“Một ngàn quả bàn đào? Ngươi cho rằng Thiên Đình chúng ta làm từ thiện sao?”Sắc mặt Thiên Hậu trong nháy mắt trầm xuống, mắt phượng lấp lóe uy nghiêm. Lý Tịnh cũng âm thầm tức giận. Để sản sinh ra 1000 quả bàn đào, Thiên Đình cũng phải tốn vô số công sức,mặc dù kết thành liên minh nhưng không có nghĩa là bọn hắn phải bỏ vốnliếng ra nhiều như vậy. Đám người này rõ ràng là muốn gây khó dễ. “Thế nào? Các vị gia nhập Tru Nghịch Liên Minh nhưng khi chiến đấu không hềra sức, hiện tại tài nguyên cũng không chịu cung cấp, vậy vai trò củaThiên Đình trong liên minh là gì?” Long Ngạo Hải cười lạnh hỏi. “Hừ, đợi bệ hạ xuất quan, Thiên Đình tự nhiên sẽ khôi phục ổn định, khi đósẽ toàn tâm hỗ trợ các vị đối phó Nghịch Long!” Thiên Hậu vẫn ứng đápnhư mây trôi nước chảy. Đám người Long Ngạo Hải âm thầm gật đầu,nữ nhân này quả nhiên có phong thái mẫu nghi thiên hạ, đứng trước mọitình huống đều không biến sắc. Bất quá Long Ngạo Hải cũng là lão quái vật sống thành tinh, híp mắt lại cười nhạt:“Chúng ta cũng không để Thiên Đình chịu thiệt, sẽ dùng tài nguyên tương ứngđổi với 1000 quả Bàn Đào, với thực lực tổng thể hiện nay của Tru NghịchLiên Minh, chuyện này cũng không hề khó…”“Vũ khí, đan dược, pháp bảo…thậm chí là Nguyên Thạch cũng sẽ mang ra trao đổi!”Nghe đề nghị của Long Ngạo Hải, Lý Tịnh âm thầm động lòng. Dù sao thì Bàn Đào Quả để nhiều cũng tạm thời không có tác dụng, hầu hếtcác thành viên của Thiên Đình hiện tại đều mới ăn vào không lâu, cònphải đợi mấy ngàn năm tiếp theo mới có công dụng. Vậy chi bằng đem đổi tài nguyên để phát triển Thiên Binh Thiên Tướng. Nghĩ đến đây, hắn đưa mắt hỏi ý kiến nhìn sang Thiên Hậu. Nhưng Thiên Hậu lúc này lại im lặng không nói lời nào. Bàn Đào Thụ nàng đã giao cho Lạc Nam, hiện tại trong người chỉ còn mangtheo vài chục quả Bàn Đào phòng thân, dù là trăm quả cũng lấy không ra,càng đừng nói là số lượng ngàn quả. Hơn nữa dựa theo nàng hiểubiết, Lạc Nam cũng đã đem phần lớn Bàn Đào Quả hái xuống cho người bêncạnh phục dụng, trên cây lúc này cũng chẳng còn lại bao nhiêu. Nghĩ đến đây, Thiên Hậu điềm nhiên cười: “Đề nghị của Long đại trưởng lãorất tốt, nhưng liên quan đến số lượng lớn Bàn Đào như vậy phải do đíchthân bệ hạ quyết định, ta không dám tùy ý giao dịch!”“Như vậy đi, để thể hiện thành ý…hiện tại giao cho Tru Nghịch Liên Minh 30 quả Bàn Đào, chờ bệ hạ xuất quan rồi thương nghị!”Lý Tịnh trong lòng có chút nghi hoặc, chẳng phải trước khi bế quan…ThiênĐế đã đem mọi quyền hành giao cho Thiên Hậu rồi sao? nếu nàng muốn thậtsự có thể thực hiện cuộc giao dịch này, vì sao không chấp nhận?