Đại ma vương

Chương 763: Con của ngươi không phải do Tạp Mai Lệ Tháp giết, là ta!

30-08-2024


Trước Sau

Một tràng đấu đá lung tung.
Tất cả Thần Vệ bên Ngải Phất Lý chỉ cần ló đầu ra là bị hai người chém chết.
Cả một khu mật thất rộng rãi dưới lòng đất đầy tiếng gào khóc thảm thiết vang lên liên tiếp.
Thần Vệ chết dưới mười bảy thanh phi kiếm liền ào ào hóa thành máu loãng.
Những Thần Vệ bị La Ti giết chết một khi tiếp xúc phải máu loãng cũng rất nhanh bị ăn mòn.
Hai người một mạch xộc vào, quả là gặp thần sát thần.
Thời gian cấp bách.
Nơi này lại là Thần Trạch dược tề trong U Mạc thành.
Hàn Thạc biết tuyệt đối không thể ở lại nơi này thời gian quá dài.
Nếu không một khi bị Thần Vệ ở U Mạc thành tụ tập bao vây, cho dù hắn và La Ti có thực lực phi thường cũng không chắc chắn có thể an toàn rút lui.
Cho nên Hàn Thạc ra tay không lưu tình chút nào.
Mười bảy thanh phi kiếm đi qua nơi nào là máu chảy thành sông.
Bước qua một vũng máu, hai người tiến thẳng vào gian mật thất trong cùng.
Sau một hồi đại khai sát giới.
Hai ma đầu đã sớm thâm nhập vào trước đó, vị trí của Ngải Phất Lý được chúng phát hiện Hàn Thạc đã rõ trong lòng.
Hắn căn bản không cần tốn nhiều thời gian tìm tòi, thông suốt đi tới mật thất đang đóng chặt của Ngải Phất Lý.
Đột nhiên tên dược tề sư của Thần Trạch dược tề là Tạp Phu từ bên trong rú lên chạy ra.
Không đợi tiếng thét chói tai của hắn kết thúc, hai thanh phi kiếm đột ngột lóe lên ở cổ hắn rồi biến mất.
Đầu của hắn bay lên cao, máu tươi phun trào.
Thi thể đổ “rầm” xuống.
Hắc Ám thần lực đằng sau Tạp Phu đột nhiên vọt tới.
Thần chi lĩnh vực trong nháy mắt hình thành.
Vốn là mật thất đang mờ tối đột nhiên đen thui.
Một cái bóng u ám trong bóng đêm lướt đến cực nhanh.
Thần lực kéo theo cả máu trên mặt đất, trùm về phía hai người Hàn Thạc và La Ti.
La Ti cũng là người tu luyện lực lượng hắc ám.
Bản thân Hàn Thạc đối với cảnh vật chung quanh không bị ảnh hưởng quá lớn.
Thân ảnh ẩn tàng ở trong Hắc Ám Thần chi lĩnh vực kia căn bản không tránh được tầm mắt hai người.
Hàn Thạc vẻ mặt bình tĩnh, không nói một lời.
Mười bảy thanh phi kiếm như một vệt dài bắn thẳng đến bóng đen kia nhanh như tia chớp, lực đạo cực kỳ mạnh mẽ.
Phi kiếm ở trong mật thất rít chói tai như tiếng nhiếp hồn đoạt phách, mang một loại âm rung quấy nhiễu lòng người, bỗng chốc tiến đến bên cạnh bóng đen.
Bóng đen bỗng nhiên bị che phủ ở bên trong, không cho hắn thoát khỏi trói buộc.
-Mười bảy thanh phi kiếm đồng thời quây lại.
Hàn Thạc thân ảnh như quỷ mị liền lui lại, tránh khỏi một luồng máu như mưa phùn đang trùm tới.
Hắn quát trầm:- Ngải Phất Lý.
Hôm nay ngươi chết chắc rồi.
Lời vừa dứt, lực lượng của Đỉnh Linh chợt rót vào trong cơ thể.
