Hoang cổ, sơ khai, thần thánh, trang nghiêm và đầy vĩ ngạn…Đó là những cảm giác mà Quang Minh Thánh Địa tạo ra cho Lạc Nam cùng với Á Hy Thần và Tô Nhan hai nữ…Bọn hắn đã tiến vào bên trong phạm vi Quang Minh Thánh Địa, được
chứng kiến vô số các kiến trúc xưa cổ hoang tàn còn sót lại của một thế
lực từng xưng hùng xưng bá Việt Long Tinh trong lịch sử, trong lòng cũng chỉ có thể âm thầm cảm thán uy lực của dòng chảy thời gian. Theo cổ tịch ghi chép, Quang Minh Thánh Địa từng là một cái Siêu Việt Cửu Cấp Thế Lực trên Việt Long Tinh, Thánh Chủ của Thánh Địa là Độ Kiếp Kỳ Viên Mãn cường giả, có thánh thú trấn địa chính là Quang Minh Tượng…Bất quá tất cả chỉ là ghi chú của người xưa, độ chính xác như thế nào không ai dám đảm bảo. “Đẳng cấp tối đa của Việt Long Tinh chỉ là Độ Kiếp Kỳ, Quang Minh
Thánh Địa dù trong quá khứ cường thịnh đến đâu thì cũng không thể vượt
quá giới hạn đó!” Lạc Nam mang theo chúng nữ vượt qua từng lớp kiến trúc xưa cũ, cảm nhận sự hùng vĩ của Quang Minh Thánh Địa…trong lòng có chút cảm thán. “Đương nhiên là không thể vượt qua Độ Kiếp, nhưng nghe nói Quang Minh Thánh Địa sở hữu số lượng Độ Kiếp Kỳ đông đến đáng kinh ngạc, mỗi người đều tinh thông Quang Minh Hệ thuộc tính!” Á Hy Thần thân là nữ vương
của Tinh Linh Nữ Quốc, tại đó cũng là nơi lưu trữ nhiều loại bí văn
trong lịch sử, nhất thời mở miệng nói ra. “Nếu Quang Minh Thánh Địa khi đó cường thịnh như vậy…làm sao lâm vào hủy diệt?” Tô Nhan thắc mắc. “Không biết, lịch sử quá mức xa xôi... !” Á Hy Thần lắc đầu. “Nói không chừng lại do bọn Dạ Lang Tiên Tinh xuống thí luyện sau đó
phát sinh xung đột với Quang Minh Thánh Địa!” Lạc Nam vuốt vuốt cằm, đây là khả năng duy nhất hắn có thể nghĩ đến lúc này. “Chàng nói có lý!” Hai nữ gật đầu, muốn đem Quang Minh Thánh Địa diệt đi…lại khiến lãnh thổ của nó trôi vào hư không vô tận…quy mô trận chiến năm xưa chắc hẳn kinh thiên động địa. Nói không chừng thật sự do đám Dạ Lang Tiên Tinh gây nên. Ba người ở tại nơi này hành tẩu hết sức cẩn thận, bởi vì chỉ có trời
mới biết một thế lực xưa cổ sẽ từng bố trí những thứ gì bên trong Thánh
Địa của bọn hắn. Mặc dù với thực lực của Lạc Nam hiện tại có thể không sợ các loại bẫy do Quang Minh Thánh Địa bố trí, nhưng cứ cẩn thận là trên hết……Chỉ bất quá, theo thời gian trôi đi…ba người vẫn bình an vô sự hành
tẩu, Quang Minh Thánh Địa ngoài rộng lớn vô cùng ra, chẳng có một chút
động tĩnh nào…giường như toàn bộ không gian chỉ có Lạc Nam cùng hai nữ,
ngoài ra chẳng còn thứ gì khác. “Quá mức tĩnh lặng…chẳng lẽ Quang Minh Thánh chỉ còn cái vỏ không thôi sao?” Á Hy Thần âm thầm nhủ. Lạc Nam cau mày, Nhìn Xuyên Yếu Điểm cùng Thấu Thị Vạn Lý quét khắp
bốn phương tám hướng, bất quá vẫn chưa phát hiện thứ gì ngoài sự hoang
vắng. Hắn vừa đi vừa nắm tay hai nữ, không vì mọi thứ yên bình mà trở nên