Đúng lúc này, bên tai hắn vang lên giọng điệu truyền âm của Thiên Hậu:“Chúng ta tạm thời liên minh để tiêu diệt Nghịch Long, nhưng nếu cung cấp 1000 quả bàn đào sẽ khiến nội tình của các tộc Thần Thú tăng mạnh, đợi khiNghịch Long bị diệt…nếu bọn hắn chuyển sang nhắm vào Thiên Đình chúng ta thì sao? đừng quên Long Tộc và Thiên Đình vẫn có hận cũ!”Lý Tịnh âm thầm giật mình, ánh mắt kính nể nhìn lấy Thiên Hậu. Quả thật là như vậy, bọn hắn hiện tại gia nhập Tru Nghịch Liên Minh để đốiphó Nghịch Long, tuy nhiên hận thù năm xưa giữa Thiên Đình và Long Tộc ở thời đại Nghịch Long Đế vẫn chưa rột rửa…Chưa kể Thiên Đình làthế lực của nhân loại, mà Tru Nghịch Liên Minh đa số lại là Thần Thú,khác tộc khó tránh khỏi sinh ra dị tâm. Thiên Hậu quả nhiên suy nghĩ cẩn thận thấu đáo, võ phu như hắn vô pháp sánh bằng. “Chỉ có 30 quả? Thiên Đình xem Tru Nghịch Liên Minh là ăn mày sao?” Côn Khai giận dữ nói:“Ít nhất cũng 500 quả!”“Không thể được!” Thiên Hậu cực kỳ cương quyết. Long Ngạo Hải đám người đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng ăn ý gật đầu, nở nụ cười dữ tợn:“Nếu đã như vậy, chúng ta trước tiên mượn 1000 Bàn Đào Quả sử dụng, đợiThiên Đế xuất quan sẽ hướng hắn giải thích, tin tưởng dưới sự thông hiểu lý lẽ của Thiên Đế sẽ không hề tức giận!”“Các ngươi dám!” Thiên Hậu ánh mắt lay động. “Lòng dạ bất chính! Quả nhiên đám Thần Thú các ngươi không tốt lành gì!” Lý Tịnh phẫn nộ quát lớn. Rút ra trường Kiếm đang đeo bên hông chỉ lên thương khung. CHIẾN! CHIẾN! CHIẾN! CHIẾN!Một vạn Thiên Binh Thiên Tướng ngửa đầu thét dài, Chiến Vực và Quân Vựcngưng tụ đến cực điểm, sát khí đằng đằng bao phủ đám người Long Ngạo Hải vào bên trong. “Hừ, trước thực lực tuyệt đối, quân số chỉ là thứ yếu!” Côn Khai cất tiếng cười ngạo nghễ. Khí tức Thiên Yêu Đế bùng lên, bản thể Côn Bằng khổng lồ hàng lâm giữa đại điện. Bơi lội giữa bầu trời, tiến vào trung tâm hàng vạn Thiên Binh, há mồm gầm thét:“Thần Thông – Thôn Thiên Phệ Địa!”ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…Cái miệng khổng lồ như hóa thành vực sâu vạn trượng, vô cùng vô tận Thiên Địa Tiên Khí bốn phương tám hướng bị hắn hút vào. Lực hút khổng lồ cuốn trôi tất cả, vài trăm vị Thiên Binh Thiên Tướng ởkhoảng cách gần không may bị hút lấy, lập tức bị cái miệng rộng nghiềnthành thịt vụn. Trên cơ thể Côn Khai còn bao bọc một kiện Bảo Giáp xanh thẳm như hải thạch, biến cơ thể như máy xoay thịt khổng lồ ngự trị ở giữa vạn quân, điên cuồng hút vào luyện hóa. Thiên Binh ThiênTướng mặc dù lợi hại, nhưng thiếu đi Thống Quân Sư chân chính như ThiênĐế chỉ huy liền yếu đi gấp mấy phần, lại gặp cường giả hàng đầu của vũtrụ như Côn Khai, sắc mặt cả đám trắng xanh, hàng