Hai người kia căn bản không có hỏi thăm ý kiến của Lạc Thần, liền trực tiếp đem kịch bản sửa lại. Ngón tay Lạc Thần để ở bên người dùng sức tạo thành nắm đấm. Cậu ta đã lăn lộn ở bên trong giới giải trí một thời gian, thật ra đã thấynhững chuyện này quá bình thường rồi, những đều khó chịu hơn nữa cậu tacũng đã từng trải qua…Chẳng qua là, từ khi khôi phục xuất hiệnlại đến nay, cậu ta được Diệp ca bảo vệ quá tốt, Diệp ca cho tới bây giờ cũng sẽ không để cho cậu ta đối mặt với loại chuyện như thế này, điềuduy nhất cậu ta cần phải làm cũng chỉ là diễn xuất thật tốt mà thôi…Vẻ mặt của Thái Dũng Thắng đầy ngạo mạn nhìn về phía Cung Húc: “Còn có cậu nữa Cung Húc, đừng quên, chờ lát nữa chờ Thiến Thiến hôn xong, cậu lậptức đánh Lạc Thần cho tôi! Đánh giống như thật một chút, biết không? Cái này cậu hẳn là am hiểu đi ha ha ha ha…”Nắm tay Cung Húc nắm chặt kêu răng rắt vang dội, tròng mắt toàn màu đỏ tươi…Đạo diễn chờ đợi không kịp vỗ tay một cái: “Tốt rồi tốt rồi, mọi người ai vào chỗ nấy, bắt đầu chuẩn bị đi!”Phân đoạn trò chơi toàn bộ đều dựa theo kịch bản mà hoàn thành, trong lúc đó Dương Lộ Thiến cũng đã động tay động chân đủ loại đối với Lạc Thần,ngay cả Cung Húc cũng sắp không nhìn nổi nữa, thế nhưng Lạc Thần vẫnnhẫn nại không có tức giận. Sau khi trò chơi kết thúc, người chủtrì khoa trương mở miệng nói: “Ôi! Quá lợi hại! Chúc mừng Lạc Thần và Lộ Thiến của chúng ta lấy được hạng nhất! Nữ thần Lộ Thiến có phải nên cho Lạc Thần một phần khen thưởng hay không?”Mặt Dương Lộ Thiến lộvẻ ngượng ngùng mở miệng nói: “Cảm ơn anh Lạc Thần ở trong game đã chiếu cố em nhiều như vậy, rất vui đã có thể giành được hạng nhất! Lạc Thần,cám ơn anh!”Dương Lộ Thiến nói xong thì đi về hướng Lạc Thần, cô ta giống như đã có thể nhìn thấy tiết mục sau khi phát hình thì tỉ lệngười xem sẽ nhiều đến bùng nổ…Lạc Thần đứng tại chỗ, sống lưnghơi cương cứng, Cung Húc đứng bên cạnh sắc mặt đã âm trầm đến cực hạn,Diệp Mộ Phàm cũng hoàn toàn nóng nảy. Nếu quả thật dựa theo kịch bản màđạo diễn mới đưa ra, mối quan hệ giữa Cung Húc và Lạc Thần coi như làxong rồi, tin đồn hai người bất hòa cũng sẽ như thật hơn, còn có LạcThần, cậu ta trước giờ là hình tượng cấm dục …Dương Lộ Thiến từng bước một đi tới trước mặt của Lạc Thần, làm bộ bày ra vẻ xấu hổ, hướng Lạc Thần kề sát lại… (adsbygoogle = window. adsbygoogle || []). push({}); “Đáng chết…” Diệp Mộ Phàm gấp đến độ xoay quanh. Dương Lộ Thiến đưa hai tay ra ôm Lạc Thần, sau đó không kịp chờ đợi được nửanhân cơ hội đem đôi môi đỏ thẫm nhắm ngay mặt của cậu ta…Trongnháy mắt ngay lúc môi của Dương Lộ Thiến đụng chạm Lạc Thần, “Xoạt”, cảngười Lạc Thần đột nhiên bị người khác kéo một cái ——Lạc Thầnchỉ cảm thấy thân thể cứng ngắc của mình đột nhiên lui về phía sau, sauđó nặng nề đụng vào trên người nào đó, sau đó, dich ngon tinh com saulưng truyền tới khí tức quen thuộc làm cho người cảm giác thấy an tâm…Lạc Thần không cách nào tin được xoay người lại, sau đó nhìn người tới, con ngươi chợt co rúc lại: “Diệp… Diệp ca…”Chỉ thấy người mới tới mặc một bộ âu phục thiết kế phục màu thiên thanh,hai bên viền áo được thêu hình hoa khoa trương mà diễm lệ, bên trong tay áo lộ ra một đoạn áo lót trắng như tuyết, nổi bật lên là ngón tay thondài như ngọc của anh đang kéo Lạc Thần, khóe miệng hơi hơi dương lên,nhìn mọi người bằng nửa con mắt, vẻ lười biếng thong thả bên trong hiệnlên rõ ràng nụ cười lạnh băng không có chút nhiệt độ nào cả…Nếunhư đưa vào thời cổ đại, giờ phút này người trước mắt chính xác là mộtvương tôn dòng dõi quý tộc, đầy vẻ lạnh lùng vương giả…Diệp Bạch không biết xuất hiện lúc nào, ngay tại lúc Dương Lộ Thiến sắp đụng chạm thân thể của Lạc Thần, một tay đã đem cậu ta kéo đến sau lưng. “Diệp ca, anh đã trở lại rồi!!!” Cung Húc hưng phấn kinh hô thành tiếng. Mãi đến khi nghe được âm thanh của Cung Húc, tất cả mọi người ở hiện trường mới phản ứng được, sau đó mới từ bên trong vẻ hoảng hốt kinh diễm kialấy lại tinh thần. Thấy Diệp Oản Oản đột nhiên xuất hiện ở nơinày, còn tự tiện cắt đứt cảnh quay, Thái Dũng Thắng đổi sắc mặt, nói:“Diệp Bạch, anh ở nơi này làm vậy là có ý gì?”Trên mặt Diệp OảnOản đầy vẻ lãnh đạm chậm rãi nở nụ cười, âm thanh như gió theo dãy núithổi phất qua, nói: “Không có ý gì, tôi tới đem người của tôi đi. ”