- Các hạ là ai? Không biết tới đây có chuyện gì?Bạch Khởi trầm giọng hỏi. Nhưng giọng nói nghe kính cẩn hơn rất nhiều, mặc dù Bạch Khởi tâm như trời cao, ngạo khí như biển, nhưng xuất hiện ở trước mặt Bạch Khởi dù sao cũng không phải là người bình thường, mà là Đấu Đế cường giả hàng thật giá thật, đối mặt với Đấu Đế cường giả này Bạch Khởi cũng không thể không khiêm nhượng ba phần. Đấu Đế đây chính là tồn tại trong truyền thuyết. Nguyên cả Thiên Ân Đại Lục người đông như biển, Đấu Hoàng không biết có mấy trăm, thậm chí nhiều hơn, nhưng là Đấu Đế cường giả chẳng qua không tới mười người, Đấu Đế nhân loại lại càng ít ỏi, mỗi người đều xưng bá một phương, là nhân vật kinh thiên tuyệt địa, bọn họ đã được mọi người tôn kính, trong số này thậm chí đã bao gồm Bạch Khởi trong đó. Đấu Đế cường giả ở bất kỳ quốc gia nào, bất kỳ địa phương nào, cũng được khoản đãi với tư cách như đế vương, cho dù là Đế Quốc Hoàng Đế nhìn thấy cũng phải lễ nhượng ba phần, miệng xưng Đại Sư. Đấu Đế đã hoàn toàn viễn siêu khỏi tồn tại của nhân loại. Đấu Hoàng cường giả mặc dù kinh hãi tuyệt diễm, nhưng vẫn có thể bị giết chết, phái ra một lượng lớn cao thủ vây giết, tuyệt đối có thể giết chết một gã Đấu Hoàng. Cho dù là Đấu Hoàng cường giả lực lượng cũng là có hạn, mặc dù bọn họ thực lực cao siêu khiến cho không người nào có thể tưởng tượng, nhưng mà đối diện trăm vạn đại quân vẫn cũng có thể bị vây giết, trăm tên Đấu Vương như cũ có thể đem chém đầu. Nhưng mà Đấu Đế lại không giống như vậy, đến cấp bậc Đấu Đế này, bất kỳ chiến thuật đã không có tác dụng. Cho dù là ngươi có được mười tên Đấu Hoàng, trăm tên Đấu Vương, cũng tuyệt đối không thể nào vây giết một gã Đấu Đế. Đấu Đế là thật sự siêu thoát khỏi tồn tại của thế tục, có thể giết chết Đấu Đế, chỉ có Đấu Đế…Đấu Đế cường giả được vạn người kính ngưỡng, Bạch Khởi cũng không thể không hạ thấp tư thái. Mặc dù hắn bây giờ đã là vị cực nhân thần, tay nắm trọng binh, nhưng đối mặt với Đấu Đế cường giả, Bạch Khởi không có nửa phần thắng. Thật ra lão Liệt Hỏa cũng không tính là Đấu Đế cường giả, dù sao Thánh Ma Đạo Sư và Đấu Đế cường giả vẫn có chỗ khác nhau. Mặc dù hai người ở vào cùng một đẳng cấp, không đến cấp bậc này căn bản phát giác không ra sự chênh lệch của hai người, năng lượng mênh mông kia vẫn khiến cho lòng người kinh sợ, nhưng chỉ khi ra tay, điểm không giống nhau của hai người lập tức bị người khác nhìn ra. Đấu Đế cường giả cận chiến vô địch, Thánh Ma Đạo Sư đánh xa vô địch. Hai người có bản chất là không giống nhau, nhưng có thể khẳng định chính là đều tồn tại cực kỳ đáng sợ. Ở trước mặt một Thánh Ma Đạo Sư, cho dù là một Đấu Đế cũng không được chút lợi ích nào. Nếu như cho đối phương cũng đủ thời gian, thi triển Ma Pháp Cấm Chú đáng sợ kia, đủ để hủy thiên diệt địa, sợ là mười gã Đấu Đế cũng là thúc thủ chịu chết. Dĩ nhiên nếu như cho Đấu Đế đủ thời gian tới gần những Thánh Ma Đạo Sư này, như vậy mười gã Thánh Ma Đạo Sư cũng là không đủ đối mặt. Hai người khắc chế lẫn nhau, thực lực tương đối, chân chính muốn quyết thắng bại còn phải coi hoàn cảnh địa