“Hơn nữa, chị Y Y thật lợi hại, em hiện tại cũng đem chị Y Y làm tấmgương để học tập, về phần anh Việt Trạch, cũng rất xứng đôi với chị Y Y, em thật lòng chúc phúc bọn họ, hi vọng bọn họ có thể tốt, nếu không lần trước trên lễ mừng thọ của ông nội em cũng không từ hôn. Em hy vọng chị Y Y và anh Việt Trạch không bị ảnh hưởng bởi em. Trước đây là do em quá nghịch ngợm, không hiểu chuyện, để cho ông bà nội lo lắng, thấtvọng, cũng còn tốt là có thím hai, chị Y Y ở bên ông bà…”Nghe xong lời này của Diệp Oản Oản, vẻ mặt của Lương Mỹ Huyên như là gặp quỷ, chân mày Diệp Y Y hơi nhíu lại. Diệp Mộ Phàm càng trố mắt nghẹn họng. Đàm Nghệ Lan quan sát tỉ mỉ cháu gái trước mắt, không chỉ thay đổi cách ănmặc, liền tính tình cũng thay đổi mặc dù thái độ vẫn hoài nghi, nhưngvẫn mở miệng nói “Con có thể nghĩ như vậy, tự nhiên là tốt nhất. ”Diệp Hồng Duy mặt mũi lạnh lùng cũng hào hoãn hơn vài phần “Cuối cùng cũng có chút bộ dáng rồi!”Diệp Oản Oản đi tới trước mặt Lương Mỹ Huyên, lấy một cái hộp nhỏ ra, saukhi mở ra, bên trong là một chuỗi ngọc, “Thím hai, lần trước con đi dulịch Myanmar, thấy chuỗi ngọc đeo tay này, đồ vật không mắc, nhưng làcon tỉ mỉ chọn, hy vọng thím thích. ”Trên mặt Lương Mỹ Huyên đầyhoài nghi cùng tìm tòi nghiên cứu, cái nha đầu chết tiệt này, làm saolại thay đổi thái độ, rốt cuộc là đang chơi cái gì?Thấy Lương Mỹ Huyện chậm chạp không có phản ứng, Diệp Oản Oản lộ ra mấy phần mất mác, rụt tay lại “Là con quá đường đột, vật tầm thường này, cũng không hợpvới thân phận thím hai…”Lương Mỹ Huyên thấy vậy lập tức đem đồđoạt lấy, giấu con ngươi chán ghét, mở miệng nói: “Làm sao vậy chứ! Hiếm khi Oản Oản có lòng! Thím hai thích! Cám ơn con nhiều!”Ông nộithấy vậy hài lòng gật đầu, thần sắc nghiêm nghị mở miệng “Không sai, như vậy mới là người một nhà, sau này không cho cãi nhau. ” (adsbygoogle = window. adsbygoogle || []). push({}); Hôm nay thấy biểu hiện của Diệp Oản Oản, làm cho ông vô cùng hài lòng. Lại nói chuyện một lúc, Diệp Mộ Phàm quả nhiên không nhịn được, một tay kéo Diệp Oản Oản vào trong góc “Oản Oản, đầu em bị nước vô à? Đối với bàta ăn nói khép nép vậy coi như thôi đi còn tặng quà nữa?”DiệpOản Oản không có việc gì vuốt hoa tường vi trên tường “Nếu không đây,giống như anh ngay trước mặt mọi người cùng với bà ta cãi nhau? Hôm naynếu như anh ầm ĩ lên như vậy hảo cảm của ông bà nội cũng mất hết. ”“Vậy cũng không cần ăn nói khép nép đối với bà ta như vậy. . ” Diệp Mộ Phàmsiết chặt quả đấm, vừa nghĩ đến Diệp Oản Oản im hơi lặng tiếng vì anh mà chịu ủy khuất, anh liền không chịu được. Anh tình nguyện nhìn cô không kiêng dè gì cãi nhau với họ. “Oản Oản!” Ánh mắt Diệp Mộ Phàm yên lặng nhìn về hướng Diệp Oản Oản, “Anhnhất định đem mọi thứ của chúng ta đoạt lại, tuyệt đối không cho em bịnửa phần ủy khuất!”Nhìn thấy ánh mắt nghiêm túc của Diệp Mộ Phàm, sắc mặt của Diệp Oản Oản nhu hòa “Ừ, em tin anh có thể làm được. ”Sau lưng, không biết Lương Mỹ Huyên đến lúc nào, “Chậc chậc, chẳng qua làchỉ lăn lộn trong cái hiệp hội Thời Thượng thôi chỉ là chức phó chủ tịch hư danh mà cái đuôi đã vểnh lên trời rồi, nếu Y Y nhà chúng tôi màgiống như cậu vậy, chắc đã muốn ngày ngày đốt pháo ăn mừng?Lại còn muốn theo Y Y nhà chúng tôi đoạt đàn ông, cũng không soi mặt mình vào nước xem là loại mặt hàng gì!”Nghĩ đến Diệp Oản Oản dặn dò, Diệp Mộ Phàm không muốn cùng Lương Mỹ Huyên nổi lên xung đột, nhịn xuống, không có phản ứng bà ta.