Con đường bá chủ

Chương 176: Gian tế?

21-08-2024


Trước Sau

“Ngươi…”Thủy Nương Khanh nhìn bộ dạng vô lại của tên này, vậy mà thản nhiênuống cốc trà của mình còn mở miệng khen ngon, nàng tức giận nghiến răng, bất quá trong trường hợp này cũng không thể đòi lại Cốc tiếp tục uống,đành bưng lấy Cốc trà vốn dành cho hắn uống một ngụm…“Khanh khách!”Dì Hoa cười đến cả người rung rẩy, nàng chưa từng thấy nữ nhi củamình ăn thiệt thòi như vậy…đổi lại là người khác có lẽ Thủy Nương Khanhđã sớm bạo tẩu rồi, nhưng Lạc Nam vừa là khách vừa là ân nhân, chỉ cóthể nhẫn nhịn đến gương mặt đỏ bừng…Lạc Nam biết cứ tiếp tục như vậy sẽ rất lúng túng, đành phải chuyển chủ đề hỏi:“Không biết Thủy tiểu thư xử lý Thủy Mặc thế nào?”Thủy Nương Khanh dù gì cũng là Luyện Hư Cường giả, tâm cảnh rất mạnh, sau vài phút tức giận cũng trở lại bình thường, thản nhiên nói:“Sau khi Phái Chủ và các vị trưởng lão thương lượng, Thủy Mặc tuy cótội nhưng vẫn có công vận chuyển lượng tài nguyên lớn về cho môn phái,vì thế chỉ cắt đứt tài nguyên tu luyện trong một năm của hắn đồng thờibuộc phải trở về Bách Linh Học Phủ nghiêm túc học tập, trong vòng batháng không được rời khỏi…”Nhắc đến người đệ đệ này, Thủy Nương Khanh cũng bất đắc dĩ, từ nhỏThủy Mặc luôn xem nàng là thần tượng, mọi chuyện hắn làm đều muốn đượcnàng công nhận, lần này cũng vậy…Thủy Nương Khanh đối với chức vị Phái Chủ cũng không có hứng thú, cái nàng hướng tới là cường giả đỉnh cao tiêu dao tự tại, ý chí chiến đấukhông hề kém đấng mày râu…, luôn dốc hết tâm huyết muốn bồi dưỡng ThủyMặc làm người thừa kế, vì thế mới nghiêm khắc với hắn như vậy…có ngườilàm tỷ nào lại chán ghét đệ đệ của mình cơ chứ?“Tỷ tỷ, Lạc Nam đại ca mặc dù tu vi còn thấp, nhưng thiên phú vàchiến lực tuyệt đối khủng bố nhất mà ta từng thấy, ngươi không thể bỏ lở a…”Nhớ lại lời nói nghiêm túc của Thủy Mặc trước khi rời đi, Thủy NươngKhanh trong lòng gắt một tiếng…tiểu tử này sợ ta ế sao? nam nhân theođuổi ta dù xếp hàng thành vòng trên toàn bộ Hồng Đảo cũng không đủ diệntích đấy…Lạc Nam nghe nàng trả lời, nhẹ gật đầu, quả nhiên Hải Hồng Phái chẳng ai thật sự trách cứ Thủy Mặc, tất cả là vì muốn hắn trưởng thành nhanhhơn mà thôi…“Tiểu Nam, ngươi chắc không phải người của Hải Châu, có chuyện gì cần giúp cứ nói một tiếng, chỉ cần trong năng lực Hải Hồng Phái nhất địnhlàm được!” Dì Hoa lúc này nghiêm túc nhìn hắn…Lạc Nam âm thầm cảm động, thành thật nói:“Tiểu tử lần này đến Hải Châu chủ yếu săn bắt Chương Ngư lấy yêu đan của chúng!”