thế, thiên thời, địa lợi, nhân hòa thiếu một thứ cũng không được. - Ha ha… Chúng ta tới là để tìm ngươi. Trước đó ta có vài chuyện muốn hỏi ngươi, nói cho ta biết Phong ấn Hỏa Nguyên tố là ngươi mở ra sao?Lão Liệt Hỏa nghe lời này khẽ mỉm cười, híp mắt cười, nhìn Bạch Khởi đang ở trước mặt bất động thanh sắc hỏi một câu như vậy. Trong lúc nói chuyện, ánh mắt lão tập trung nhìn Bạch Khởi đang ở trước mặt, không rời đi nửa phần, muốn thăm dò phản ứng của đối phương. Nói thật mặc dù có lời của Thủy Nhu, nhưng lão Liệt Hỏa vẫn có chút không yên lòng. Những lời tiếp theo quan hệ trọng đại, nhất định phải xác định thân phận của đối phương mới có thể nói. Nếu không ảnh hưởng quá lớn, hậu quả nghiêm trọng không thể tưởng tượng được, thậm chí mình phải đem gã kinh tài tuyệt diễm, nhất phương chư hầu trước mắt này giết chết tại chỗ. Thậm chí mình có thể phải hy sinh tánh mạng của một hai người đệ tử, giết sạch sẽ mọi người ở đây. Lão Liệt Hỏa không muốn làm như vậy, mặc dù tính tình của hắn bốc lửa, nhưng hắn dù sao cũng không phải là ma đầu cuồng sát thành tánh, cho nên hắn cũng không muốn vô duyên vô cớ đánh chết người của nơi này, mặc dù hắn có năng lực đó. Cho nên hắn quyết định tốt nhất vẫn là xác định thật kỹ, như vậy cho dù là Thủy Nhu có sơ xuất, mình còn có một cơ hội sửa sai. Nhưng lời của lão Liệt Hỏa nói ra, khiến cho sắc mặt Bạch Khởi biến sắc, hành trình đến Hắc Thạch Sơn Mạch, còn chuyện mở ra Phong ấn Hỏa Nguyên tố là chuyện tuyệt mật trong số những tuyệt mật. Bạch Khởi có thể kết luận không có ai biết, người duy nhất biết cũng là Ảnh Tộc và Hắc Thạch Ải Nhân, bí mật này cũng chỉ có bọn họ tiết lộ ra ngoài. Tin tức của mình rất nhanh sau đó đã bị phát hiện, tốc độ này cũng không tránh khỏi có chút nhanh quá hay sao?- Chẳng lẽ có gian tế trong Hắc Thạch Ải Nhân và Ảnh Tộc ?Bạch Khởi sửng sốt một chút khi nghĩ đến điều đó, trong khi nghĩ tới đây mặt hắn bất giác trở lên âm trầm. Chuyện này tuyệt đối là không phải chuyện đùa, Bạch Khởi vẫn rất tin tưởng thủ hạ Ảnh Tộc của mình, còn có những cao thủ của Hắc Thạch Ải Nhân. Nếu như nói là không có nội gián, nhưng chuyện tuyệt mật như vậy lại bị người khác biết. Nếu như nói không có nội gián, Bạch Khởi đánh chết cũng không tin. Sự tín nhiệm vốn thiết lập trong lòng Bạch Khởi thoáng chốc lay động, trong mắt bất giác nháy lên một tia rét lạnh. Bất kể hôm nay như thế nào, sau chuyện này, xem ra ta cần phải thức tỉnh một chút, phải tìm ra tên phản đồ kia, để hắn biết thế nào là sống không bằng chết, đồng thời cũng nên thanh lý lại hệ thống nội bộ của ta, nếu không sau này những chuyện này e rằng còn xảy ra nữa. Tuy rằng trong lòng kinh đào hãi lãng không ngừng dâng lên, nhưng Bạch Khởi vẫn không biểu lộ gì cả. Bây giờ có chuyện gì cũng không quan trọng bằng chuyện lớn trước mắt. Đám người trước mặt ta không thể lường trước được, thực lực của ta lại không đủ để chống lại. Một Đấu Đế cường giả, sáu gã Đấu Hoàng cường giả. Không phải Bạch Khởi xem nhẹ bản thân hay Bạch Khởi thiếu tự tin, đối phương tuy rằng chỉ có bảy người, nhưng đủ để hủy