Phút chốc, trên người Hàn Thạc tràn ngập lực lượng khủng bố.
Đồng thời mười bảy thanh phi kiếm rít lên chói tai như muốn xé rách màng nhĩ.
A Tì địa ngục hình thành trong nháy mắt, hoàn toàn bao phủ Ngải Phất Lý ở bên trong.
Khí tức thô bạo tà ác từ bên Ngải Phất Lý truyền đến.
Cùng lúc đó, thân thể Hàn Thạc như quỷ mị liền rút về, tránh khỏi những chỗ máu huyết đang bắn tới kia.
La Ti trên mặt kinh hãi, vốn nàng định trợ giúp Hàn Thạc động thủ.
Nhưng trong nháy mắt Hàn Thạc hấp thu lực lượng Đỉnh Linh, lập tức nàng cảm giác Hàn Thạc cùng ngày thường giống như hai người khác nhau.
Cái loại lực lượng làm cho tim đập mạnh và sự cuồng bạo của mười bảy thanh phi kiếm lúc này khiến cho nàng cực kỳ hoảng sợ.
“Hóa ra, lần trước hắn căn bản chưa xuất toàn lực.
Ta còn tưởng chờ khi hắn giải trừ khế ước chủ nô sẽ báo thù rửa hận.
Buồn cười, thật sự là buồn cười mà.
” La Ti trong lòng cay đắng vô cùng.
Trong trường lực A Tì địa ngục hình thành, La Ti bị lực lượng đáng sợ kia chấn nhiếp.
Nàng ngơ ngác đứng cùng Hàn Thạc, không dám đến gần A Tì địa ngục để giúp hắn đối phó Ngải Phất Lý.
Cũng vào giờ khắc này, La Ti triệt để vứt bỏ mong muốn báo thù đối với Hàn Thạc, còn sinh ra loại cảm giác sợ hãi với hắn.
La Ti so với đại đa số người ở Chúng Thần đại lục hiểu khá rõ về Hàn Thạc.
Lúc trước ở Kỳ Áo đại lục, khi nàng thông qua tín đồ A Đại Nhi đã từng thăm dò được lực lượng trên người hắn.
Không lâu sau gặp lại, Hàn Thạc vậy mà đã có thực lực kinh khủng như thế.
Quá trình này quá ngắn ngủi làm cho La Ti cảm thấy không thể tưởng tượng được.
Đồng thời, sự sợ hãi đối với Hàn Thạc cũng in thật sâu.
Ngải Phất Lý thực lực còn không bằng La Ti.
Lần này Hàn Thạc lại còn dùng lực lượng của Đỉnh Linh toàn lực ra tay.
Ở trong A Tì địa ngục hắn không hề có lực đánh trả.
Hắc Ám thần lực trong cơ thể bị hàn độc cùng toan độc (độc axit) của mười bảy thanh phi kiếm xâm nhập, chỉ qua vài giây tâm đã sinh tuyệt vọng.
Hàn Thạc đột nhiên vút tới chỗ Ngải Phất Lý.
mặt lãnh khốc quát khẽ:- Con của ngươi không phải do Tạp Mai Lệ Tháp giết.
Là ta.
Ngải Phất Lý hai tròng mắt đột nhiên bắn ra hận ý cực kỳ căm thù.
Hắn dường như cảm thấy chết đi như vậy thật không cam lòng, cắn răng chuẩn bị trước khi chết cũng phải làm cho Hàn Thạc trọng thương.
Đáng tiếc, Hàn Thạc không cho Ngải Phất Lý một chút cơ hội nào.
Mười bảy thanh phi kiếm ở trước ngực hắn giao nhau chuyển một vòng, chặt đứt tất cả cơ hội sống trong cơ thể Ngải Phất Lý.
Không đợi toan độc ăn mòn hắn, mười bảy thanh phi kiếm đột nhiên nhanh chóng bay ngược trở về.
Hàn Thạc chợt áp sát.
Tay trái duỗi ra, Thiên Ma lợi nhận lòi ra, rạch trên cổ Ngải Phất Lý một cái.