lơ là, trái lại đặt an toàn của Á Hy Thần với Tô Nhan lên trên hết. Lại một lúc lâu, ba người vẫn thảnh thơi tiến vào ngày càng sâu, vẫn chưa phát hiện thứ gì lạ. “Phu quân…thiếp và Hy Thần tỷ tỷ vào bên trong…chàng một người tự mình khám phá để tiết kiệm thời gian!” Đúng lúc này, Tô Nhan mở miệng kiến nghị. Nàng cảm thấy mình và Á Hy Thần lúc này không giúp được gì cho hắn…mà Lạc Nam lại còn phải phân tâm bảo vệ hai người, vì thế đưa ra đề nghị
muốn vào Linh Giới Châu…“Tô Nhan muội nói không sai…chúng ta ở ngoài khiến ngươi bó tay bó
chân, trước hết vào Linh Giới Châu đi!” Á Hy Thần cũng mở miệng tán
đồng. Lạc Nam nghe vậy hơi sũy nghĩ, rốt cuộc làm theo ý các nang…Hắn không sợ nguy hiểm bất ngờ nhưng không có nghĩa là hai nữ sẽ
không sợ, tốt nhất là thu các nàng vào trong, khi nào xác định không có
gì nguy hiểm rồi tính tiếp. Ý niệm vừa động, Tô Nhan cùng với Á Hy Thần không chút kháng cự…hai
nữ tiến vào Linh Giới Châu, để lại mình hắn giữa không gian rộng lớn. Lạc Nam lúc này không tiếp tục lêu lỏng, Bát Hoang Hoành Thiên Viêm
triển khai, kết hợp với Tốc Môn cùng thân pháp, hắn đẩy nhanh tóc độ đến cực hạn, du tẩu bên trong Quang Minh Thánh Địa này. …Nhự chứng minh Lạc Nam và nhị nữ lo xa, thời gian dần trôi…Lạc Nam
vẫn phát hiện mọi thứ xung quanh mình toàn trống rỗng, ngay cả một cái
bóng cũng không thấy…càng đừng nói đến Dị Hỏa top 1 trong truyền thuyết. “Hừ, ta muốn xem nơi này có ẩn giấu thứ gì không…”Hắn dần mất kiên nhẫn, lúc này tiếp tục dùng lại trò cũ…thả ra Hỏa
Phượng Hoàng cùng Tử Tâm Phần Không Viêm, đem không gian Quang Minh
Thánh Địa này thiêu đốt. HỪNG HỰC…Ngọn lửa cháy ngày một lớn, đột ngột có hơn mười luồng công kích trực chỉ nhắm thẳng đến Lạc Nam, hơn nữa những kẻ ra tay cực kỳ khôn
khéo…vậy mà giữ một khoảng cách nhất định đánh lén hắn, đề phòng Lạc Nam phản ứng kịp cả đám sẽ nhanh chóng bỏ chạy. “Hừ, dư nghiệt đám cháu trai, các ngươi tự mình đưa đến cửa!” Lạc Nam cười nhạt không thôi, hắn luôn ở trạng thái kích hoạt Bạch Nguyệt Đoạt
Hồn Nhãn, làm sao không biết đám này ẩn nấp? (adsbygoogle = window. adsbygoogle || []). push({}); Không một chút chần chờ, ý niệm vừa động…Tám thanh Hư Không Kiếm tiềm hành bên trong hư không được điều động,
nhanh chóng xuyên thấu tầng tầng không gian…trên thân kiếm lúc này mang
theo cả Kiếp Lôi cùng Đế Diễm, Hỏa Lôi dữ tợn lưu động không có cách nào để hình dung. Một đám mười tên đánh lén trong lòng còn đang cầu nguyện Lạc Nam
trúng phải công kích của bọn hắn, bất quá ngay cả khi công kích của bọn
hắn chưa tìm đến vị trí của Lạc Nam, đã nghe liên miên bất tuyệt tiếng
hét thảm thiết vang lên:“Á!!!!!!!!”Không biết từ bao giờ, đã có tám thanh Kiếm đen kịch sắt lẹm, trên
thân còn có Lôi Hỏa cắm xuyên qua cơ thể tám người bên trong đó, quỷ dị
đến cực hạn. Lạc Nam cười gằn, Lôi Hỏa bùng phát dữ dội…đem thể xác tám người đốt
