Con đường bá chủ

Chương 2015: Trợn mắt há hốc mồm

21-08-2024


Trước Sau

Phu thê bất hảo, thằng cu làm hòa…Kinh nghiệm các cụ đúc kết qua vô vàn thế hệ cấm có sai, Lạc Nam liền tuân theo mà chấp hành.
Nói đến thằng cu, đương nhiên không phải nói đến nhi tử của hai người, chỉnhững người trưởng thành chân chính mới hiểu hàm nghĩa của thằng cu ởđây là gì.
Các nữ nhân giận dữ tách nhau ra riêng lẽ chẳng khácnào kiến tạo cho hắn đột kích, bỏ qua cơ hội như vậy khác nào phung phícủa trời, thế là hắn ung dung ghé qua từng gian phòng, chiếm lĩnh từngtòa núi non căng tràn, xâm nhập từng u cốc mềm mại, hương diễm trong đóthật sự là kể không hết.
Hiệu quả không cần phải nói, sau một phen sử dụng thằng cu làm công cụ làm hòa, Lạc Nam vừa thần thanh khí sảng,tinh thần thoải mái, mà các thê tử cùng hồng nhan đang nổi nóng với hắnđã chuyển sang nở nụ cười ngọt ngào, thần sắc kiều diễm của từng ngườiđều như anh đào nở rộ, thỏa mãn không thể nào nói hết.
Chỉ bất quá có một số gian phòng vẫn miễn tiếp đón hắn, như phòng của Thường Nga,Lăng Ba, Viêm Miên Châu, Ngọc La Yên, Mộng Thải Vân, Luyện Mộng Tình,Thủy Nguyệt, Kính Hoa chúng nữ…Có lẽ bởi vì còn mang ngọc thểtrinh nguyên, các nàng chưa chuẩn bị tâm lý sẳn sàng, Lạc Nam cũng chỉôn tồn trò chuyện bồi dưỡng tình cảm, để lại lễ vật làm vui lòng cáchồng nhan rồi mới rời đi.
Chuyện quan trọng khác không thể khônglàm, hắn giới thiệu Tây Thi, Giao Linh, Quân Tư Tình, Thủy Triều Tịchvới tất cả thê tử, để các nàng nhận thức lẫn nhau, thắt chặt tình tỷmuội.
Một tháng trôi qua, Lạc Nam mới rời khỏi ôn nhu hương tại không gian dưới lòng đất, trở lại phía trên Lạc Gia.
Nói là một tháng, Gia Tốc Trận vẫn luôn hoạt động, thời gian ở bên thê tửvà hồng nhan chính là một trăm tháng, xem như bù đắp tất cả nỗi nhớtương tư.
“Tiểu tử phong lưu đủ rồi?”Nhìn thấy hắn đẩy cửa bước vào phòng nghị sự, mẫu thân Ninh Vô Song cười tủm tỉm hỏi.
Tỷ tỷ Lạc Sương cùng Ninh Huyền Tâm ở một bên liếc xéo mắt, không thèm mở miệng chào.
“Ở bên mỹ nhân vĩnh viễn cũng không cảm thấy đủ.
” Lạc Nam nhún nhún vai:“Bất quá chính sự không thể không làm, thực lực và địa vị còn chưa đủ để thảnh thơi quá lâu.
”“Nói không tệ.
” Ninh Vô Song tán thưởng:“Vốn ta cho rằng ngươi sẽ trầm mê với các nàng ít nhất vài năm, dù sao khócó nam nhân nào còn giữ vững tỉnh tảo rời khỏi chốn điên đảo loan phượng với nhiều tuyệt sắc nhân gian như vậy.
”“Hừ, theo ta thấy là phương diện đàn ông của hắn quá yếu nên bị các nàng đuổi ra.
” Lạc Sương cười hắc hắc nói:“Nhìn dáng vẻ của hắn không giống như có thể cân được từng ấy mỹ nhân, haichân mềm nhũn, sống lưng đau nhứt rồi, đáng thương thật…”“Đó là lời của một thiếu nữ chưa gả có thể nói sao?” Lạc Nam trừng mắt nhìn.
“Xì, tưởng gì.
