“Người kia mới là Vệ Chỉ!” Phàm là nữ tử trong thành Giang Lăng đã kết hôn hay chưa thành hôn cơ hồ đều đem hai bờ Lăng giang vây chật như nêm cối.
Người đã kết hôn thì đến xem náo nhiệt, người chưa thì đến để tuyển chọn hôn phu, thật là vô cùng náo nhiệt.
“Ta thích vị tiểu công tử bên cạnh cơ, rất anh tuấn a!” Bởi vì cách nhau một khoảng, nhìn không đủ rõ ràng cho nên một ít nữ tử vụng về nhìn trúng ngay Dung Vũ Ca đang đứng làm nền.
“Người kia tuấn tú như thế, vừa thấy là biết ngày sau chắc chắn là phường trêu hoa ghẹo nguyệt, phù phiếm bề ngoài, vẫn là Vệ công tử tốt hơn, thanh lịch cao khiết đến cỡ nào, lại tài trí hơn người……” Vài nữ tử khác hướng Vệ Minh Khê si mê ngây ngốc nhìn.
“Vệ Chỉ tuy lợi hại, nhưng ngươi xem thân thể kia quá đơn bạc, ta lại thích Giang Thông cơ, cao lớn anh tuấn……”Cơ hồ các nữ tử chưa xuất giá ở Giang Nam đều như lang như hổ nhìn chằm chằm Vệ Minh Khê, Dung Vũ Ca, còn có cả Giang Thông nữa.
Dung Vũ Ca xem như mở rộng tầm mắt, người ta đều nói nữ tử Giang Nam uyển chuyển dịu dàng, mà giờ nhìn thế nào cũng thấy nữ tử ở đây so với kinh thành còn hung hãn hơn.
Nếu không phải cách một khoảng sông, không chừng ánh mắt của họ đã đem tất cả nam tử trên thuyền đoạt đi mất.
Dung Vũ Ca ưỡn thẳng sống lưng, đứng chắn trước mặt Vệ Minh Khê, ngăn trở một số nữ tử hoa si ngây ngốc nhìn Vệ Minh Khê, nhưng mà bờ thì có hai bên, Dung Vũ Ca dù cố cũng chỉ có thể chặn một bên, muốn chặn hết cũng không được.
Dung Vũ Ca buồn bực vô cùng: “Chỉ nhi, nàng xoay mặt qua ta đi……” Dung Vũ Ca bá đạo nói.
Du sông cái gì chứ, hành động câu dẫn người ta táo bạo như vậy, xem ra mấy kẻ thư sinh nhìn như đứng đắn đích thị đầy một bụng dâm, Dung Vũ Ca trong bụng không ngừng chửi bới người đọc sách, đương nhiên không bao gồm nữ thần của nàng, mẫu hậu đại nhân rồi.
Vệ Minh Khê cảm thấy Dung Vũ Ca căn bản chính là thích hồ nháo, nếu nàng đem thân mình hoàn toàn đối diện Dung Vũ Ca, vậy không phải đang cùng Dung Vũ Ca mặt đối mặt sao? Tư thế kia ái muội cỡ nào chứ? Ở trước mắt bao người, dù có đánh chết Vệ Minh Khê cũng làm không được.
“Đừng náo loạn nữa, rất nhanh sẽ đến nơi thôi.
” Vệ Minh Khê nhẫn nại dụ dỗ Dung Vũ Ca, kỳ thật Vệ Minh Khê cũng không quen bị một đám nữ tử nhìn mình chằm chằm, nhìn đến mức Vệ Minh Khê thấy chột dạ sợ hãi, cảm thấy ngay từ đầu nên cực lực từ chối lời đề nghị của Lí Huyền đi mới đúng.
Quên đi, việc đến đâu hay đến đó vậy.
Không may là, lúc này vừa khéo tú cầu bay đầy trời đều hướng đến đây, Vệ Minh Khê thiếu điều choáng váng, đây là tình huống gì vậy? Rất nhanh nàng đành tự giác trốn sau lưng Dung Vũ Ca, điều này làm cho Dung Vũ Ca cũng có chút vừa lòng.
