Đại ma vương

Chương 478: Bức tượng quái lạ

30-08-2024


Trước Sau

Đây là địa phương lạnh lẽo nhất đại lục Kì Áo, một thế giới băng tuyết ngập trời, dọc theo đường đi gió lạnh gào thét, liếc mắt nhìn chỉ thấy một màu trắng xóa, cổ thụ - đất đá - sông suối đều bị băng tuyết bao trùm, trong trời đất không có một màu sắc thứ hai.
Tại khu vực lạnh lẽo thấu xương này, nhưng dưới thần thức bao phủ của Hàn Thạc lại cảm ứng được dấu tích sinh mệnh của ma thú tồn tại, Băng hùng, Tuyết lang, Hàn sương phi ưng… những ma thú tính lạnh.
Sự xuất hiện của chúng tại nơi băng thiên tuyết địa tuyệt không bóng người này làm cho nó có thêm vài phần sinh cơ.
Trên đường bay đến, Hàn Thạc trực chỉ mục tiêu một ngọn trong rất nhiều núi băng kia, với sát ý lẫm liệt, lòng lạnh lẽo như băng sương.
Hai người đáng sợ nhất bên phía Băng Tuyết thần điện chính là Băng thần Khoa Lí cùng với Tuyết thần Đế Á Na, đó là hai cây cột chống thực sự của Băng Tuyết thần điện.
Trong hai người thì Tuyết thần Đế Á Na rên Thánh sơn đã tính kế khiến cho Hàn Thạc thiếu chút nữa bị Quang Minh giáo hội bắt sống.
Còn người kia là Băng thần Khoa Lí chẳng những đã tiễu trừ Hắc long tộc mà Cát Nhĩ Bá Đặc tử vong cũng vì y.
Hơn nữa Băng Tuyết thần điện cùng với Quang Minh giáo hội có quan hệ minh hữu vững chắc, do vậy Hàn Thạc không cần phải tìm bất cứ lí do gì để trả thù bọn chúng.
Nhanh chóng tiếp cận đỉnh núi băng ở trung tâm, tốc độ Hàn Thạc phá không phi hành dần chậm lại, thần thức toàn diện triển khai ẩn khí tức trên người đi, vừa cẩn thận quan sát nhất cử nhất động trên ngọn núi chính, vừa tìm phương pháp tiến vào mà không bị phát hiện.
Nín lặng tập trung tư tưởng, thần thức của Hàn Thạc nhanh chóng cảm ứng được kết giới sương lạnh chung quanh băng phong, nó bao trùm cả ngọn núi chính, gió lạnh cũng băng cứng cũng bao phủ hết, nó làm hắn cảm nhận được sự tồn tại thần lực của Băng Tuyết nữ thần .
Phát hiện này làm Hàn Thạc càng thêm cẩn thận, tốc độ tiếp cận Băng Tuyết thần điện trên ngọn chủ phong lại chậm thêm nữa, trong lòng nhanh chóng tìm kế sách ứng phó.
Đám giáo đồ Băng Tuyết thần điện trên đỉnh núi băng ra vào liên tục, nhưng mà kết giới quanh năm bao phủ xung quanh toà băng phong lại thuỷ chung không tiến hành công kích.
Hàn Thạc cẩn thận quan sát trong chốc lát, liền phát hiện đám giáo đồ tiến vào bên trong Băng Tuyết thần điện, trên người cũng không có sức mạnh gì Băng Tuyết nữ thần ban cho, nhưng mà bọn họ không một ai ngoại lệ, ngoài thân thể lạnh như băng, nhiệt độ có thể thấp hơn so với người bình thường rất nhiều.
Chỉ quan sát trong chốc lát, Hàn Thạc trong lòng liền có tính toán, dừng lại trên bầu trời tại độ cao mà mắt thường khó nhìn thấy, từ từ điều chỉnh nhiệt độ.
Thậm chí trong cơ thể lưu chuyển Huyền băng ma diễm quyết chuyển hóa một bộ phận thành hàn khí, qua một thời gian ngắn, nhiệt độ cơ thể hắn với đám giáo đồ của Băng Tuyết thần điện ở phía dưới đã chẳng khác gì nhau.
Trên đại lục Kì Áo, tồn tại mạnh hơn so với Hàn Thạc vẫn có, nhưng mà hắn tin tưởng trên phương diện khống chế thân thể không ai có thể trên hắn.
Đây là sự tự tin đến từ ma công đối với việc rèn luyện thân thể biến thái.
Điều chỉnh nhiệt độ thân thể thích hợp, Hàn Thạc lại quan sát hồi lâu, xác định sẽ không khiến cho băng phong kết giới xảy ra dị thường, lúc này mới bắt đầu tìm kiếm cơ hội tiến vào đỉnh núi chính.
Nhìn trong chốc lát, Hàn Thạc phát hiện trên sườn núi có một vách đá nhô ra.