Khí lạnh lướt qua, cổ Ngải Phất Lý máu tươi không chảy ra, một cái đầu người bay lên cao.
Dụng cụ thủy tinh sớm đã chuẩn bị xong xuôi được Hàn Thạc thuận thế lấy ra.
Ở bên trong lưu lại một chút khí lạnh rồi mới bỏ đầu của Ngải Phất Lý vừa chém xuống vào.
Đỉnh Linh lập tức bay ra, bằng tốc độ nhanh nhất hấp thu thần hồn của hắn.
Nhìn bốn phía xung quanh, Hàn Thạc thấy khắp nơi chỉ là những vũng máu, không có một người sống sót.
Hắn dứt khoát quát:- Đi.
La Ti ngơ ngác nhìn Hàn Thạc, nghe vậy khẽ “ồ” một tiếng rồi lặng lẽ theo sau hắn.
Đôi mắt sáng nhìn Hàn Thạc từ phía sau lưng ánh lên sự ngạc nhiên và sợ hãi.
Từ lúc xông thẳng vào giết chết tất cả, thời gian không vượt qua hai phút.
Mà lúc này những người bên ngoài Thần Trạch dược tề mới cảm nhận được dị thường dưới lòng đất, vẫn chưa kịp đến trước cửa để tiến vào bên trong.
Hàn Thạc và La Ti một mạch tung hoành bay vút lên, dựa theo đường cũ nhanh chóng quay lại, rất nhanh đã xuất hiện ở trước cửa.
Cho đến khi Hàn Thạc và La Ti trở lại cửa vào mới nhìn thấy các Thần Vệ của Thần Trạch dược tề vội vàng tới.
Trước đó Hàn Thạc đã dùng ma đầu tìm hiểu qua tình huống bên trong Thần Trạch dược tề, cũng không phát hiện ra tung tích Cáp Tư Cách Lâm.
Một Thần Trạch dược tề to như vậy, người thật sự có thể hình thành uy hiếp với hai người Hàn Thạc căn bản không có.
Thần Vệ đối mặt Hàn Thạc và La Ti chỉ là tìm cái chết.
Hai người ra tay không lưu tình chút nào, đám Thần Vệ đã chết thảm tại chỗ.
Hàn Thạc và La Ti cũng không cần ở nơi này lâu.
Sau khi giết vài Thần Vệ dám cả gan chặn đường lập tức phi thân rời đi, để tránh Thần Vệ trong U Mạc thành nghe thấy tin tức mà đến.
Lần ám sát này, đến tận đây đã kết thúc sạch sẽ xong xuôi.
Thừa dịp mưa lất phất trong bóng đêm, hai người thoải mái thoát đi.
Lưu lại trong mắt mọi người ở Thần Trạch dược tề chỉ là hai cái bóng nhanh nhẹn.
Trong một ngày U Mạc thành xảy ra hai vụ huyết án.
Hung thủ còn từ cùng một nhóm người.
Cao thủ các đại gia tộc U Mạc thành đều bị kinh động.
Nhất là Thần Vệ trưởng Đội sáu, bị chết mất con trai hắn điên cuồng truy tìm hung thủ.
Tuyên bố một khi tìm được hung thủ, phải chém thành trăm ngàn lần.
Bên trong gia tộc Hoắc Phúc Lợi lớn nhất U Mạc thành.
Thành chủ, cũng là tộc trưởng Hoắc Phúc Lợi gia tộc, Hoắc Phu Tư lúc này vẻ mặt âm u, đang nổi cơn thịnh nộ.
Ở trước mặt hắn, mấy Thần Vệ trưởng từng người câm như hến, trong lòng hận hung thủ đến tận xương tủy.
- Trong vòng ba ngày tìm ra hung thủ cho ta.
Chết sống miễn bàn.
- Hoắc Phu Tư xem ra tướng mạo nho nhã có vẻ cao gầy.
Nhưng mà người quen đều biết hắn tính tình cực kỳ nóng nảy.