diệt hắn và cả Hoàng Cung Gia Lam. Lúc đó không chỉ là hắn, e rằng các thủ hạ của hắn không người nào có thể sống. Tuy rằng hắn có thể triển khai Hắc Ám Chi Dực đấu một trận với đối phương, cho dù đánh không lại nhưng muốn chạy thì chẳng có vấn đề gì. Nhưng nhiều năm qua khổ tâm gây dựng thế lực của hắn sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát… Cho nên những người trước mắt khiến Bạch Khởi không thể không cẩn thận ứng phó. - Là ta… Không biết các hạ hỏi cái này để làm gì?Bạch Khởi do dự một chút quyết định nói ra sự thật, nhưng đã âm thầm bắt đầu súc tích lực lượng sẵn sàng chuẩn bị xuất thủ. Tình huống này phải cẩn thận từng chút từng chút, nếu như hơi có dị động nhất định phải có lôi đình lực lượng, dựa vào công kích như lôi đình vạn quân đem đối phương hoàn toàn đánh ngã. Thường nói: "Tiên hạ thủ vi cường, hậu hạ thủ tai ương" chính là ý như thế. - Thật là ngươi?Lão Liệt Hỏa nghe lời này, thần sắc biến đổi, trên mặt hiện lên một tia mừng như điên, người đi theo lão Liệt Hỏa cũng rối rít lộ ra vẻ vui mừng vô cùng, nhìn Bạch Khởi đang ở trước mặt, vẻ mặt kia có thể thấy bọn họ kích động đến nỗi nói không lên lời. Nhìn vào mắt Bạch Khởi như là nhìn thấy người thân cũng dường như là thấy được cứu tinh vậy. Ánh mắt này khiến Bạch Khởi cảm thấy thần sắc của đám người này giống như đám dân chạy nạn thấy được Đại Lục cứu tế thức ăn, giống như hận không đem hắn nuốt chửng đi vậy. Điều này làm cho Bạch Khởi cảm thấy nghi ngờ, không biết đây là chuyện gì. Đối phương tại sao phải lộ ra thần sắc như vậy? Nhưng ít nhất Bạch Khởi đã biết một việc, đó chính là đối phương đối với mình cũng không có ác ý, cho nên Bạch Khởi cũng bất giác buông lỏng xuống, không giống như mới vừa rồi, đề phòng như vậy nữa. Bạch Khởi không nói gì, hắn chẳng qua là đang đợi đối phương nói tiếp. Bởi vì hắn không biết mình nên nói cái gì cho phải, bây giờ tình huống như thế Bạch Khởi không biết đối phương là ai, không biết đối với đối phương muốn làm những thứ gì. Nhưng lực lượng của đối phương lại hơn xa mình, điều này làm cho Bạch Khởi không thể không cẩn thận ứng đối, không dám cuồng ngạo và qua loa như trước nữa. Phải biết rằng từ trước tới giờ Bạch Khởi chưa từng gặp qua tình cảnh như vậy, cho dù gặp cao những đối thủ cường thế, nhưng hắn chưa từng gặp qua cao thủ như vậy, lợi hại đến nỗi mình không dám tùy tiện hành động thiếu suy nghĩ. Bạch Khởi không thể không ngưng thần tĩnh khí nhìn người trước mặt, không dám có chút vượt rào. - Hắc hắc. . Quả nhiên là đi mòn gót giày kiếm không thấy, trăm phương ngàn hướng bao lần tìm kiếm, bỗng nhiên quay đầu lại phát hiện người đó giống như ngọn hải đăng dẫn đường… Ha ha… Thủy Nhu tên kia quả nhiên nói không sai, ngươi quả nhiên là người chúng ta muốn tìm ngàn vạn năm nay. Tốt… Tốt… Ha ha ha… Chúng ta rốt cuộc tìm được ngươi. Lão Liệt Hỏa vẻ mặt tươi cười hô to, vừa nói vừa đi tới vỗ vỗ vai Bạch Khởi, sau đó tỏ vẻ hài lòng nói. - Người đã tìm ngàn vạn năm?Bạch Khởi có chút nghi ngờ, không biết những lời nói của vị này có ý gì, nhưng Bạch Khởi không tin mình