Nhưng Dung Vũ Ca nhìn vô số tú cầu đều hướng Vệ Minh Khê bay đến thì thoáng bực mình.
Nói như thế nào thì hiện tại mình cũng là công tử văn nhã, sao tú cầu lại có thể ít hơn Vệ Minh Khê nhiều đến vậy?“Tên tiểu tử thúi chưa dứt sữa kia thật sự đáng ghét, tú cầu người ta cũng không phải vứt cho hắn, hắn che phía trước Vệ công tử làm chi?” Có nữ tử tú cầu bị Dung Vũ Ca ngăn trở tức giận nói.
Tuy rằng tiểu tử kia thực tuấn tú, nhưng nữ tử thường đối với nam tử chững chạc thành thục luôn có hứng thú cao hơn, mà trọng yếu nhất là Vệ Chỉ lại hết sức nổi bật ở Tụ hiền các, ngày sau chắc chắn tiền đồ vô lượng, tự nhiên đại bộ phận nữ tử đều nhắm ngay y!Dung Vũ Ca gương mặt tối sầm lại, đáng giận, cái gì mà chưa dứt sữa? Người ta chỉ là chưa trổ mã hết có được hay không! Vệ Minh Khê là nữ nhân của Dung Vũ Ca, đương nhiên không thể để cho mấy nữ nhân như lang như hổ đó nhòm ngó!Ngắm hoa đăng, đoán đố đèn, Lăng giang thực sự vô cùng náo nhiệt.
Tiệc rượu tổ chức đến đêm khuya còn chưa tàn, lúc hành tửu lệnh được một nửa thời điểm thì Vệ Minh Khê chợt phát hiện Dung Vũ Ca đột nhiên không ở trong phạm vi tầm mắt mình, liền có chút nóng lòng muốn rời đi.
Vệ Minh Khê làm như tửu lượng yếu, giả bộ say mà rời đi, nhưng Vệ Minh Khê là nhân vật chính, các thư sinh làm sao chịu thả người, nàng phải cố gắng khước từ nhiều lần lắm mới rời đi được.
Ra khỏi tiệc rượu, Vệ Minh Khê đi khắp nơi tìm Dung Vũ Ca, nàng vừa rồi rõ ràng vẫn còn đấy, sao chỉ chớp mắt đã không thấy tăm hơi?———————————————— âââââââââââââVừa rá»i bá» má»t Äám thư sinh chen nhau vây quanh Äẩy ra, Dung VÅ© Ca bất Äắc dÄ© phải ngá»i cách Vá» Minh Khê má»t khoảng khá xa.
Nhìn Vá» Minh Khê cùng Äám thư sinh kia Äà m luáºn kinh sách, bá» dáng tá»±a há» rất vui vẻ, nà ng có cảm giác như mình bá» bá» rÆ¡i, tư vá» cá»±c kỳ không thoải mái liá»n quay Äầu rá»i Äi.
Nà ng muá»n biết rá»t cuá»c bao lâu Vá» Minh Khê má»i chú ý tá»i viá»c mình biến mất.
ãã Cá»a má»t gian sương phòng Äá»t nhiên báºt má», Vá» Minh Khê bá» cưỡng chế kéo và o.
Thình lình xảy ra chuyá»n ngoà i ý muá»n là m cho Vá» Minh Khê hÆ¡i chấn kinh, cảm giác ÄÆ°á»£c thắt lưng bá» ngưá»i ta mạnh mẽ ôm lấy, nhưng vừa Äá»nh giãy dụa thì ngá»i ÄÆ°á»£c mùi hoa quen thuá»c, tâm Vá» Minh Khê má»i yên á»n trá» lại.
Dung VÅ© Ca muá»n hù chết mình má»i cam tâm sao?âVá» công tá», ÄÆ°á»£c hoan nghênh thá»±c dá»
chá»u hen!â Ngữ khà Dung VÅ© Ca sá»±c nức mùi dấm chua.
âNgươi vì sao Äá»t nhiên rá»i Äi, doạ ta sợ muá»n chết!â Vá» Minh Khê nhẹ nhà ng trách.
âAi kêu nà ng bá» rÆ¡i ngưá»i ta.