thành tro tàn, đương nhiên Linh Hồn không thoát khỏi số phận bị hắn và
Hồn Nguyệt Ánh cướp đoạt Luyện Hóa. Lần này không tiếp tục gia tăng Hồn Tu, Lạc Nam muốn cướp Linh Hồn để tiếp tục thăng cấp Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn. Ngự Kiếm Thuật chưởng khống một đám phi kiếm giết địch chưa phải quá
mạnh, bởi vì Lạc Nam chỉ mới lĩnh ngộ tầng thấp nhất bên trong nó, số
lượng Kiếm thống ngự được còn quá ít. Nhưng hắn lại phát hiện một điều thú vị chính là, môn Ngự Kiếm Thuật
này có thể mang lại cho người tu luyện nó khả năng sáng tạo vô hạn…để
phát triển thành các loại hình công kích đa dạng khác nhau. Việc sử dụng Lôi cùng Hỏa bao trùm thân Kiếm, sau đó điều khiển Kiếm
bay để giết kẻ thù…cũng là một loại công kích nguy hiểm cùng cực do Lạc
Nam nghĩ ra. Mà khi hắn giết xong tám tên thiên tài trong số mười người, đám công kích của chúng rốt cuộc mới tiếp cận…Lạc Nam cười nhạt, chỉ thản nhiên thi triển Hồn Địa…ngay cả động đậy cũng không cần, trực tiếp né tránh mười vũ kỹ mạnh mẽ. “Trốn! tên này chính là quái vật!”Nhìn thấy Lạc Nam phản giết tám người đồng đội, công kích của bên
mình lại bị hắn ung dung hóa giải, hai tên thiên tài sót lại xém chút tè ra quần, hận không thể vắt chân lên cổ bỏ chạy. GÁY…Hỏa Phượng Hoàng đang gào thét trên bầu trời sẳn tiện lao vụt xuống,
vươn ra móng vuốt ngập trời Dị Hỏa vồ xuống hai người, đem không gian
xung quanh bọn chúng đốt trụi, muốn chui vào lẫn trốn cũng không được…XOẸT XOẸT XOẸT…Tám thanh Hư Không Kiếm đã xuyên thấu mà đến, một lần nữa kết liễu hai tên dư nghiệt. Hắn quá mạnh…mạnh đến mức những kẻ được xưng là thiên tài ở Dạ Lang Tiên Tinh này hầu như chỉ bị miểu sát. Sau khi chuyển hóa Tiên Lực, dù không dùng đến Long Lực bá đạo vượt trội kia thì chiến lực của Lạc Nam cũng tăng quá nhiều. Hắn rốt cuộc cũng hiểu vì sao trước đây mình dùng Linh Lực đấu với Tiên Lực lại chật vật quá mức như vậy. Bởi vì Tiên Lực ở một đẳng cấp hoàn toàn khác so với Linh Lực, muốn
sở hữu một giọt Tiên Lực, phải tiêu tốn đến ngàn giọt Linh Lực, đủ hiểu
chênh lệch bên trong đó. “Nơi này không còn lại thứ gì…” Lạc Nam lẩm bẩm một tiếng, xoay người muốn rời đi. ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…Đúng lúc này, các tôn đại đỉnh trong đan điền của Lạc Nam chấn động
dữ dội như chưa từng có, một cổ chiến ý mênh mông như tìm thấy đối thủ
xứng tầm bùng phát, đặc biệt là Diễm Tâm Đỉnh càng là hưng phấn reo hò
như phát hiện thứ gì đó. Ngay cả con Hỏa Phượng Hoàng đang ngạo thị trời cao cũng dừng lại
thân thể, Tử Tâm Phần Không Viêm trên thân nó đang nhẹ run lên, giường
như phát hiện khí tức vượt qua nó. Duy chỉ có Long Lực Đỉnh từ đầu đến cuối vẫn án binh bất động, biểu
hiện kiêu ngạo cực kỳ…hiển nhiên nó vẫn ở một tầng thứ khác, không dễ
