Đại ma vương

Chương 1001: Tư cách

30-08-2024


Trước Sau

Trong nhất thời Hàn Thạc không hiểu được rõ ràng ý tứ của Hắc Ám chủ thần.
Nhìn thấy lực phòng ngự của thân ngoại hóa thân càng lúc càng suy giảm theo vòng xoáy Hắc Ám, hắn thật sự giống như đang đối chọi với kẻ thù, liền đem hết tinh lực để đối kháng với ý chí cường đại của Hắc Ám chủ thần.
Mãi đến khi này Hàn Thạc mới ý thức được lực lượng của thân ngoại hữu thân còn chưa dung hợp lẫn nhau thì chỉ có giới hạn, vẫn không phải là đối thủ của Thần cách Chủ thần.
Hai cỗ lực lượng bất đồng dần dần bị bào mòn dưới vòng xóay Hắc Ám.
Trong lòng Hàn Thạc nảy sinh cảm giác bất lực, chỉ đành liều mạng khiến cho chúng có thể dung hợp lẫn nhau.
Theo Hàn Thạc thấy, chỉ cần hai cỗ lực lượng này có thể dung hợp lẫn nhau thì khẳng định sẽ không cần phải sợ Hắc Ám chủ thần.
Đáng tiếc là dung hợp đám lực lượng tạp chủng này thật sự quá khó khăn.
Trong khoảng thời gian ngắn thế này, muốn có đột phá thì quả nhiên như muốn các thế lực Ả Rập hòa đàm với nhau.
Nhìn thấy lực lượng của hai thân ngoại hóa thân từ từ bị tan rã, hắn ngầm thấy lo lắng.
Đột nhiên trong đầu Hàn Thạc loé lên một ý niệm.
Tạm thời dung hợp thì không thể được, hay cứ thử cho lực lượng xung kích lẫn nhau đi.
Vừa nghĩ tới, thì hai thân ngoại hoá thân của Hàn Thạc đã tiếp cận lẫn nhau.
Lực lượng vốn đang phòng ngự bản thân đột nhiên biến thành hai lực lượng xung kích hình trùy, như hai con rồng hung hăng xông thẳng vào nhau.
Một tiếng nổ kinh thiên động địa phát ra từ ngay trung tâm chỗ hai cỗ thần lực mới đang va chạm.
Năng lượng dao động đáng sợ cứ như là một cơn đại hồng thủy, từ bốn phương tám hướng ùn ùn kéo tới xung kích.
Trong phút chốc, hai thân ngoại hóa thân của Hàn Thạc đều cảm nhận được lực xung kích cường đại, rồi bị đánh văng ra khỏi khu trung tâm của vòng xoáy Hắc Ám, ra khỏi nhà tù bao bọc của vòng xoáy Hắc Ám này.
Hàn Thạc mừng rỡ rồi không suy nghĩ gì hết, chỉ vội vàng theo đường cũ phóng thẳng ra khu vực mà Hắc Ám nguyên tố tương đối mỏng manh hơn một chút.
- Hả! - Từ khu vực Hàn Thạc vừa đối phó với lực lượng thần cách vọng tới một tiếng hô kinh ngạc, dường như đang cảm thấy kỳ quái vì sao hai thân ngoại hóa thân của hắn có thể thoát khỏi ảnh hưởng của lực lượng Hắc Ám thần cách.
Ngay lúc này, Hàn Thạc cũng mặc kệ, bất chấp tất cả thối lui ra ngoài, hy vọng có thể cách xa khu vực có sự tồn tại của thần cách một chút.
Nhưng trong lúc hắn có phần khinh thường sự mạnh mẽ của Thần cách Chủ thần thì đột nhiên Hắc Ám lực lượng vô cùng mạnh mẽ kia lại tràn tới, theo hướng di chuyển của Hàn Thạc mà bao phủ lấy nơi đó.
Cho dù hắn phóng tới chỗ nào thì lao tù đen tối bằng Hắc Ám nguyên tố không nhìn thấy cả năm ngón tay của chính mình kia vẫn tuyệt đối vây lấy hắn.
Nhưng vì tốc độ thân ảnh không ngừng thay đổi hướng đi của Hàn Thạc quá nhanh, ngay cả Hắc Ám chủ thần cũng không cách nào lại hình thành vòng xoáy Hắc Ám để bao vây hắn lại vào trong.