Khu vực nọ không có bất cứ giáo đồ Băng Tuyết thần điện nào đóng giữ.
Mục tiêu vừa định, Hàn Thạc nắm chắc cơ hội, lặng lẽ từ trên cao đáp xuống vách đá kia.
Thần thức vững vàng xác định cả toà băng phong, đồng thời dồn hết sức ẩn giấu khí tức cùng lực lượng trên người, Hàn Thạc đã sớm phát hiện vị trí của Băng thần Khoa Lí - đó là một kiến trúc hình dạng như nhũ băng.
Hiện tại Băng thần Khoa Lí hẳn là đang trong giai đoạn dưỡng thương, Hàn Thạc có thể cảm ứng được khí tức bình ổn, không có bất luận tâm tình ba động gì.
Chung quanh kiến trúc hình nhũ băng này không có một người nào trấn giữ, chỉ cần Hàn Thạc có thể tiếp cận kiến trúc kia không một tiếng động, hắn nắm chắc đột nhiên ra tay đánh lén sẽ có cơ hội đắc thủ.
Nhưng mà từ vách núi mà Hàn Thạc đang đứng muốn tiến đến toà kiến trúc kia, trên đường đi lại không muốn bị kẻ nào phát hiện, cơ hồ là điều không thể.
Bởi vì trên ngọn núi băng này, ngoại trừ đường lên núi dốc đứng ra, không có bất cứ cây cối hay nham thạch nào có thể che chắn được.
Tại thế giới chỉ toàn băng tuyết bao phủ mênh mông thế này, chỉ cần một động tĩnh dù nhỏ nhất cũng có thể dẫn tới việc lọt vào tầm mắt quan sát của người khác.
Huống chi bên trong đỉnh núi băng còn có ma pháp tháp.
Hàn Thạc còn phát hiện trên bầu trời còn có ba động của ma pháp Thiên không chi nhãn, ma pháp này do ma pháp tháp phát ra, hoàn toàn có thể quan sát nhất cử nhất động của cả băng phong.
Nhíu mày suy nghĩ trong chốc lát, Hàn Thạc đột nhiên nghĩ tới Kim Giáp thi.
Trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, lập tức nhận thấy phương pháp này có thể được.
Tòa băng phong mặc dù khắp nơi là băng, nhưng mà bên trong căn bản do nham thạch cứng rắn cấu thành, tầng băng rất dày chung quanh băng phong một mặt do thiên nhiên tạo thành, mặt khác do Băng Tuyết thần điện cố ý tạo nên, chỉ cần đục tầng băng cứng ra là tới được nham thạch bên dưới.
Lúc đó có thể lợi dụng năng lực của Kim Giáp thi là Hàn Thạc hoàn toàn có thể xuyên qua lớp nham thạch tiến thẳng đến kiến trúc nơi Băng thần Khoa Lí đang ở.
“Phương pháp khả thi!” - Hàn Thạc lập tức hai tay giương rộng, móng tay đột nhiên biến thành hình dạng Thiên ma lợi nhận, lập lòe hàn quang sắc bén vô cùng.
Dùng ma công này hắn liền phá vỡ tầng băng dày ba mét, nhìn thấy tầng nham thạch chống đỡ cho ngọn núi băng.
Hàn Thạc vừa truyền mệnh lệnh, Kim Giáp thi tâm thần lĩnh hội, chỉ thấy lòng bàn tay nó kim quang xán lạn, Kim chi nguyên lực như nước chảy dung nhập vào trong nham thạch, sau đó nham thạch cứng rắn dưới sự quan sát của Hàn Thạc liền tách thành một con đường.
“Ngũ hành giáp thi… trước không đề cập đến thực lực bản thân như thế nào, đối với mình đích xác đã mang lại trợ giúp rất tốt.
” - Hàn Thạc nhin thông đạo xa xa, không khỏi trong lòng cảm thán.
Lần theo vị trí của Băng thần Khoa Lí, Hàn Thạc với sự trợ giúp của Kim Giáp thi đã từ giữa lưng chừng núi dần dần tiến đến chỗ của y trên đỉnh núi băng.
Bản thân Kim Giáp thi ở bên trong nham thạch có thể tự do ra vào, thế nhưng cộng thêm Hàn Thạc nữa không thể không mở rộng đường ra.
Dưới ánh kim quang xán lạn trong tay nó phát ra, đá cứng rắn đến đâu cũng tách ra, kết hợp lại chặt với nhau, cứ theo phương thức mà Hàn Thạc cũng không thể lí giải ấy tạo thành con đường tiến về phía trước.
Thông đạo bên trong bởi vì có ánh kim quang rực rỡ trong tay Kim Giáp thi mà Hàn Thạc không cảm thấy tối chút nào, vừa theo sau nó đi tới trước, vừa suy nghĩ cách đánh lén Băng thần Khoa Lí một cách tỉ mỉ.