â Dung VÅ© Ca từ sau lưng ôm lấy Vá» Minh Khê, nhẹ nhà ng trách há»n.
May mà mẫu háºu còn Äi tìm mình, bằng không nà ng sẽ rất tức giáºn.
âKia không phải tình huá»ng bất Äắc dÄ© sao?â Vá» Minh Khê giải thÃch.
âÄúng váºy, hiá»n tại toà n Giang LÄng, không, phải là khắp thiên hạ ngưá»i gây chấn Äá»ng nhân tâm nhất chắc chắn là Vá» công tá», ÄÆ°á»£c má»i ngưá»i sÄn Äón âu cÅ©ng là tá»± nhiênâ¦â¦â Dung VÅ© Ca tiếp tục há»n dá»i nói, cả ngưá»i ta cÅ©ng bá» bá» mặc suá»t cả má»t buá»i tá»i!Vá» Minh Khê nghe thấy trong lòng liá»n không thoải mái, Dung VÅ© Ca nói như thá» mình tham má» hư vinh váºy :âDung VÅ© Ca, ngươi mà còn nói như váºy, ta sẽ tức giáºn!â Vá» Minh Khê hÆ¡i không vui nói.
âNgưá»i ta chá» nói lẫy thôi mà ? ÄÆ°á»£c rá»i, Vá» công tá» không cần tức giáºn, Vá» công tá» lần nà y Äến Giang Nam có vui vẻ không?â Dung VÅ© Ca nhẹ nhà ng Äẩy Vá» Minh Khê khiến nà ng Äá»t nhiên ngã ngá»i lên ghế thái sư trong sương phòng.
Dung VÅ© Ca thừa thế nhảy qua ngá»i lên Äùi Vá» Minh Khê, hà nh Äá»ng phóng Äãng là m cho Vá» Minh Khê phút chá»c Äá» mặt lên.
Tư thế nà y tháºt sá»± rấtâ¦â¦âDung VÅ© Caâ¦â¦â Mặt Vá» Minh Khê há»ng lên trông thấy.
âNgưá»i ta chá» là muá»n cùng Chá» nhi tâm sá»± mà thôi, Chá» nhi nghÄ© Äi Äâu thế?â Dung VÅ© Ca nhìn bá» dáng lúng túng cá»§a Vá» Minh Khê, khuôn mặt Äá» bừng như trái táo cà ng là m cho nà ng muá»n trêu chá»c Vá» Minh Khê.
Vá» Minh Khê nghe váºy, chẳng những mặt Äá», ngay cả cá» cÅ©ng Äá»u Äá» lên.
Rõ rà ng Dung VÅ© Ca hà nh Äá»ng phóng Äãng như thế rất dá»
chá»c ngưá»i ta hiá»u lầm, Äã thế Dung VÅ© Ca còn cá» tình nói mình không Äứng Äắn hiá»u sai ý, thá»±c là m cho ngưá»i ta tức chết mà .
ÄÆ°á»£c rá»i, vừa rá»i trong nháy mắt quả tháºt Vá» Minh Khê có ý nghÄ© sai lá»ch, nhưng nà ng không biết Dung VÅ© Ca chÃnh là muá»n hiá»u quả như váºy .
ãã âVá» công tá», sau nà y sẽ không há»i háºn Äã theo ta Äến Giang Nam chứ?â Dung VÅ© Ca vừa nhẹ nhà ng há»i Vá» Minh Khê, vừa nghá»ch ngợm suá»i tóc Äen xinh Äẹp cá»§a nà ng, nhẹ nhà ng Äùa giỡn, tá»±a há» tháºt sá»± chá» là nói chuyá»n phiếm thôi.
âKhông há»i háºn, ta rất vui vẻ.
â Vá» Minh Khê nghiêm túc há»i Äáp.
Mấy ngà y thiên hạ luáºn tà i gần Äây là m nà ng rất vui vẻ, như chưa bao giá» từng ÄÆ°á»£c vui vẻ như thế, vứt bá» tất cả, cái gì cÅ©ng không nghÄ© Äến.
âTa biết Chá» nhi sẽ thÃch mà .