” Lạc Sương khinh thường bĩu môi:“Hồi tỷ ngươi còn ở trong quân, ta nghe đám quân lính nói chuyện tục tĩu, thô lỗ hơn nhiều, có gì đáng gờm?”Lạc Nam dở khóc dở cười, bởi vì Lạc Gia là gia tộc tướng lĩnh, nữ nhân LạcGia cũng phóng khoáng không thua đấng mày râu, nhắc đến mấy chuyện namnữ nhạy cảm cũng vô cùng tự nhiên, chưa từng đỏ mặt.
“Muốn biết đệ có lợi hại hay không, tỷ đi hỏi các em dâu chẳng phải sẽ biết?” Lạc Nam thản nhiên nói:“Đừng kinh ngạc quá mức là được.
”“Thôi đi, khẳng định là các nàng sẽ giữ thể diện cho ngươi nên đâu chịu khai thật.
” Lạc Sương tiếp tục trêu chọc.
“Được rồi…” Ninh Vô Song vừa bực mình vừa buồn cười, như có chuẩn bị từtrước, từ trong Nhẫn Trữ Vật ném cho Lạc Nam một quyển sách nói:“Thứ này cho ngươi!”Lạc Nam tò mò tiếp nhận quyển sách, cảm nhận được khí tức của nó tương đối cổ xưa, lật ra liền thấy một dòng chữ:“Cửu Tinh Thánh Công – Tọa Thiền Dương Công.
”Lạc Nam khóe miệng giật giật có dự cảm, vội vàng lật xem những trang tiếptheo, chỉ thấy trong sách vẽ những hình ảnh nữ trên nam dưới, nữ khoanhchân ngồi trên bụng nam nhân, âm dương giao hợp kèm theo các dòng khẩuquyết để vận chuyển công pháp.
Là một môn Song Tu Công Pháp caocấp, nữ nhân khoanh chân ngồi xếp bằng trên cơ thể nam nhân như tọathiền, nam nhân chỉ cần nằm im tận hưởng và đọc khẩu quyết, Nguyên Khísẽ cuồn cuộn tiến vào địa phương nơi hai người kết hợp, bổ sung lựclượng và tăng tiến tốc độ tu luyện.
“Mẫu thân người thật là, takhông cần thứ này.
” Lạc Nam bất mãn nói, không ngờ ngay cả Ninh Vô Songcũng lo xa đến mức chuẩn bị sẳn thứ này cho hắn.
“Cứ lấy đi khôngthừa đâu mà lo, con dâu ngày càng nhiều, người làm mẫu thân như ta cũngphải vì hạnh phúc cả đời của các nàng cân nhắc.
” Ninh Vô Song ung dungnói, nàng đã mất rất nhiều công sức mới thu được Song Tu Công Pháp caocấp như vậy.
Lạc Nam âm thầm lắc đầu, cũng khó trách mẫu thân cácnàng, dù sao thì các nàng đâu biết hắn có huyết mạch Nghịch Long và tuluyện Long Tiên Thánh Điển, từ lâu đã sớm kim thương bất ngã, tùy tâm sở dục có thể chinh phục ngàn vạn nữ nhân mà không hề hấn gì.
Bấtquá không thể không nói môn Tọa Thiền Dương Công này không tệ, đẳng cấpsánh ngang Long Tiên Thánh Điển, thu giữ để gia tăng một chút tình thúvới các thê tử cũng tạm ổn.
“Đa tạ mẫu thân.
” Lạc Nam thoải mái nói:“Mẫu thân có quà, vừa hay ta cũng có quà cho người.
”“Quà gì? một đám nàng dâu mới à?” Ninh Vô Song nhếch miệng, tâm trạng tươngđối vui vẻ khi nghe tiểu tử này có quà riêng cho mình, thật không uổngcông thương hắn.
“Nàng dâu mới sớm muộn sẽ gặp, nhưng quà lần này khác.
” Lạc Nam nhanh chóng lấy ra Tuyết Vân Y Phục.
Mà khi chứng kiến bộ y phục này, ánh mắt ba nữ đều lóe lên dị sắc.
Hiển nhiên chỉ cần là nữ nhân đều khó tránh khỏi cám dỗ của y phục xinh đẹp.
Chưa kể Tuyết Vân Y Phục là kiện đồ vật được Lạc Nam đích thân tuyển chọngiữa vô số vật phẩm trưng bày của Trân Bảo Lâu, nó sẽ kém sao? (adsbygoogle = window.
adsbygoogle || []).
push({}); “Mẫu thân xem thử thích không?” Lạc Nam hỏi.
