Trước sự va chạm của hai tôn Độ Kiếp, bầu trời Hải Châu toàn bộ rung rẩy kịch liệt, khiến vô số tu sĩ lớn nhỏ không nhịn được uy áp hộc ra máu tươi,hoảng sợ thu hồi thần thức đang quan sát…Trong tay Tinh Linh Nữ Vương không biết từ bao giờ đã xuất hiện mộttấm khiên lớn hình phiến lá, bên trên là vô số phù văn xanh lục luânchuyển hết sức thần bí, tỏa ra lực lượng phòng ngự kiên cố, che chắn cho bản thân cùng Lạc Nam hai người…Mặc dù vậy, Lạc Nam vẫn âm thầm khiếp sợ trước lực lượng mà Độ KiếpKỳ chạm nhau, từng con sóng thần nhấp nhô lên xuống, bầu trời kịch liệtrung rẩy như ngày tận thế đến gần…“Đây vẫn chưa phải sức mạnh toàn bộ của Độ Kiếp Kỳ, bằng không chỉ sợ ngay cả ta cũng không gánh vác nổi dư ba chiến đấu” Tinh Linh Nữ Vươngánh mắt nhíu chặt, thận trọng nói…Á Liên Nga nghe vậy giật mình che lấy khuôn miệng xinh đẹp, bản thânnàng cũng chưa từng được chứng kiến Độ Kiếp đại chiến bao giờ, không ngờ ngay cả vị sư phụ luôn vô địch trong mắt nàng cũng phải thừa nhận nhưthế…“Khoảng cách giữa Hợp Thể và Độ Kiếp chênh lệch lớn đến thế sao?”Trong lúc nhất thời, Á Liên Nga trong lòng rối như tơ vò, nhớ lại lời của Lạc Nam và Diễm Nguyệt Kỳ, nếu thật sự Bách Hiểu Sinh nhờ phụ thânhắn ra tay, Tinh Linh Đảo chẳng phải trở thành cá nằm trên thớt hay sao?Bất tri bất giác, Á Liên Nga đối với quyết định gia nhập Hậu Cung của mình càng thêm cảm thấy đúng đắn…bàn tay nhỏ bé siết chặt…“Xem ra có chút đột phá khiến Đan gia ngươi dám kiêu ngạo trước mặt lão nương?”Âm thanh vang vọng đất trời mang theo chút ý tứ, trong ánh mắt ngưngtrọng của đám cường giả đủ tư cách quan sát chiến đấu, một nấm đấm vôtình nghiền nát không gian, tạo thành lổ hổng to lớn…Bên trong đó, một nữ tử hiên ngang khí phách ngạo nghễ mà ra, toànthân võ y ôm sát cơ thể nóng bỏng, mái tóc tùy ý tung bay, đôi môi dàyđỏ rực như lửa tùy ý nhếch lên bất cần, mắt phượng mi rồng, khí tràngkhủng bố…Răng rắc…Theo mỗi bước chân của nàng giẫm lấy thiên không, vùng không gian Hải Châu nhẹ nhàng rung lên, như không gánh nổi nàng hàng lâm…Nữ nhân vừa xuất hiện, không ít trái tim đột ngột rung lên, vừa bịdáng vẻ oai hùng chinh phục, lại nhớ đến những chuyện nữ nhân này từnglàm trong quá khứ, vô số lão quái vật vô ý thức co rụt hạ thân, haitrứng đau nhứt, ám ảnh kinh hoàng…“Quả nhiên là nàng…” Thiên Cơ Điện Chủ khàn khàn giọng lẩm bẩm…“Cuồng Bạo Nữ Vương…”Đám lão già bật thốt lên trong cổ họng, nữ nhân này chỉ khiến ngườikhác nhớ đến thanh danh hung hăng càn quấy của nàng, ngay cả thân phậnHiệu Trưởng Thánh Linh Học Phủ cũng trở nên nhạt đi vài phần…“Đến rồi…” Đan Diễm Cơ sắc mặt trầm xuống, bên trong óng tay áo củanàng, bàn tay trắng như phấn lúc này đang rung rẩy dữ dội vì đau nhứt…Hiển nhiên sau cú va chạm kia, nàng ăn thiệt thòi không nhỏ…Nhìn nữ nhân vừa xuất hiện, hai tôn đan đỉnh khủng bố xoay tròn trênkhông trung cũng nhẹ nhàng rung rẩy, đó là sự biểu hiện không bình tĩnhtrong lòng chủ nhân của chúng…Hiển nhiên đối mặt Võ Tam Nương, Đan gia song tổ không hề có chút xem thường, thậm chí ngay từ đầu bọn hắn cũng không