“Là Chương Ngư sao? đám yêu thú này chỉ sống ở Biển Tây, tại BiểnĐông chúng ta không có…đáng tiếc…” Dì Hoa gật đầu nói, chợt nhìn sangThủy Khanh Nương mở miệng:“Ngươi rảnh rỗi thì xé rách hư không mang Tiểu Nam đi một chuyến, dù sao thì hắn đối với Hải Châu còn lạ nước lạ cái…”Thủy Nương Khanh lần này không do dự gật đầu, Hải Hồng Phái nợ ântình của Lạc Nam, giúp hắn chút chuyện này không phải vấn đề gì quá lớnđối với nàng…Lạc Nam trong lòng vui vẻ, mặc dù hắn có thể nhờ Cơ Nhã làm hoa tiêu, nhưng được đồng hành cùng mỹ nhân cá tính Thủy Nương Khanh cũng khôngtệ đấy, vội vàng gật đầu đồng ý…“Giải quyết xong chuyện của Hải Tặc Cá Mập Đen chúng ta sẽ xuấtphát!” Thủy Nương Khanh mở đôi môi mê người lành lạnh nói, trong mắt lóe lên một tia sát khí…Dám động đến người của Hải Hồng Phái, nàng sao có thể đơn giản bỏ qua…Lạc Nam gật đầu, đây là điều mà một đại phái nên làm, bị người khácchặn đường cướp của giết người, nếu không làm ra hành động thiết thựcnào chỉ sợ uy danh mất hết, đệ tử ra ngoài cũng không ngóc đầu lên nổi…“Bẩm tiểu thư, thiếu chủ Đông Minh Thương Hội đến từ Minh Đảo cầu kiến, Chủ Phái và các trưởng lão đang tiếp đón bọn hắn…”Bên ngoài vang vọng vào âm thanh của Phúc bá…“Đông Minh Thương Hội? bổn tiểu thư còn chưa tìm đến hắn đây…hừ!” Thủy Nương Khanh yêu kiều hừ lạnh…Nhìn thấy Lạc Nam một mặt khó hiểu, Dì Hoa mở miệng giải thích:“Đông Minh Thương Hội chính là một Thất Cấp thế lực chuyên kinhdoanh, chính bọn hắn là đối tượng cùng Tiểu Mặc giao dịch vừa rồi, hànghóa hắn vận chuyển có nguồn góc từ Đông Minh Thương Hội…”Lạc Nam nghe vậy trầm tư, lại nhìn thái độ của Thủy Nương Khanh, ánhmắt hắn lóe lên một tia ý vị thâm trường, trong lòng xuất hiện suy nghĩ:“Biển cả vốn mênh mông rộng lớn, Thủy Mạc bí mật vận chuyển hàng hóa, động tĩnh cực kỳ nhỏ, ngay cả Chiến Thuyền cũng chỉ dùng có một cái…lại trùng hợp đến mức bị người của Cá Mập Đen chặn cướp, Đông Minh ThươngHội không thể thoát khỏi hiềm nghi cung cấp thông tin, cấu kết với BăngCá Mập…” Mà lúc này, Thủy Nương Khanh nhẹ nhàng thong thả điểm nhẹ chân, thân hình biến mất…“Dì Hoa, ta đi theo xem một chút!” Lạc Nam đứng dậy, hắn cũng muốn diện kiến một thoáng cái gọi là Đông Minh Thương Hội này…“Đi đi, nha đầu Nương Khanh ngoài lạnh trong nóng, cố lên một chút!” Dì Hoa hướng hắn nháy mắt…Lạc Nam cười cười một tiếng không phản bác, thong thả rời đi…“Tiểu trẻ thật thú vị a…” Dì Hoa nhẹ giọng cảm thán, thân hình đầy đặn lười biếng nằm xuống……Tại đại sảnh, Hải Hồng Phái Chủ - Thủy Hùng cùng một đám trưởng lão đang tiếp kiến ba thân ảnh…hai già một trẻ… (adsbygoogle = window.
adsbygoogle || []).