vạn người chỉ có thểdựa vào Chiến Vực và Quân Vực đối kháng lực lượng thôn phệ, tạm thờikhông thể tạo nên uy hiếp. “Lớn mật, các ngươi thật muốn cùng Thiên Đình không chết không thôi?” Thiên Hậu lạnh lùng quát lớn. “Hahaha, nếu là Thiên Đế có mặt ở đây, dựa vào sức mạnh giữa hắn khi phối hợpcùng Thiên Binh Thiên Tướng có lẽ chúng ta sẽ nể mặt ba phần!” Long Ngạo Hải cười to:“Nhưng hiện tại Thiên Đế có ở đây hay không…Thiên Hậu ngươi rõ ràng nhất!”“Ngươi vừa nói gì ta không hiểu!” Thiên Hậu trong lòng giật mình, ngoài mặt làm ra vẻ hồ nghi. “Ngươi rất nhanh sẽ hiểu!” Long Ngạo Hải cười lạnh, đưa mắt ra hiệu cho Khổng Bính cùng Hoàng Hùng. Hai người hiểu ý, lập tức triển lộ bản thể. Khổng Bính hóa thân một tôn Hắc Ám Khổng Tước, toàn thân bao trùm trong màn đêm, khí tức nguy hiểm đến cực hạn. Hoàng Hùng triển lộ thân thể Băng Diễm Hoàng Điểu, một đôi cánh là hỏa diễm,một đôi cánh là hàn băng, hai loại Thiên Đế Lực xung đột lại dung hợphoàn mỹ, uy lực công kích cực kỳ bá đạo. Hai người nhắm về phía Thiên Hậu hung hăng lao đến. “Dám động đến Thiên Hậu, các ngươi thất kính!” Lý Tịnh phẫn nộ gầm lên. Thất Bảo Linh Lung Tháp xoay tròn dữ dội, sau đó biến lớn giữa không trung, hướng hai tôn Thần Thú trấn xuống. “Đối thủ của ngươi là lão phu!” Long Ngạo Hải cất tiếng cười dài. Song Long Trảo duỗi ra, bên trên là tầng tầng Long Văn bao phủ, hung hăng chụp đến Thất Bảo Linh Lung Tháp. ẦM!Thế công của Lý Tịnh bị ngăn cản, hắn uy nghiêm rút kiếm, vẫn muốn bảo vệ Thiên Hậu chu toàn, hướng hai người Khổng Bính lao đi. Nào ngờ thân rồng của Long Ngạo Hải đã xuất hiện trước mặt. Trong miệng phun ra một viên Long Châu đối kháng với Thất Bảo Linh Lung Tháp, còn mình thì ra sức nghiền ép Lý Tịnh. Dù là đại tướng của Thiên Đình, nhưng chiến lực của Lý Tịnh tối đa chỉsánh ngang Tứ Trưởng Lão của Long Tộc, đối mặt với nhân vật đẳng cấp như Đại Trưởng Lão, lập tức lâm vào thế hạ phong. Thậm chí Vũ Kỹ vàcông kích mà hắn đánh ra hoàn toàn bị thân rồng của Long Ngạo Hải ngạnhkháng, không để lại chút thương tích nào. “Kháng cự vô ích!!” Long Ngạo Hải cười lạnh, thế công trong tay càng thêm gia tăng. Lý Tịnh cắn chặt răng, liên tục bại lui, thật sự không có cách chi viện Thiên Hậu. Hắn bất đắc dĩ đưa mặt nhìn qua, lại phát hiện Thiên Hậu vẫn ung dung lạ thường. Theo sau đó, chỉ thấy nàng khẽ vung tay. ẦM ẦM ẦM ẦM…Vô cùng vô tận Trận Văn bao phủ xung quanh cơ thể mê người. Toàn bộ Thiên Đình chấn động dữ dội. Theo sau đó, khắp mọi ngõ ngách là những Trận Văn tiềm ẩn chợt sáng rực lên. Hai tòa Trận Pháp khổng lồ hiện thế. Trong đó một tòa Đại Trận hiển hóa thành hư ảnh của hàng vạn