Hắn lần này thật sự là cực kỳ phẫn nộ.
Thần Vệ trưởng Vưu Kim lúc này mới chết không được vài ngày.
Hắn nổi giận trong bụng không có nơi phát tiết.
Giờ U Mạc thành lại vừa xảy ra loại huyết án này, hiển nhiên vượt qua sự nhẫn nại cực hạn của hắn.
Thần Vệ trưởng không người nào dám nhiều lời.
Chỉ có Thần Vệ trưởng Đội sáu Tát Lạc Hào Kỳ bị mất con trai quát to:- Thành chủ đại nhân yên tâm.
Tất cả Thần Vệ Đội sáu đã được điều động.
Các cửa thành lớn tối nay cũng toàn bộ nhận được thông báo, không cho phép bất luận bạch phát nữ nhân nào rời đi.
Chuyện ở Thần Trạch dược tề xảy ra sau khi cửa thành phong tỏa.
Có thể chắc chắn hung thủ hiện nay vẫn còn trong U Mạc thành.
Chỉ cần chúng ta tăng cường tìm tòi, hai tên đó tuyệt đối trốn không thoát.
- Ta bất kể các ngươi dùng biện pháp gì.
Tóm lại trong vòng ba ngày, ta muốn sống thì gặp người, chết phải thấy thi thể.
Hoắc Phu Tư tức giận tới cực điểm nói:- Cáp Tư Cách Lâm còn chưa đến sao?- Đại nhân.
Cáp Tư Cách Lâm đang ở trong Hỏa Sa trấn.
- Tin tức đã được truyền đi.
Lấy khoảng cách Hỏa Sa trấn và trong U Mạc thành, phỏng đoán rất nhanh đã sẽ tới chỗ Cáp Tư Cách Lâm .
- Thần Vệ trưởng Đội một Lạc Đan Lợi cung kính nói.
- Hai người kia vì sao lại đến Thần Trạch dược tề giết người? Trong mật thất thây người khắp nơi.
Ngay cả một cái thi hài nguyên vẹn cũng không thấy.
Người chết rốt cuộc là thân phận gì? - Hoắc Phu Tư thình lình vỗ bàn.
Chỉ nghe một tiếng "phành", cả cái bàn vỡ tung.
Đá vụn rải rác bắn ra.
Lạc Đan Lợi sắc mặt đau khổ nói:- Hiện trường không có bất cứ dấu vết gì.
Tạm thời vẫn chưa rõ ràng tình huống thế nào.
Chỉ có chờ Cáp Tư Cách Lâm trở lại hỏi hắn mới biết.
- Thành chủ đại nhân, chủ nhân Thần Trạch dược tề cầu kiến.
- Vừa lúc đó, bên ngoài truyền đến tiếng Thần Vệ bẩm báo.
Tất cả mọi người đang đợi Cáp Tư Cách Lâm đến.
Hoắc Phu Tư lạnh lùng quát:- Cho hắn vào đi.
Trong chốc lát, Cáp Tư Cách Lâm với khuôn mặt như trẻ em kinh sợ đi đến.
Vừa tới đã hướng Hoắc Phu Tư hành đại lễ, đau buồn cất tiếng:- Xin Thành chủ đại nhân làm chủ cho ta.
Hoắc Phu Tư vẻ mặt không còn kiên nhẫn nữa, hừ lạnh:- Người chết trong mật thất rốt cuộc liên quan gì đến ngươi?- Ám Ảnh thành Ngải Phất Lý.
Còn có những Thần Vệ vốn thuộc về Đội năm với hắn.
Ngải Phất Lý và Tái Nhân Đặc gia tộc ở Ám Ảnh thành sau khi trở mặt, bởi vì ta và hắn đều không khoái gì Tái Nhân Đặc gia tộc nên hắn tìm người liên hệ đến ta.
Hy vọng ta cho phép bọn họ một chỗ nương thân.
