. Có rất nhiều thần ở vùng lân cận không đợi Thiên Cơ dược tề chính thức khai trương đã tới tận cửa cầu mua thuốc do Hàn Thạc tự tay luyện chế. Từ Ám Ảnh thành đi đến Không Linh thành, dọc đường đi qua rất nhiều núi cao sông lớn, Hàn Thạc thu thập được đủ loại linh dược chất đầy không gian giới chỉ, luyện chế ra rất nhiều đan dược. Hàn Thạc chưa từng có nhiều nhân viên như thế này. Đến khi các nhân viên tập trung đông đủ, các dược tề sư chiêu mộ được theo chỉ dẫn luyện chế ra một số dược tề thông thường dùng. Thiên Cơ dược tề chính thức kinh doanh ở Không Linh thành. Trong ngày đầu tiên, Hàn Thạc lấy một ngàn bình đan dược do chính tay mình luyện chế đặt ở một quầy trưng bày đặc biệt. Dòng người nối dài không dứt trong ngày khai trương đã mua hết sạch số thuốc đó, Hàn Thạc tức thì thu vào tay trên dưới bảy vạn hắc tinh tệ. Những thần mua được đan dược do Hàn Thạc tự tay luyện chế, sau khi sử dụng thì lập tức nhận thức được lợi ích của loại dược tề kiểu mới này. Không cần hắn phải nói, bọn họ tự tuyên truyền miễn phí cho Thiên Cơ dược tề. Trong nhất thời, tất cả mọi người ở Không Linh thành đều bàn luận về sự thần kỳ của Thiên Cơ dược tề. Mọi việc tiếp tục diễn biến thuận lợi. Sau khởi đầu tốt đẹp, Hàn Thạc lại đưa một bộ phận thuốc ra bán. Trong vài ngày liên tục, cửa của Thiên Cơ dược tề luôn luôn bị vây kín kiến chui không lọt. Thần ở các khu vực trong Không Linh thành chen nhau đến, không tiếc hắc tinh tệ tranh mua. Mỗi một người mua được dược tề đều có thể trở thành người tuyên truyền. Thiên Cơ dược tề dần dần trở thành chủ đề bàn tán ở Không Linh thành, còn chủ nhân của Thiên Cơ dược tề là Hàn Thạc cũng nhanh chóng nổi tiếng, mọi người đều biết. Ngay từ đầu có một số người có cách cư xử khác biệt, vì muốn mua trước những dược tề do chính tay Hàn Thạc luyện chế đã hoành hành muốn cưỡng mua cưỡng bán. Đối với loại người này, Hàn Thạc chỉ đưa mắt ra lệnh một cái là La Ti đã ném thẳng cánh bọn chúng ra khỏi cửa. Kẻ nào mà đêm tối lén lút lẻn vào, một khi bị phát hiện sẽ bị giết chết luôn. Đến khi một vài thế lực phát hiện người của mình phái tới liên tiếp mất tích thì mới chính thức nhận ra rằng Thiên Cơ dược tề tuyệt đối không phải chỉ là một cái cửa hàng thuốc đơn giản. Sau năm lần bảy lượt như vậy, không còn mấy người dám áp dụng phương pháp làm loạn với Thiên Cơ dược tề nữa. Khi đã vào quỹ đạo, Hàn Thạc giống như ở Ám Ảnh thành tuyên bố cách một khoảng thời gian mới bán thuốc do chính tay mình luyện chế. Mặc dù mọi người không vừa ý, nhưng danh tiếng của Thiên Cơ dược tề đã lan rộng, tuy không có thuốc do chính Hàn Thạc luyện chế nhưng buôn bán vẫn tốt hơn nhiều so với các cửa hàng dược tề khác. Thời gian trôi rất nhanh, thoáng chốc đã qua nửa tháng. Thiên Cơ dược tề dần dần ổn định chỗ đứng ở Không Linh thành. Nhưng vẫn chưa thấy tung tích của Mộc Giáp thi, Thủy Giáp Thi, Kim Giáp Thi và Tiểu Khô Lâu. Điều này khiến cho Hàn Thạc khá lo lắng, hai lần tự chạy tới cửa hàng Kim Thạch hỏi Mại Lặc Tư mới biết tạm thời không liên lạc được với Kim Giáp Thi, chắc vẫn còn trên đường đi. Tính toán thời gian thì qua nửa năm nữa sẽ tới ngày hẹn ước, mà đối với bọn họ thì nửa năm lại rất ngắn ngủi nên Hàn Thạc mới có chút lo lắng, thầm nghĩ mấy người kia có thể xảy ra chuyện gì hay không?