â Dung VÅ© Ca thấy Vá» Minh Khê vui vẻ, liá»n ná» nụ cưá»i tháºt tươi, Äẹp Äến mức là m cho ngưá»i ta phải say lòng.
âVÅ© nhi, cám Æ¡n ngươi.
â Vá» Minh Khê chá»§ Äá»ng ôm lấy eo Dung VÅ© Ca, tá»±a cằm lên vai nà ng.
âNgá»c quá, chá» cần nà ng vui, nà ng dù muá»n ta hái sao trên trá»i, ta cÅ©ng nguyá»n ý, ta sẽ yêu thương nà ng cả Äá»i nà yâ¦â¦â Dung VÅ© Ca vuá»t ve mái tóc ngưá»i yêu, nhẹ nhà ng nói.
Nữ nhân nà y, cho tá»i bây giá» cÅ©ng không biết cách phóng túng chÃnh mình.
Không sao, vá» sau mình sẽ Äem Äến cho nà ng thá»±c nhiá»u Äiá»u vui vẻ.
âTá»t lắm, váºy ngươi Äem sao trên trá»i hái xuá»ng cho ta Äi.
â Vá» Minh Khê má»m cưá»i nói, nghiêng Äầu ngắm nhìn khuôn mặt Dung VÅ© Ca, Äá»t nhiên thá»±c hiếu kì, Dung VÅ© Ca sẽ trả lá»i vấn Äá» nà y thế nà o Äây?Dung VÅ© Ca sá»ng sá»t, mẫu háºu không ngá» cÅ©ng thÃch vui Äùa như váºy, Äã biết rõ kia chá» là so sánh thôi mà : âChá» nhi hư, biết rõ ý tứ ngưá»i ta rá»i lại còn muá»n khi dá»
â¦â¦â Dung VÅ© Ca là m nÅ©ng nói.
âKhông có ná»i bản sá»± như váºy thì Äừng có nói khoác!â Vá» Minh Khê cưá»i trêu nói, tâm tình vô cùng tá»t.
ãã âChá» nhi Äúng là không hiá»u phong tình mà !â Dung VÅ© Ca há»n trách: âBất quá Chá» nhi tháºt rất lợi hại, ngà y thưá»ng có bao giá» thá» hiá»n thông tuá» quá thế Äâu?â Nhưng không khá»i khen ngợi nói.
âTá» phụ ta từng nói, nếu ta là nam tá», nhất Äá»nh là thần tá» có khả nÄng trá» thế, còn nếu là nữ tá», tất sẽ thà nh mẫu nghi thiên hạ.
â Vá» Minh Khê nghÄ© Äến tá» phụ Äã mất, khẽ thá» dà i, không nghÄ© tá»i má»t lá»i lại thà nh sá»± tháºt, nà ng thá»±c sá»± lên là m hoà ng háºu.
âTrưá»c kia ta thưá»ng cảm thấy tiếc nuá»i, mình vá»n Äầy bụng tà i hoa, chá» vì là nữ tá» mà không có chá» thi triá»n, ngược lại phải che dấu khắp nÆ¡i, nhưng mà Äến giá» ta lại thấy thoải mái.
Nữ tá» thì thế nà o? Äầy bụng kinh luân cùng tà i hoa thì thế nà o? Dù có lên là m quân thá»§ cÅ©ng bất quá chá» thế thôi.
â ChÃnh nguyá»n kiếp sau lại cho ta ÄÆ°á»£c là m má»t nữ tá» bình thưá»ng.
âTa thÃch mẫu háºu là nữ tá», nam tá» nà o có thÆ¡m như váºy Äâu?â Dung VÅ© Ca Äem mặt vùi và o cá» Vá» Minh Khê, thu lấy hương thÆ¡m cá»§a nà ng.
Vá» Minh Khê là nữ tá» má»i tá»t, Dung VÅ© Ca nâng chiếc cằm xinh Äẹp cá»§a Vá» Minh Khê, Äôi môi há»ng tươi tắn áp lên là n môi má»m mại cá»§a nà ng, má»t tráºn triá»n miên, tháºt lâu má»i chia lìaâ¦âChá» nhi có biết, hôm nay lúc Chá» nhi tiêu sái chá» Äiá»m giang sÆ¡n, bác bá» luáºn Äiá»u má»i ngưá»i, là m cho thiên hạ bá» Vá» Chá» thuyết phục, ta Äã suy nghÄ© gì không?â Dung VÅ© Ca ghé sát Äôi môi khẽ thì thầm và o tai Vá» Minh Khê, hÆ¡i thá» nóng bá»ng, thÆ¡m như hoa lan phả và o tai nà ng, là m cho Vá» Minh Khê có cảm giác râm ran ngứa ngáy hết cả ngưá»i.