Ta thấy Tái Nhân Đặc gia tộc bá đạo như vậy, lại thêm thái độ Ngải Phất Lý cũng vô cùng thành khẩn, ta ôm ý nghĩ chiêu mộ nhân tài vì U Mạc thành nên tạm thời bố trí ở trong mật thất Thần Trạch dược tề.
Chờ thêm một khoảng thời gian Tái Nhân Đặc gia tộc không quá chú ý việc này nữa sẽ bẩm báo với đại nhân.
- Không ngờ lại xảy ra loại chuyện này.
Tái Nhân Đặc gia tộc cũng quá lớn gan, lại dám đến U Mạc thành hành hung, quả thực không xem U Mạc thành chúng ta ra gì.
Lần trước người của bọn họ mới giết Vưu Kim.
Lần này lại càng thêm láo xược.
Đại nhân, U Mạc thành không thể lại mềm yếu nữa.
- Cáp Tư Cách Lâm nước mắt không ngừng, Ở trước mặt Hoắc Phu Tư khóc hô.
Chuyện lớn như vậy xảy ra ở trong Thần Trạch dược tề, Cáp Tư Cách Lâm biết việc căn bản không thể giấu giếm được.
Ngoài ra hắn và Tái Nhân Đặc gia tộc có thù riêng, bất kể Ngải Phất Lý chết ở trong tay ai, tóm lại trước tiên cứ đổ vấn đề lên đầu Tái Nhân Đặc gia tộc rồi nói.
Nếu như U Mạc thành và Ám Ảnh thành khai chiến tự nhiên tốt nhất.
Mặc dù không thể, cũng muốn khiến cho Hoắc Phu Tư giận dữ, cho Tái Nhân Đặc gia tộc một phen mất mặt.
- Là Ngải Phất Lý sao.
Hoắc Phu Tư nghe Cáp Tư Cách Lâm nói như vậy, lúc này nổi điên quát:- Vì sao không nói sớm?- Đại nhân công việc bận rộn, lại thêm Tái Nhân Đặc gia tộc truy sát Ngải Phất Lý gắt gao.
Ta chuẩn bị từ từ vài ngày rồi mới báo cáo đại nhân.
Không ngờ rằng lại có chuyện.
Đại nhân tha thứ, Cáp Tư Cách Lâm ta đối với đại nhân trung thành và tận tâm, hy vọng đại nhân minh xét.
- Cáp Tư Cách Lâm vội vàng ầm lên.
- Thành chủ đại nhân.
Chết nếu là Ngải Phất Lý của Ám Ảnh thành, vậy không xem là người trong U Mạc thành chúng ta.
Nếu như thật sự là Tái Nhân Đặc gia tộc, chúng ta cũng hơi đuối lý.
Dù sao lúc trước Hoa Lai Sĩ đã thông cáo, không cho phép bất luận người nào trong Hắc Ám thần vực bao che Ngải Phất Lý.
Người ta muốn bắt can phạm, Ngải Phất Lý lại xuất hiện ở trong mật thất Thần Trạch dược tề.
Chúng ta có phần không đúng.
- Thần Vệ trưởng Đội hai nhẹ giọng nhắc nhở.
- Vậy thì sao? Tái Nhân Đặc gia tộc nếu đã biết Ngải Phất Lý ở Thần Trạch dược tề, vì sao không đánh tiếng với thành chủ đại nhân trước, cứ xông thẳng vào Thần Trạch dược tề giết người là thế nào? Còn nữa, Ngải Phất Lý cũng thôi.
Con ta chỉ là hơi mồm mép, mà bọn họ giết chết nó ngay trên phố.
Chuyện này nên coi như thế nào? Tái Nhân Đặc gia tộc của Ám Ảnh thành làm như vậy, quả thực không coi U Mạc thành chúng ta vào đâu.
Nếu như U Mạc thành chúng ta yếu thế, bọn họ chỉ biết càng ngày càng láo xược.
Xin thành chủ đại nhân minh giám.
- Tát Lạc Hào Kỳ mất con trai to tiếng.