dàng kích động như sáu đại đỉnh còn lại. “Thiên Địa Dị Vật?” Lạc Nam hít sâu một hơi, có thể khiến các tôn đại đỉnh biểu tình như vậy…chứng minh có Thiên Địa Dị Vật tồn tại. Bất quá vì sao đến hiện tại các tôn Đại Đỉnh mới cảm ứng được có Thiên Địa Dị Vật, mà ngay từ đầu không hề biểu tình chút nào?Câu trả lời rất đơn giản, đó là lúc đầu khoảng cách đôi bên quá
xa…các tôn Đại Đỉnh không cảm ứng được, nhưng hiện tại ở khoảng cách gần hơn, bọn chúng lập tức phát giác. Lạc Nam từ đầu đến cuối vẫn chưa di động quá xa, làm sao khoảng cách giữa thiên địa dị vật rút ngắn?Câu trả lời càng đơn giản hơn…đó là Thiên Địa Dị Vật đang di chuyển
về phía hắn, rút ngắn khoảng cách là Thiên Địa Dị Vật mà không phải hắn. “Chạy? mau đứng lại cho ta!”“Khanh khách, ngươi mới là kẻ chạy!” (adsbygoogle = window. adsbygoogle || []). push({}); Không đợi Lạc Nam kịp định thần, từ khoảng cách xa xôi gần đó…vô tận
Thiên Địa Linh Khí cuồn cuộn kéo về, hai thân ảnh ở trên không trung
điên cuồng chiến đấu, vừa đánh nhau vừa di chuyển, cảnh tượng hoành
tráng cực kỳ. Lạc Nam ánh mắt co rụt, nhìn chằm chằm hai tên tiểu loli trong tầm mắt…Chỉ thấy một tiểu nha đầu phấn điêu ngọc trác, tinh xảo tuyệt luân
như búp bê bằng sứ, làn da trắng nõn yêu kiều, thân mặc váy ngắn thất
sắc lộng lẫy, một đầu tóc ngắn lấp lánh thất thải quang mang như tinh
linh giữa trời, dễ thương đến cực hạn. Ở trong bàn tay nhỏ nhắn của nàng điên cuồng đánh ra các cột sáng bảy màu mạnh mẽ hướng về đối thủ ở đối diện, mỗi một cột sáng đều là dễ
dàng nghiền nát không gian, mang theo cổ lực lượng hủy thiên diệt địa,
lại tinh khiết đến mức như có thể tịnh hóa âm tà, thật khó để hình dung. Đối diện với tiểu nha đầu mặc váy ngắn bảy màu là một tiểu nha đầu
khác, toàn mặc một kiện váy màu hồng phấn hừng hực ngọn lửa yêu dị đến
cực hạn, một đầu tóc đều là do tia lửa hồng hình thành, thân mặc váy
hồng, chân đạp hồng liên... diện mạo hoàn mỹ lém lĩnh, nơi khóe môi còn
có một nốt ruồi son tô điểm đỏ như lửa, càng gia tăng vẻ quyến rũ trên
dung nhan vốn ngây thơ của nàng, kích thích thị giác đến cùng cực. Tiểu nha đầu mặc váy hồng cũng không phải dạng vừa, chứng kiến cột
sáng bảy màu của tiểu nha đầu mặc váy bảy màu đánh đến, khóe môi đỏ cười nhạt, bàn tay ngưng tụ thành vô số quả cầu Hỏa Diễm màu hồng phấn, hung hăng chưởng ra…Mỗi một quả cầu đều là dễ dàng đem không gian xung quanh hòa tan
thành chân không, sức nóng dữ tợn đến mức Hỏa Phượng Hoàng đang ở gần
phải kiêng kỵ rụt cánh lại, Diễm Tâm Đỉnh trong đan điên Lạc Nam càng là như muốn phá xác bay ra ngoài. Cột sáng bảy màu cùng quả cầu hỏa diễm màu hồng phấn ở trên không trung chính diện va chạm…ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…Khí lãng cuồng bạo điên cuồng quét ra, Hỏa Phượng Hoàng trực tiếp
trúng đòn…không cam lòng gáy lên một tiếng, sau đó hóa thành hư vô. Điều này tương đối kinh khủng, phải biết lực lượng điều động Hỏa