ngọn núi trùngtrùng điệp điệp, đem cơ thể khổng lồ của Hoàng Hùng bao vây, Trọng Lựcdữ dội trấn xuống khiến hắn không thể bay lượn trên bầu trời, như lạcvào mê cung vô tận, khó lòng thoát khốn. Hoàng Hùng gầm lên phẫnnộ, Băng Hỏa trùng thiên tàn phá khắp nơi, lại phát hiện những ngọn núivây nhốt mình kiên cố như bàn thạch, làm sao cũng không thể lay động. Một tòa Trận Pháp khác cũng không kém cạnh gì, ở bên trong huyễn hóa thànhNgũ Đại Thiên Tai, có động đất, sóng thần, lôi nộ, núi lửa phun trào,cuồng phong…Năm loại thiên tai mạnh mẽ vượt qua cả Đế Kiếp, đem cơ thể Khổng Tước của Khổng Bính oanh tạc liên miên bất tuyệt. “Không ngờ ngoài tu vi Thiên Đế, Thiên Hậu còn là một Chiến Trận Sư tối đỉnh!” Long Ngạo Hải trong mắt hiện lên vẻ kinh dị. Hiển nhiên việc nàng là Chiến Trận Sư cực ít người biết, ngay cả Thiên Đế cũng không biết. Càng đừng nói Lý Tịnh và đám Thiên Binh Thiên Tướng lúc này đang trợn mắt há hốc mồm. Nếu bí mật nàng là Thiên Trận Đế lộ ra, làm sao không khiến Thiên Đế sinhlòng đề phòng? Làm sao có thể lừa gạt và qua mặt hắn bấy lâu nay?Bất quá lúc này Thiên Hậu không có tâm trạng thưởng thức sự kinh ngạc của mọi người. Thực lực của Khổng Bính và Hoàng Hùng đều rất mạnh, một mình nàng muốn dùnghai loại Trận Pháp để vây nhốt bọn hắn quả thật quá khó khăn, phải tậptrung cao độ, hai cánh tay ngọc liên tục ngưng kết Trận Văn để củng cốTrận Pháp, tránh hai tên Thiên Yêu Đế kia phá vỡ. Nhìn thấy tìnhcảnh này, Long Ngạo Hải bất chợt nở nụ cười, quay sang Tứ Tuấn lúc nàyvẫn đang kinh ngạc đứng ở một bên, lớn tiếng quát:“Cơ hội lập công của ngươi đến rồi, mau ra tay đi!”“Không được!” Lý Tịnh sắc mặt đại biến. Thiên Hậu một mình ngăn cản hai vị Thiên Yêu Đế Đại Trưởng Lão đã rất kinhngười, sợ rằng khó lòng ngăn cản một vị Thiên Đế đánh lén. Tứ Tuấn nghe Long Ngạo Hải phân phó vừa mừng vừa sợ…Bởi vì hắn nhận ra đây là cơ hội lớn để mình biểu hiện tốt trước mặt Tru Nghịch Liên Minh một cách cực kỳ đơn giản. Nhưng hắn lại không nỡ ra tay bởi vì Thiên Hậu quá mức cao quý và xinh đẹp, còn sợ Thiên Đế sau khi xuất quan sẽ trả thù. Bất quá nghĩ đến tương lai của thế lực sau lưng mình, trong mắt Tứ Tuấn hiện lên vẻ ngoan lệ. Có thể chính tay diệt đi một đóa hoa xinh đẹp như vậy cũng là một loại thành tựu đáng tự hào. “Tứ Thiên Sắc Chưởng!”Hai tay hướng về phía trước ngưng tụ vũ kỹ mạnh nhất của mình. Chỉ thấy Hỏa Diễm, Lôi Đình, Quang Minh và Hắc Ám từ hai cánh tay như sóng thần cuồn cuộn tiến ra. Bốn loại Thiên Đế Lực dung hợp tạo thành một chưởng pháp khổng lồ phô thiên cái địa. Thân thể Tứ Tuấn lao như sao băng, Chưởng Pháp tàn phá tất cả hướng về Thiên