Đột nhiên Kim Giáp thi chợt đột ngột dừng lại làm cho Hàn Thạc không kịp đề phòng, thiếu chút nữa đâm sầm vào người nó.
“Lúc này mới đi được một trăm mét, vẫn cách nơi đỉnh núi Băng thần Khoa Lí đang ở một đoạn dài, vì sao Kim Giáp thi lại đột nhiên dừng lại chứ?” Hàn Thạc lòng sinh nghi hoặc, không kìm được nhìn về phía lưng Kim Giáp thi, hỏi:- Sao lại dừng ở đây?- Cha, người xem! - Kim Giáp thi nghiêng người qua, nham thạch chung quanh co rút lại, làm cho Hàn Thạc đứng sóng vai với nó.
Hàn Thạc từng bước đi tới chỗ Kim Giáp thi cố ý tạo ra cho hắn, dõi theo phương hướng tay phải của Kim Giáp thi nhìn từ dưới lên trên, tức thì bị cảnh tượng nhìn thấy làm cho kinh hãi trợn mắt há mồm.
Trước mặt Hàn Thạc, lòng núi bị tạc rỗng vào, một bức tượng Băng Tuyêt nữ thần hùng vĩ cao khoảng sáu mươi mét tọa lạc chỗ được tạc vào ấy.
.
Bức tượng Băng Tuyết nữ thần hùng vĩ này do băng cứng sáng ngời như thuỷ tinh điêu khắc thành, trông rất sống động.
Vẻ mặt nàng ta lạnh lùng, tay trái nắm chặt một cây thuỷ tinh pháp trượng dùng băng cứng khắc thành, như là đang giao chiến với một tên ác ma tà ác nào đó, thần sắc trang nghiêm mang theo sự thần thánh lẫm liệt bất khả xâm phạm.
Tượng Băng Tuyết nữ thần mặc một loại trường bào màu xám kì lạ, nhưng mà bởi vì cả thần tượng đều do băng cứng trong suốt tạo thành cho nên Hàn Thạc có thể thấy rõ ràng bên trong thân thể của nàng ta.
Ở bên trong ấy không có lục phủ ngũ tạng mà chỉ có vật chất hỗn hợp băng thuỷ kì lạ lưu chuyển, nó lóe lên ánh sáng lấp lánh như kim cương, dựa theo một quỹ tích huyền diệu nào đó chậm rãi chảy.
Nhưng mà tại vị trí tử cung chỗ tiểu phúc của Băng Tuyết nữ thần lại có một thiếu nữ khỏa thân thanh cao thoát tục đang đứng.
Hai mắt của cô gái này nhắm lại khoan thai, không có một chút sinh khí nào, lại có vẻ mặt xinh đẹp có thể so với Thánh nữ của Quang Minh giáo hội, đó là một loại hoàn mĩ không nên xuất hiện ở trên đời.
Hàn Thạc đứng ở vị trí dưới chân của tượng Băng Tuyết nữ thần, ngẩng đầu lên nhìn bức thần tượng hùng vĩ mà bỗng dưng đáy lòng dấy lên cảm giác nhỏ bé.
Hắn nhất thời bị sự đột nhiên xuất hiện của nó trong trung tâm lòng núi này chấn nhiếp.
Có thể dám chắc tượng Băng Tuyết nữ thần đã dùng một khối băng cứng khổng lồ để điêu khắc thành, bên trong trung ương Băng Tuyết thần điện có một bức tượng thật lớn như vậy, nhất định có đạo lý của nó, Hàn Thạc giây phút kinh hãi qua đi liền tỉnh táo lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào nó.
Thiếu nữ khỏa thân bên trong tử cung tượng Băng Tuyết nữ thần lạnh như băng lại không có một chút sinh mệnh khí tức nào, thần thức của Hàn Thạc cũng không hề cảm nhận được linh hồn ba động, thế nào cũng không nghĩ ra tại sao bên trong lòng núi lại có một cảnh tượng cổ quái như vậy tồn tại.
Đang lúc Hàn Thạc đắn đo suy nghĩ mà không có cách nào giải thích thì đột nhiên vách đá trên đỉnh đầu tượng Băng Tuyết nữ thần vọng xuống âm thanh “cót két”.
Khi hắn nhìn kỹ lại thì trên vách đá đó nhô ra một khối đá nhỏ, trên đó xuất hiện mấy bóng dáng của giáo đồ Băng Tuyết thần điện.
Sau khi tiếng “cót két” đầu tiên vang lên, Hàn Thạc bất giác lui lại một bước, nhanh chóng truyền mệnh lệnh cho Kim Giáp thi, trước mặt đào một thông đạo rồi rất nhanh chui xuống.
Khi khối đá nhỏ đó nhô ra hoàn toàn thì thông đạo mà Hàn Thạc cùng Kim Giáp thi chui xuống chỉ còn lại một khe hở.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!