Hoắc Phu Tư nghe các Thần Vệ trưởng tranh cãi, lại nhìn sang Cáp Tư Cách Lâm.
Hắn âm u quát trầm:- Bất kể nói như thế nào, giết người trong U Mạc thành của ta thì đừng hòng rời đi.
Mấy người các ngươi điều động Thần Vệ điều tra.
Một khi phát hiện tung tích mấy người kia, giết chết tại chỗ cho ta.
Ám Ảnh thành đã giết Vưu kim, lại còn dám láo xược trong U Mạc thành của ta.
Ta bất kể Hoa Lai Sĩ nói như thế nào, lần này nhất định phải nói rõ ràng với hắn.
Hoắc Phu Tư sau khi biết nguyên nhân hậu quả sự việc, vẫn không thay đổi ý kiến của mình, truyền đạt mệnh lệnh xuống giết chết không cần luận tội.
Đám Thần Vệ này đều biết Hoắc Phu Tư nếu đã quyết định sẽ không sửa đổi nữa.
Bị người cỡi lên đầu, đến các Thần Vệ trưởng cũng đều nén giận.
Nghe vậy từng người mặt lạnh lẽo đi ra, triệu tập tất cả Thần Vệ bên trong thành bắt đầu tiến hành hành động lùng bắt.
Lúc này, hai người Hàn Thạc và La Ti làm cho U Mạc thành long trời lở đất vẫn ở tại một ngã tư hẻo lánh.
Họ lại tìm một tu luyện trường mới rồi dừng lại.
Chỉ có điều trước khi đi vào tu luyện trường, La Ti đã tìm một cái khăn lụa đen sẫm che mái tóc bạch kim lại.
Sau khi che dấu đi đặc trưng dễ thấy kia, hai người mới tìm tới tu luyện trường.
Hàn Thạc lần này dùng là thần bài của chính mình để thuê.
Vào trong tu luyện trường, hắn yên lòng ngồi xuống, có vẻ không sốt ruột tý nào.
Chỉ là sau khi trải qua một phen giết chóc ở Thần Trạch dược tề, Hàn Thạc phát hiện ánh mắt La Ti nhìn về phía hắn có một chút biến hóa, còn thường thường nhíu mày nhìn hắn, dường như có lời gì muốn hỏi lại ngại ngùng không dám.
Qua mấy lần.
Hàn Thạc có phần không kiên nhẫn nữa, nhìn La Ti ở xa xa hỏi:- Ngươi rốt cuộc có lời gì muốn nói?La Ti sửng sốt, do dự một chút mới hỏi:- Lúc trước khi ở Ác Ma phong, ngươi vì sao không hạ sát thủ ngay từ đầu? Dựa theo thực lực đêm qua ngươi thể hiện ra, nếu như lúc trước ngươi toàn lực ra tay, ta căn bản không có cơ hội sống sót.
Lúc đó Hàn Thạc đã toàn lực ra tay rồi.
Chỉ có điều Đỉnh Linh không ở trên người nên không cách nào thật sự chém giết La Ti.
Mà Đỉnh Linh lại là bí mật lớn nhất của Hàn Thạc, hắn tự nhiên không thể nói ra tính quan trọng của Đỉnh Linh đối với hắn.
Nhìn La Ti cực kỳ tò mò đang tìm kiếm đáp án, Hàn Thạc ngẩn người ra.
Một lúc lâu tìm không được lý do qua loa đáp lời, hắn lại bắt đầu lạnh lùng nói:- Nhớ kỹ thân phận của ngươi.
Hỏi ít một chút sẽ không có vấn đề gì.
Nói xong, Hàn Thạc nhắm mắt trầm lặng, không để ý đến La Ti nữa.
La Ti cực kỳ giận dữ.
Càng đi chung với Hàn Thạc, nàng càng cảm thấy hắn đáng hận.
Rõ ràng một thân thần bí lại giữ kín như bưng, ngay cả một câu nói thật cũng không thốt ra.
Lại còn cả ngày sai khiến nàng làm này làm kia, điều này làm cho trong lòng La Ti đầy phẫn uất, lại không chỗ trút giận.