Ầm ầm ầm ầm ầm.
Thanh âm đặc biệt phát ra như tiếng thiên lôi đánh xuống, một cỗ lực lượng Hủy Diệt kinh thiên động địa lại áp tới.
Hàn Thạc đang cật lực lẩn trốn chợt biến sắc, căn bản còn chưa kịp né tránh thì đã bị lực lượng Hủy Diệt ngăn trở.
Cả hai thân ngoại hóa thân chợt ngã quỵ xuống đất.
Cùng lúc đó một luồng ánh sáng Tử Vong giá rét hiện ngay trước mặt Hàn Thạc, hình ảnh mơ hồ của Nội Tư Đặc dưới ánh sáng Tử Vong dần dần trở nên rõ ràng hơn.
Lực lượng thần cách Hủy Diệt, Tử Vong hiện rõ ràng bên người hắn.
Trong lúc Hàn Thạc tay chân bị lạnh cóng thì nhìn thấy cả ba đại Thần cách Chủ thần cùng xuất hiện.
Theo hắn nhận thấy, cả ba đại Chủ thần cùng xuất hiện thì sợ rằng hắn sẽ rất khó lòng mà rời khỏi nơi này được.
Cả hai thân ngoại hóa thân sẽ bị tiêu hủy tại nơi này, chỉ còn lại bản thể là vẫn còn tại Ma Ẩn cốc.
Hắn đành buộc lòng khiến hai thân ngoại hóa thân xoắn lấy lẫn nhau, không gian chung quanh rạn nứt khiến hắn phân từ một thành hai.
Hai bên trái phải của Hàn Thạc đột nhiên nắm lẫn nhau.
Trong nháy mắt, trên thân thể Hàn Thạc bạo phát năng lượng ba động kinh khủng, dùng hai bên mình hắn làm cầu, khiến cho lực lượng đối chọi nhau của hai thân ngoại hóa thân đâm vào nhau bùng nổ kịch liệt với tốc độ mắt thường khó lòng thấy được.
Một cơn đau khắc cốt ghi tâm từ linh hồn của hai thân ngoại hoá thân truyền đến.
Một tiếng hét thống khổ đau xé tâm gan!Từ trước đến giờ, thân thể của Hàn Thạc là do hai thân ngoại hóa thân hòa lẫn nhau.
Hai bên thân thể đều không dám xung đột nhau.
Hàn Thạc đã từng thử qua để cho hai tay trái phải đụng vào nhau khiến cho linh hồn của cả hai thân ngoại hoa thân như bị thiêu đốt, sinh ra cảm giác đau đớn khó lòng hình dung được.
Cảm giác đau đớn này còn mạnh gấp mười lần khi thân thể Hàn Thạc thay đổi lúc đột phá cảnh giới Thiên Diệt, căn bản không phải là chuyện mà một sinh mạng bình thường có thể chịu đựng nổi.
Nếu không phải tu luyện ma công khiến sức nhẫn nại của hắn trở nên đến mức làm người khác rợn tóc gáy thì nỗi đau thống khổ khi hai tay đụng lẫn nhau đủ khiến cho thần hồn hắn vỡ nát, lập tức hồn phi phách tán.
Nhưng Hàn Thạc cũng phát hiện ra, một khi hai bên thân thể trái phải xung đột lẫn nhau, dưới cơn thống khổ khó lòng chịu đựng nổi kia thì lực lượng xung khắc của hai thân thể sẽ có thể bạo phát ra năng lượng từ trường khủng bố.
Đây chính là một chiêu ngọc thạch câu phần, hai bên cùng chết.
- Ồ!- Lợi hại!- Không tệ!Ba tiếng la lớn cùng phát lên.
Cả ba Thần cách Chủ thần từ ba hướng khác nhau kéo tới, ai nấy rõ ràng đều bị chấn động mạnh khi nhìn thấy năng lượng từ trường khủng bố bạo phát ra từ phía Hàn Thạc đang nắm chặt lấy hai tay.
Ngay lúc đó, Hàn Thạc chợt mở bừng hai mắt, sắc mặt hung dữ đáng sợ, hung hăng nhìn chằm chằm Nội Tư Đặc.
Năng lượng từ trường khủng bố trong nhất thời tụ tập theo hướng nhìn từ hai mắt của Hàn Thạc đột nhiên nổ ầm về phía Nội Tư Đặc.