“Ánh mắt thật tốt.
” Ninh Vô Song cười không khép miệng được, nâng niu TuyếtVân Y Phục trong bàn tay, cảm thấy mềm mại thoải mái vô cùng nói:“Y phục như thế này sao ta nỡ mặc?”“Y phục xinh đẹp đến mức nào đi chăng nữa cũng sẽ trở thành vật làm nềncho dung nhan của mẫu thân mà thôi, được người khoác lên mình chính làvinh hạnh của nó.
” Lạc Nam nịnh nọt nói.
“Khanh khách.
” Ninh Vô Song cười đến run rẩy cả người, chưa từng vui sướng như vậy.
“Tiểu tử, ta và đại tẩu không phải là người vô hình.
” Lạc Sương hùng hùng hổ hổ kéo lỗ tai Lạc Nam mắng:“Khôn hồn thì lấy quà ra.
”“Không có, ai kêu tỷ luôn ức hiếp đệ?” Lạc Nam ra vẻ không quan tâm.
“Đúng là tên vô lương tâm.
” Lạc Sương thở phì phò.
Lạc Nam bật cười, lúc này lại lấy ra hai kiện y phục đạt đến Bát Tinh Thánh Cấp, phân biệt tặng cho Lạc Sương và Ninh Huyền Tâm.
Hai kiện y phục này là hắn mua từ Cửa Hàng May Mắn, tuy không đạt đến cấp tối đa nhưng cũng quý giá, lộng lẫy vô cùng.
“Xem như ngươi thức thời.
” Lạc Sương chuyển giận thành vui, cùng Ninh Huyền Tâm kéo tay nhau đi thử y phục.
“Nha đầu này đôi khi vẫn là trẻ con.
” Ninh Vô Song lắc đầu nói.
“Nhị tỷ tính cách hảo sảng hiếm có, ta muốn giữ mãi nụ cười trên môi của tỷấy.
” Lạc Nam ánh mắt ấm áp nhìn theo bóng lưng hai nữ rời khỏi.
“Nói chính sự…” Ninh Vô Song nhìn lấy hắn:“Đoạt Thành Chiến sắp đến ngươi dự định thế nào? vì sao lập tức trở về khi đang rèn luyện?”“Mẫu thân à, Lạc Gia chúng ta vẫn còn một người nam nhân mà, ta đâu thể đểngười và các nàng ấy gánh vác tất cả?” Lạc Nam nghiêm túc nói, ánh mắtlấp lóe:“Huống hồ thù của đại ca và phụ thân không do ta báo thìai sẽ báo đây? hiện tại đây là cơ hội tốt nhất để báo thù cho đại ca một cách quang minh chính đại.
”Ninh Vô Song nghe vậy cũng thỏa mãntrong lòng, Lạc Gia quả thật còn hắn là nam nhân, hắn suy nghĩ được nhưvậy nàng cũng vô cùng tự hào.
Bất quá nàng vẫn nhíu mày: “Khó khăn lắm ngươi mới thành công mất tích khỏi tầm mắt Càn Quân Thánh Đế, hiệntại lại xuất hiện chẳng phải tất cả công sức trở nên hoang phí? Rồi hắnlại tiếp tục tìm cớ nhắm vào ngươi.
”“Đơn giản, ta cứ lấy thân phận nam nhân của Lạc Gia nhưng không phải Lạc Nam là được.
” Lạc Nam nhún vai đáp:“Con rể của Lạc Gia chẳng hạn?”“Ý kiến hay…” Ninh Vô Song gật gù: “Vốn ta cũng muốn để Ngạo Tuyết xuấtchiến với danh nghĩa con dâu của Lạc Gia, hiện tại con rể xuất chiếncũng không thành vấn đề.
”“Tuy nhiên ngươi sẽ lấy danh nghĩa là phu quân của ai?” Ninh Vô Tâm nhàn nhạt cười:“Tiểu Sương hay Huyền Tâm?”“Nhị tỷ đi!” Lạc Nam thẳng thừng đáp: “Dù sao thì nàng cũng là nữ nhi củaLạc Gia, trong khi đó đại tẩu cũng chỉ là con dâu mà thôi, thân phận cóchút không phù hợp.
”“Không thành vấn đề.
” Ninh Vô Song ý vị thâm trường nhìn hắn nói:“Ngươi cũng đừng phân biệt đối xử với Huyền Tâm, hạnh phúc cả đời của nàng ta giao cho ngươi phụ trách.
