Đại ma vương

Chương 273: Lên cao từng bước một

30-08-2024


Trước Sau

Rời khỏi Ma vũ học viện Ba Bỉ Luân, Hàn Thạc đi thẳng tới nhà của Lao Luân Tư, sau đó cả hai cùng đi tới doanh trại của Bắc thành vệ quân.
Thành Áo Sâm chia thành bốn khu đông, nam, tây, bắc, mỗi khu đều có một cổng thành rất lớn, và đều có một đội thành vệ quân bản địa độc lập phụ trách duy trì trật tự cùng trị an.
Tới nơi, Lao Luân Tư nói:- Mặc dù đã muộn mười ngày, thế nhưng ta nghĩ hẳn là không có vấn đề gì!Đập vào mắt Hàn Thạc là một tòa thành kỳ vĩ, toàn bộ đều được xây từ nham thạch cứng rắn.
Phía trước cổng thành có một số binh lính mặc khải giáp đang phụ trách chiêu mộ những bình dân có thể trạng cao lớn gia nhập làm tân binh, lúc này đang tiếp nhận kiểm tra.
Lao Luân Tư tới trước mặt cả đám, nói vẻ kiêu ngạo:- Hắn là cao cấp ma pháp sư, vừa mới tốt nghiệp Ma vũ học viện Ba Bỉ Luân, bây giờ sẽ gia nhập vào ma pháp bộ đội của các ngươi.
Một tên sỹ quan dáng lười biếng, đang vênh vang gác chân nằm lên ghế, miệng nhóp nhép nhai trái cây trên mâm.
Gã vừa nghe thấy tiếng của Lao Luân Tư thì liền cơ trí đứng phắt dậy, cười quỵ lụy: - Ra mắt Lao Luân Tư thiếu gia!Lao Luân Tư hờ hững gật đầu, chỉ vào Hàn Thạc nói:- Hắn là bằng hữu của ta, định gia nhập vào ma pháp bộ đội ở đây, chúng ta cứ án chiếu theo quy củ mà làm đi.
- Đúng là một cao cấp ma pháp sư!Tên sỹ quan cả kinh, sau đó thần sắc lập tức cung kính hơn nhiều nhìn Hàn Thạc nói:- Ngươi có thể cho ta xem giấy chứng nhận được không?Ở đại lục Kỳ Ảo có ba loại nghề nghiệp đại chúng là kiếm sĩ, kỵ sỹ cùng ma pháp sư.
Trong đó kiếm sĩ có địa vị thấp nhất, kỵ sỹ có địa vị cao hơn một ít, cao nhất và ít ỏi nhất chính là ma pháp sư.
Đối với một quốc gia mà nói, một cao cấp ma pháp sư đồng cấp bậc sẽ có ích cho quân đội nhiều hơn, ví dụ như một cao cấp ma pháp sư, vô luận là cao cấp kiếm sỹ hay cao cấp kỵ sỹ thì thực lực của người đó có cường đại đến mấy thì một chiêu cũng chỉ có thể giết được mấy người.
Nhưng nếu một cao cấp ma pháp sư phóng ra ma pháp có lực sát thương cực đại thì trong nháy mắt có thể giết chết mấy chục thậm chí là hơn trăm tên binh lính.
Đẳng cấp ma pháp sư càng cao, ma pháp phóng xuất ra uy lực càng lớn.
Ví dụ như một thánh ma đạo sư mà phóng ra một cấm kỵ ma pháp thì thậm chí có thể hủy diệt cả một tòa thành trì, trong khoảnh khắc có thể giết hết cả mấy vạn binh lính.
Chính vì ma pháp sư có ma pháp tạo ra lực sát thương trên diện rộng nên rất hữu dụng trong quân đội, địa vị dĩ nhiên là cao hơn một chút so với kiếm sĩ hay kỵ sĩ.