hề có ý định cùng nànglàm quyết tuyệt…Ra mặt, chẳng qua vì muốn bảo vệ uy nghiêm và danh dự của Đan gia,tìm cách rút lui êm thấm nhất mà thôi…có điên mới cùng nữ nhân này chiến đấu…Bọn hắn không muốn chiến, nhưng Võ Tam Nương lại muốn…“Lão nương đang muốn lĩnh giáo thực lực gia tộc hàng đầu tại Hoàng Sa Đại Lục”Hai nấm đấm siết chặt, một chân dẫm nát không gian, Võ Tam Nương trong thoáng chốc đã xuất hiện bên cạnh Đan gia song tổ…Không khí xung quanh nàng hình thành vòi rồng, không thèm điều độnglinh lực, tất cả đều là sức mạnh thuần túy của nhục thân, mỗi cái giơtay nhấc chân đều khiến không gian băng liệt…Ầm Ầm Ầm…Sấm sét ầm vang nổ tung, giường như ngay cả thiên địa cũng thất sắc trước lực lượng khủng bố của nàng…Sức mạnh của một Bát Cấp Thể Tu lấy tư thái bá đạo nhất xuất hiện trong mắt thế nhân…“Mắt của ta!”Vài tên Luyện Hư có gắng thăm dò công kích khủng bố kia lên tiếng hét thảm, trong mắt chảy xuống huyết lệ, ngay cả Hợp Thể Kỳ cũng miễn cưỡng nén đau nhứt theo dõi mà thôi…Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn của Lạc Nam lấp lóe, vô tận Hồn Lực vậnchuyển giúp hắn mơ hồ quan sát được vài nét huyền bí trong đòn tấn côngcủa sư phụ…“Hả? Hồn Tu?” Bên cạnh Lạc Nam, Tinh Linh Nữ Vương trong lòng xuấthiện thêm một tia hứng thú, người thanh niên này che giấu cũng thậtnhiều…Á Liên Nga đã sớm che lại đôi mắt, không dám quan sát lực lượng do Võ Tam Nương gây ra…Mắt thấy Đan gia song tổ đứng trước mặt mình, Võ Tam Nương rốt cuộc vươn ra nấm đấm, không chút hoa mỹ màu mè nện ra…Rắc…Không gian phía trước nàng triệt để băng liệt tạo nên vô số vòng xoáy đen kịch, trên đường cú đấm đi qua, vạn vật hóa thành hư vô…so với HợpLinh Chưởng đơn giản mà mạnh mẽ hơn vô số lần…Đối diện một đấm tưởng chừng đơn giản của Võ Tam Nương, Đan gia songtổ như lâm đại địch, hai người cắn răng nhìn nhau, biết đã đến nước nàykhông thể không chiến…“Vạn Thú Triều Nguyên!”Đan gia lão tổ nam tử có tên là Đan Thiên Hành ngửa đầu lên trời thét lớn, từ trong Đại Đỉnh dưới thân, hàng vạn hư ảnh yêu thú được ngưng tụ từ hỏa diễm xuất hiện, chúng nó bao phủ cả một vùng không gian, đembiển xanh nung lên sôi sục…Đan Diễm Cơ không yếu thế chút nào, ánh mắt nghiêm nghị, thanh lãnh quát:“Cốt Diễm Chân Thân!”Theo sau đó, ngọn lửa phô thiên cái địa hình thành một bộ xương cốtkhổng lồ hàng trăm trượng bao phủ cơ thể nàng, Đan Diễm Cơ xuất hiện ởvị trí hạch tâm của ngọn lửa, mây xanh bóc hơi, trời đất oi bức, nhiệtđộ khủng bố không cách nào hình dung… “Haha, nát cho lão nương!” Võ Tam Nương thấy hai người chống trảquyết liệt, càng thêm hưng phấn dị thường, trong mắt hừng hực chiến ý…Thân thể oai hùng không lùi mà tiến, nắm tay còn lại vươn lên, lại tiếp tục tung ra một nấm đấm…Hai nấm đấm phá nát không gian…Hàng vạn hỏa thú thét gào đón lấy một đấm…Hỏa Cốt khổng lồ vươn ra cả hai hỏa trảo đỡ lấy đấm còn lại…ĐÙNG…Tiếng nổ vang như ngày tận thế vang vọng khắp Hải Châu, hàng vạn sinh linh phụt máu…Phốc…Lạc Nam và Á Liên Nga khóe môi xuất hiện một tia máu tươi, mà sắc mặt Tinh Linh Nữ Vương cũng