là người do thiên mệnh. Bạch Khởi không cho là mình có vận may kia, cũng không cho mình là loại người này. - Phải… ta hỏi ngươi, Phong ấn Hỏa Nguyên tố ngươi đã phá vỡ, vậy ngươi biết các Phong ấn khác ở đâu không?Lão Liệt Hỏa hai mắt như tụ lại nhìn Bạch Khởi trước mặt vẻ mặt khát vọng nói. - Cái này… Ta biết!Bạch Khởi do dự một chút, sau đó nói như thế. Mặc dù còn chưa suy đoán ra mục đích của đối phương, nhưng Bạch Khởi đại khái đã hiểu rõ, người này đại khái là hướng về Phong ấn Nguyên tố mà đến, cũng không biết đối phương là thân phận gì. - Biết? Vậy ngươi nhất định cũng có thể mở các Phong ấn khác!Lão Liệt Hỏa nghe lời này hai mắt lại càng sáng lên, đối với địa điểm của Phong ấn Nguyên tố, đó là bí mật lớn nhất thế giới này, nghĩ lại ngoài Bạch Khởi ra không còn ai khác biết Phong ấn ở đâu. Huống chi chỗ Phong ấn không có chỗ nào không phải hiểm địa hung danh hiển hách, người bình thường vốn không thể bước chân vô đó, càng không phát hiện sự tồn tại của Phong ấn. Cho nên ngay cả tổ chức của lão Liệt Hỏa từng tay mắt thông thiên, thế lực hôm nay vẫn như cũ khổng lồ, nhưng tìm kiếm nhiều năm như vậy vẫn không tìm được địa điểm Phong ấn kia, chớ đừng nói chi là phương pháp phá giải. - Cái này… Chắc là có thể…Nói đến chỗ này đây Bạch Khởi còn không rõ ý đồ và mục đích của đối phương, như vậy hắn chắc là một đầu heo, không… nói như vậy e rằng cả đầu heo cũng không bằng, chớ đừng nói chi chỉ huy mấy trăm vạn đại quân. - Tốt lắm… Ngươi giúp ta một chuyện như thế nào? Giúp ta mở ra những Phong ấn khác, đến lúc đó ta không thiếu phần lợi ích của ngươi. Kim ngân tài bảo, bí tịch, mỹ nhân… tùy ngươi chọn. Kim ngân tài bảo, bí tịch, mỹ nhân… Trong lúc nói những lời này, khó tránh có chút vội vàng, nhưng lão Liệt Hỏa cũng không có ấm đầu. Tuy rằng trước đây bọn họ đã thỏa thuận qua, nếu thật sự không được thì thần phục Bạch Khởi, nhưng đó là điều kiện cuối cùng. Nếu như có thể có phương pháp khác thu phục Bạch Khởi, đó đương nhiên là tốt, dù sao nếu không phải là vạn bất đắc dĩ ai cũng không muốn thần phục người khác. Nhất là bọn họ lại truyền thừa vài ngàn năm này, lịch sử thậm chí theo kịp tổ chức khổng lồ của Giáo Đình, mặc dù đã xuống dốc, nhưng vẫn có tôn nghiêm của nó. Nếu có thể, bọn họ không hy vọng tổ chức bị người khác nắm giữ. Nếu đã biết mục đích đối phương, cũng biết đối phương có việc cầu xin mình, Bạch Khởi cũng kiên cường lên, không giống như hồi nãy, đối với sự kính sợ trong thoáng chốc giảm bớt. Sau đó mỉm cười nhìn đối phương, Bạch Khởi tìm một nơi ngồi xuống, sau đó tựa nửa người vào ghế làm bằng gỗ lim, vẻ mặt tươi cười nhìn những người đang ở trước mặt, Bạch Khởi bất động thanh sắc nói:- Kim ngân tài bảo, bí tịch, mỹ nhân? Ha hả… các ngươi chắc đã quá xem thường Bạch Khởi ta đây. Tuy rằng ta bây giờ chỉ là Cửu Tinh Đấu Hoàng, nhưng thực lực của ta đủ chống lại Đấu Đế cường giả, hơn nữa ta thân là Bất Diệt Hoàng Triều Tây Bắc Vương, không dám nói là là quyền uy thiên hạ, nhưng cũng là bá chủ một phương, thủ hạ binh mã đâu chỉ trăm vạn? Dưới trướng con dân đâu chỉ ngàn