Thông thường ma pháp sư đạt tới cấp bậc ma đạo sư thì bất luận tại quốc gia nào cũng được sắc phong ngay thành quý tộc, có lãnh địa riêng của mình.
Còn với ma pháp sư đạt tới cấp bậc đại ma đạo sư hoặc thánh ma đạo sư thì cho dù tại bất kỳ quốc gia nào cũng đều là đối tượng để lôi kéo.
Quốc vương của quốc gia đó thậm chí có thể vì họ mà đáp ứng bất kỳ điều kiện gì, từ tài phú, địa vị đến mỹ nữ, hết thảy đều tùy ý để bọn họ chọn lựa.
Vậy nên vừa nghe Hàn Thạc tốt nghiệp Ma vũ học viện Ba Bỉ Luân, lại là cao cấp ma pháp sư, thái độ gã sỹ quan tự nhiên là thay đổi hẳn.
Nhiều năm qua, Ma vũ học viện Ba Bỉ Luân đã cung cấp cho đế quốc Lan Tư Lạc Đặc những học viên kiệt xuất nhất, vì đế quốc mà cống hiến nhiều loại nhân tài.
Hiện nay một số người giỏi nhất trong các lĩnh vực thì rất nhiều đều tốt nghiệp từ học viện này.
- Đương nhiên là có thể rồi! - Hàn Thạc lấy giấy chứng nhận tốt nghiệp mà Phạm Ny đưa cho hắn từ không gian giới chỉ ra rồi đưa cho tên sỹ quan.
Tên sỹ quan lúc này mới nhận ra là Hàn Thạc đeo không gian giới chỉ, gã hơi có vẻ sửng sốt, chỉ có cao cấp ma pháp sư mới sở hữu được không gian giới chỉ.
Hiểu ngay người trước mặt ắt không phải hạng tầm thường, thái độ tên sỹ quan này càng thêm cung kính.
Gã cầm tờ giấy chứng nhận nhìn thoáng qua rồi đưa trả lại bằng cả hai tay cho Hàn Thạc, nói chân thành:- Không có vấn đề gì, Bắc thành vệ quân hoan nghênh ngài gia nhập.
Ngài sẽ trở thành một thành viên trong Bắc thành vệ quân ma pháp bộ đội, xin theo ta, ta sẽ giúp ngài khai tư liệu.
- Ta đi cùng ngươi! - Lao Luân Tư mỉm cười với Hàn Thạc rồi đi cùng hắn vào trong tòa thành.
Tên sỹ quan kia tựa hồ cũng biết Lao Luân Tư nên không hề cản trở đi theo gã.
Nhờ ba Âm Ma sớm đã được thả đi trước một vòng quanh tòa thành, Hàn Thạc phát hiện tòa thành này được phân thành mấy khu vực riêng biệt.
Phía dưới cùng là một số phòng của binh sĩ bình thường, ước chừng có thể chứa gần một ngàn binh lính, tầng thứ hai là chỗ của sỹ quan bình thường, tầng thứ ba chính là chỗ của tướng lĩnh cao cấp, còn có các thành viên thuộc ma pháp bộ đội.
Hàn Thạc chú ý thêm một chút liền phát hiện dưới nền đất tựa hồ còn có một tầng hầm cất trữ vũ khí và lương thực.
Mặc dù tòa thành này nằm bên trong Áo Sâm thành nhưng lực lượng phòng ngự của nó cũng không yếu.
Tường thành cao mười thước, mỗi phương đều có binh lính trấn thủ, còn có một số vũ khí phòng ngự hạng nặng, thậm chí còn thêm ba tháp ma pháp.
Đây là đại bản doanh của Bắc thành vệ quân, ngoài ra còn có nhiều binh lính đóng phân tán bên ngoài, được chia làm ba bộ phận.
Trong đó đại bộ phận thao luyện trong một khu rừng rậm, một bộ phận khác phụ trách phòng ngự ở cửa thành bắc, còn một bộ phận phụ trách tuần tra để đề phòng một số ẩu đả phát sinh bên trong thành.