- Chúng ta khi nào thì rời đi?La Ti oán hận nhìn Hàn Thạc, lại hỏi:- Cả ngày hôm qua toàn lực hạ sát thủ, phỏng chừng toàn bộ U Mạc thành đều náo loạn rồi.
Ngươi cũng bảo ta che mái tóc trắng đi, vậy phải biết U Mạc thành chắc chắn sẽ không bỏ qua cho chúng ta.
Dưới tình huống như vậy, một khi chúng ta bị phát hiện, cao thủ cả U Mạc thành tập hợp lại nơi này.
Cho dù hai người chúng ta thực lực không tệ, chỉ sợ cũng trốn không thoát khỏi sự liên hợp đuổi giết này.
La Ti mặc dù đối với thực lực của mình có phần tin tưởng, nhưng cũng biết với chừng đó thì tuyệt đối không thể thoát khỏi U Mạc thành bị bao vây tầng tầng lớp lớp được.
Chỉ một U Mạc thành chủ nàng đã không phải là đối thủ, lại còn đám cao thủ trong U Mạc thành kia, nàng tin ngay cả Hàn Thạc cũng không có biện pháp an toàn thoát thân.
- Hiện tại toàn U Mạc thành đề phòng.
Trên đường phố Thần Vệ so với người đi đường còn nhiều hơn.
Các cổng thành nhất định bị phong toả hết rồi.
Nếu chúng ta rời khỏi U Mạc thành bây giờ cũng không phải là thời cơ chính xác.
Khả năng bại lộ rất lớn.
Vẫn còn nhắm mắt, Hàn Thạc lười biếng nói:- Ngoài ra.
Chuyện này vẫn chưa xử lý gọn gàng sạch sẽ đâu.
- Người không phải đã giết hết rồi sao, còn muốn thế nào nữa? - La Ti sửng sốt, kinh ngạc hỏi lại.
- Còn thiếu một người.
Tên kia so với Ngải Phất Lý còn khó đối phó hơn, đó là chủ nhân Thần Trạch dược tề, Cáp Tư Cách Lâm.
Hàn Thạc mở mắt liếc La Ti, giải thích:- Bỏ qua oán thù cá nhân ta và Cáp Tư Cách Lâm không nói, coi như là vì Thiên Cơ dược tề có thể độc bá Hắc Ám thần vực.
Ta nhất định phải diệt trừ hắn.
- Vào lúc này ngươi còn dám động thủ hả?La Ti bị Hàn Thạc dọa cho cực kỳ kinh sợ rồi, hô lên:- Ngươi cũng biết U Mạc thành bây giờ cỏ cây cũng là binh lính.
Tất cả đang tìm hai người chúng ta.
Hiện tại động thủ có quá ngông cuồng không?Trên mặt lộ ra một nụ cười hờ hững, Hàn Thạc nhún vai, khuyên giải La Ti:- Yên tâm đi.
Ta tự tin có thể mang ngươi sống sót ra khỏi U Mạc thành.
Nghỉ ngơi cho tốt.
Chúng ta buổi tối lại đi một chuyến đến Thần Trạch dược tề.
Ta nghĩ chỗ đó xảy ra chuyện lớn như vậy, Cáp Tư Cách Lâm hẳn đã trở về rồi.
La Ti vẻ mặt lạnh lùng nhưng trong lòng lại cười khổ không ngừng, thầm nghĩ không ngờ lại theo một tên điên.
Lần này không biết có còn mạng ra khỏi U Mạc thành hay không nữa?La Ti mặc dù tu luyện nhiều năm, nhưng cho tới bây giờ chưa bao giờ gặp loại người to gan lớn mật như Hàn Thạc.
Hắn như một kẻ điên không coi ai ra gì.
Nàng trong lòng vậy mà lại có chút hưng phấn nho nhỏ, đối với việc ban đêm ám sát vừa lo lắng lại vừa kích động, muốn một lòng bảo trì yên tĩnh mà không được.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!