Tần Nhược Hi nghe vậy, thản nhiên quét mắt nhìn hắn ta, ra lệnh nói: “Cái gì cũng không cho phép làm. ”Nguyên Sinh nghe xong có chút nóng nảy: “Cái này đều đã đến mức khi dễ muốn đi lên đầu của tiểu thư rồi, chẳng lẽ tiểu thư còn phải tiếp tục nhịn
xuống nữa sao?”Mắt thấy Thập Nhất và Phong Huyền Diệc đi theo
phía sau Diệp Oản Oản chiếm hết chỗ tốt, lợi ích của Tần Nhược Hi cũng
dần dần chịu ảnh hưởng, hắn ta đương nhiên cuống cuồng lo lắng. Không đợi Tần Nhược Hi mở miệng, Tiết Lệ ở một bên vẻ mặt khinh thường nói:
“Hừ, ngu xuẩn! Lần này đi đến Myanmar đánh cược ngọc, lúc trước Nhược Hi tiểu thư cũng đã sớm làm vô số chuẩn bị, người phụ nữ kia coi như thành công, thì đó cũng là công lao của Nhược Hi tiểu thư, cùng với cô ta có
quan hệ gì chứ! Người của công ty lại không phải là người ngu, sẽ không
biết đến điểm này hay sao?”Nguyên Sinh nghe xong, tâm tình lúc
này mới hòa hoãn mấy phần, lẩm bẩm mở miệng nói: “Đây cũng đúng, cô ta
cướp công lao của Nhược Hi tiểu thư như vậy, sẽ chỉ để cho người khác
đối với cô ta càng thêm phản cảm mà thôi!”Đáy mắt của Tiết Lệ
thoáng qua một vệt sáng: “Đến lúc đó chúng ta tùy tiện lợi dụng chuyện
này một chút, cũng đủ để cho người có lòng với cô ta mất hết!”Tần Nhược Hi nhấp một ngụm trà: “Lần này anh đi cùng, nên làm như thế nào, biết không?” Tiết Lệ vội mở miệng đáp: “Nhược Hi tiểu thư yên tâm, thuộc hạ nhất định khiến tiểu thư hài lòng!”…………………. Đảo mắt đã đến ngày xuất phát. Bên trong phi trường lớn quốc tế, một đám người Diệp Oản Oản và Phong Huyền Diệc đang ngồi chờ máy bay. Lần này Diệp Oản Oản đi đến Myanmar, trừ Tiết Lệ cùng đoàn chuyên gia giám
định ngọc thạch đi theo, thì Phong Huyền Diệc, cùng mười mấy thành viên
ám đội Thập Nhất cũng cùng nhau đi theo. Bởi vì lần này hành trình
hơi vội vàng, lại là tạm thời quyết định, cho nên, đám người Diệp Oản
Oản cũng không có đặt trước máy bay riêng. Chờ khoảng nửa giờ, đám người Diệp Oản Oản mới lên chuyến bay đi tới Myanmar. Lúc này trên chuyến bay, trừ người của Diệp Oản Oản còn một đôi vợ chồng trung niên mang theo bé trai mười một mười hai tuổi. Từ Đế Đô đến Myanmar, toàn bộ hành trình ước chừng khoảng năm giờ. Diệp Oản Oản ngồi lên máy bay, ở trong tiếng vang ầm ầm cất cánh của máy
bay, ánh mắt của cô nhìn về phía ngoài cửa sổ, dần dần ánh vào mí mắt của cô là hình ảnh vạn dặm quang đãng của trời xanh, từng tia mỏi mệt
chạy lên não, hai con mắt của cô khép hờ, một phút kia tia hắc ám bao
trùm toàn bộ đôi mắt, kiếp trước đã qua chợt tràn vào trong đầu của cô. Kiếp trước, Tư Dạ Hàn cũng bởi vì thân thể bị ốm bệnh, cho nên không có đích thân đi đến Myanmar được, cuối cùng là do Tần Nhược Hi thay mặt đi. Bản thân của Tần Nhược Hi đối với chuyện có liên quan đến đá quý cũng có
chút nghiên cứu, cộng thêm lần này là cô ta thay mặt Tư Dạ Hàn đi đến
Myanmar thu mua đá quý, cho nên, kiếp trước khi Tần Nhược Hi lên đường,
cô ta đã cố ý tìm hiểu cụ thể rõ ràng đối với giá cả đã quý trên thị
trường Myanmar. Có thể nói, kiếp trước Tần Nhược Hi đi đến Myanmar lòng tin tràn đầy, nhưng không ai từng nghĩ tới…Khi đó ngành nghề đá quý tại Myanmar dường như xảy ra một chút chấn động,
Tần Nhược Hi tuy đã làm đủ mọi chuẩn bị trước khi đi đến đó, nhưng cuối
cùng vẫn rơi xuống tình cảnh mất hết vốn liếng. Cụ thể chi tiết, Diệp Oản Oản không có nhớ rõ. Kiếp trước, mặc dù cô theo chân đoàn người Tần Nhược Hi cùng nhau đi đến
Myanmar, nhưng đám người Tần Nhược Hi chưa bao giờ để cho cô nhúng tay
vào bất kỳ chuyện liên quan đến đá quý nào cả, ngay cả trong ngày
thường, cũng chỉ để cho cô đi theo một bên, chưa bao giờ để cho cô tham
dự qua bất kỳ vấn đề mang tính thực chất nào cả. Có thể nói…Kiếp trước Diệp Oản Oản đi Myanmar, chính là một bình hoa di động có cũng
được không có cũng được mà thôi, đám người Tần Nhược Hi căn bản chưa
từng để cô ở trong mắt. Mặc dù là như như thế…Có đều ở
kiếp trước khi Diệp Oản Oản đi đến Myanmar, toàn bộ hành trình cũng luôn chăm chú theo nhìn hồi lâu, cho nên đối với chuyến đi liên quan đến đổ
thạch lần này, trong lòng cũng có thêm vài phần chắc chắn.