vạn? Ta muốn tiền tài, mỹ nhân nào mà không có? Cần gì người khác cho. Những gì Bạch Khởi ta muốn, có cái nào đạt không được. Nếu các hạ muốn ta giúp đỡ, vậy chí ít cũng đưa ra chút thành ý. Những vật thế tục này không nên lấy ra làm xấu hổ. Ngươi phải biết rằng Phong ấn Nguyên tố, đó là Chư thần thiết lập, uy lực cường đại, cũng không dễ dàng đánh vỡ. Hơn nữa từng cái Phong ấn Nguyên tố đều có người thủ hộ tồn tại. Lần này người thủ hộ Hỏa Phong ấn là Mạt Nhật Thủ Vệ trong truyền thuyết. Nếu không phải mấy vạn thủ hạ của ta liều chết chiến đấu, nếu không phải ta còn có chút lá bài tẩy, hy sinh vô số người mới khiến tiêu diệt được đối phương, như vậy bây giờ ta đã chết rồi. Phong ấn khác thiết nghĩ càng lợi hại hơn, ta không muốn đi mạo hiểm, các thủ hạ của ta cũng không thể gánh thêm tổn thất nữa. Bạch Khởi lời này như cự tuyệt, nhưng nói cũng không có nói tuyệt, vẫn có chút chừa lại đường sống. Đơn giản chính là nói cho lão Liệt Hỏa, Phong ấn không dễ dàng mở ra, hơn nữa phải trả giá thật nhiều. Đối với bản thân ta không có lợi ích nên ta không muốn ra tay, nếu các ngươi muốn ta giúp đỡ, vậy chí ít phải đáp ứng lợi ích của ta, ta mới ra tay. - Ngô… Thì ra là như vậy, nếu như là Mạt Nhật Thủ Vệ quả thật có chút phiền toái… Như vậy không biết các hạ muốn những thứ thù lao gì? Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLLão Liệt Hỏa nheo mắt nói như thế, thân làm một gã Hỏa Hệ Thánh Ma Đạo Sư, hơn nữa là một lão quái vật sống ba trăm năm, sự hiểu biết nhiều hơn người khác. Huống chi trong điển tịch tổ chức còn có những cất giấu phong phú, đối với tài liệu của Mạt Nhật Thủ Vệ, loại chiến sĩ đứng đầu Ma Giới này, hắn đương nhiên biết. Hắn đương nhiên hiểu, sự khủng bố một Mạt Nhật Thủ Vệ thể hoàn chỉnh e rằng còn hơn cả một gã Cửu Tinh Đấu Đế. Trong trận Đại chiến Chư Thần, chủng tộc này đã phát ra quang mang làm người ta hoang mang. Nếu không phải chủng tộc này này nhân số ít ỏi hơn so với Long tộc, cả tộc bất quá chỉ một hai trăm người, như vậy, thế cục lúc đó có thể có biến chuyển. Đối phó với loại này quả là rất phiền toái, người bình thường không phải là đối thủ. - Khoan nói đến thù lao hay không thù lao, thứ này về sau có thể từ từ nói, nhưng các ngươi đã tới, vậy các ngươi chắc biết rất rõ về ta. Nhưng ta… Đối với các ngươi căn bản là không biết gì cả, các ngươi là ai? Các ngươi rốt cuộc có mục đích gì, các ngươi muốn làm những thứ gì, các ngươi rốt cuộc có bao nhiêu thế lực… Những thứ này ta cũng không biết, dĩ nhiên ta cũng không thích thám thính bí mật của người khác, nhưng chí ít các ngươi phải cho ta biết các ngươi là ai?Bạch Khởi ngồi ở đó thản nhiên nói, bây giờ Bạch Khởi đã cảm thấy mình giành được thế chủ động, cho nên càng nói càng cứng. - Chúng ta? Ha ha…Lão Liệt Hỏa khẽ mỉm cười, tay phải giơ lên tạo thành hình dạng một cái trảo, năm ngón tay hướng lên trời. Trong phút chốc "Oanh" một tiếng, một luồng hỏa diễm u ám đã xuất hiện trong tay lão Liệt Hỏa, tiện tay vung, một cái bàn gỗ thượng đẳng bị vỡ thành tro bụi, sau đó hỏa diễm kia lại quay trở về lòng bàn