Hậu trấn áp mà xuống. “Tiểu Thư!”Trong thời khắc nguy hiểm, một thân ảnh xinh đẹp bất chợt lao ra, ngăn cản phía trước người Thiên Hậu. Chính là thiếp thân thị nữ A Bích của nàng. Hiển nhiên trong tình huống khẩn cấp, A Bích muốn dùng mạng mình bảo vệ Thiên Hậu, hay nói đúng hơn là tiểu thư của nàng. “Nha đầu ngốc!” Thiên Hậu nở nụ cười sủng ái. Trong đầu vô thức hiện lên một màn…“Khung xương Nữ Thiên Đế này đã không còn giá trị lợi dụng, từ nay về sau nàng không cần dùng nó và ảo cảnh qua mặt Thiên Đế nữa!” Lạc Nam nhìn nàngnhún nhún vai, tùy tiện đem khung xương thu lấy. Sau đó hắn đem một chiếc Nhẫn Trữ Vật lóng lánh như pha lê đeo vào ngón tay của nàng, mỉm cười nói:“Để đổi lại khung xương và Bàn Đào Thụ, trong chiếc Nhẫn này có những thứ sẽ bảo vệ nàng, xem như một chút tâm ý của ta!”“Ngươi vẫn luôn tự ý quyết định mọi việc như thế sao?” Nàng căm tức nhìn lấy hắn. “Ta chính là như vậy…dù sao chúng ta đã ký khế ước Đồng Sinh Cộng Tử, nếuxảy ra chuyện gì không may chẳng phải chúng ta phải xuống cửu tuyền làmmột đôi uyên ương sao?” Lạc Nam vô liêm sĩ nói:“Nữ nhân của ta có rất nhiều, không thể vì một đóa hoa mà bỏ một rừng hoa được!”“Khốn kiếp!” Nàng hận không thể lao đến cắn hắn một ngụm. Trở về thực tại, thần thức của Thiên Hậu nhanh chóng quét vào trong Nhẫn. Mắt thấy A Bích sắp tao ngộ độc thủ của Tứ Tuấn, một kiện đồ vật đã được Thiên Hậu phóng xuất ra. ẦM ẦM ẦM…Đại địa kịch chấn, một kiện Khôi Lỗi khổng lồ như cự nhân làm bằng gỗ xuất hiện giữa chiến trường. Nó một tay đem A Bích chụp lấy, một tay khác hướng về Tứ Thiên Sắc Chưởng đấm ra. ĐÙNG!Như thiên thạch va chạm sao băng, Khôi Lỗi liên tục lùi về phía sau vài bước. Mà ở phía đối diện, Tứ Tuấn cũng bị lực phản chấn dẫn đến toàn thân chấn động, liên tục lùi về phía sau. “Khôi Lỗi sánh ngang Thiên Thể Đế?” Long Ngạo Hải âm trầm nói:“Thủ đoạn của Thiên Hậu thật nhiều!”Hắn đâu biết rằng đây là tác phẩm của Thành Bích, một phần nguyên liệu làdo nhánh cây Bất Tử Thụ tạo thành, độ trâu bò không cần phải bàn cãi. “Không rảnh chơi với ngươi nữa!” Long Ngạo Hải sát cơ hóa thành thực chất khóa lấy Lý Tịnh. Theo sau đó, 50 đường Long Văn hội tụ vào Long Châu. RĂNG RẮC…Thất Bảo Linh Lung Tháp bị Long Châu nện nát, Lý Tịnh nhận lấy phản phệ phun ra một ngụm máu tươi. Đuôi rồng của Long Ngạo Hải hung hăng nện xuống, Lý Tịnh như diều đứt dây bay ngược ra ngoài, lục phủ ngũ tạng như bị xới tung. Chênh lệch thực lực quá lớn. “Ngươi đem Khôi Lỗi quấn lấy, để đích thân lão phu đối phó nàng!” Long Ngạo Hải ra lệnh cho Tứ Tuấn. “Tuân mệnh!” Tứ Tuấn vội vàng lao đến chiến đấu cùng Khôi Lỗi khổng lồ. Long Ngạo Hải thân