”Lạc Nam sững sờ, lắc lắc đầu: “Đại tẩu là thê tử của đại ca, ta tôn kính nàng ấy, sao có thể vượt quá giới hạn?”Hắn mặc dù phong lưu háo sắc nhưng cũng có điểm mấu chốt của bản thân mình.
Thê tử và hồng nhan của huynh đệ tuyệt đối sẽ không có ý đồ bất chính, điều này vẫn luôn duy trì tại hạ giới ở Nhất Thế Vũ Trụ cho đến tận NguyênGiới.
Mặc dù cùng Lạc Chiến Chinh chưa gặp nhau lần nào, nhưng kiếp này Lạc Nam vẫn thừa nhận mình có một người đại ca như vậy.
“Ngươi không hiểu.
” Ninh Vô Song ánh mắt nhìn ra xa xăm, khẽ nói:“Bởi vì lo sợ Lạc Gia chúng ta sẽ có hậu nhân, khai chi tán điệp, Càn QuânThánh Đế cố ý hẹn Đoạt Thành Chiến diễn ra ngay cái ngày thành hôn củađại ca và đại tẩu ngươi.
”“Bọn hắn chỉ vừa kịp bái đường thànhthân, đại ca của ngươi đã phải lên đài tham chiến, cuối cùng một đikhông trở lại, Huyền Tâm cũng vì thế mà lỡ cả một đời, mẫu thân vẫn luôn ôm lòng áy náy với nàng.
”“Còn có chuyện như vậy?” Lạc Nam siết chặt nắm tay.
“Chính là như vậy.
” Ninh Vô Song sắc mặt lạnh lẽo: “Vậy nên nếu ngươi lấy danh nghĩa phu quân của Lạc Sương, không cần ngươi đề nghị thì Càn QuânThánh Đế cũng sẽ chỉ đích danh ngươi tham chiến, hắn vẫn luôn muốn cắtđứt hương hỏa của Lạc Gia, không cho phép Lạc Gia có thêm hậu nhân nốidõi, kiểu gì cũng tìm cách làm thịt con rể Lạc Gia mà thôi.
”“Thù hận như thế, bất cộng đái thiên.
” Lạc Nam hiếm thấy nổi lên sát tâm trước một người như Càn Quân Thánh Đế.
“Huyền Tâm là nghĩa nữ được ta nuôi dưỡng từ khi còn bé tí.
” Ninh Vô Song nói tiếp, cực kỳ trịnh trọng:“Nàng đã hứa đời này chỉ gả cho nhi tử của ta, kết quả đại ca đầu gỗ củangươi không có phúc phần, nhiệm vụ mang đến hạnh phúc cho Huyền Tâm tagiao lại cho ngươi.
”“Đừng để mẫu thân thất vọng!”Lạc Nam sắc mặt biến ảo liên tục, mọi chuyện đến quá đột ngột khiến hắn còn chưa biết phải làm sao để đối mặt.
Mặc dù hay tìm cách trêu đùa đại tẩu lạnh lùng, nhưng trong thoáng chốcthay đổi suy nghĩ xem nàng từ thê tử của đại ca trở thành đối tượng màmình phải theo đuổi vẫn có chút chưa thích ứng kịp.
(adsbygoogle = window.
adsbygoogle || []).
push({}); “Chỉ cần cách nhìn thay đổi, mọi thứ đều có thể xảy ra.
” Ninh Vô Song vỗ vỗ vai hắn:“Ngươi lanh lợi lém lỉnh, đa mưu túc trí, chính chính tà tà…không giống nhưđại ca và phụ thân bảo thủ chính trực sẳn sàng lao vào chỗ chết chỉ vìhai chữ đại nghĩa, mẫu thân tin tưởng ngươi sẽ mang đến hạnh phúc chonàng.
”Nói xong mẫu thân quay người rời đi, chỉ để thanh âm thoang thoảng:“Lạc Gia sẽ chuẩn bị hôn lễ của ngươi và Lạc Sương, mẫu thân cũng sẽ vìngươi chuẩn bị thủ đoạn thay đổi dung mạo, muốn dùng tên gì tùy ngươilựa chọn.
”…Vĩnh Dạ Thung Lũng.
Một thân ảnh khoác lấy áo choàng bạc, mặt nạ bạc hàng lâm giữa bóng đêm mịt mù.