tay của lão Liệt Hỏa. - Ma Pháp Sư! Điều này sao có thể!Bạch Khởi phốc một cái đứng lên, nhìn cảnh tượng trước mắt bộ mặt hoảng sợ nói, không thể tin được những gì xảy ra trước mắt. Ma Pháp Sư… chức nghiệp này đã biến mất trong dòng chảy của lịch sử không biết bao nhiên vạn năm rồi, từ Văn minh Ma pháp Thượng cổ hủy diệt đến bây giờ, chức nghiệp Ma Pháp Sư này cũng sớm đã vô ảnh vô tung biến mất. Mọi người cũng cho là bọn họ không hề tồn tại nữa, hơn nữa Ma pháp Nguyên tố đã bị phong ấn, bất cứ người nào đều không thể tái sử dụng Ma pháp. Quang Minh Thần Điện, Hắc Ám Thần Điện cường đại như vậy tồn tại, đều không thể không buông tha cho uy lực cường đại giống như Quang Minh Ma pháp, Hắc Ám Ma pháp, chuyên tu Thần Thuật… có thể thấy được Văn minh Ma Pháp đã thất lạc, mà Ma Pháp Sư chức nghiệp cường đại và thần bí này đã sớm trở thành một trang trong sử sách, dường như là chỉ tồn tại trong thế giới Thần thoại, căn bản không thể xuất hiện trong đời sống. Bây giờ… Trong lúc này, Ma Pháp Sư trong truyền thuyết đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Bạch Khởi, Bạch Khởi sao lại không kinh ngạc. Vừa nãy Bạch Khởi vừa phát hiện năng lực đối phương khổng lồ, sáu cái căn bản không kém gì Đấu Hoàng, mà đầu lĩnh lại càng cường đại như Đấu Đế cường giả. Nhưng năng lượng lại dường như có chút không giống nhau. Lúc đầu Bạch Khởi còn có chút nghi ngờ cho là Đấu Đế cường giả nào đó ẩn giấu đi công pháp quỷ dị, bây giờ mới tỉnh ngộ ra. Cảm giác không giống bởi vì đối phương vốn không phải là đấu khí cao thủ gì, mà là Ma pháp cao thủ. Hơn nữa nhìn bộ dáng kia, phải là cao thủ cao cấp nhất tồn tại trong Ma pháp, nếu không cũng sẽ không có lực lượng như vậy. Phóng thích ra năng lượng mênh mông khổng lồ khiến Bạch Khởi cảm giác đối phương là cấp bậc Đấu Đế tồn tại…- Không sai, bổn nhân Liệt Hỏa, Hỏa Hệ Thánh Ma Đạo Sư, còn được xưng là Thần Thánh Ma Pháp Liên Minh Thái Thượng Trưởng Lão. Sáu người phía sau là đệ tử của ta, toàn bộ đều là Hỏa Hệ Đại Ma Đạo Sư. Lão Liệt Hỏa dường như không có ý giấu diếm lai lịch bản thân. Sau khi nhìn thấy phản ứng của Bạch Khởi, rất là hài lòng cười một tiếng, sau đó đã tiết lộ ra thân phận của mình. - Cái gì! Hỏa Hệ Thánh Ma Đạo Sư, còn nữa, sáu cái Đại Ma Đạo Sư?!Lần này Bạch Khởi thật sự kinh hãi. Thánh Ma Đạo Sư là tồn tại như thế nào? Đây có thể so sánh với sự tồn tại của Đấu Đế. Sáu Đại Ma Đạo Sư cũng có thể so với tồn tại của Đấu Hoàng. Hơn nữa trên chiến trường, những Ma Pháp Sư này lực phá hoại đủ để đánh ngã mười Đấu Đế, sáu mươi Đấu Hoàng… Công kích từ xa không người nào có thể địch nổi. Hỏa Hệ… Thân là Ma pháp bạo liệt nhất, Bạch Khởi đối với nó cũng có nghe thấy. Một cái Ma Pháp Cấm Chú sợ là có thể hủy diệt trăm vạn đại quân, không… thậm chí nhiều hơn. Tuyệt đối là sự tồn tại nghịch thiên, đủ để thay đổi một kết quả chung cuộc của một cuộc chiến tranh. Thân phận của bọn họ đủ để Bạch Khởi khiếp sợ đến tột đỉnh. Bọn họ thậm chí so với Đấu Hoàng, Đấu Đế, càng thêm khủng bố. Đối với một quốc gia mà nói, không có cách nào nói rõ sự trân quý của họ.