rồng cuồng nộ, mang theo sát cơ kinh hồn, hắn muốn đích thân xử lý Thiên Hậu. Nào ngờ vừa sắp tiếp cận, chỉ thấy Thiên Hậu lại từ Nhẫn Trữ Vật lấy ra một khối Ngọc Bội, hướng về phía hắn hung hăng bóp nát. XOẸT XOẸT XOẸT XOẸT…Từ trong Ngọc Bội, vô cùng vô tận Trận Văn bao vây, hoàn cảnh xung quanhbắt đầu thay đổi, Long Ngạo Hải bị nhốt vào một vùng trời đất khôngngười, tìm chẳng ra lối thoát. Nếu muốn Ảo Trận hủy diệt, người bị nhốt vào phải tự vẫn. “Đây là Địa Hoàng Ảo Cảnh!?”Long Ngạo Hải hít sâu một hơi, giận dữ dâng trào. Hắn không ngờ thủ đoạn của Thiên Hậu lại nhiều như vậy, một lần nữa đã thành công làm khó hắn. Nhưng Long Ngạo Hải hắn là ai? Đại Trưởng Lão của Long Tộc, thủ đoạn phòng thân cũng là tầng tầng lớp lớp. “Nghịch Đảo Thời Gian Phù!”Hắn lấy ra một tấm Phù Chú cao cấp xé rách. Theo sau đó, thời gian điên cuồng đảo ngược, trở về thời điểm mà Thiên Hậu vừa đem Ngọc Bội chứa Địa Hoàng Ảo Cảnh ném ra. Mặt không biểu tình, Long Ngạo Hải vươn vuốt rồng ra chụp đến một tên Thiên Binh Thiên Tướng ngăn trở trước mặt mình. Xui xẻo cho kẻ này, trở thành vật thế mạng bị nhốt vào Ảo Cảnh. Thiên Hậu mặt đẹp biến sắc, nàng cũng không ngờ Long Ngạo Hải khó chơi như vậy. Đã tổn thất hai loại vật phẩm giữ mạng mà Lạc Nam cho nàng nhưng vẫn chưa làm gì được hắn. Đại Trưởng Lão của Long Tộc không phải tự nhiên có thể ngồi, phải trải qua vô số máu tanh và kinh nghiệm chiến đấu. “Chết!” Long Ngạo Hải tàn nhẫn đến cực điểm, không có chút thương hương tiếcngọc nào, Long Trảo bao phủ 50 đường Long Văn chụp xuống đầu nàng. Nhưng Thiên Hậu lại một lần nữa làm người khác bất ngờ. Chỉ thấy cái Phượng Quán cao quý được nàng đội trên đỉnh đầu bất chợt bay lên, tỏa ra ánh sáng huyền diệu và lộng lẫu. Mẫu Nghi Phượng Quán, kiện Pháp Bảo tiệm cận Đế Binh cũng là của nam nhân kia cho nàng. Mẫu Nghi Phượng Quán lơ lửng giữa thiên không, từ trong đó có vô số hư ảnhPhượng Hoàng mãnh liệt bay ra, sẳn sàng tàn phá thế gian vạn vật lao vềphía Long Ngạo Hải. “Hừ, nữ nhân này chắc chắn có vấn đề, nội tình của Thiên Đình sao có thể hùng hậu như vậy?” Long Ngạo Hải thầm mắng một tiếng. Bất quá hắn lại lăng lệ nở nụ cười: “Cũng may tộc trưởng đã suy tính chu toàn, cho lão phu mang theo thứ này!”Vừa mới dứt lời, một tòa thành nhỏ ẩn chứa vô vàn tiếng Long Ngâm đã hiện ra trong bàn tay Long Ngạo Hải. Mà khi nhìn thấy tòa thành đó, Thiên Hậu rốt cuộc động dung:“Đế Binh – Thăng Long Thành!”…Chúc cả nhà ngủ ngon ... Ai có lòng ủng hộ e thì đây ạ :DSố TK: 1809205083252NGUYEN PHUOC HAUNgân hàng Agribank ạ. (Chi nhánh: Cờ Đỏ - Cần Thơ II)Paypal: Momo: 0942973261Viettelpay: 9704229212704295