Vá» Minh Khê không dám Äáp, biết lá»i Dung VÅ© Ca sắp nói nhất Äá»nh cà n rỡ cá»±c kỳ, là m cho ngưá»i ta phải cảm thấy thẹn má»i thôi.
âTa chÃnh là suy nghÄ©, muá»n Äem Vá» Chá» cá»i bá» hết, kia bạch ngá»c da thá»t, nhất Äá»nh so vá»i Äáºu há»§ còn trÆ¡n má»m hÆ¡nâ¦.
Ta nghÄ© muá»n hôn lên từng tấc, từng tấc da thá»t Vá» Chá»â¦ NghÄ© Äến lúc Vá» Chá» á» dưá»i thân ta mà hoan ái, rên rá» nhẹ nhà ng, kinh diá»
m cùng quyến rÅ© Äến táºn cùngâ¦Nhất Äá»nh, so vá»i thá»i Äiá»m Vá» Chá» nghiêm chá»nh Äầy bụng kinh luân còn là m cho lòng ngưá»i khó nhá»n.
Bá»n há» cÅ©ng không biết, trong thiên hạ nà y, ta xem ngưá»i Äó má»i Äúng là Vá» Chá», chá» muá»n Äá»i vá»i Vá» Chá», á» giá» phút nà y ÄÆ°á»£c là m chuyá»n quá pháºn như váºyâ¦â¦âãã âVÅ© Ca, Äừng nói nữaâ¦â¦â Vá» Minh Khê ÄÆ°a tay che miá»ng Dung VÅ© Ca, không cho nà ng tiếp tục nói thêm bất cứ lá»i nà o khiến ngưá»i ta phải xấu há» nữa, rõ rà ng trưá»ng hợp trang trá»ng như váºy, Dung VÅ© Ca lại chá» biết tưá»ng tượng những chuyá»n gì Äó không Äứng Äắn thôi!âKêu VÅ© nhi, ta thÃch Chá» nhi gá»i ta như váºyâ¦â¦â Dung VÅ© Ca nhẹ nhà ng ÄÆ°a môi ngáºm lấy ngón tay thon dà i mà Vá» Minh Khê Äang Äặt trên môi mình, nhẹ nhà ng ÄÆ°a lưỡi quét lấy, tháºm chà còn cá» tình chá»n ngón giữa, hà nh Äá»ng mang tÃnh ám chá» mỠám cùng kÃch tình như thế, cÆ¡ há» là m Vá» Minh Khê như chim sợ cà nh cong, vá»i rút tay vá», nhưng cảm giác ưá»t át, tháºm chà còn có chút nóng rá»±c vừa rá»i nÆ¡i ngón tay như vẫn còn vương vấnâ¦â¦Dung VÅ© Ca từ trên Äùi Vá» Minh Khê Äứng dáºy, Äem ngưá»i yêu Äã thẹn thùng Äến Äá» không dám nhìn thẳng mình ôm lấy hưá»ng giưá»ng Äi Äến.
Trưá»ng rá»§ mà n che, loáng thoáng tóc Äen giao triá»n, tay ngá»c quấn quanh, há»ng lãng phiêu bá»ng, oanh oanh thì thầm, Äúng là trà n Äầy xuân sắcâ¦â¦ãã Giang Nam má»t Äêm xuân phong Äến, hoa Äà o ná» rá», mưa xuân triá»n miênâ¦âââââââââââââââââ ââââââââââââHải ÄÆ°á»ng thấy Dung VÅ© Ca rá»i khá»i tiá»c rượu, nà ng cÅ©ng láºp tức Äi ra tìm, sau Äó nhìn thấy Vá» Minh Khê bá» Dung VÅ© Ca kéo và o sương phòng, nà ng láºp tức chạy Äến thì phát hiá»n cá»a sương phòng Äã bá» khóa.