trở nên nhợt nhạt…Tầm mắt của họ chỉ còn một màu trắng xóa, tri giác tạm thời phong bế hoàn toàn…Số người có thể nhìn thấy tình hình chiến đấu có thể đếm được trên đầu ngón tay…Trong đó Thiên Cơ Điện Chủ cơ mặt co rụt lại, bởi vì hắn nhìn thấy,trong khoảng khắc va chạm, sau lưng Võ Tam Nương xuất hiện hư ảnh mộtcon Voi được ngưng tụ từ hỏa diễm khổng lồ ngửa mặt lên trời thét gào…Mà chính con voi này khiến thân thể Đan Diễm Cơ và Đan Thiên Hànhtrùng xuống nặng nề, ngay cả lực đạo trong công kích cũng giảm đi vàiphần…Trọng lực bị thao túng…Kết quả là……Không biết qua bao lâu sau, vạn vật trở về yên tĩnh, vô số người lau đi mồ hôi lạnh trên trán, chật vật mở mắt ra…Không có hiện tượng không gian hoàn toàn băng liệt như tưởng tượng, cũng không có thiên địa đổ nát hay biển cả khô cằn…Tận thế không hề diễn ra như dự kiến…Chỉ có vô số phù văn lấp lánh huyền ảo hình thành một đại trận xoaytròn như có thể phong thiên tỏa địa bao trùm xung quanh trận đại chiếnkia…Chỉ là đại trận lúc này đây cũng xuất hiện vô số vết rách lớn nhỏ, thê thảm cực kỳ…Nhìn thấy tình cảnh này, vô số cường giả Hải Châu cung kính hô lên: “Bách Linh Hiệu Trưởng?”Lạc Nam sắc mặt ngưng trọng, ngẩng đầu nhìn lên thiên không…Một nam tử trung niên thân mặc bạch bào, khí độ ung dung, diện mạo giống Bách Hiểu Sinh đến tận bảy phần…Trong lòng bàn tay hắn, phù văn luân phiên vận chuyển, mái tóc rối bời, diện mạo phong trần mệt mỏi…“Hoan hô, là Bách Linh Hiệu Trưởng – Bách Vô Sinh thi triển đại trậnngăn cản dư ba chiến đấu của Độ Kiếp Kỳ cường giả bảo vệ Hải Châu chúngta!” Một tên cường giả sùng bái hét ầm lên…“Không hổ là cường giả đỉnh cao Hải Châu Đại Lục, lại là Bát CấpChiến Trận Sư, có hắn tại…không ai có thể gây rối!” Một lão già cảm thán nói…Đám người nghe vật bừng tĩnh, nhìn về nam tử trung niên bằng ánh mắt sùng bái…Bên trong trận, Võ Tam Nương ung dung mà đứng, thân thể lười biếng vươn vai, chiến ý trong mắt không giảm…Ở phía đối diện, Đan Diễm Cơ và Đan Thiên Hành khóe môi xuất hiện một tia máu, gương mặt âm trầm…Bọn họ vẫn ăn thiệt thòi sau lần giao tranh, nữ nhân kia quá mạnh…Đương nhiên chưa đến bước đường cùng, hai người sẽ không sử dụng đến các loại Đan dược tăng chiến lực khủng bố của Đan gia…Dù sao những vật như vậy đều có tác dụng phụ không nhỏ…“Tiểu tử, không có sao chớ?” Võ Tam Nương không thèm liếc mắt nhìnxung quanh một chút, ngay cả Bách Vô Sinh xuất hiện cũng không quan tâm, ánh mắt ẩn chứa nhu hòa hướng về phía Lạc Nam…Phốc…Lạc Nam vừa nghe, chợt đau đớn sắc mặt vặn vẹo, ngã quỵ trong lòng ÁLiên Nga, cố gắng cắn lấy đầu lưỡi phun ra một ngụm máu tươi, chỉ vềphía nam tử âm nhu vốn đã trốn về phía xa tít, hấp hối thở hổn hển:“Sư phụ, đồ nhi…để ngươi thất vọng rồi, bị hắn đánh trọng thương…không còn sức để nói chuyện…”Nói đoạn lại cắn nhẹ đầu lưỡi, phun thêm một ngụm máu, thê thảm cực kỳ…“Vô sĩ”Đám người trong lòng mắng to, tiểu tử này vừa rồi còn một bộ dạngsinh long hoạt hổ, hiện tại sư phụ vừa đến lập tức trở nên trọng thương, có chuyện nào hoang đường hơn hay không?