CHƯƠNG 2262 Hai người hơi buồn chán, Thẩm Trạch Hy ngầm ra hiệu với Hạ Vũ, anh ta hiểu ra, trông mong ngước nhìn Hạ Nhiên, muốn cô chơi cùng. Hạ Nhiên không hứng thú, nhất là còn phải đối mặt với Thẩm Trạch Hy, cô càng không hứng thú, chỉ ngồi yên ở đó, không có ý định qua chơi. Hạ Vũ cuống lên, vén chăn muốn dậy kéo cô, vừa thấy anh ta cử động, Hạ Nhiên lập tức sốt ruột, vội vàng đến ngăn cản. Kết quả cuối cùng chính là cô đành phải thỏa hiệp! Ba người đánh ba ván, người thua luôn là Thẩm Trạch Hy, trước mặt Hạ Nhiên và Hạ Vũ chất một xấp tiền, đều là thắng được, nụ cười trên mặt chưa bao giờ tắt. Chờ đến khi Hạ Vũ buồn ngủ mới không chơi nữa, Hạ Nhiên đặt đầu anh ta lên đùi, hai tay từ từ xoa bóp cho anh ta, để anh ta có thể ngủ ngon hơn. Khuôn mặt Hạ Vũ mang theo tươi cười, hồn nhiên đến lóa mắt, Hạ Nhiên thấy anh ta thoải mái thì cũng hé môi nở nụ cười, dịu dàng giống như ánh sáng trong tháng ba. Thẩm Trạch Hy không nhịn được nhìn đến ngây dại, ngơ ngác nhìn cô chăm chú, giây phút này, anh vô cùng hâm mộ Hạ Vũ. “Thật ra, anh ta rất hạnh phúc, có thể có được tính cách này cũng là một niềm hạnh phúc, bởi vì ngây thơ, chưa va vấp nhiều, cho nên sống rất thoải mái. ” Lời nói như vậy khiến Hạ Nhiên ngẩng đầu, ánh mắt nhìn anh rất phức tạp, cô rất ít khi nghe thấy lời khen ngợi Hạ Vũ từ người khác. “Cứ như anh sống vất vả lắm vậy! Cậu ấm giống như anh, muốn cái gì có cái đó, hô mưa gọi gió, nào phải chịu đau thương gì?” “Em không phải tôi, sao em biết được tôi không như vậy?” Thẩm Trạch Hy thản nhiên hỏi lại. “Vậy được, nói xem, cậu ấm cơm ngon áo đẹp như anh có đau thương gì!” Thẩm Trạch Hy nhìn ra ngoài cửa sổ: “Em từng đến nhà họ Thẩm rất nhiều lần rồi, ngoài anh trai và chị dâu tôi ra, em còn thấy người nào khác không?” Nghe anh nói như vậy, Hạ Nhiên mới nhớ ra rằng cho đến bây giờ chưa từng nhìn thấy ba mẹ anh! “Mẹ tôi là bị chính tay tôi và anh tôi đưa vào tù…” Giọng điệu anh nhẹ như gió mây: “Thật ra ba tôi cũng đang ở trong tù, trước kia chị dâu tôi là giáo viên dạy tôi, tôi rất thích chị ấy, đồng thời thổ lộ với chị ấy, nhưng cuối cùng chị ấy lại lấy anh tôi…” Hạ Nhiên kinh ngạc, nhà họ Thẩm chính là gia tộc có máu mặt tại thành phố S, sao ba mẹ anh lại ở trong tù? Nhà họ Thẩm không giống gia đình như vậy… Tính cách anh cởi mở, dường như chuyện gì cũng không đặt trong lòng, chẳng hề giống người đã trải qua những chuyện thế này! “Không tin?” Thẩm Trạch Hy nhướng mày, bình tĩnh nhìn cô. “Không phải, nếu chính miệng anh nói, vậy đương nhiên không cần phải nói dối, tôi chỉ là cảm thấy gia đình như gia đình các anh không nên xảy ra loại chuyện như vậy. ” Cô nói. Thẩm Trạch Hy cong môi, lộ ra nụ cười ngập tràn lạnh lẽo và châm chọc: “Trên thế giới này, bẩn thỉu không chịu nổi nhất chính là nhà giàu sang quyền thế, giàu sang quyền thế vô cùng xấu xí, mặt ngoài hào nhoáng bao nhiêu, đằng sau thối nát bấy nhiêu!” Hạ Nhiên không nói lời nào, nhà giàu sang quyền thế nhiều ân oán, đây là sự thật! “Từ nhỏ tôi được mẹ nuôi lớn, rất ít khi gặp ba, có khi một năm chẳng được một lần. Hồi nhỏ chỉ cho rằng ba rất vĩ đại, ông ta nhiều việc bận rộn, nhưng sau khi bộ mặt xấu xí và dơ bẩn lộ ra, tôi mới phát hiện đó là chuyện vô cùng nực cười. ”