Ngắm Rias thêm 1 chút. Cầm dứt khoát đứng dậy mặc quần áo rồi đi ra ngoài mà không để ý đến nụ cười hạnh phúc trên môi ai đó( ghê chưa). Ra đến ngoài, Cầm hít 1 hơi thât sâu. Thở ra cái thật sảng khoái. Anh không cảm thấy mệt mỏi chút nào dù cho vừa vận động kịch liệt thậm chí cả người còn cảm thấy khoan khoái đến lạ. Thật đúng là thần kỳ mà. Thậm chí Cầm dường như còn cảm thấy chỉ làm 1 lần mà hắn như tu luyện mấy chục năm trời đó. Thật đúng là 1 cảm giác không nói nên lời. Đây chẳng lẽ là song tu trong truyền thuyết sao. Cầm khẽ mỉm cười cho cái suy nghĩ đó của mình. Hắn làm gì có kỹ thuật gì mà song với chả tu chứ. Hẳn là giải được nỗi lòng khiến cho thân thể được thả lỏng nên mới cảm thấy khoan khoái đi. Mà người ta thường nói, khi thân thể thả lỏng thì những bộ phận khác cũng thả lỏng rất nhiều. Và điển hình là bụng của anh chàng. Nó đã bắt đầu réo lên để thúc Cầm đi dùng bữa. Cũng đúng thôi, anh chàng cũng không biết mình đã nhất bao lâu nhưng mà chắc cũng không phải ngắn. Đã thế vừa tỉnh lại đã vận động kịch liệt như vậy không đói mới là lạ đó. Nhưng mà bây giờ chỉ vì mình mà bắt người ta đi chuẩn bị thì cũng hơi kỳ. Cầm quyết định chính mình sẽ nấu tiện thể làm cho cả Rias luôn. Hình như cô nàng chưa bao giờ được thưởng thức món ăn hắn nấu a. Đây có thể nói là 1 cơ hộ thể hiện không thể bỏ qua a. Sau 1 vài lần hỏi. Cầm cuối cùng cũng đã tìm đến được nhà bếp. Dù đã qua giờ ăn trưa nhưng nhà bếp vẫn còn khá là tất bất người ra kẻ vào chuẩn bị đồ ăn tối. Thấy Cầm tiến đến, phản ứng đầu tiên của bọn họ là bất ngờ vì chắc chắn CẦm không phải là 1 nhân viên ở đây, mà trong anh lại không giống mấy vị khách kia a. Thật không biết nên xưng hô thế nào. Thấy mọi người nhìn mình chằm chằm. Cầm gãi gãi mũi xấu hổ nói:- Mọi người cứ làm việc đi đừng quan tâm đến ta, cứ coi ta là không khí là được rồi. Cầm cũng không dây dưa mà đi đến 1 bàn bếp trống, xem xét 1 chút. Anh chàng gật đầu hài lòng. Dù khá là thô sơ nhưng mà làm đồ ăn vẫn được đi. Rồi anh chàng lại tât bật đi chuẩn bị nguyên liệu. Mọi người nhìn theo 1 hồi rồi không quan tâm nữa. Bọn họ cũng còn đống việc phải làm đây. Quan tâm làm gì cho mệt. Với lại thân là 1 người hầu, nhiều chuyện không phải là 1 đức tính tốt a. Hắn muốn làm gì cũng được miễn là không ảnh hưởng đến bọn họ là được rồi. Đối với điều này, Cầm cũng không có để tâm quá nhiều. Chỉ thấy anh chàng đi lòng vòng quanh kệ bếp tìm nguyên liệu. Dù cho nguyên liệu nơi đây khá là khác với mặt đất nhưng mà cũng không có khác quá nhiều. Thậm chí 1 vài loại đồ dung quen thuộc vẫn có. Xem ra là địa ngục cũng có chút quan hệ với nhân giới đi. Cầm đi 1 vòng, thưởng thức 1 vòng các loại kỳ hoa dị quả của địa ngục, đánh giá chúng để tìm ra thực đơn tốt nhất. Cuối cùng, sau hơn 30 phút tìm tòi. Cầm cũng đã tìm đủ những thứ mình cần. Giờ là chiêu đãi bản thân thôi. 1 lát sau, 1 mùi thơm quyến rũ thoan thoảng khắp không gian khiến những người làm ở đây không khỏi tham lam hít thêm 1 hơi. Bọn họ dường như cùng 1 lúc dừng tất cả công việc mà quay sang nhìn về nơi mùi thơm phát ra. Và bọn họ kinh ngạc khi nơi đó đang tồn tại 1 bàn tiệc đã có tầm 4-5 món mà chưa dừng lại. Mùi thơm mê người đang bốc ra nghi ngút khiến cho bọn họ không khỏi nuốt nước miếng 1 cái. Làm thành viên nhà bếp của 1 trong những người đứng đầu địa ngục nên tay nghề của bọn họ cũng không phải dạng vừa nhưng mà số món mà có mùi thơm