push({}); Nam tử trẻ tuổi nhìn tầm 30 tuổi, diện mạo cao quý, con mắt hẹp cóphần mưu mô, toàn thân mặc trường bào màu tím…hắn tên Đông Minh Triết,chính là thiếu chủ của Đông Minh Thương Hội…Mà hai lão già còn lại một thân áo đen, ung dung bình thản đứng sau lưng hắn…Thân ảnh của Thủy Nương Khanh xuất hiện, lặp tức trở thành tiêu điểm của toàn trường…Nam tử kia hai mắt tỏa sáng, vội vàng đứng dậy, tươi cười nhìn nàng ra vẻ thân thiết:“Gặp qua Nương Khanh tỷ, từ khi chia tay đến giờ vẫn khỏe chứ?”“Luyện Hư Kỳ như ta đương nhiên rất khỏe!” Thủy Nương Khanh phất lấy ống tay áo, nhàn nhạt mở miệng…Đông Minh Triết sắc mặt lập tức cứng lại, ý của nàng người ngu cũnghiểu, tu vi ngươi không bằng ta, lo cho thân ngươi trước đi…trong lònghắn lập tức âm thầm tức giận…“Không biết Đông Minh công tử đến Hải Hồng Phái của chúng ta có chuyện gì?” Người lên tiếng hỏi là Chủ Phái Thủy Hùng…Thủy Nương Khanh cũng nhàn nhã ngồi xuống, hai mắt như điện tiến hành quan sát…“Lần này tại hạ đến làm thuyết khách!” Đông Minh Triết lấy lại bình tĩnh, khóe miệng nhếch lên nói…“Thuyết khách?” Lạc Nam vừa tiến đến, tìm một góc ngồi xuống, trong lòng xuất hiện vẻ nghi hoặc…“Thuyết khách? Nói rõ ý đồ của ngươi đi!” Thủy Nương Khanh cau đôi mày liễu…“Chính là thay băng hải tặc Cá Mập Đen làm thuyết khách!” Đông Minh Triết ung dung mở miệng…Rắc…Bàn tay của Thủy Nương Khanh siết chặt, đám trưởng lão tức giật trừng to mắt, mà Thủy Hùng càng là nghiêm nghị quát:“Ngươi đang đùa giỡn Hải Hồng Phái chúng ta?”“Không không không…” Đông Minh Triết lắc đầu ra vẻ vô tội, nhún nhún vai nói rằng:“Ta muốn thay thủ lĩnh của băng Cá Mập Đen làm thuyết khách, chuyệnnày đối với chúng ta đều có lợi, nhất là Hải Hồng Phái các vị!”“Nói xong ngươi có thể cút! Cá Mập Đen đã bị Hải Hồng Phái xem là kẻthù một mất một còn… Đầu của Hắc Sát một ngày nào đó ta sẽ lấy!” ThủyNương Khanh hé mở đôi môi màu tím lạnh giọng…Hắc Sát chính là thủ lĩnh Băng Cá Mập Đen, có tu vi sánh bằng nàng, Luyện Hư Sơ Kỳ…“Tại hạ không tiếp tục dong dài làm gì, theo ý thủ lĩnh Hắc Sát củaBăng Cá Mập, chỉ cần các vị giao ra kẻ đã giết Hắc Ngao, thả ra tù nhânđã bắt được, đồng thời bù đắp vạn khối Linh Thạch Cực Phẩm, mọi chuyệnxem như bỏ qua! Bằng không Băng Cá Mập Đen sẽ để các vị hối hận thậtnhiều!” Đông Minh Triết từ tốn nói, ánh mắt tràn ngập ý cười nhìn ThủyNương Khanh, mở miệng bồi thêm một câu:“Dù sao kẻ giết Hắc Ngao không phải người của Hải Hồng Phái, các vịcũng không cần vì người ngoài mà mạo hiểm đại chiến với Cá Mập Đen nha!”Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, hắn giết Hắc Ngao gọn gàng sạch sẽ, đám tùnhân vẫn còn bị giam trong nhà ngục của Hải Hồng Phái, làm sao người của Băng Cá Mập Đen và Đông Minh Thương Hội biết được giết Hắc Ngao dongười ngoài mà không phải Hải Hồng Phái làm?