Sắc mặt Nội Tư Đặc chợt biến chỉ hô lớn:- Không xong rồi!Sau đó liền vội vã né tránh.
- Ầy, đừng kích động mà.
Chúng ta vừa rồi chỉ là để Ám Mông ngấm ngầm thử ngươi mà thôi.
- Nội Tư Đặc vừa né đòn công kích của Hàn Thạc vừa liên hồi vẫy tay hô to để hắn thoát khỏi cơn xung động.
Trong lúc Nội Tư Đặc giải thích thì màn đêm Hắc Ám vô cùng vô tận cũng tan biến, ánh trăng thanh tỉnh lại rọi xuống nơi này.
Cùng lúc đó, một thanh niên khôi ngô hơi có vẻ lạnh lùng cùng một đại hán thân thể cao to, lực lưỡng cường tráng từ trong bóng tối hiện ra.
Ánh mắt cả hai đều chăm chú nhìn Hàn Thạc, loé lên vẻ kỳ dị.
Trên thân người cả hai đều rõ ràng mang theo lực lượng thần cách mà chỉ có Chủ thần mới có được.
Hàn Thạc đang chuẩn bị mặc sức đối chọi với ba người Nội Tư Đặc, chợt nghe được lời giải thích của Nội Tư Đặc, lại thấy hai đại Chủ thần Hắc Ám, Hủy Diệt đều hiện thân khiến hắn hơi do dự trong lòng.
Hắn chần chừ một chút rồi mới từ từ thả lỏng hai tay đang nắm chặt lẫn nhau.
Đột nhiên năng lượng từ trường khủng bố kia chợt biến mất không tung tích, không còn sót lại chút gì.
Cặp mắt của Hàn Thạc nhìn chằm chằm ba người Nội Tư Đặc, trên hai tay trái phải của hắn vẫn còn lập loé ánh quang mang, phát ra tiếng “tí tách”, trong lòng bàn tay vẫn còn nhấp nháy những tia sáng sắc màu lưu ly kỳ dị, bên trong tựa hồ như một không gian không ngừng sụp đổ rạn nứt, những tia năng lượng kỳ quái nhỏ xíu như từ khắp nơi xông tới.
Hắn thật không biết lời nói này của Nội Tư Đặc là thật hay là giả, cho nên chỉ đành chuẩn bị kỹ càng gặp tình thế không hay là sẽ chuẩn bị lập tức ra tay.
Khoảng cách giữa hai bàn tay chỉ khoảng bằng cự ly một nắm tay.
Nỗi thống khổ xé tâm gan kia chợt biến mất.
Hàn Thạc cảm nhận được diễn biến của không gian sụp đổ ở giữa hai bàn tay trái phải chỉ cách nhau một nắm tay.
Hắn hít mạnh một hơi, ánh mắt đầy nghịch ý nhìn người thanh niên tướng mạo anh tuấn, lạnh lùng trên người có Hắc Ám thần cách kia.
Trong ánh mắt Hàn Thạc thì người thanh niên lạnh lùng anh tuấn xem ra vô cùng khôi ngô kia nhưng khi hắn dùng thần thức để cảm nhận thì lại phát giác ra trên người hắn ngoại trừ có lực lượng của Hắc Ám thần cách, lại còn mang theo khí tức tang thương cổ xưa, dường như đã từng trải qua thế sự muôn hình vạn trạng.
Hàn Thạc hiểu rõ, bề ngoài của hắn ta mặc dù chẳng bao nhiêu tuổi, nhưng năm tháng sinh tồn đã quá lâu dài rồi, nói không chừng thời gian tồn tại của Kỳ Áo đại lục sợ rằng cũng không dài bằng hắn.
Trong lúc Hàn Thạc dò xét Hắc Ám Chủ thần Ám Mông thì cặp mắt đen nháy của hắn cũng nhìn lên nhìn xuống người Hàn Thạc.
Qua một hồi Ám Mông mới gật gật đầu, rồi dùng giọng nói nhẹ nhàng mở lời:- Coi như là không tệ.
Có tư cách nói chuyện với bọn ta.
Ám Mông ngừng một chút rồi tiếp:- Ngươi giết chết hai thành chủ tại Hắc Ám thần vực, ta chỉ muốn giáo huấn nhẹ nhàng ngươi một lần mà thôi.