Đến bây giờ Hàn Thạc dần dần mới có hiểu biết về việc làm cha, cuối cùng nhận ra làm cha thật sự cũng không dễ dàng. Cái cảm giác nóng ruột nóng gan thực sự khiến người rất không thoải mái, suốt ngày đứng ngồi không yên, muốn đi tìm nhưng lại không biết phải tìm như thế nào. - Phụ thân không cần lo lắng. Bọn họ không sao đâu. - Hàn Thổ thấy trong thời gian này Hàn Thạc luôn phiền muộn, không đành được bèn lên tiếng khuyên giải. Bọn họ tâm thần tương thông với Hàn Thạc nên có thể cảm nhận được nguyên nhân khiến hắn phiền não. "Bọn chúng sẽ không sao chứ?" Hàn Thạc nhăn tít cặp lông mày, không ngừng tự hỏi mình. - Yên tâm đi. Tiểu Kim đang trên đường đến. Tiểu Mộc, Tiểu Thủy chắc cũng vậy. Còn đại ca thì nhất định càng không có chuyện gì. Đại ca lợi hại nhất! - Hàn Hỏa vẫn cứ tỏ ra hồn nhiên vui vẻ. Đại ca mà hắn nói đến chính là Tiểu Khô Lâu. Tiểu Khô Lâu là người đầu tiên mà Hàn Thạc luyện chế ra. Năm người bọn họ đều là sau này được Tiểu Khô Lâu dẫn tới gặp mặt Hàn Thạc. Đối với Ngũ Hành Giáp Thi thì Tiểu Khô Lâu hoàn toàn xứng đáng là lão Đại. - Hy vọng bọn chúng không việc gì. Hàn Thạc thở vắn than dài một hồi rồi phân công việc cho hai Giáp Thi:- Tối nay các ngươi phải đề phòng cẩn thận hơn. Ta phải đến phủ Thành chủ, không biết Bảo Mỗ mời ta có việc gì. - Yên tâm đi. Thời gian gần đây, người đến đánh lén bị chúng ta giết đã phát sợ, chắc không ai dám đến quấy nhiễu nữa! - Hàn Hỏa cứ nhâng nhâng, căn bản không coi bọn này vào đâu. La Ti thấy Hàn Thạc chăm chú nhìn mình thì cũng khẽ gật đầu, nhẹ nhàng nói:- Có ta ở đây thì chắc sẽ không có chuyện gì đâu. Nghe La Ti nói như vậy, Hàn Thạc cũng an tâm hơn, nói với Hàn Thổ:- Ngươi phải chú ý hơn. Nếu thật sự không chống lại được kẻ địch thì ngươi dẫn La Ti và Tiểu Hỏa chạy trốn là được rồi. Còn những nhân viên và dược tề sư, ai có thể mang thì mang, không thể mang thì cũng không sao cả. Với ta, bọn họ không quan trọng! - Biết rồi, phụ thân. Người nói nhiều quá! - Hàn Thổ cười ha ha, rõ ràng cũng không để tâm đến lời Hàn Thạc, cho rằng nhất định không có kẻ nào dám đến tìm chết. Nghe Hàn Thổ nói thế, Hàn Thạc bật cười khanh khách. Hắn cũng thấy mình gần đây càng ngày càng lắm điều. Hàn Thạc luôn luôn lo lắng về Hàn Thổ và Hàn Hỏa, không ngại phiền phức giảng giải cho bọn chúng một số chuyện lung tung. Nhất là đối với Hỏa Giáp Thi, Hàn Thạc lúc nào cũng căn dặn hắn sau này hành động phải cẩn thận, không được trêu chọc những