Hai ngưá»i bá»n há» hai Äại nam nhân á» trong cùng má»t cÄn phòng, còn khóa cá»a là m chi?Cô bé Hải ÄÆ°á»ng ngây thÆ¡ há» nghi lấy tay Äâm thá»§ng má»t lá» nÆ¡i cá»a sá», liá»n nhìn thấy Dung VÅ© Ca phóng Äãng, phong tao ngá»i trên Äùi Vá» Minh Khê, xem tư thế kia là biết há» Dung kia Äang câu dẫn Vá» Chá».
Hải ÄÆ°á»ng nghe không rõ bá»n há» khe khẽ thì thầm cái gì, nhưng thoạt nhìn chá» thấy má»i bá» dáng vô cùng thân thiết, ÄÃch thá» có gian tìnhâ¦â¦Bá»n há» không ngá» lại có quan há» cẩu thả như váºy! Lúc trưá»c hai ngưá»i vô cùng thân thiết, Hải ÄÆ°á»ng Äã có và i phần hoà i nghi, nhưng tháºt sá»± sau khi táºn mắt nhìn thấy vẫn thá»±c sá»± bá» Äả kÃch trầm trá»ng, trong Äầu hiá»n lên rất nhiá»u từ ngữ, Äoạn tụ chi phÃch (1), long dương chi hảo (2), phân Äà o (3)â¦â¦Hải ÄÆ°á»ng dù sao còn là thiếu nữ chưa chá»ng, nhìn thấy hai ngưá»i hôn rá»i không dám nhìn tiếp nữa, xoay ngưá»i bá» chạy ra ngoà i.
Má»i tình Äầu trong sáng cá»§a thiếu nữ hoà n toà n bá» má»t mà n nà y Äáºp nát.
Nà ng như thế nà o lại có thá» thÃch ÄÆ°á»£c cái lên nương nương khang ấy? Váºy mà nà ng Äã thá»±c sá»± thÃch cái tên ẻo lả ấy, Hải ÄÆ°á»ng khinh bá» chÃnh mình, thuáºn tiá»n cá»±c Äá» nguyá»n rá»§a cái tên bá» Hải ÄÆ°á»ng coi là nam nhân vô sỠẻo lả Dung VÅ© Ca.
May mà thiếu nữ sÆ¡ luyến cÅ©ng không Äến ná»i quá chấp mê, tình ti chưa sâu, còn có thá» sá»m chặt Äứt.
âââââââââââââââââ ââââââââââââ-1.
Äoạn tụ chi phÃch: Äiá»n tÃch nà y ÄÆ°á»£c bắt nguá»n từ má»i tình âÄoạn tụâ giữa Hán Ai Äế và Äá»ng Hiá»n.
Äá»ng Hiá»n là nhân váºt chÃnh trong câu chuyá»n âtình yêu cắt áoâ cá»§a Hán Ai Äế rất ná»i tiếng.
Ai Äế vì Äá»ng Hiá»n Äã cam tâm tình nguyá»n bá» Äi không Ãt những ngưá»i Äẹp trong hoà ng cung Äá» sá»§ng ái má»t mình ông ta, tháºm chà còn muá»n Äem giang sÆ¡n nhưá»ng lại cho ông ta.
Má»i tình giữa há» trá» thà nh hình mẫu cho những ngưá»i Äá»ng tÃnh luyến ái á» Äá»i sau.
Theo sá» sách còn ghi chép lại, Äá»ng Hiá»n không chá» có khuôn mặt giá»ng mỹ nữ mà từ ngôn ngữ cá» chá» Äá»u giá»ng phụ nữ, âtÃnh tình dá»u dà ngâ, âgiá»i quyến rÅ©â.
Vì váºy Ai Äế ngà y cà ng súng ái Äá»ng Hiá»n hÆ¡n.
Có má»t lần ngá»§ trưa, Äá»ng Hiá»n gá»i lên cánh tay áo cá»§a Ai Äế mà ngá»§.