Sớm trước khi tới đây, Hàn Thạc cũng đã nắm được là Lao Luân Tư cùng người phụ trách tối cao của Bắc thành vệ quân – bá tước Bảo Lý Tư Tạp Lâm có quan hệ với nhau nên hắn hoàn toàn không có chút lo lắng gì.
Tại đế quốc Lan Tư Lạc Đặc, đại quyền quân đội đều nằm trong tay quý tộc, ví dụ như thúc thúc của Lao Luân Tư, Bảo Lý Tư Tạp Lâm, chính là một bá tước của đế quốc.
Gia tộc Tạp Lâm tại đế quốc này được coi là một đại gia tộc, trong đó người cha trên danh nghĩa của Lao Luân Tư Y Bố Tạp Lâm, ca ca của Bảo Lý Tư Tạp Lâm, cấp bậc còn cao hơn một bậc, là một hầu tước của đế quốc Y Bố Tạp Lâm bởi vì mối liên hệ với Lao Luân Tư nên có quan hệ mật thiết với hoàng đế.
Một mặt là do sự trợ giúp của Y Bố, mặt khác là Bảo Lý Tư Tạp Lâm cũng là một tài năng quân sự bất phàm, cho nên mới có thể ngồi lên vị trí người phụ trách tối cao của Bắc thành vệ quân.
Lao Luân Tư bố trí cho Hàn Thạc vào đây đương nhiên là bởi vì thúc thúc hắn là người phụ trách nơi này.
Binh lính trong thành cũng đều biết quan hệ giữa Lao Luân Tư và Bảo Lý Tư, cho nên đối với gã mới cung kính như vậy, Hàn Thạc đi theo cũng được dựa oai.
- Ồ, Lao Luân Tư đứa cháu đáng yêu của ta! Cháu khỏe không, lâu rồi không đến đây thăm ta đó.
– Cả bọn đang đi lên tầng ba thì thấy một quân nhân thân cao một thước tám, tướng mạo thô kệch, đứng trên cầu thang phía xa gọi to.
- Hey, thúc thúc thân ái, không phải cháu đến thăm người đây sao.
A, cháu còn dẫn theo một nhân tài ưu tú tới đây, người xem cháu đối với người có tốt không! - Lao Luân Tư vừa cười vừa kéo Hàn Thạc tới chỗ Bảo Lý Tư.
Bảo Lý Tư cười ha hả, thanh âm nghe sang sảng, liếc mắt nhìn Hàn Thạc rồi nói:- Đây chính là Bố Lai Ân mà nhiều lần cháu đã nhắc ta sao, ha ha, thân thể hắn không ngờ lại tráng kiện như vậy.
Thật là một ma pháp sư thần kỳ, quả nhiên là không thể tưởng tượng nổi a! Bởi vì tu luyện ma công, thân hình Hàn Thạc giờ đã cao tới một thước chín, lưng thẳng tắp như một ngọn giáo, tự nhiên là tạo cho người khác một loại khí thế bất phàm.
Mặc dù lúc này hắn mặc ma pháp bào phổ thông nhưng mà loại khí thế hữu hình trên thân này cũng không thể che dấu được.
- Ra mắt Bảo Lý Tư bá tước đại nhân, từ nay về sau xin bá tước đại nhân chiếu cố đến ta nhiều! - Hàn Thạc giờ đã là một kẻ sành sỏi tâm lý, mỉm cười hành lễ vẻ cung kính.
- Không có gì!Bảo Lý Tư lại cười lớn rồi quay sang nói với tên sỹ quan dẫn đường:- Cát Long Tạp, ngươi giúp Bố Lai Ân hoàn thành mọi thủ tục đi.
- Lao Luân Tư, Bố Lai Ân, tới phòng của ta ngồi chơi chốc lát nhé.