“Ngươi…” Nam tử âm nhu vừa nhìn thấy bộ dạng vô sĩ của tên này, không nhịn được hai mắt trợn trắng nói không nên lời…Á Liên Nga và Tinh Linh Nữ Vương sắc mặt cổ quái, hành động cắn đầulưỡi của Lạc Nam đương nhiên không thoát khỏi cảm ứng của hai nàng ởkhoảng cách gần…Võ Tam Nương trong mắt cũng xuất hiện ý cười, bất quá ngoài mặt lạiâm trầm đến nhỏ máu, nhìn đám người Đan gia giận quá hóa cười, gằn gằntừng chữ, chấn động Hải Châu:“Lão nương dạy đồ nghiêm khắc, hắn mặc dù chỉ mới Hoá Thần, nhưng nếu bị Luyện Hư Viên Mãn đánh chết lão nương cũng không quan tâm…” Đám người giật mình trong lòng, đây nào chỉ là nghiêm khắc? rõ rànglà hành vi điên cuồng a…ngoài trừ yêu nghiệt như Lạc Nam, ai dám lấy Hóa Thần Hậu Kỳ đối kháng Luyện Hư viên mãn?Đối với cách thức dạy đồ đệ của vị nữ cường nhân này vừa sợ vừa phục, trách không được đào tạo nên tiểu tử này khủng bố như vậy…Chứng kiến biểu hiện của đám người, Võ Tam Nương cười lạnh chế giễu:“Hết lần này đến lần khác người Đan gia các ngươi không có chút liêmsĩ, lấy Hợp Thể Kỳ trưởng lão truy sát tiểu bối Hóa Thần Kỳ, Đan Diễm Cơ cùng Đan Thiên Hành, hai ngươi nếu không cho lão nương câu trả lời hợplý, hôm nay đừng hòng rời đi!”Đám đông nghe vậy âm thầm gật đầu, Đan gia hành động lần này quả thật không thể đồng tình, nếu cử tiểu bối trong tộc đánh bại Lạc Nam sẽchẳng ai dám ý kiến gì, đằng này cử nhân vật cấp trưởng lão sống hàngngàn năm truy bắt một tên tiểu bối, hành vi có chút quá phận…Đan Diễm Cơ và tên lão tổ Đan gia còn lại tên Đan Thiên Hành sắc mặttrở nên khó coi, về tình về lý rõ ràng bọn hắn đều thua thiệt, là giatộc top đầu đại lục, danh dự là thứ rất quan trọng, bọn hắn không thểchấp nhận việc bị thế nhân âm thầm phỉ nhổ được…Chưa kể Võ Tam Nương rõ ràng là một khối thiết bảng, Đan gia vô số năm chưa từng ăn thiệt thòi như vậy…Đan Thiên Hành hít sâu một hơi, nhìn về Võ Tam Nương trầm giọng nói:“Lần này quả thật Đan gia dạy bảo trưởng lão không nghiêm, bất quáhắn cũng bị Cuồng Bạo Nữ Vương ngươi đánh đến xém chút tàn phế, mọichuyện vĩ hòa di quý thế nào?”“Haha, nếu lão nương không đến kịp, người tàn phế hiện tại có lẽ làđồ nhi của ta, lão nương mặc dù bao che đồ đệ nhưng sẽ không nhúng tayquá sâu, chuyện của Tiểu Nam sẽ để hắn tự giải quyết…” Võ Tam Nương ý vị thâm trường nói…“Ý của ngươi là?” Đan Diễm Cơ mày liễu siết chặt…Nàng vốn chuyên tâm bế quan gần trăm năm nay, mọi chuyện trong tộcđều để đại ca Đan Thiên Hành chấp chính, lần này nếu không phải ĐanThiên Hành vội vàng kêu gọi, có lẽ vẫn không xuất quan đấy…“Hai tên đó ỷ mình là Hợp Thể Kỳ khi dễ đồ nhi ta, vậy có dám áp chếtu vi sinh tử chi chiến một trận với hắn? người thắng đạt được toàn bộvật của người thua…” Võ Tam Nương chỉ vào nam tử âm nhu và nam tử thôcuồng nhếch miệng hỏi…“Ta đồng ý!” Nam tử thô cuồng nghiến răng nghiến lợi nhìn Lạc Nam, sát ý mãnh liệt…“Không thể…” Đan Thiên Hành và Đan Diễm Cơ đồng thanh quát, trừng mắt nhìn tên ngu ngốc này…Mặc dù họ chưa chứng kiến thực lực của Lạc Nam, nhưng với bộ dạng tựtin của Võ Tam Nương như vậy đương nhiên không thể dễ dàng