- Ta ra tay chỉ là để thử xem ngươi có tư cách để nói chuyện với bọn ta hay không.
- Đại hán lực lưỡng trên người có Hủy Diệt lực lượng nhếch miệng cười nói.
Trên người Nội Tư Đặc, Ám Mông và Hủy Diệt Chủ thần đều có một cỗ khí tức vô cùng cổ xưa.
Ba người này mặc dù nhìn có vẻ niên kỷ không lớn lắm, nhưng Hàn Thạc biết được sinh mệnh trường tồn của bọn họ tuyệt không thể tự mình có thể so sánh được.
Hắn ngẩn người, chỉ nhẹ nhàng cẩn thận quan sát biểu tình cùng thần thái của cả ba người, nhưng thế nào cũng không tìm ra chút manh mối nào từ trên ba người bọn họ.
Hàn Thạc trầm ngâm một hồi, nếu như để hắn đổi vào vị trí ba người, hẳn là sẽ không thật sự manh tâm giết hắn.
Không cần nhắc tới tác dụng của hắn với Thiên Không thành, chỉ bằng lực lượng của Nội Tư Đặc tại Tử Vong thần vực, nếu thật sự muốn rắp tâm đối phó hắn, tựa hồ hắn cùng rất khó mà ngăn cản được.
Vừa rồi sau khi giao đấu với Hắc Ám Chủ thần Ám Mông, Hàn Thạc mới ý thức được ngay cả dung hòa mười ba đại lực lượng lại vẫn không phải là đối thủ của Thần cách Chủ thần.
Chỉ khi mười ba đại lực lượng hoặc là Ma nguyên lực bản thể sau khi dị biến lại thoát thai hoán cốt, thật sự tiến vào cảnh giới Ma Chủ mới có thể một phen phân thắng bại với Thần cách Chủ thần.
Đến cái ngày bản thể của Hàn Thạc đạt đến cảnh giới Ma Chủ, mười ba đại lực lượng dung hợp lẫn nhau thì sẽ không có bất kỳ Thần cách Chủ thần nào là đối thủ của hắn.
Hàn Thạc trầm mặc lúc lâu rồi mới thả lỏng, không còn lo lắng nhìn ba người như đang gặp đại địch.
Hai bàn tay đang cách nhau một nắm tay kia cũng dần dần thu lại, từ từ buông thõng xuống.
Nhìn thấy Hàn Thạc làm như vậy, Nội Tư Đặc liền mỉm cười, biết được Hàn Thạc đã tin tưởng lời nói này của bọn hắn.
- Không ngờ mấy chuyện lặt vặt thế mà ngươi cũng để trong lòng sao? - Hàn Thạc thả lỏng nhìn Hắc Ám Chủ thần Ám Mông rồi cười nói về chuyện này trông rất nhẹ nhàng, nhưng trong lòng hắn tự biết đổi lại là hắn cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy.
Ám Mông có chút kinh ngạc, tực hồ không liệu trước được Hàn Thạc có thể nhanh chóng khôi phục lại được từ chuyện vừa rồi.
Trong lòng ngấm ngầm gật gù, ngoài miệng thì hắn vẫn lạnh lùng nói:- Hoa Lai Sĩ, Hoắc Phu Tư làm thành chủ lâu năm như vậy, không có công lao cũng có khổ lao, nay bị ngươi giết như vậy, không có lời giải thích nào với ta, nói thế nào cũng không qua.
Ài, hiện giờ coi như xong, ta sẽ không truy cứu nữa.
Chúng ta có thể bàn tính công chuyện cho rõ ràng.
- Các ngươi muốn bàn bạc chuyện gì? - Hàn Thạc sửng sốt, ánh mắt dò hỏi nhìn ba người, trong lòng khá kích động.
Ngàn dặm từ Vùng đất hỗn loạn tới đây, thậm chí không ngại nguy hiểm bản thân chính là vì để làm rõ một số điều bí ẩn.
Vừa thấy Ám Mông nhắc tới chuyện chính, hắn thầm thấy hưng phấn.
Ám Mông đưa mắt nhìn Nội Tư Đặc, trầm ngâm một hồi rồi nói:- Bàn luận chuyện Chúng thần chi chiến thế nào, cả về Thiên Không thành nữa.

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!