như vậy thật là hiếm có a. Ai đó muốn nước miếng 1 cái như làm cho cảm giác thèm muốn bùng lên trong lòng mọi người. Và những tiếng nuốt nước miếng càng ngày càng nhiều theo càng nhiều món tạo ra và mùi thơm càng ngày càng đậm. Và đến khi 1 bàn tiệc gồm 9 món đã được tạo ra thì Cầm mới dừng lại. Chỉ còn có 1 nồi vẫn còn đang ninh. Đây chính là món mà anh chàng chuẩn bị đặc biệt cho Rias. Bưng món cuối cùng lên bàn. Cầm mới để ý đến mọi người đang chăm chú nhìn mình. Không, chính xác là đang nhìn món ăn của anh chàng. Cầm thấy thế khẽ gãi gãi mũi cười nói:- Ta làm hơn nhiều nên mọi người cũng đến ăn đi. Được sự đồng ý của Cầm. Mọi người cũng không khách sáo nữa mà bắt đầu ngồi vào bàn. Nếu là bình thường có lẽ bọn họ sẽ không làm việc mất mặt như vậy nhưng mà món của Cầm quá hấp dẫn khiến cho bao quy củ bay mất veo. Nhìn vẻ mặt háo hức của mọi người. Cầm mỉm cười cũng ngồi xuống và bắt đầu ăn cơm. Đến đây bọn họ hận mình không có thêm 1 cái miệng nữa. Quá ngon rồi. Món nào món đó cũng quá hấp dẫn, quá ngon. Thật không ngờ những nguyên liệu quen thuộc bình thường lại có thể làm ra những món ngon như vậy a. Cả bàn tiệc khổng lồ bị giải quyết trong nháy mắt mà trông mặt ai cũng có vẻ chưa thỏa mãn cho lắm. Cầm cũng cảm thấy khá là mĩ mãn. Ở đây có những nguyên liệu mà hắn chưa thấy bao giờ. Vị cũng khá là lạ nhưng mà cũng không tệ. Nếu cho hắn thời gian nghiên cứu đảm bảo sẽ có thể làm ra được món ngon hơn rồi. Nhưng đó cũng là việc của tương lai. Bây giờ ăn uống xong xuôi rồi thì đến lúc chuẩn bị cho Rias rồi. Tính toán, nồi cháo cũng đã xong rồi đi. Cầm tiến đến bếp. Mở nắp cái nồi đất đang ủ. 1 mùi thơm nồng đậm phả vào mặt khiến người ta say mê. Mấy món vừa rồi dù rất ngon nhưng mà Cầm cũng chỉ là tùy tiện làm mà thôi. Chân chính món ngon chính là nồi cháo này. Không chỉ mùi vị tuyệt giai mà độ dinh dưỡng khỏi bàn. Đảm bảo có thể giúp Rias trong thời gian ngắn xuống giường được a. - Món gì thơm thế. LÀm cho ta hả. Lời nói vang lên làm Cầm giật cả mình. Quay lại thì thấy thân ảnh của Kagura, thật không biết cô nàng này đứng đó từ bao giờ nữa. Nhưng mà Cầm cũng chỉ hoảng hồn trong chốc lát rồi lập tức lấy lại bình tĩnh. Cô nàng này mạnh như vậy, nếu cố muốn dấu thì hắn sao có thể tìm ra được. Hơn nữa dù không biết tương lại như thế nào nhưng hiện tại thì cô ta đang ở phe của hắn. sợ cái rắm ý. Chỉ thấy Cầm thàn nhiên nói:- Đây là cháo thập cẩm ta làm cho Rias. Có nhiều đó cô có muốn ăn thử không. Kagura khẽ gật đầu. Đối với cái gì thì cô vẫn lạnh nhạt nhưng không biết sao từ khi ăn món của Cầm xong thì cô lại có thích ăn uống mới chết dở chứ. Đúng là ăn hàng đạo tạo không khó mà. Chỉ khổ ai đó tương lai phải chiều lòng ăn hàng thôi. Nhưng đó là chuyện của tương lai. Bây giờ ai đó vẫn đang tiếp tục cái công việc bồi dưỡng ăn hàng a. Chỉ thấy Cầm lấy cái muôi. Đảo đảo 1 cái rồi múc ra 1 cái chén nhỏ và đưa cho Kagura. Kagura tiếp lấy cái chén, khẽ ngửi 1 cái. Mùi hương quyến rũ của các loại nguyên liệu khiến cô say mê. Không nhịn được nữa, cô múc lấy 1 muôi và ăn. Lập tức, mặt cô hiện lên từng tia đỏ ửng. Trên mặt hiện lên 1 nụ cười hiếm có. Thân là 1 con rồng lại còn là 1 con rồng cực mạnh. Mấy ngàn độ cũng không khiến cho cô đổi sắc nhưng giờ chỉ 1 thìa cháo lại khiến cho cô đỏ mặt. Từ đó cũng đã đủ hiểu món này ngon như thế nào. Nhìn vẻ mặt của Kagura, Cầm mỉm cười tự tin. Xem ra món này cũng không tệ a.