- Bảo Lý Tư đợi hai người lên tới bậc tam cấp liền nhiệt tình bước tới nắm tay cả hai đi thẳng vào căn phòng to, lớn nhất trên tầng ba.
Trên đường đi, binh lính đứng canh không ngừng hành lễ chào hỏi với Bảo Lý Tư.
Bàn tay của Bảo Lý Tư rất thô ráp, giống như là vỏ cây lâu năm.
Hàn Thạc bằng cảm giác liền hiểu được lão chắc hẳn là sử dụng vũ khí hạng nặng.
Hắn đã nghe Lao Luân Tư nói qua, Bảo Lý Tư là một Đại Địa kỵ sỹ, trong lòng ngấm ngầm dò xét.
Căn phòng của Bảo Lý Tư được lát bằng những phiến đá lớn, trông rất rộng rãi sáng sủa.
Bên trong phòng ngoại trừ một ít vật dụng đơn giản cũng không thấy một vật phẩm xa xỉ nào, xem chừng lão cũng không phải là một kẻ thích xa hoa.
- Các ngươi lui ra ngoài đi, tạm thời không để ai tiến vào! – Đến trước cửa, Bảo Lý Tư phân phó một câu, hai gã cao cấp kiếm sỹ hộ vệ không nói một lời lập tức lui xa cửa phòng rồi đứng nghiêm canh giữ.
Khi cả ba đã yên vị trong phòng, Bảo Lý Tư không khách khí nói luôn:- Bố Lai Ân, bởi vì quan hệ của ta với Lao Luân Tư, nên ta cũng không ngại nói cho ngươi biết.
Đã tới đây thì ta sẽ trợ giúp ngươi có được một tước vị một cách nhanh nhất.
Lao Luân Tư có nói qua với ta, ngươi có tiềm lực vô cùng, chắc chắn sẽ trở thành một trợ thủ tốt của nó, ta tin tưởng con mắt nhìn người của nó.
- Cám ơn bá tước đại nhân! - Hàn Thạc khẽ gật đầu, cười đa tạ.
- Không nên khách khí, ta giúp ngươi cũng là trợ giúp Lao Luân Tư, cũng chính là trợ giúp bản thân ta .
Tạm thời ngươi ở ma pháp bộ đội chưa có chức vị gì đặc thù, bất quá một khi tại Bắc thành vệ quân ngươi lập được quân công, với thân phận ma pháp sư của ngươi, ta có thể xin cho ngươi trở thành một nam tước.
Về sau sẽ căn cứ vào công lao lớn nhỏ, tước vị từ từ đề cao thêm.
- Bảo Lý Tư nhìn Hàn Thạc, chậm rãi giải thích.
- Bảo Lý Tư thúc thúc, Bố Lai Ân ở đây chỉ cần có thể nhanh chóng thăng lên tử tước là được rồi, còn các tước vị khác muốn thông qua Bắc thành vệ quân đạt được cũng không phải dễ dàng, cháu tự sẽ có dự định! – Đối với địa vị của Hàn Thạc, Lao Luân Tư sớm đã có dự định.
Xét công lao cùng năng lực tại Bắc thành vệ quân, có lẽ chỉ đủ để cho Hàn Thạc trở thành tử tước, bởi vì dẫu sao bản thân Bảo Lý Tư cũng chỉ có tước vị bá tước, muốn thăng lên một bước nữa tại đây là rất khó khăn- Ha ha, cái tên tiểu tử nhà ngươi! Tốt lắm, ta cũng vừa có một số việc, nếu Bố Lai Ân ngươi có thể làm tốt, công lao chắc chắn được ghi nhận, ta sẽ nhanh chóng giúp ngươi có một tước vị! - Bảo Lý Tư đầu tiên là trừng mắt với Lao Luân Tư, sau đó mới cười nói với Hàn Thạc.
Hàn Thạc lập tức động tâm, hứng thú hỏi :- Là sự tình gì vậy?

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!