mắc câu…“Đan gia từ bao giờ hèn nhát như vậy? ngay cả người của Hỏa Minh giáo của không bằng!” Võ Tam Nương khinh bỉ hỏi…“Ngươi…đừng ép chúng ta!” Đan Thiên Hành và Đan Diễm Cơ gương mặt trầm xuống…“Nốc thuốc sao? Lão nương cũng muốn xem thử Đan dược Đan gia có gìlợi hại?” Võ Tam Nương không sợ hãi chút nào, ngược lại khiêu khích mởmiệng cười…Trong bầu không khí giương cung bạc kiếm, Bách Vô Sinh khoan thai rơi xuống, mỉm cười nhìn Võ Tam Nương nói:“Đan gia vốn là gia tộc chuyên về Luyện Đan, Nữ Vương ngươi lại muốn bọn hắn dùng chiến lực so đấu, có chút không phải…”“Bách Hiệu Trưởng…” Đan gia song tổ mừng rỡ chắp tay…“Hôm nay ra tay, ân tình bổn tọa thiếu nợ Đan gia năm xưa xem như hoàn trả…” Bách Vô Sinh mỉm cười truyền âm…“Tên cáo già!” Đan Diễm Cơ và Đan Thiên Hành âm thầm mắng, năm xưaĐan gia từng thay Bách Vô Sinh luyện chế một viên Linh Cấp Thượng PhẩmĐan Dược…Vốn đó là một ân tình lớn có thể tận dụng với Đan gia, nào ngờ hômnay tên này chủ động ra tay trả nợ…quả nhiên không tốt lành gì…Bất quá trước tình cảnh này, Đan gia song tổ chỉ có thể cắn răng đáp ứng…Võ Tam Nương nhìn Bách Vô Sinh đột ngột chen vào, chiến ý một lần nữa rực cháy, hào khí nói:“Lúc bọn hắn động thủ với Tiểu Nam cũng không yêu cầu so luyện Đan,ngược lại ngươi đột nhiên xen vào chuyện riêng của người khác là có ýgì? Bổn tọa đang có hứng 1 chọi 3 đấy…”Ánh mắt Bách Vô Sinh hơi co lại, thản nhiên nói: “Hải Châu không phải chiến trường, mời rời đi cho!”Hắn là người có lý trí, đương nhiên không dễ dàng động thủ vì chuyện chẳng liên quan gì đến mình mà không đạt ít lợi gì…Võ Tam Nương nghe vậy ngoài ý muốn gật đầu, như cười như không nhìnĐan gia song tổ: “Nếu hai người vẫn không cho lão nương câu trả lời, tasẽ tùy thời đến Đan gia làm khách!”Đan Diễm Cơ và Đan Thiên Hành nghiến răng nghiến lợi, bà điên này đến Đan gia, chẳng phải quậy long trời lỡ đất hay sao?Trước thái độ kiên quyết của Võ Tam Nương, ánh mắt Bách Vô Sinh lấp lóe, cuối cùng hướng Đan gia song tổ truyền âm:“Lần này quả thật Đan gia các vị đuối lý, bổn tọa cũng không thể giúp quá sâu…người làm đại sự không câu nệ tiểu tiết a…”Đan Thiên Hành và Đan Diễm Cơ hai mặt nhìn nhau, lại nhìn về phía nam tử thô cuồng và nam tử âm nhu, cuối cùng cắn răng quyết định…“Đan Tần hiện tại sắp tàn phế, không thích hợp chiến đấu…để Hỏa Lựcchiến với ái đồ theo lời của Võ hiệu trưởng đi! Sau trận này, mọi chuyện chấm dứt!” Đan Thiên Hành nhìn về phía nam tử thô cuồng nhàn nhạt nói…Nam tử thô cuồng tên Hỏa Lực là người của Hỏa Minh giáo, không phảinồng cốt của Đan gia như nam tử âm nhu tên Đan Tần…có thể hy sinh…Chưa kể chiến lực của Hỏa Lực không tệ, biết đâu có thể gây ra bất ngờ…“Ý ngươi thế nào?” Võ Tam Nương liếc mắt nhìn Lạc Nam trưng cầu ý kiến…Lạc Nam hai mắt nóng rực, biết quá tham lam cũng không phải là tốt,nam tử âm nhu đã được Đan gia song tổ bảo hộ, ép bọn hắn nốc thuốc thìphiền toái, trước hết thu một loại Dị Hỏa cũng không tệ, hắn chỉ có thểnhẹ gật đầu:“Cầu còn không được!”…Ngủ ngon nhé ae, sắp hết 1 tháng thử việc chưa biết thế nào