“Là ai cho Hắc Sát hắn gan chó?” Thủy Nương Khanh nghe xong, lạnh giọng hỏi một câu như vậy…Thủy Hùng và đám trưởng lão cũng trừng mắt nhìn…“Bởi vì Hắc Sát đã đột phá Luyện Hư Trung Kỳ, đáp án này đã đủ chưa?” Đông Minh Triết mỉm cười quỷ dị nói:“Nương Khanh tỷ mặc dù tuyệt thế thiên tài, có thể chiến đấu vượtcấp, nhưng cũng không thể đem Hắc Sát đánh bại…chỉ cần Hắc Sát cầm chânngươi, toàn bộ người của Hải Hồng Phái các vị chỉ là con mồi trước hàmrăng sắt bén của bầy Cá Mập…”Thủy Nương Khanh sắc mặt hơi thay đổi, nàng không ngờ trong giai đoạn mấu chốt này Hắc Sát lại đột phá một cấp bậc, trách không được dám làmcàn như vậy, vốn nàng tin với thực lực của mình có thể đến tận hang ổBăng Cá Mập Đen mạnh mẽ tấn công, dù là Hắc Sát trước đó cũng không phải đối thủ của nàng…Bất quá ngoài mặt vẫn lạnh lùng đến cực điểm, nhìn Đông Minh Triết không nhanh không chậm nhàn nhạt nói:“Đừng uy hiếp ta vô ích, Hải Hồng Phái thực lực tổng thể dù khôngsánh bằng Cá Mập Đen, nhưng nếu muốn chiến cùng chúng ta, bọn hắn phảitrả một cái giá lớn, thậm chí cùng chúng ta đồng quy vu tận! Hắc Sát hắn không có lá gan lớn như vậy…”Đông Minh Triết vỗ tay bốp bốp, ra vẻ tán thưởng nhìn nàng:“Không hổ danh Thủy Lung Tiên Tử, khí độ thật khiến người khác khâm phục…”“Đừng thử thách giới hạn chịu đựng của ta!” Thủy Nương Khanh sắc mặt trầm xuống tới, muốn tán thưởng ta ngươi đủ tư cách sao?…Đông Minh Triết cười quỷ dị, trước ánh mắt khó tin của Thủy Nương Khanh đám người, từ trong ngực móc ra một vật…Ngay cả ánh mắt của Lạc Nam co rút lại…Đây là một chiếc nhẫn bằng phỉ thúy màu lam mà trước đó Thủy Mặc đeo trên tay, chính là nhẫn trữ vật của hắn…“Không thể…” Thủy Nương Khanh và Thủy Hùng đứng bật người dậy… (adsbygoogle = window.
adsbygoogle || []).
push({}); Mà đám trưởng lão cũng hét lên thất thanh…Chuyện Thủy Mặc bị đuổi về Bách Linh Học Phủ hết sức bí mật, chỉ cónội bộ cao tầng của Hải Hồng Phái biết được chuyện này, ngay cả Lạc Namcũng mới biết vài phút trước…Huống hồ dù biết trước Thủy Mặc sẽ bị đuổi về Bách Linh Học Phủ, thì cũng khó xác định hắn sẽ di chuyển theo hướng nào…Dù sao tại Hồng Đảo đến Bách Linh Học Phủ không phải có duy nhất một con đường…Vậy mà người của Cá Mập Đen lại biết chính xác và chặn đường bắt cóc được Thủy Mặc?Trong lúc nhất thời, hai từ đồng loạt xuất hiện trong đầu tất cả mọi người có mặt ở đây…“Gian tế!”Hải Hồng Phái có gian tế, hơn nữa gian tế này có thân phận không hề thấp…Lạc Nam trầm mặt, âm thầm suy tư…Mà Thủy Nương Khanh càng là tức giận đến toàn thân rung rẩy, gằn từng chữ nói:“Tốt lắm Cá Mập Đen, hảo thủ đoạn!”Thủy Hùng gương mặt âm trầm sắp ra nước, nhìn Đông Minh Triết khàn giọng hỏi:“Phải làm sao để Hắc Sát đồng ý thả ra Thủy Mặc?”