Ở nơi không có ánh sáng chiếu rọi này, màu bạc bao phủ thân thể hắn trở nên vô cùng nổi bật.
XOẸT!Không gian nứt ra, khuyết nguyệt hiển hiện giữa thung lũng, lưỡi đao lạnh lẽo như băng phong vạn năm đã kề sát cổ Lạc Nam, kèm theo đó là một thanhâm hờ hững:“Cho ngươi một hơi thở để công khai thân phận, bằng không chết!”“Mùi rượu thật nồng, mỹ nhân lại chìm đắm trong cơn say sao?” Lạc Nam hít sâu một hơi nói.
“Một hơi đã hết!”Lời vừa nói xong, Hắc Nguyệt Đao bạo phát Đao Thế ngập trời, hàng trăm tầng Đao Vực kinh thiên động địa đã xuyên phá không gian, trảm thẳng ngangcổ Lạc Nam.
KENG!Màu hồng như máu lóe lên, Lạc Hồng Kiếm vô thanh vô tức xuất hiện, cản trở một nhát đao kinh hồn.
Hắc Nguyệt Đao nhẹ nhàng run lên, vô thức thu liễm lực đạo đến tận tám phần.
Mặc dù như vậy, cánh tay cầm kiếm của Lạc Nam cũng kịch liệt đau nhứt, hiển nhiên một đao vừa được trảm ra hoàn toàn không chút hạ thủ lưu tình.
“Hừ, thì ra là vị tiểu thiếu chủ phế vật của Lạc Gia.
”Dạ Thanh Thu cười mỉa, thu hồi Dạ Nguyệt Đao, xách cổ Lạc Nam biến mất tại chỗ.
Rất nhanh đã có ánh sáng của Dạ Minh Châu chiếu rọi sáng rực tầm mắt, hai người tiến vào một căn phòng, Lạc Nam thản nhiên cười:“Vẫn là có ánh sáng dễ chịu hơn, hoàn cảnh sống âm u của Dạ Linh Tộc thật khiến ta khó thể thích ứng.
”Một vị mỹ nhân sở hữu ngũ quan lãnh diễm, bờ môi đỏ rực hấp dẫn, làn datrắng trơn như mỡ đông, thân khoác váy dài đen tuyền ôm sát cơ thể mạndiệu, ba vòng nở nang, đôi chân dài thẳng tắp bắt chéo ngồi bên giường.
Ngoài Dạ Thanh Thu còn có thể là ai?“Ta đâu có mời ngươi sống ở nơi này mà cần ngươi dễ chịu?” Dạ Thanh Thu nở nụ cười thanh lãnh:“Ngược lại là tiểu tử ngươi, kỳ hạn 15 năm còn chưa đến đã muốn hoàn thành giao ước, xem ra bản lĩnh không nhỏ.
”“Thiếu nợ người khác luôn khiến ta bực bội.
” Lạc Nam nhún nhún vai:“Vậy nên khi đã đủ khả năng, đến trả nợ cũng là chuyện mà ta nghĩ đến đầu tiên.
”“Nhiều lời vô ích, mau lấy đồ vật ra!” Dạ Thanh Thu xòe lòng bàn tay tinh xảo như ngọc ngà châu báu.
Lạc Nam gật đầu, đưa mắt nhìn lấy nàng muốn lấy ra hai loại vật phẩm cấp Chí Tôn.
Bất chợt toàn thân hắn chấn động, trợn mắt há hốc mồm, ngơ ngác nhìn lấy Dạ Thanh Thu.
“Ngươi nhìn cái gì?” Dạ Thanh Thu chau đôi mày đen, chẳng biết vì sao có chút chột dạ.
Lạc Nam xoa xoa hai mắt hoài nghi mình nhìn lầm, ánh mắt của hắn lúc nàytuy hướng về phía Dạ Thanh Thu nhưng tiêu cự lại tập trung vào phía saulưng nàng.
Ở tại giường ngủ, một chiếc rương bạch ngân nằm im bất động.
Chỉ mình hắn có khả năng nhìn thấy nó……Chúc cả nhà ngủ ngon ///Ai có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:- Số TK: 1809205083252 - Agribank (Cờ Đỏ Cần Thơ II) - NGUYEN PHUOC HAU- Momo và viettelpay: 0942973261- Paypal: E chân thành cảm ơn

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!