kẻ địch mà hắn tạm thời đánh không lại. Thấy hai tên xú tiểu tử căn bản không để ý đến lời căn dặn của mình, Hàn Thạc không ngừng thầm cười khổ, tuy nhiên nghĩ lại thời gian gần đây không hề có người đến đánh trộm, hắn cũng không tiếp tục nói nữa, rời nhà đi về hướng phủ thành chủ của Bảo Mỗ. Sau khi Hàn Thạc rời đi không bao lâu, màn đêm buông xuống, các nhân viên và dược tề sư của Thiên Cơ dược tề kéo nhau về nghỉ. Thiên Cơ dược tề là một trang viên được cải tạo lại, mặt tiền làm cửa hàng bán các loại thuốc, phía sau là các phòng ở cho nhân viên nghỉ ngơi và chỗ để dược tề sư luyện dược. Kho hàng chính là một căn nhà biệt lập đươc hai người Hàn Thạc và La Ti bố trí kết giới. Nhân viên và dược tề sư của Thiên Cơ dược tề cũng đã quen với việc cửa hàng vào ban đêm thường có những âm thanh cổ quái. Ban đầu bọn họ còn lo lắng thắc thỏm nhưng sau một thời gian bọn họ phát hiện mình cũng không bị thương tổn, tiếng la hét bi thảm bên trong cửa hàng đều do những người xa lạ phát ra thì dần dần cũng hiểu Thiên Cơ dược tề không hề đơn giản. Màn đêm buông xuống. Bọn họ như lệ thường, ai nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi, người luyện dược thì luyện dược, không một ai quan tâm đến những việc khác thường bên trong cửa hàng. La Ti đang ở trong tu luyện trường bỗng nhíu mày, lập tức ngừng tĩnh tu đứng dậy. Khi chuẩn bị tiến về phía trước tìm Hàn Thổ, Hàn Hỏa thì nàng phát hiện ra hai người đang lén lén lút lút đi tới. - Có địch. Lần này có điểm bất thường. Hình như có Thượng vị thần! - Hàn Thổ đến bên cạnh La Ti, nói khẽ. - Mẹ nó. Lão Bảo Mỗ nhất định có vấn đề. Phụ thân ở cửa hàng bao lâu thì không sao, hôm nay vừa rời khỏi thì kẻ địch đã tới cửa rồi. Sao lại đúng lúc như vậy chứ? - Hàn Hỏa khẽ lầm bầm chửi rủa. - Hai người các ngươi cẩn thận một chút. Nếu thật sự có nguy hiểm thì không cần để tâm tới ta, cứ chạy đi là được. La Ti biết Hàn Thổ có bản lĩnh trốn vào trong lòng đất nên không quá lo lắng. Cô ta hiểu Hàn Thạc vô cùng yêu thương hai người, chắc chắn không thể tiếp nhận việc chúng có chuyện. - Đồ đàn bà, lo lắng gì chứ. Không phải lúc rời đi cha ta đã dặn rồi sao? Thật sự có nguy hiểm không giải quyết được thì ba chúng ta cùng rời đi là được. Những nhân viên và dược tề sư ở nơi này có chết thì chết. - Hàn Thổ không thèm quan tâm một chút nào. - Đúng vậy. Ngươi là người của cha ta, làm sao có thể để xảy ra chuyện với ngươi? Nếu không có ngươi, ai ngủ cùng với cha ta? - Hàn Hỏa cợt nhả rồi cười hắc hắc quái dị. Bị hai tên này trêu chọc, La Ti rất lúng túng, bỗng này sinh ý nghĩ muốn đánh hai người. Nhưng như vậy, La Ti vốn đang rất khẩn trương bỗng nhiên trấn tĩnh lại. Hàn Thổ, Hàn Hỏa trông thấy vẻ mặt cổ quái của nàng thì cùng nhau cười rộ lên, ngươi một câu ta một câu trêu chọc La Ti, chẳng hề sợ cô nàng có thực lực Thượng vị thần cường đại này một chút nào.