Ai Äế muá»n quay ngưá»i nhưng cÅ©ng không muá»n là m tá»nh giấc cá»§a Äá»ng Hiá»n nên lấy kiếm cắt Äứt cánh tay áo cá»§a mình.
Ngưá»i Äá»i sau gá»i má»i tình Äá»ng tÃnh là âmá»i tình cắt tay áoâ cÅ©ng là có nguá»n gá»c là Äiá»n cá» nà y.
( Äá» biết thêm chi tiết : AIGiaitri.
com)2.
Phân Äà o: Thá»i Xuân Thu, Vá» quá»c Äại phu Di Tá» HÃ ÄÆ°á»£c Vá» Linh Công sá»§ng ái.
Có má»t ngà y, Di Tá» Hà Ỡvưá»n trái cây bá»i Linh Công du ngoạn.
Hắn từ trên cây hà i xuá»ng má»t quả Äà o, thấy ngá»t là nh ngon miá»ng, phi thưá»ng dá»
Än liá»n láºp tức Äem ná»a còn lại ÄÆ°a Vá» Linh Công Än.
Vá» Linh Công khen ngợi: âDi Tá» Hà Äá»i ta tháºt tá»t quá! Thứ mình cho là mỹ vá» lại luyến tiếc không Än mà Äá» dà nh cho ta.
â Nhưng mà , Äến khi Linh Công thấy Di Tá» Hà già Äi, nhan sắc phai tà n liá»n không thÃch Di Tá» Hà nữa, chuyá»n Äá» Quân vương Än quả Äà o thừa lại biến thà nh tá»i danh, cÅ©ng bá»i váºy là bá» trừng phạt.
3.
Long dương chi hảo: Thá»i Chiến quá»c có Long Dương Quân là má»t cáºu há»c trò vô cùng khôi ngô tuấn tú.
Anh ta ÄÆ°á»£c Ngụy vương say mê vô cùng, Äá»ng sà ng cá»ng chẩm (Än cùng ngá»§ cùng), rất ÄÆ°á»£c sá»§ng ái.
Má»t ngà y hai ngưá»i cùng Äi thuyá»n câu cá, Long Dương Quân câu ÄÆ°á»£c hÆ¡n mưá»i con cá,cá cắn câu ngà y cà ng nhiá»u, thế nhưng nưá»c mắt lại rÆ¡i, Nguỵ vương thấy váºy liá»n há»i có chuyá»n gì, Long Dương Quân nói: ââKhi Äại vương câu ÄÆ°á»£c con cá lá»n, trong lòng sẽ rất vui vẻ.
Thế nhưng lưỡi câu rất nhanh chóng sẽ ÄÆ°á»£c thả xuá»ng nưá»c Äá» tìm con cá to hÆ¡n, còn con cá vừa câu ÄÆ°á»£c sẽ bá» vứt Äi mà không ÄÆ°á»£c ngó ngà ng tá»i nữa.
Thần không dám liên tưá»ng Äến, như nay thần có thá» ÄÆ°á»£c sá»± sá»§ng ái cá»§a Äại vương, có ÄÆ°á»£c má»t Äá»a vá» hiá»n hách trong triá»u Äình, thần dân thấy thế, Äá»u rất kÃnh trá»ng thần, nhưng khắp trá»i Äất nà y, ngưá»i dung mạo tuấn tú nhiá»u không Äếm xuá», bên ngoà i ngưá»i ta Äá»n Äại rằng thần sá» dÄ© ÄÆ°á»£c Äại vương sá»§ng ái, là vì dung mạo cá»§a mình.
Thần tá»± lo lắng rằng mình cÅ©ng giá»ng như con cá vừa bá» mắc câu, sợ ngà y mình bá» bá» Äi không còn xa nữa, như thế thần là m sao mà không khóc ÄÆ°á»£c?âSau Äó Ngụy vương ra má»t sắc lá»nh trong cả nưá»c rằng: Từ nay vá» sau nếu có ngưá»i bà n luáºn mỹ nhân, nếu bá» phát hiá»n sẽ bá» giết mà không cần Äá»nh tá»i.
Câu thà nh ngữ âLong Dương chi hảoâ cÅ©ng bắt nguá»n từ Äây.
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!