“Rất đơn giản, ngoài điều kiện như vừa rồi, cộng thêm Nương Khanh tỷphong ấn tu vi toàn thân, một mình tiến về căn cứ của Băng Cá Mập, thành hôn cùng Hắt Sát! Thủy Mặc công tử sẽ bình an vô sự trở về!” Đông MinhTriết mở miệng nói, âm thanh mang một tia ghen ghét với Hắc Sát…hiểnnhiên có thể ra điều kiện để Thủy Nương Khanh gả cho hắn, là mơ ước củamọi nam nhân a…“Ép người quá đáng!” Thủy Hùng tức giận rống lên, bộ bàn ghế trước mặt bị chấn thành bột phấn…“Hắc Sát ngươi đây là muốn chết!” Lạc Nam âm thầm cười lạnh…bất quáhắn vẫn tập trung quan sát xung quanh, xem biểu hiện của mỗi người, điều quan trọng là tìm ra gian tế trước đã…“Keng, phát động Chi nhánh Nhiệm Vụ [Đồ Hắc Cá Mập], Thành công phầnthưởng một lần triệu hoán Hồn Kỹ, một lần triệu hoán Huyết Mạch, thấtbại mất đi cơ hội tiến tới cùng Thủy Nương Khanh…” Âm thanh của hệ thống vang lên bên tai đúng thời điểm…Vội vàng mở ra nhiệm vụ chú thích:“Tiêu diệt Băng Cá Mập Đen, giải quyết toàn bộ nguy cơ của Hải Hồng Phái…”“Kim Nhi đã đoán được phần nào ai là gian tế nha, bất quá việc nàyliên quan đến nhiệm vụ của công tử, Kim nhi sẽ không nhúng tay vào…” Âmthanh non nớt của Kim Nhi vang lên bên tai hắn…Lạc Nam gật đầu, không thể tất cả mọi chuyện đều ỷ lại Kim Nhi được, đôi khi mình cần phải tự giải quyết…Lúc này Lạc Nam mới nhớ lại, những khi hắn thực hiện nhiệm vụ nào đó, Kim Nhi rất ít khi xen vào, dù là khi hắn quyết định nhường lại TruyềnThừa ở bậc thang thứ 99 cho Tiêu Thanh Tuyền dẫn đến thất bại…Kim Nhi chỉ thỉnh thoảng cung cấp kiến thức cho hắn trong khi làm nhiệm vụ và động viên hắn mà thôi…Khi cùng Tiêu Thanh Tuyền leo thang, Kim Nhi cũng chẳng hề tiết lộviệc Thanh Tuyền có Dị Hỏa, cho đến sau này mới nói…nhất định là một quy tắc phức tạp nào đó mà Hệ Thống đưa ra, để Kim Nhi không thể tác độngtới kết quả thực hiện nhiệm vụ của hắn…Mà lúc này, nghe yêu cầu của Đông Minh Triết, mắt phượng của ThủyNương Khanh nhếch lên, sát khí lượn lờ xuất hiện quanh quẩn trong đạisảnh…Đông Minh Triết và hai lão già đi cùng hắn âm thầm đổ mồ hôi, mộtLuyện Hư Kỳ như Thủy Nương Khanh nếu muốn giết người, bọn hắn chỉ có thể bó tay chịu trận…“Ta chỉ chuyển lời của Hắc Sát mà thôi, Nương Khanh tỷ đừng nên giận cá chém thớt!” Đông Minh Triết vội vàng nhắc nhở nói:“Hắc Sát có dặn, trong vòng bảy ngày nếu Nương Khanh Tỷ chưa xuấthiện tại sào huyệt Cá Mập, đầu của Thủy Mặc sẽ được gửi về Hải HồngPhái…”“Khốn kiếp!” Thủy Hùng và đám trưởng lão hai mắt đỏ bừng, nhìn quaThủy Nương Khanh…trong tay kẻ địch có con tinh, bọn hắn không thể vọngđộng…Thủy Nương Khanh hít sâu một hơi, quay người hướng Phúc Bá mở miệng:“Phúc trưởng lão chuẩn bị thuyền! Một mình ta sẽ đến gặp Hắc Sát!”“Không được! Ninh Khanh ngươi không thể hồ đồ!” Thủy Hùng là người lên tiếng phản đối…“Ta cũng không thể nhìn tiểu tử đó chết được!” Thủy Ninh Khanh ý muốn đã quyết, đám trưởng lão hai mặt nhìn nhau…Bầu không khí hết sức nặng nề…“Khoan đã!” Bỗng nhiên, một âm thanh ung dung vang lên khiến đám người nhìn qua…Lạc Nam nhẹ nhõm đứng dậy vươn vai một cái, quay sang nhìn Đông Minh Triết mỉm cười nói:“Ta chính là người giết Hắc Ngao mà Hắc Sát muốn tìm, hoàn toàn tựnguyện mang theo đủ số Linh Thạch tiến thân cùng Thủy Lung Tiên Tử!”

Trước Sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!