Phượng Hoàng chính là Tiên Lực, vì sao dễ dàng bị tiêu diệt như vậy?Điều đó chứng tỏ hai cái tiểu nha đầu trước mặt thực lực mạnh vượt
qua lẽ thường, hoặc công kích của các nàng sở hữu năng lực đặc biệt nào
đó. ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…Hai tiểu nha đầu vẫn điên cuồng triền đấu, thậm chí từ đầu đến cuối
chưa thèm liếc nhìn người đứng gần là Lạc Nam dù chỉ một chút, trái lại
không chút tiết chế công kích của mình, để lực lượng Quang Minh và Hỏa
Diễm điên cuồng văng về phía Lạc Nam. Nhìn thấy mình đứng im cũng bị vạ lây, Lạc Nam khóe miệng co giật, thi triển Mộc Quy xuất hiện trước mặt để bảo vệ cơ thể. ÒM…Nào ngờ với sức chống chịu mạnh mẽ từ Phệ Thiên Mộc sau khi đã chuyển thành Mộc Tiên Lực, Mộc Quy vừa mới xuất hiện bị hai loại năng lượng
kia đánh đến, lập tức không cam lòng gầm lên một tiếng, sau đó lại theo
chân Hỏa Phượng Hoàng hóa thành hư vô. “Có ý tứ!” Lạc Nam hứng thú đại tăng. ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…Lại có công kích lạc đạn đánh đến hắn…Lần này Lạc Nam không tiếp tục phòng ngự, trái lại vô tận Tiên Lực dâng trào, một cái Hợp Linh Chưởng xuất hiện trong tay hắn…Hắn muốn xem xem, hai cái tiểu nha đầu này có thể ngăn cản sáu loại Tiên Lực dung hợp của mình hay không…ẦM ẦM ẦM ẦM…Hợp Linh Chưởng ngưng tụ, không gian xung quanh chấn động, thiên địa
linh khí vốn dĩ cuốn về phía cơ thể hai tiểu nha đầu bất chợt bị Hợp
Linh Chưởng cướp đoạt sau đó hút sạch. Biến cố này lập tức khiến hai tiểu nha đầu biến sắc, rốt cuộc mới
phân tâm khỏi cuộc chiến…dùng ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía Lạc Nam,
hay nói đúng hơn là nhìn về phía Hợp Linh Chưởng trong tay hắn. “Sáu loại thuộc tính dung hợp? gặp quỷ rồi!”Hai tiểu nha đầu trừng to mắt hết sức khả ái, môi nhỏ trợn thành hình tròn, kinh ngạc không sao tả xiết. ĐÙNG…Lạc Nam không vì hai nàng kinh ngạc mà nương tay, hắn cần dạy dỗ hai cái tiểu nha đầu không biết trời cao đất dày một bài học…Hợp Linh Chưởng điên cuồng bắn ra, một tia năng lượng hủy diệt xuyên
thủng hư không mà đến, nghiền ép dư ba công kích của hai tiểu nha đầu
đang lao đến, sau đó trực chỉ bắn thẳng các nàng…Chứng kiến Hợp Linh Chưởng hung hăng cuồng ngạo không ai sáng bằng,
hai cái tiểu nha đầu ngưng trọng liếc nhau, sau đó hết sức ăn ý đứng
cùng chiến tuyến đạt thành song song…Mái tóc lấp lánh ánh sáng tung bay, vô tận thất sắc quang minh ngưng tụ trong tay tiểu nha đầu mang váy bảy sắc. Hỏa diễm hồng phấn thét gào, một cổ hơi nóng đủ khiến thiên địa diệt vong tụ hội trong tay tiểu nha đầu mặc váy hồng. Cả hai không nói không rằng, đánh ra lực lượng mạnh mẽ nhất của mình, muốn đối cứng cùng Hợp Linh Chưởng. Trong lúc nhất thời, Quang Minh Thánh Địa lắc lư dữ dội, có dấu hiệu hủy diệt.